Hôm nay,  

Thận Trọng Với Chân Dung Quyền Lực!

10/01/201500:00:00(Xem: 8033)
Mấy tuần lễ nay, trên máy vi tính xuất hiện một mạng mới mang tên Chân dung quyền lực (CDQL), không có tên người chủ trương. Đã có một số bài báo trên mạng của các blogger tự do nhận định, phỏng đoán về blog mới mẻ này.

Các nhận đjinh hầu như nhất trí cho rằng các nội dung trong CDQL đưa ra nói chung là chính xác đến từ chi tiết, do đó kẻ chủ trương phải là ở trong luồng, trong cơ quan quyền lực cấp cao của đảng CS, của Nhà nước. Trên CDQL còn in những văn bản chính trị, kinh tế, tài chính tuyệt mật, được chụp lại, có khi còn nóng hổi.

So với mạng Quan Làm Báo (QLB) xuất hiện 2 năm trước, CDQL mới xuất hiện hơn 1 tháng nay đã đạt hơn 1 triệu lượt người vào đọc, đủ thấy mức độ hấp dẫn của mạng này đối với công luận.

Đáng chú ý là CDQL xuất hiện đúng vào dịp hội nghị lần thứ 10 của Ban chấp hành trung ương đảng CS khóa XI sắp họp để chuẩn bị cho Đại hội XII sẽ diễn ra vào đầu năm 2016.

Đại hội đảng thường có 2 nội dung cơ bản. Một là bàn về Cương lĩnh, đường lối chính trị, kinh tế, quân sự, đối ngoại, điều lệ đảng, kế hoạch kinh tế-xã hội 5 năm, 10 năm…; hai là về nhân sự, bàu ra bộ máy lãnh đạo của đảng trong khóa mới: ban chấp hành TW, bộ Chính trị, ban Bí thư, ban Kiểm tra TW. Tuy Đại hội không bàu hay cử ra chức chủ tịch nước, thủ tướng và chủ tịch quốc hội, nhưng qua Đại hôị và qua phân công trong bộ chính trị mới, các chức vụ trên cũng được xác định rõ ràng.

Phần thứ nhất là hết sức quan trọng vì liên quan đến đường lối, chính sách mọi mặt, đến sinh mạnh của đảng, vận mệnh của đất nước, cuộc sống của từng người dân; phần thứ hai là về nhân sự, lựa chọn nhân tài cầm quyền ở cấp cao nhất cũng là một nhân tố quyết định.

Thế nhưng trên thực tế phần thứ nhất chỉ được làm một cách sơ sài, hình thức vì bị gò bó chặt bởi thái độ giáo điều cổ lỗ, ca tụng chủ nghĩa Mác – Lênin, tung hô chủ nghĩa cộng sản và chủ nghĩa xã hội, các đại biểu đều sơ cứng về tư duy, thiếu vắng sáng tạo.

Đã vậy kể từ thời kỳ gọi là đổi mới năm 1986, tuy có nới lỏng một vài chính sách kinh tế, đảng đã buông lỏng cho chủ nghĩa thực dụng bệnh hoạn lan tràn sâu rộng, nạn ham quyền và tham nhũng hoành hành khắp nơi, cấp trên làm gương xấu cho cấp dưới, nên phần bàn về nhân sự ngày càng trở nên quan trọng, chiếm hầu hết ưu tư và thời gian của các đại biểu. Lẽ ra phần này là dành cho việc sàng lọc, phát hiện, tìm kiếm nhân tài cho đất nước dựa vào ý kiến của cán bộ các cấp và nhân dân, thì nó trở thành cuộc đấu quyết liệt giữa các phe nhóm lợi ích riêng tư, cứ như các kỳ mục hủ lậu thuở xưa dành phần xôi thịt ở đình làng. Nó thành các cuộc sống mái giữa những nhóm đồng chí thù địch, có khi thành những cuộc tử chiến đẫm máu.

Tiền đại hội XII đang diễn ra đúng như vậy. Hiện chỉ còn đúng một năm nhưng cả hai phần công việc đều ngổn ngang bất định. Về Cương lĩnh, đường lối, việc kiên định chủ nghĩa Mác – Lênin, kiên định chủ nghĩa cộng sản, chủ nghĩa xã hội, chế độ độc đảng đã bị 61 đảng viên lão thành, trí thức tiêu biểu bác bỏ triệt để và dứt khoát, đòi thay hẳn bằng một cương lĩnh khác, là thách thức lớn nhất. Việc công bố các văn kiện dự thảo để các đại hội các cấp thảo luận dân chủ không chút thoải mái, nhẹ nhàng khi thông tin không còn là công cụ riêng duy nhất của đảng CS và nhà nước toàn trị. Các mạng thông tin tự do lề trái đang chiếm dần thế thượng phong, người dân thường cũng như đảng viên cán bộ CS hàng ngày ở trong nước đã tìm đọc các mạng thông tin lề trái trước và nhiều hơn so với các báo chí lề phải, mặc dầu họ có số lượng áp đảo.

Về nhân sự lại càng rối rắm, ngổn ngang, nên phải 2 lần trì hoãn cuộc họp TW 10. Trước định vào tháng 10/2014, hoãn lại vào tháng 12 không thành, nay phải chuyển sang năm 2015. Hiện chưa rõ đến Đại hội XII ai sẽ là tổng bí thư, ai là chủ tịch nước, ai là thủ tướng, ai là chủ tịch quốc hội. Đã có nghị quyết từ Đại hội VII (1991) là ai đã đến tuổi 65 khi họp đại hội thì không ứng cử, đề cử vào ban chấp hành TW nữa, phải theo đúng không du di, kèo nài.

Hiện ông Nguyễn Phú Trọng đã 71 tuổi, sang năm 72 tuổi, sẽ về nghỉ. Ông Nguyễn Sinh Hùng năm nay 69, sang năm 70 cũng về hưu. Ông Tô Huy Rứa và ông Ngô Văn Dụ năm nay 68, sang năm 69 tuổi cũng phải nghỉ. Ông Trương Tấn Sang, ông Nguyễn Tấn Dũng, ông Lê Hồng Anh, ông Phạm Quang Nghị, ông Phùng Quang Thanh cả 5 ông đều 66 tuổi, sang năm 67 tuổi, cũng thành bô lão cả, đều vượt ngưỡng cửa 65. Cũng phải tính thêm ông Lê Thanh Hải năm nay 65, sang năm 66 tuổi. Như vậy trong 16 ủy viên bộ chính trị, 10 đã bị lọai, chỉ còn 6 người còn đủ tiêu chuẩn tuổi, đó là các ông, bà: Đinh Thế Huynh (62 tuổi), Nguyễn Thiện Nhân (62), Nguyễn Xuân Phúc (61), Tòng Thị Phóng (61), Nguyễn thị Kim Ngân (61) và Trần Đại Quang (59 tuổi).


Đã thành nếp là vị trí tứ trụ triều đình, 4 chức vụ then chốt là tổng bí thư, chủ tịch nước, thủ tướng và chủ tịch quốc hội thường phải trải qua một khoá là ủy viên bộ chính trị.

Lại nói về mạng CDQL, trong nhiệm vụ tự nhận là góp phần đánh giá các nhân vật then chốt của đảng và nhà nước trong thời điểm hệ trọng này, CDQL đã có thái độ ra sao?

CDQL cố làm ra vẻ công bằng và khách quan trước công luận nhưng thật ra rõ ràng là có chủ đích đả kích người này, rộng lượng với người khác. Nhân vật trung tâm bị CDQL vạch mặt kể tội và lên án là ông Nguyễn Xuân Phúc, ủy viên bộ chính trị, phó thủ tướng, người có khả năng được hôị nghị TW 10 cử làm thủ tướng thay ông Nguyễn Tấn Dũng. Ngoài những tôị tham nhũng, có tài sản phi pháp vượt nhiều lần ông tổng thanh tra chính phủ Trần Văn Truyền, mua 2 biệt thự ở tiểu bang Cali – Hoa kỳ, CDQL còn cho rằng ông Phúc đã ám hại ông Nguyễn Bá Thanh trưởng ban Nội chính trung ương bằng cách nhờ Trung Quốc tiếp tay gây cho ông Thanh bị nhiễm xạ tủy sống. CDQL viện ra chuyến đi của ông Phúc sang Vientiane gặp đại sứ Trung cộng và ngay sau đó là chuyến sang Bắc Kinh của ông Thanh cuối năm 2013 và từ khi trở về nước thì sức khỏe suy sụp nhanh, nay phải sang Mỹ điều trị. Thế nhưng chuyện tày trời như thế mà không (hoặc chưa?) đưa ra bằng chứng có sức thuyết phục. Điều này khiến mọi người thận trọng.

CDQL tỏ ra rộng lượng nhẹ nhàng với thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, nhưng lại lên án khá nặng ông Nguyễn Phú Trọng cho rằng ông đã phản bội những lời hứa chống tham nhũng, đổi mới thể chế, quan liêu, giáo điều và lú lẫn.

CDQL lên án rất mạnh mẽ ông Trương Tấn Sang, kể ra nhiều tội từ khi còn ở SàiGòn cho đến khi ra Hà Nội, sống bê tha, hưởng lạc. Nhưng chính ở chỗ này mà CDQL lộ mặt không vô tư, khách quan của mình, cho rằng hầu hết các nhân vật bất đồng chính kiến, các chiến sỹ đâu tranh cho nhân quyền và dân chủ là tay sai dấu mặt của ông chủ tịch nước Trương Tấn Sang để hòng theo đóm ăn tàn. CDQL kể lể ra các tướng Nguyễn Trọng Vĩnh, các ông Nguyễn Quang A, Tương Lai, Nguyên Ngọc, Chu Hảo … ở phía Bắc, và những ông Trần Huỳnh Duy Thức, Lê Công Định, Nguyễn Tiến Trung, Điếu Cày - Nguyễn Văn Hải… ở miền Nam đều là cò mồi, tay chân của ông Sang tuốt luốt.

Đây chính là điểm rất đáng ngờ của mạng CDQL. CDQL rõ ràng có thái độ mạt sát phong trào dân chủ, chống phá xã hội dân sự đang có cơ phát triển. Do đó mà rất cần thận trọng đối với những nhận định chủ quan của CDQL. CDQL dứt khoát không thuộc mạng tự do thuộc lề trái trong số các tổ chức xã hội dân sự đang phát triển. Nhiều khả năng CDQL là công cụ của một nhóm quan chức có lợi ích riêng.

Đã có bài báo tỏ lời khen CDQL đưa tin chính xác, làm cho nhiều báo lề phải buộc phải tin theo, khi CDQL đưa tin về việc sẽ có máy bay cứu thương thuê ở Hoa Kỳ đưa ông Thanh về nước vào ngày 2/1, rồi 6/1, rồi 9/1, trì hoãn do thời tiết xấu. Nhưng rất cần thận trọng với những nhận định chính trị của CDQL. Chính ở điểm này mà bạn đọc cần cảnh giác, thận trọng, qua xét đoán độc lập của chính mình, không thể nhẹ dạ.

Trong cuộc họp TW 10 đang diễn ra, màn bỏ phiếu tín nhiệm 16 ủy viên bộ chính trị và 4 ủy viên ban bí thư là bà Hà Thị Khiết, các ông Ngô Xuân Lịch, Trương Hòa Bình và Trần Quốc Vượng (do trong ban bí thư 11 người đã có 7 ủy viên bộ chính trị ), sẽ có ý nghĩa quan trọng để đánh giá cân nhắc. Tuy đây vẵn là bỏ phiếu theo 3 nấc, tín nhiệm cao, tín nhiệm và tín nhiệm thấp, không có nấc không tín nhiệm, không mang tính dân chủ, vẫn là gò ép, ai cũng được tín nhiệm 100% cả, ở 3 nấc khác nhau. Không có nhận xét nào của người dân. Sẽ có sát phạt nhau quyết liệt ở những nấc so sánh này. Để xem CDQL sẽ phản ánh và bình luận sự kiện này ra sao.

Còn cần xem xét liệu cuộc họp 10 có châm chước về tuổi, do hoàn cảnh đặc biệt hay không? Để ông Nguyễn Tấn Dũng có thể làm tổng bí thư, rồi có thể kiêm cả chủ tịch nước như ở bên Tàu hay không ? để ông Phạm Quang Nghị quá tuổi vẫn có thể làm tổng bí thư hay không ? hay sẽ có thể là Đinh Thế Huynh? Để xem ai có thể là thủ tướng mới, ông Nguyễn Xuân Phúc, ông Nguyễn Thiện Nhân, ông Vũ Đức Đam hay ai khác ?

Đây là dịp để các nhóm lợi ích ráo riết vận động, cho tay chân thân tín mua chuộc từng người trong 175 ủy viên trung ương chính thức tham dự cuộc bỏ phiếu tín nhiệm, khi mọi thứ đều có thể mua bằng tiền và những lời hứa về bổng lộc chức tước, khi đảng CS ở trong thời điểm suy thoái và tha hoá không sao ngăn được.

Công luận công bằng chính trực cần tỉnh táo và thận trọng tìm hiểu thêm để biết rõ đằng sau mạng CDQL là nhóm cụ thể nào trong thế lực cầm quyền toàn trị.

Bùi Tín, VOA's Blog

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Nếu cái gì cũng có bước khởi đầu của nó thì -- ngoài công việc thường ngày là quan sát hành động của từng con người để có một phán xét cuối cùng vào thời điểm thích hợp -- đâu là việc làm đầu tiên của Thượng Đế? Câu trả lời, theo một câu chuyện chỉ để cười chơi, rất thích hợp với bộ máy chuyên tạo nên cảnh rối ren hỗn loạn trên đất nước chúng ta. Cái câu chuyện về một cảnh trà dư tửu hậu khi những nhà chức nghiệp cãi nhau rằng nghề của ai có trước, dựa trên những tín lý từ bộ kinh Cựu Uớc, đặc biệt là chương Sáng Thế Ký.
Đảng CSVN có nhiều chứng bệnh lây nhiễm trong thời kỳ “đổi mới” như tham nhũng, tiêu cực, lợi ích nhóm và chia rẽ, nhưng 3 chứng “nhận vơ”, “lười lao động” và “lười làm việc” của một bộ phận không nhỏ cán bộ đảng viên đã khiến Đảng lo sợ.
Bất ngờ sáng 30/05/24, TT Biden tuyên bố bỏ giới hạn sử dụng võ khí của Huê Kỳ cung cấp cho Ukraine đánh Nga. Đồng thời, Âu châu đã thỏa thuận một quyết định mới quan trọng là bỏ giới hạn đỏ, gởi huấn luyện viên quân sự qua Ukraine giúp quân đội Ukraine, cho phép Ukraine sử dụng các loại võ khí mạnh và có tầm hoạt động xa tới lãnh thổ Nga nhằm những mục tiêu quân sự. Riêng Anh đã bước tới trước, một số quân đội Anh đang hoạt động tại Ukraine.
“Que Sera Sera,” ca khúc này luôn gắn bó với tâm tư của cậu bé bảy tuổi. Đi xem xi-nê với mẹ, sau này mới biết là phim The Man Who Knew Too Much, về nhà tôi nhớ mãi cái giai điệu vui tươi và đôi môi nhảy múa, khi nữ diễn viên hát đoạn que sera sera. “Chuyện gì đến sẽ đến,” một câu nói đầy thơ mộng đối với cậu bé, rồi dần dần lớn lên biến thành câu nói chấp nhận chuyện ngày mai ‘Life is a crazy ride, and nothing is guaranteed. (Đời là chuyến đi điên rồ, không có gì bảo đảm. ‘Eminem’.) Dường như, có một chút bất cần, không quan tâm chuyện gì sẽ xảy đến. Tưởng chỉ là như vậy, ai ngờ, câu nói bỗng đứng dựng lên, lớn tiếng hỏi: “Chuyện gì đến sẽ đến là sao?” Đúng, “sẽ đến” thuộc về tương lai, thuộc về bí mật, nhưng “chuyện gì đến,” một phần đã bị khám phá, tìm thấy, công bố. Chúng ta, con người hiện tại, thế kỷ 21, may mắn có một khoa học khá trung thực và năng nổ, mở ra cho sự hiểu biết còn kém cỏi, nhiều nơi quá khứ còn tối tăm và nhiều nơi chờ ánh sánh rọi tới.
Người Việt rất hay buồn. Họ buồn đủ chuyện, đủ thứ, đủ cách, đủ kiểu, đủ loại và buồn dài dài: buồn chồng, buồn vợ, buồn con, buồn chuyện gia đình, buồn chuyện nước non, buồn chuyện tình duyên, buồn trong kỷ niệm, buồn tình đời, buồn nhân tình thế thái, buồn thế sự đảo điên, buồn tàn thu, buồn tàn canh gió lạnh … Đó là chưa kể những nỗi buồn buồn lãng xẹt: buồn trông con nhện giăng tơ, buồn trông cửa bể chiều hôm, buồn trông nội cỏ rầu rầu, buồn trông con nước mới sa …
Ngày 09/05/2024, đảng CSVN tung ra 5 “điều răn” mới quy định tiêu chuẩn gọi là “chuẩn mực đạo đức cách mạng cho cán bộ, đảng viên trong giai đoạn mới”, nhưng liệu có dậy được ai không? Tất cả 5 Điều chứa đựng những tiêu chuẩn đã có từ lâu, nhưng thất bại vì những chứng hư tật xấu trong đảng vẫn tồn tại, đứng đầu là tham nhũng, tiêu cực và chủ nghĩa cá nhân, lợi ích nhóm...
Trong thời gian gần đây, thế giới đã chứng kiến cuộc khủng hoảng lãnh đạo chưa từng thấy ở Việt Nam kể từ ngày quốc gia Á châu này nằm trong tay thống trị của đảng Cộng Sản gần một nửa thế kỷ. Tính từ tháng Năm, 2022 đã có hai chủ tịch nước, hai phó thủ tướng, một trưởng ban kinh tế trung ương, chủ tịch quốc hội, và một thường trực ban bí thư kiêm trưởng ban tổ chức trung ương bị cách chức vì chiến dịch chống tham nhũng. Bộ Chính Trị Khóa 13 cũng bị mất năm ủy viên hiện chỉ còn 13 người. Nhiều nhà quan sát chính trị tự hỏi đã đến lúc Việt Nam chuyển biến thành một nước dân chủ hay chưa? Kinh nghiệm những nước cộng sản Trung Âu và Đông Âu đã trải nghiệm qua tiến trình này khoảng bốn thập niên về trước có giúp gì cho Việt Nam ngày nay được không? Đây cũng là chủ đề của bài báo này
Dù sống cùng thời nhưng khác nơi nên tôi không gặp Nguyễn Tất Thành lần nào ráo. Giao lưu, tương tác, chit chat … (qua không gian mạng) cũng không luôn. Bởi vậy, tôi chỉ đoán già/đoán non rằng con đường học vấn của ổng không dài và (dường như) cũng không được suôn sẻ gì cho lắm.
Trong lúc đảng chuẩn bị các kỳ họp Trung ương để tìm nhân sự cho khóa đảng XIV thì rộ lên tuyên truyền về “dân chủ Xã hội Chủ nghĩa” ở Việt Nam. Đảng nói văng mạng rằng: “Đặc trưng của dân chủ xã hội chủ nghĩa là quyền dân chủ của công dân không ngừng được mở rộng trong tất cả các lĩnh vực hoạt động của nhà nước, của xã hội mà cơ bản nhất là dân chủ về kinh tế.” Nhưng thực tế không phải như vậy. Tất cả mọi quyết định điều hành việc nước phải “do đảng, vì đảng và của đảng”.
Một cuộc tranh giành quyền lực kéo dài được ngụy trang bằng một chiến dịch chống tham nhũng rộng rãi hơn đã dẫn tới việc bất ngờ sa thải Chủ tịch nước Võ Văn Thưởng, và chủ tịch Quốc hội Vương Đình Huệ. Kết quả của cuộc đấu tranh này sẽ khiến những người vẫn còn hy vọng rằng Việt Nam có thể tham gia một "Liên minh chống Trung Quốc" phải suy nghĩ lại. Mặc dù cuộc tranh giành quyền lực này không liên quan đến chính sách đối ngoại nhưng nó sẽ khiến Việt Nam gần gũi hơn với Trung Quốc và xa rời phương Tây.
DB Derek Trần: Tôi làm tất cả để bảo vệ cộng đồng mình trong vấn đề di trú

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.