Hôm nay,  

911 Paris: Khủng Bố Hồi Giáo Và Khủng Bố VC

1/10/201500:00:00(View: 5158)
Chiều thứ tư 7/1/2015, sau khi tuần báo trào phúng Charlie Hebdo bị khủng bố hồi giáo tấn công gây thiệt mạng 12 người và nhiêu người khác bị thương, dân chúng Paris cả trăm ngàn người hẹn nhau tập trung tại Công trường République, Paris X, biểu tình lên án hành động giết người dã man của bọn hồi giáo quá khích và bày tỏ nhiệt tình và chia buồn với nạn nhơn và gia đình. Nhiều ngưòi biểu tình mang trước ngực khẫu hiệu “Tôi là Charlie”. Chánh phủ Pháp ban hành ngày thứ năm, 8/1/2015, là ngày quốc tang để tưởng niệm những nhà báo và nạn nhơn.

Chuyện xảy ra không phải hoàn toàn bất ngờ.

Những người hồi giáo cuồng tín đã nói rỏ điều họ sẽ làm và làm điều họ đã nói. Mọi người, nhứt là Chánh phủ Pháp, đã được báo tin trước. Nhiều vidéo của Nhà nước hồi giáo kêu gọi giết, khủng bố ở Pháp. Họ vẫn nhắc đi nhắc lại mọi vi phạm tổn thương tới tín ngưởng hồi giáo đều phải bị trừng phạt một cách đích đáng, tức tàn bạo, dã man.

Một nhóm nhỏ những người đứng ra vận động chữ ký thể hiện sự đoàn kết chống lại bạo lực khủng bố, bênh vực dân chủ, quyền tự do căn bản duới địa chỉ http: // secure.avaaz.org/fr/avec charlie.

Theo nhóm này, trong vòng một đêm đã có hơn 300 000 chữ ký hưởng ứng. Khi số người ký lên đến nửa triệu, họ sẽ chuyển tới Trụ sở Charlie Hebdo để cho thế giới thấy rằng trên khắp nước Pháp “Chúng tôi đoàn kết”. Nhóm kêu gọi phổ biến rộng rải lời kêu gọi đoàn kết này tới bạn bè chưa ký tên.

Vụ khủng bố sáng thứ tư 7/1/2015 ở Tòa báo Charlie Hebdo không chỉ giết chết 12 người mà thực chất là hăm dọa thủ tiêu nền dân chủ của chúng ta, quyền tự do phát biểu của chúng ta, những quyền căn bản của chúng ta, giá trị nhơn bản chung của chúng ta.

Vụ thảm sát sẽ đoàn kết chúng ta hơn bao giờ hết.

Nếu trong vòng 24 giờ tới đây, trên khắp nước Pháp, tiếng nói chúng ta chỉ có MỘT, tất cả chúng ta đoàn kết lại để bảo vệ quyền tự do báo chí của chúng ta, tính đa nguyên văn hóa và sự bao dung của chúng ta thì chúng ta sẽ dặp tắt được những tiếng nói hận thù và tiếng vũ khí

Hồi giáo không giết phụ nữ

Mỗi trưa thứ tư, từ 10giờ 30, toàn thể Tòa soạn tuần báo Charlie Hebdo ngồi họp chung quanh chiếc bàn bầu dục lớn đặt trong phòng họp của Ban Biên tập. Một chương trình sanh hoạt không thay đổi từ ngày thành lập tuần báo trào phúng.

Trên tường dán những bức biếm họa mang ấn tượng mạnh như hình trang bìa “Charia Hebdo” (Charia = lưật hồi giáo, hậu quả là tháng 11 năm 2011, Tòa báo bị đốt), một bức tranh khác vẻ Bà Marine Le Pen, Chủ tịch Mặt Trận Dân tộc, bức hí họa Giáo hoàng François tố cáo tội ấu dâm trong Giáo hội Vatican, và bức tranh vẻ Cựu Tổng thống Sarkozy nhăn mặt …

Buổi họp hằng tuần chắm dứt, mọi người tới Café Bistrot*, đường Amelot, Paris XI, ăn trưa. Như thường lệ.

Nhưng hôm thứ tư, sau lối 1 giờ họp, hai người đàn ông bịt mặt bất ngờ xuất hiện. Phòng họp im bặt tiếng cười đùa.

Một người trong hai kẻ khủng bố kêu: Ê, tên “Charb” đâu ? Lập tức, hắn nổ súng thẳng vào Charb. Và cả hai tên nả từng loạt đạn vào bàn họp. Vừa la lớn “Allahou akbar”. Và chúng hét lớn “Tụi bây sẽ trả, vì tụi bây đã xúc phạm Đấng Tiên tri”.

Chúng lôi Bà Sigolène đứng lên, kề súng vào màng tang vừa nói: “Mầy, tao không giết đâu, vì tụi tao không giết đàn bà, nhưng mày phải đọc kinh Coran”.

Nhưng chúng lại giết Bà Elsa Cayat, nhà phân tâm học và ký giả. Tuy cũng là đàn bà!

Dân Pháp sẽ phản ứng?

Phản ứng trước mắt là các cơ quan an ninh làm việc. Họ tiến hành những cuộc điều tra ráo riết truy tìm hung thủ. An ninh đã nhận diện được 3 kẻ bị nghi ngờ vì đã có hồ sơ đen. Nhưng ngay tối hôm thứ tư, một thanh niên nhỏ nhứt trong 3 nghi phạm là Mourad Hamyd, em vợ của Chérif Kouachi, bị nghi là đã giúp đỡ hai anh em Chérif và Said Kouachi** thực hiện vụ khủng bố ở Paris, đã tới trình diện cảnh sát vì thấy hình của mình phổ biến trên mạng. Lối xóm xác nhận Mourad Hamyd đi học lúc xảy ra khủng bố.

Chỉ vài giờ sau vụ khủng bố đẫm máu tại Tòa soạn tuần báo Charlie Hebdo ở trung tâm Paris vào hôm thứ tư 07/01/2015, đã có ít nhất ba vụ tấn công nhỏ vào nơi thờ phượng của người Hồi giáo tại Pháp. Các sự việc này đã làm dấy lên mối lo ngại về một nguy cơ bạo động bùng lên, không chỉ tại Pháp, mà cả tại nhiều nước Châu Âu khác, mà cộng đồng người Hồi giáo là nạn nhơn. Ở Đức, phong trào dân chúng nổi lên chống hồi giáo gốc thổ-nhỉ-kỳ rất hung hản, qui tụ cả mươi ngàn người dưới sự điều động của Pegida (chống hồi giáo hóa). Phong trào này bắt nguồn từ ý hệ “Dân tộc chủ nghĩa” của Đức. Giới trẻ đông đảo và chủ lực.

Trong một vài năm gần đây, tâm lý bài Hồi giáo đã có dấu hiệu lớn mạnh tại Pháp, thể hiện qua hai thực tế: Mặt trận Dân tộc (Front national) ngày càng đạt thêm nhiều kết quả trong các cuộc bầu cử, và một số nhân vật nổi tiếng không ngần ngại công khai thể hiện quan điểm bài Hồi giáo của mình, như nhà văn Eric Zemmour, tác giả quyển sách ăn khách “Le suicide français”, tố cáo nạn nhập cư là một trong những nguyên do gây bất hạnh cho nước Pháp. Trên nhựt báo Ý “Courriere della Sera”, câu nói đụng chạm hồi giáo của ông đã gây tranh cải và làm cho ông mất việc làm trên đài I-Télé của Pháp: “Hồi giáo sống tập trung ở ngoại ô. Đó là những nơi người Pháp xa lánh”.


Còn Ông Michel Houellebecq, với quyển “Soumission” ra mắt độc giả pháp hôm 6/1/2015, mô tả nước Pháp bị hồi giáo hóa, tức không còn là nước Pháp như từ trước đến giò, vào năm 2022. Trong sách, có câu được trích dẩn như lời tiên tri chi vụ khủng bố Tòa báo Charlie Hebdo hôm sáng thứ tư vừa qua: “Cần nghĩ lại vào ngày đó, ngày mà một nhóm nhỏ những người trẻ vì muốn trả thù Đấng Tiên tri của họ, giết không gớm tay những kẻ bị họ lên án là súc phạm công khai đấng thiêng liêng, đó là nhà báo và họa sĩ biếm họa”.

Nhưng lời trích dẫn này gán cho tác giả Houellebecq, đang lưu hành rộng rải trên mạng, là hoàn toàn không đúng sự thật. Sự bịa đặt được báo Huffington Post khám phá ngay hôm thứ năm 8/1/2015.

Đế chế hồi giáo

ISIS tuyên bố thành lập Đế chế Hồi giáo (Caliphate) và kêu gọi thánh chiến. Họ tin tưởng cuộc “thánh chiến” hiện nay của phái Sunniste ở Irak và Syrie đang thu hút mạnh mẽ dư luận quốc tế. Nhơn đó, họ cũng tuyên bố Ông Abu Bakr al-Baghdadi là caliphe, tức là vị vua của họ, đồng thời là giáo chủ nối tiếp truyền thống từ Đấng Tiên tri Mohamed và là “lãnh đạo của người Hồi giáo trên toàn thế giới”. Nhưng liệu họ có thể thực hiện giấc mơ này được không khi ”triều đại truyền thống” đã thật sự chấm dứt năm 1924 cùng với Caliphate cuối cùng của Thổ-nhỉ-kỳ? Mặt khác, các hệ phái hồi giáo khác có thừa nhận Đế chế này không? Cả Taliban và Al-Qaida nữa ? Giấc mơ này ngày nay có còn trong mọi trái tim người hồi giáo nữa không?

Đế chế hoàn toàn được tổ chức theo luật của Hồi giáo và có tham vọng làm chủ tôn giáo này trên phạm vi toàn cầu. Nên Ông Abu Bakr al-Baghdadi là lãnh tụ tinh thần tối cao của giáo dân hồi giáo, khi bị tuần báo Charlie hí họa là bị tục hóa, và tuần báo phạm thượng nên họ đã phản ứng để trả thù.

Charlie Hebdo sẽ hồi sinh tuần tới với một triệu ấn bản

Trong cái rủi thường có cái may. Nhưng cái rủi này quá bi thảm nên cái may không đủ đem lại niềm vui bù đắp cho cái rủi. Tuy nhiên sự tiếp tục xuất bản Charlie đủ nói lên sự can trường của những chiến sĩ quyết tâm chống lại bạo lực chỉ bằng ngòi bút, vừa vinh danh những người đã chết, vừa chứng tỏ quân khủng bố không thể giết được quyền tự do phát biểu.

Hôm 8/1/2015, Ông Richard Malka, luật sư của tuần báo Charlie, cho biết ấn bản tuần tới sẽ lên tới 1 triêu bản. Hiện nay, chỉ có 60 000 bản mỗi tuần. Và số bán chỉ được 30 000 tờ nên tuần báo trong tình trạng vô cùng khó khăn. Báo tuần tới chỉ có 8 trang, phân nửa số trang của thường lệ. Ban Biên tập còn 12 người tới làm việc nhờ tại trụ sở của nhựt báo Libération.

Từ sau vụ thảm sát, tờ báo đã nhận được vô số đề nghị hỗ trợ dưới dạng giúp đỡ tài chánh, đặt mua báo hay tặng trang thiết bị. Những người có trách nhiệm của Charlie Hebdo đi gặp gỡ các cơ quan truyền thông đã ngỏ lời muốn trợ giúp, nhằm cụ thể hóa các dự án này.

Số báo ra hôm thứ Tư 7/1, đúng vào ngày bị khủng bố, hiện nay đã hết sạch trên các quầy báo và đang được rao bán trên internet với giá rất đắt, nhất là trên trang e-Bay.

Để có thể giữ độc lập quan điểm, Charlie Hebdo hoàn toàn không nhận quảng cáo cũng như tài trợ của Nhà nước. Trước vụ tấn công, Charlie Hebdo đang bên bờ vực phá sản và có nguy cơ phải đình bản, do số lượng bán không đủ bù chi phí.

Là tuần báo trào phúng, ra đời năm 1969, đề cập đến mọi chuyện thời sự bằng cái nhìn châm biếm một cách hài hước thực tế xã hội, Charlie Hebdo luôn phải đối phó với những kiện cáo, đe dọa tấn công mà vụ thảm sát hôm 7/1/2015 tại soạn ở Paris là rùng rợn nhứt chưa từng có. Tờ báo không từ một tôn tôn giáo, đảng phái chính trị hay cá nhân nào.

Trong gần 20 năm hoạt động vừa qua, Charlie Hebdo đã bị nhiều tổ chức cực hữu, Công giáo kiện. Thế nhưng trong 13 lần ra tòa, Charlie Hebdo mới chỉ bị các tổ chức Hồi giáo ở Pháp kiện một lần vì đăng ảnh Mohamed năm 2006. Vụ kiện kéo dài đến năm 2009, tòa xử cho Charlie Hebdo trắng án.

Những người vừa nằm xuống hôm qua đã đưa tiếng cười vào giữa lòng cuộc sống, để chúng ta được tự do hơn. Hơn bao giờ hết, tự do tư tưởng, tự do ngôn luận là động lực trong đời sống hàng ngày của mỗi chúng ta.

Ở Việt nam, người viết báo không chăm biếm, diễu cợt người cầm quyền, chỉ đưa ý kiến phê bình nghiêm chỉnh đường lối chánh trị, bày tò lòng ái quốc, chống giặc tàu xâm lược, bị công an khủng bố, bắt giam, hành hạ, đưa ra tòa lãnh án tù. Nhà nước cộng sản không tàn ác như hồi giáo vì họ biết dùng pháp luật để khủng bố dưới tội danh “vi phạm luật pháp Nhà nước”/

Nhà nước cộng sản ở Việt nam chỉ đểu cán và gian ác.

Nguyễn thị Cỏ May

- Lúc kết thúc bài viết, được tin trên Le Point 3 tên hồi giáo khủng bố bị cảnh sát truy tầm đã bị giết.

- Bistrot – Café ỏ Paris là nơi gặp gở bạn bè, nơi vào đọc sách, báo cả ngày, viết, trốn lạnh,…

Reader's Comment
1/10/201513:52:22
Guest
co nghia la CSVN cung xa sung ban giet nhung ai len tieng noi cho tu do dat nuoc chong ngoai xam thi moi goi la tan ac sao?
Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Ngày 24/6/2020, Cố vấn an ninh quốc gia Robert O’Brien nêu lên một sự thật phũ phàng là gần nửa thế kỷ qua các chính trị gia cả hai đảng, các nhà khoa bảng, nhà giáo dục, nhà báo, nhà kinh doanh Mỹ đều thụ động và ngây thơ (passivity and naivety) trước Trung cộng. Người Mỹ không biết sự khác biệt giữa người dân Trung Hoa và đảng Cộng sản, một tổ chức theo chủ nghĩa Marxist-Leninist, mà Tập Cận Bình là hiện thân của Joseph Stalin.
Giống như hầu hết các nước trên thế giới, Hoa Kỳ đang cố gắng vượt qua trận đại dịch COVID-19 và cuộc suy thoái kinh tế trầm trọng do lệnh đóng cửa của chính phủ. Tính theo tỷ lệ thường niên, nền kinh tế Mỹ đã giảm 5% trong quý đầu năm 2020 và trong quý hai vừa kết thúc, có thể giảm đến 40%, mức suy sụp mạnh nhất kể từ thời Đại Suy thoái năm 1930. Hơn nữa, hàng chục triệu công nhân đã mất việc, khiến tỷ lệ thất nghiệp trong tháng Tư tăng vọt lên mức cao sau Đại Khủng hoảng là 14,7%. Dù 70% những người bị sa thải hy vọng sẽ được gọi làm việc lại, nhưng không phải tất cả sẽ có việc, vì nhiều doanh nghiệp sẽ sát nhập, di dời hoặc tổ chức lại. Đúng vậy, lúc đầu, sự mở cửa lại của nền kinh tế đã dẫn đến tình trạng phục hồi mạnh mẽ, nó được dự kiến là sẽ tiếp tục trong quý ba. Việc làm đã tăng 2,5 triệu trong tháng Năm, trong khi dữ liệu từ các thẻ tín dụng và theo dõi di động cho tháng Năm và tháng Sáu cho thấy, mức phục hồi khá lớn từ lúc thấp trong tháng Tư, với hoạt động trong
Bộ Ngoại giao Cộng sản Việt Nam đã kín đáo bắn tiếng muốn Mỹ nhảy vào giải quyết xung đột ở Biển Đông, nhưng Bộ trưởng Ngoại giao Vương Nghị của Trung Cộng đã cảnh giác Việt Nam “không dành bất cứ cơ hội nào cho sự quấy rối và phá hoại của thế lực bên ngoài”. Đề nghị bán chính thức của Việt Nam đưa ra ngày 17/7/2020, bốn ngày sau khi Bộ trưởnng Ngoại giao Mỹ, Mike Pompeo gọi hành động đe dọa các nước nhỏ để chiếm đoạt và mưu toan cướp chủ quyền nguồn tài nguyên ở phần lớn Biển Đông của Trung Quốc là “phi pháp”.
Tôi tình cờ “nhặt” trên FB một tác phẩm khá độc đáo của Marc Riboud. Ông “chớp” được cảnh một anh bộ đội (với con búp bê nằm dưới nắp ba lô, và cái sắc cầm tay) đang trên đường trở về quê cũ. Cùng với bức ảnh là lời bình, cũng độc đáo không kém, của face booker Nguyễn Hoàng : “Thằng này coi vậy mà hiền, chỉ lấy con búp bê cho con và cái bóp đầm cho vợ mà thôi.”
Tất cả họ đều nói cùng một giọng, và làm chung một điệu – theo nhận xét của Huỳnh Ngọc Chênh: Ông Đinh Thế Huynh bị bệnh nặng phải qua Nhật chữa. Trước đó ông Phùng Quang Thanh thì đi Pháp, ông Nguyễn Bá Thanh thì bỏ cả tiền triệu đô la qua tận nước Mỹ để nhờ họ cứu mạng. Nghe nói hai ông Chung và Thưởng vừa rồi lâm bệnh cũng đi Nhật và Pháp điều trị.
Vào thời Ronald Reagan làm tổng thống gần 40 năm trước, hầu hết người Mỹ lấy tin tức từ tờ báo và các đài truyền hình địa phương. Những tổ chức này có tính chuyên nghiệp, dồi dào tài chính, và cố gắng đăng tải quan điểm của cả đảng Cộng hòa lẫn Dân chủ. Người dân đồng thuận về sự thật nói chung, và bất đồng về phương cách giải quyết. Những công ty này cũng đưa ra sự thật, vì họ sẽ mất quảng cáo, mất độc giả dài hạn và có thể bị tòa án phạt nếu họ loan tải tin giả, nhất là nếu tin giả đó gây ra tai hại cho người khác.
Chiều Thứ Ba 21 Tháng 7 Năm 2020, hoàn toàn bất ngờ, Lãnh Sự Quán Trung Cộng tại Houston, Texas nhận được quyết định của chính phủ Hoa Kỳ đóng cửa lãnh sự quán của họ, và toàn thể nhân viên trong lãnh sự này có 72 giờ đồng hồ để thu xếp ra khỏi trụ sở này và trở về Hoa Lục. Đồng hương người Việt tại Houston, tiểu bang Texas, Hoa Kỳ, đã đổ xuống đường biểu tình ăn mừng, và cộng đồng người Việt khắp nơi trên thế giới đón nhận tin vui này như nắng hạn gặp cơn mưa rào.
Té ra có hai thứ “người lạ” lận nha: tụi ngoài biển cả mênh mông là dân Nước Lạ, đã đành; đám ở trong phố phường chật hẹp thì toàn là dân bản xứ. Cả hai đều hành động theo cùng một phương châm: “lấy thịt đè người” – dù thuộc hai thực thể khác nhau: Côn Đồ Quốc Gia & Côn Đồ Quốc Tế.
Chiều nay, sau thời tọa thiền, hành giả thiền hành bên bờ suối, nghe suối xứ người bình yên róc rách tuôn, chợt quặn lòng nhớ tới những dòng sông, dòng suối nơi quê nhà từng bị nhiễm độc! Cũng khoảng thời điểm này, hai năm trước, suốt dọc trên 200 cây số bãi biển miền Trung, bỗng nhiên cá biển đủ loại, chết hàng loạt, xác trôi giạt vào bờ, trắng xóa! Rồi chim trời cũng rũ cánh, lao xuống, nằm chết bên cá, do chim đói lòng, đã ăn xác cá nhiễm độc! Rồi ngư dân sống ven biển, buổi sáng dong thuyền ra khơi, buổi chiều buồn bã quay về, không kiếm được chi để đổi lấy gạo, muối, nuôi gia đình!
Như bao nhiêu triệu người Việt Nam tị nạn khác, tôi là kẻ vượt biên và còn sống sót nhờ vào may mắn; bởi thế, mọi chuyện (xa gần) có liên quan đến ranh giới của đất nước này đều nhớ như in: “Nguyên Hồng là người phàm tục. Anh thích nhắm ngon, thích rượu ngon, nhưng thích nhất là khi có những thứ đó mà quanh anh là bè bạn. Nhưng trong bữa ăn khoái khẩu hôm ấy anh chỉ lẳng lặng uống. Sau mỗi miếng nhắm anh chống đũa, tư lự. Có vẻ anh buồn. – Bên Tàu loạn to. Nhiều người chạy sang ta, chạy loạn hay là chạy chính phủ không biết, trông tội lắm. – anh nói, giọng rầu rầu.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.