Hôm nay,  

Độc Hành

27/06/201400:00:00(Xem: 8010)

Trăng hạ huyền chếch trên đầu ngọn thông cuối đường. Một mình giữa đêm. Trụ đèn kiên nhẫn đứng thẳng và im lặng; bên cạnh cây bạch đàn cao ngất đang lao xao trước gió. Đèn vàng lay lắt tỏa bóng trong màn sương. Màu bông giấy đỏ rực dưới nắng mai, giờ trở nên tím sẫm. Con mèo lầm lũi, bước nhẹ trên mái nhà ai. Hoa một đóa, nở trong vườn đêm tịch mịch. Mùi cỏ dại phảng phất đâu đây. Trong phút giây bỗng thấy đời thênh thang, vô cùng.

Chẳng có gì đơn độc sinh ra, tồn tại, chuyển động, và biến mất giữa cõi đời. Chẳng có gì gọi là độc hành, độc lập, độc bộ, độc cư, cô thân, cô độc, cô đơn… Tất cả sự sinh xuất, chuyển động đều là sinh xuất, chuyển động của tổng thể, của những tập hợp các nhân duyên, các điều kiện. “Núi không là núi; sông không là sông.” (1) Chẳng có gì có thể tự sinh ra; chẳng có gì có thể được sinh ra từ một nguyên nhân (duy nhất) khác; chẳng có gì có thể vừa được sinh ra bởi chính nó và cùng lúc từ một nguyên nhân khác; cũng chẳng có gì có thể sinh ra mà không cần nguyên nhân nào cả. (2)

Thế nhưng trong đời sống thực tế, người ta vẫn thường cho rằng, hoặc mặc nhiên xác tín rằng, họ đã sinh ra và tồn tại như một cá thể độc lập; có riêng một thể xác, tâm hồn và tên họ, thủ đắc những sở hữu phụ thuộc (như tài sản, tài năng, sắc đẹp, danh vọng…); từ đó dẫn đến những khổ đau, hệ lụy cho mình, cho người, và cho cả cuộc đời. Chỉ đến khi, do một biến cố hay thảm họa nào đó, bị vuột mất tất cả những gì đinh ninh là của mình, thuộc về mình, mới nếm được nỗi thống khổ cùng tận (mà mình đã từng gieo đến cho kẻ khác) để rồi chạy đôn chạy đáo, tìm đến tập thể; đồng hóa mình với một tổ chức, nhằm cứu vãn sự tồn tại của bản ngã thông qua phóng ảnh của tổ chức ấy. Nghĩa là trong mộng tưởng, lại vẽ vời thêm mộng tưởng; nơi chiếc giẻ rách, lại vá thêm miếng giẻ rách. Sự vay mượn, vá víu, chẳng thể nào là giải pháp hay cho sự tìm cầu giá trị tự thân và hạnh phúc chân thật của cuộc tồn hữu.


Như vậy, có chăng sự độc hành của lữ thứ trên mộng dài xa quê, ngang qua cuộc đời chập chùng khổ đau, phiền lụy? Có chăng bước độc hành của thiền giả trên đường về cố quận bồng bềnh mây trắng?

Vẫn có đấy. Mỗi bước chân nở từng đóa sen; hay đường sen nở, đón mỗi bước chân êm. Bước chân ấy, không có người khởi động, không có động tác bước đi, không có thời gian diễn ra bước đi, không có con đường. Kẻ độc hành, vô ngã; một mình cất bước mà cùng ba cõi chạm đến khung trời tự tại thênh thang.
________________

(1) Thiền sư Duy Tín, một thiền sư Trung Hoa, đời Tống, từng nói “Trước khi học đạo, thấy núi là núi, sông là sông. Đang lúc học đạo, thấy núi không là núi, sông không là sông. Sau khi ngộ đạo, thấy núi vẫn là núi, sông vẫn là sông.” Phát biểu này được xem như một khẩu quyết, một chỉ nam tóm thâu kiến giải và trình tự liễu ngộ về Thiền.

(2) Chư pháp bất tự sinh. Diệc bất tùng tha sinh. Bất cộng bất vô nhân. Thị cố tri vô sinh. Các pháp không thể tự sinh; không sinh từ pháp khác; không sinh bởi cả hai (tự và tha) hợp lại; cũng không thể tự nhiên mà sinh (vô nhân – không có nhân); vì vậy nên biết rằng các pháp vốn không sinh (chẳng có gì thực sự sinh ra). (Bài kệ thứ 3 của Trung Luận)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Thanh Thiếu Niên Cao Đài tham dự, đến từ Seattle WA, San Jose CA, Westminster CA, San Diego CA, Houston TX, Dallas TX, Nashville TN, Wasington DC và Wichita KS. Bên cạnh hiện diện của các chức sắc Cao Đài đến từ Oregon, California, Texas, Oklahoma, Missouri, Washington State và Virginia
Khi tranh cử ông Trump liên tục dùng từ “America First” dịch là “Nước Mỹ Trên Hết” có người cho rằng đây là khẩu hiệu tranh cử, người khác cho rằng đó là chính sách ngoại giao.
Lại có dịp thăm Oregon. Đúng ra, thăm Portland, thủ phủ của Oregon, một số thị xã lân cận, và mấy thắng cảnh nổi tiếng của tiểu bang êm đềm và hiền hoà này. Hay đúng hơn nữa, có hai người bạn ở đó, Nguyễn Trung Hối và Lưu Văn Thăng, thì hãy thăm người trước, rồi thăm chốn cũ sau. Oregon! Oregon! Nước Mỹ mênh mông. Trở lại một tiểu bang rất xa nơi mình sinh sống, mà mình đã từng đến, cũng thấy dậy lên trong lòng ít nhiều nôn nao, háo hức. Như sắp gặp lại người bạn thuở thiếu thời. Như sắp được nghe lại tiếng rao “Phở, Phở” trong đêm khuya.
Trương Chi tên thật là Nguyễn Duy Sơn, sinh trưởng tại thành phố Phan Thiết - Việt Nam (sau năm 1975), ngay “giữa lòng Cộng Sản”, nhưng lúc nào trong anh cũng ấp ủ một tình yêu nước với hoài bão về một Việt Nam dân chủ, tự do và phú cường, sớm thoát khỏi ách thống trị độc tài đảng Cộng.
Từ hơn 4000 năm nay, giới trẻ Việt Nam vẫn là trụ cột, là sức mạnh, và là sự vẻ vang của dân tộc. Từ Hai Bà Trưng, Bà Triệu, đến các đời vua Đinh, Lê, Lý, Trần, Hậu Lê, rồi sau đó đến thời Quang Trung Nguyễn Huệ, thanh niên nam nữ Việt Nam luôn chứng tỏ tinh thần Con Rồng, Cháu Tiên hùng hùng, dũng dũng một tay chống Bắc Phương xâm lăng, một tay mở đường Nam Tiến cùng cản phá những đợt tấn công từ mấy nước phương đông.
Nhà báo Lưu Trọng Văn và tôi, Hoàng Hưng, vừa làm xong một việc có ý nghĩa ở Lisbon, thủ đô Bồ Đào Nha, coi như mở đầu cuộc tôn vinh Chữ Quốc Ngữ (CQN) mà một nhóm người yêu tiếng Việt khởi xướng từ tháng 3 năm nay (2018).
Trong những bài thơ thể loại haiku, nhà thơ Basho - sinh năm 1644, tỉnh Inga, Nhật bản - diển tả thế giới thiên nhiên cách thật là giản dị và với cảm xúc tinh tế. Khi ông viết tập The Narrow Road to the Deep North, ông là một đệ tử đầy nhiệt tâm của phái Zen Phật giáo, khởi bước trên những chuyến du hành nhằm tước bỏ đi những cạm bẩy trói buộc của thế giới vật chất để mang lại cho mình sự giác ngộ về tinh thần.
Đức Phật sanh ra tại Lumtini, ngôi nhà của đức Phật nằm trong một tòa nhà vó đại màu trắng, trên noùc tòa nhà là một cái tháp hình tròn, trên cái tháp tròn có một cái trụ nhỏ hơn màu vàng và một cặp mắt đen huyền được vẽ rất sắc sảo. Có người nói đó là cặp mắt của đức Phật, Ngài quáng chiếu khắp bầu trời bao la và cập mắt củng là biểu tượng của nước Nepal huyền bí. Quan trọng hơn là cái trụ đá hình tròn bên hoâng tòa nhà, cái trụ này do đĐại Đế A-Dục (Asoka) sau khi ông đem quân đi xâm chiếm nước láng giềng Kalinga, giết chết 200,000 quân địch ông hối tiếc rồi cải hóa theo đạo Phật.
Trong các binh chủng chiến đấu anh dũng và hào hùng của Quân lưc/VNCH nếu không kể đến một đơn vị cũng chiến đấu rất oanh liệt tuy đơn lẻ nhưng có nhiều hiệu quả: đơn vị Thám Sát Tỉnh là một điều thiếu sót. Đây là một đơn vị chiến đấu kiểu tam tam chế,hoạt động giống như biệt kích Mỹ, truy lùng tìm bắt địch tại chỗ, công tác thật vô cùng khó khăn và nguy hiểm nếu không may bị VC phát hiện được thì tính mạng khó bảo đảm an toàn.
Cụ Giáo Sư Ninh, bậc thầy của tôi, người đã ký nghị định cho tôi vào ngạch thầy giáo Trung học Đệ Nhị Cấp thời xưa, 1965, với vốn kiến thức văn học, ngữ học bao la, thính giả chúa nhựt hôm đó ra về chắc chẳng còn nhớ bao nhiêu vì đề tài quá bao la
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.