Hôm nay,  

Độc Hành

6/27/201400:00:00(View: 7653)

Trăng hạ huyền chếch trên đầu ngọn thông cuối đường. Một mình giữa đêm. Trụ đèn kiên nhẫn đứng thẳng và im lặng; bên cạnh cây bạch đàn cao ngất đang lao xao trước gió. Đèn vàng lay lắt tỏa bóng trong màn sương. Màu bông giấy đỏ rực dưới nắng mai, giờ trở nên tím sẫm. Con mèo lầm lũi, bước nhẹ trên mái nhà ai. Hoa một đóa, nở trong vườn đêm tịch mịch. Mùi cỏ dại phảng phất đâu đây. Trong phút giây bỗng thấy đời thênh thang, vô cùng.

Chẳng có gì đơn độc sinh ra, tồn tại, chuyển động, và biến mất giữa cõi đời. Chẳng có gì gọi là độc hành, độc lập, độc bộ, độc cư, cô thân, cô độc, cô đơn… Tất cả sự sinh xuất, chuyển động đều là sinh xuất, chuyển động của tổng thể, của những tập hợp các nhân duyên, các điều kiện. “Núi không là núi; sông không là sông.” (1) Chẳng có gì có thể tự sinh ra; chẳng có gì có thể được sinh ra từ một nguyên nhân (duy nhất) khác; chẳng có gì có thể vừa được sinh ra bởi chính nó và cùng lúc từ một nguyên nhân khác; cũng chẳng có gì có thể sinh ra mà không cần nguyên nhân nào cả. (2)

Thế nhưng trong đời sống thực tế, người ta vẫn thường cho rằng, hoặc mặc nhiên xác tín rằng, họ đã sinh ra và tồn tại như một cá thể độc lập; có riêng một thể xác, tâm hồn và tên họ, thủ đắc những sở hữu phụ thuộc (như tài sản, tài năng, sắc đẹp, danh vọng…); từ đó dẫn đến những khổ đau, hệ lụy cho mình, cho người, và cho cả cuộc đời. Chỉ đến khi, do một biến cố hay thảm họa nào đó, bị vuột mất tất cả những gì đinh ninh là của mình, thuộc về mình, mới nếm được nỗi thống khổ cùng tận (mà mình đã từng gieo đến cho kẻ khác) để rồi chạy đôn chạy đáo, tìm đến tập thể; đồng hóa mình với một tổ chức, nhằm cứu vãn sự tồn tại của bản ngã thông qua phóng ảnh của tổ chức ấy. Nghĩa là trong mộng tưởng, lại vẽ vời thêm mộng tưởng; nơi chiếc giẻ rách, lại vá thêm miếng giẻ rách. Sự vay mượn, vá víu, chẳng thể nào là giải pháp hay cho sự tìm cầu giá trị tự thân và hạnh phúc chân thật của cuộc tồn hữu.


Như vậy, có chăng sự độc hành của lữ thứ trên mộng dài xa quê, ngang qua cuộc đời chập chùng khổ đau, phiền lụy? Có chăng bước độc hành của thiền giả trên đường về cố quận bồng bềnh mây trắng?

Vẫn có đấy. Mỗi bước chân nở từng đóa sen; hay đường sen nở, đón mỗi bước chân êm. Bước chân ấy, không có người khởi động, không có động tác bước đi, không có thời gian diễn ra bước đi, không có con đường. Kẻ độc hành, vô ngã; một mình cất bước mà cùng ba cõi chạm đến khung trời tự tại thênh thang.
________________

(1) Thiền sư Duy Tín, một thiền sư Trung Hoa, đời Tống, từng nói “Trước khi học đạo, thấy núi là núi, sông là sông. Đang lúc học đạo, thấy núi không là núi, sông không là sông. Sau khi ngộ đạo, thấy núi vẫn là núi, sông vẫn là sông.” Phát biểu này được xem như một khẩu quyết, một chỉ nam tóm thâu kiến giải và trình tự liễu ngộ về Thiền.

(2) Chư pháp bất tự sinh. Diệc bất tùng tha sinh. Bất cộng bất vô nhân. Thị cố tri vô sinh. Các pháp không thể tự sinh; không sinh từ pháp khác; không sinh bởi cả hai (tự và tha) hợp lại; cũng không thể tự nhiên mà sinh (vô nhân – không có nhân); vì vậy nên biết rằng các pháp vốn không sinh (chẳng có gì thực sự sinh ra). (Bài kệ thứ 3 của Trung Luận)

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Trong tương lai gần, nhà thơ Đỗ Quý Toàn sẽ tổ chức một cuộc triển lãm tại hội trường nhật báo Người Việt dài hai ngày – trong đó, sẽ trưng bày là toàn bộ tranh của họa sĩ Võ Đình (1933-2009) để lại và đang được gìn giữ bởi người vợ cuối đời là chị Trần Lai Hồng
nửa thế kỷ sau, một người trẻ tên Lê Vi lại bật ra câu hỏi không kém thống thiết : Thế hệ của tôi, một thế hệ vứt đi? Và hình như lời kêu gọi vớt vát của Lê Vi "nếu bạn có cùng tâm trạng xin chia sẻ ạ!!!" tới giờ cũng không mấy được đáp ứng.
Thập niên 90, đọc tờ báo Xuân ở trong nước, có bài viết của một nhà báo thi sĩ nói về những giai nhân nổi tiếng của Sài Gòn năm xưa gồm Cô Ba Xà Bông, Thẩm Thúy Hằng, Thanh Nga và tác giả thêm tên ca sĩ Thanh Lan vào danh sách này
Năm 1625, Alexandre de Rhodes, tên Việt là A-Lịch-Sơn Đắc-Lộ, đi thuyền tới Việt Nam, không ai ngờ rằng thời điểm này đã đánh dấu một bước ngoặt lớn lao của ngôn ngữ Việt.
Seattle Buddhist Church còn được gọi là Seattle buddhist Temple (tạm dịch: Chùa Phật Giáo Seattle) hoặc Seattle Betsuin theo truyền thống Jodo Shinshu dưới ngôi chùa mẹ của Nishi Hongwanji tại Nhật Bản.
(viết theo Bloomberg News Jan. 21, 2019) Trong khi mối nguy trầm trọng với những bất trắc gia tăng, CT Tập C.B. nhấn mạnh sự cần thiết duy trì sự ổn định về chính trị trong một cuộc họp bất thường của các lảnh tụ TC - một dấu hiệu mới mẻ cho thấy đảng đang gia tăng mối lo ngại về những ảnh hưởng chính trí của nền kinh tế đang bị chậm lại.
vào Thứ Bảy, ngày 16 tháng 3, 2019, từ 11:00 giờ trưa đến 3:00 giờ chiều, trong khuôn viên Village Green park, tại địa chỉ 12732 Main Street.
Ngọc là con một, có cha làm nhân viên phát thơ cho một chi nhánh của bưu-điện Sai-gòn. Mẹ làm chủ một xe nước mía trước nhà trong khu phố bàn-cờ. Năm Ngọc đang học lớp đệ-lục trường trung-học Gia-long thì mẹ bị tai nạn nên Ngọc phải nghỉ học ở nhà phụ giúp cha mẹ
Thứ Sáu, 5 tháng 4 năm 2019 từ 12 giờ trưa đến 4 giờ chiều Tại Coastline Community College -12901 Euclid St., 1st Floor, Garden Grove, CA 92840 Có nhân viên nói tiếng Việt, tiếng Anh và tiếng Spanish.
Thứ Bẩy ngày 16 tháng 3 năm 2019 11:00 AM -3PM Địa điểm: Nhật Báo Việt Báo, 14841 Moran St. Westminster, CA 92683
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.