Hôm nay,  

Vừa Học Vừa làm... Nên Không Thể Thay Đổi Mà Chỉ Có Thay Thế!

26/04/201500:01:00(Xem: 7761)

 Vừa Học Vừa làm... Nên Không Thể Thay Đổi Mà Chỉ Có Thay Thế!

Le Nguyen

Vừa làm vừa học, làm sai sửa sai rút kinh nghiệm, từ việc nhỏ cho đến việc lớn, từ việc đơn giản cho đến phức tạp. Đó là tư duy của đa số, nếu không nói là của hầu hết các cán bộ, đảng viên quan chức lãnh đạo xưng danh đảng cộng sản Việt Nam và nó chính là lối tư duy đã có ngay từ lúc đảng cộng sản mới thành lập hoạt động lén lút, núp bóng dân tộc cho đến cướp quyền lãnh đạo nửa nước rồi cả nước cho đến tận bây giờ đã để lại biết bao tai họa cho đất nước, dân tộc Việt Nam.

Tư duy vừa làm vừa học vừa rút kinh nghiệm với những công việc không biết, không có kiến thức căn bản hoặc không có người có kinh nghiệm chỉ dạy thì hậu quả do “ngu dốt” nhưng tự mãn “thay trời làm mưa” để lại là khôn lường. Ngay cả công việc trồng trọt, chăn nuôi không cần nhiều đến chất xám ở tầm cao tư tưởng, muốn thành công hay muốn trở thành tay chăn nuôi, trồng trọt cự phách cũng cần phải có kiến thức căn bản về trồng trọt, chăn nuôi do cha mẹ, anh em, bạn bè truyền đạt kiến thức hoặc học hỏi từ trường ốc, từ sách vở chứ không thể tự nhiên không biết tí nào về trồng trọt chăn nuôi mà thành công trong cách vừa làm vừa học như suy nghĩ “thô sơ”của lãnh đạo từ bé đến to của cộng sản việt Nam.

Thực tiễn cuộc sống cho thấy dù thiên tài thì cũng chỉ tài ở vài ba phương diện nào đó chứ hiếm có thiên tài toàn diện phủ trùm lên mọi mặt đời sống như các thiên tài là ông tổ của các tư tưởng vĩ đại được loài người công nhận, gồm có: Charles Darwin thuyết tiến hóa; Pythagoras nhà toán học nổi tiếng với định lý Pythagore; Albert Enstein thuyết tương đối; Richar Feynman đoạt giải Nobel hòa bình với thuyết động lực học lượng tử; Eric Drexler người nghĩ ra công nghệ Nano; Craig Venter người đã giải mã bộ gene người; David Deutsch về thuyết đa vũ trụ với ý tưởng xây dựng nền tảng cho sự phát triển máy điện toán siêu nhanh mới...

Không ai là không biết, bộ mặt văn minh tiến bộ của thế giới ngày nay có sự góp phần không nhỏ của các tư tưởng thiên tài nối tiếp trong dòng sông lịch sử phát triển của xã hội loài người và những ý tưởng mang tính đột phá của các thiên tài “cũ” đã được các thiên tài “mới” loại bỏ phần ảo tưởng, mê tín và cải tiến, hoàn chỉnh những ý tưởng hữu dụng phục vụ cho cuộc sống văn minh tiến bộ của loài người, nó diễn ra thật ngoạn mục chừng như là phép lạ.

Ai cũng biết Adam Smith là nhà kinh tế chính trị học với những ý tưởng nổi tiếng “bàn tay vô hình” trong thương mãi tự do, chủ nghĩa tự do, kinh tế tự do, kinh tế thị trường và ý tưởng, lý thuyết kinh tế của Adam Smith đã chứng thực cơ sở lý luận hợp lý, hình thành kinh tế học hiện đại cho nhân loại học hỏi đến tận bây giờ nhưng ông không phải là nhân vật chủ chốt đưa lý thuyết vào vận hành trong đời sống kinh tế thị trường mà qua tay những chính trị gia, những nhà tổ chức lãnh đạo bộ máy nhà nước đưa vào thực hành trong nhiệm vụ quản trị, điều hành đất nưóc.

Cũng như Bill Gate (Microsoft), Steve Jobs (Apple), Mark Juckerberg (Facebook), Larry Page (Google)...thành công trong phát minh các ý tưởng ứng dụng công cụ tin học ngành điện toán phục vụ cho nhu cầu đời sống con người nhưng các ông không phải là người phát minh ra chiếc máy điện toán và các cá nhân thành công nhỏ hay lớn trong lãnh vực điện toán đều có kiến thức căn bản về điện toán, không ai trong số người thành công lừng lẫy này mà vừa làm vừa học cả.

Thực tế cuộc sống cho thấy không có ai, chưa biết làm toán cộng, trừ, nhân, chia của kiến thức bậc tiểu học “vừa làm vừa học” cái mình không biết gì, lại có thể giải được phương trình toán học của bậc trung học và những ai không biết, chưa biết mở đóng máy điện toán mà “vừa làm vừa học”lại có thể sử dụng hết tính năng của chiếc máy điện toán.

Thế cho nên với đề án 112, đảng cộng sản Việt Nam với tham vọng tin học hóa hành chính nhà nước nhằm xây dựng chính phủ điện tử, hiện đại hóa thủ tục hành chính trong bộ máy nhà nước Việt Nam vào thập niên đầu của thế kỷ 21 đã thất bại thảm hại với hậu quả là trưởng ban đề án 112 Vũ Đình Thuần cùng với bộ sậu mười mấy cán bộ thừa hành bị bắt giữ truy tố tội danh tiêu cực tham nhũng, buông lỏng quản lý gây hậu quả nghiêm trọng.

Thật ra tiêu cực tham nhũng, buông lỏng quản lý trong đề án 112 chỉ là một phần trong thất bại của chương trình chính phủ điện tử và nguyên nhân thất bại cũng là do tư duy vừa làm vừa học, sai đâu sửa đó của các cấp lãnh đạo cộng sản Việt Nam chứ không phải do những kẻ thừa hành thực hiện đề án hiện đại hóa bộ máy nhà nước!

Với các lãnh đạo có trí tuệ ai cũng biết, muốn thực hiện chính phủ điện tử: một là trưởng ban đề án ngoài khả năng là một chuyên gia điện toán thượng thặng, còn phải có kiến thức về mô hình, về vận hành của một chính phủ điện tử hiện đại để biết bộ phận nào “điện tử hoá” trước, cơ quan ban ngành nào “điện tử hóa” sau và phải luôn cập nhật kỹ thuật điện toán có đặc thù thay đổi từng ngày để không phải trả giá cao, phung phí tiền thuế của dân cho kỹ thuật đã lỗi thời; hai là lãnh đạo trách nhiệm thực hiện đề án phải có trong tay đội ngũ chuyên viên điện toán bên cạnh để tham khảo ý kiến và sẵn sàng bước vào guồng máy vận hành chính phủ điện tử để làm thay hoặc thay hẳn cán bộ lãnh đạo các cấp kém năng lực lẫn không có khả năng học sử dụng điện toán để trở thành một cơ phận của guồng máy nhằm điều hành công việc hiệu quả của một nhà nước điện tử.

Thất bại thảm hại của đề án xây dựng chính phủ điện tử nhằm hiện đại bộ máy nhà nước có phần hơi trừu tượng, mắt không thấy, tay không sờ mó được. Do đó, kết luận thất bại của đề án 112 đến từ nguyên nhân vừa học vừa làm, sai đâu sửa đó của các lãnh đạo đảng cộng sản việt nam, có thể chưa đủ cơ sở lý luận để thuyết phục các cán bộ, quan chức đảng nhà nuớc?

Để thuyết phục hơn cho kết luận vừa học vừa làm, sai đâu sửa đó là nguyên nhân gây ra và để lại hậu quả nghiêm trọng trong quá trình xây dựng, phát triển đất nước sau 40 năm đảng cộng sản xua quân cưỡng chiếm Việt Nam Cộng Hòa, độc quyền lãnh đạo đất nước việt Nam.

Cụ thể là sau 40 năm gọi là giải phóng miền nam, thống nhất đất nước với biết bao chương trình, chiến dịch X2, X3 đánh tư sản, cải tạo công thương nghiệp, bán bãi thu vàng cho người vượt biển bán chính thức và chương trình, chủ trương khóan 100, khóan 10 để “sửa sai” mô hình hợp tác xã, tập đoàn nông nghiệp, làm ăn tập thể trong sản xuất nông nghiệp...

Cùng với biết bao tham vọng hoang tưởng của các ông bà lãnh đạo vai u thịt bắp lớn tiếng lên gân: “15 năm, 20 năm nữa Việt Nam ta sẽ bắt kịp Nhật...” Chỉ với tư duy vừa học vừa làm, sai đâu sửa đó, không có một chút kiến thức về quy luật phát triển kinh tế của các cấp lãnh đạo cộng sản nên mục tiêu hiện đại hóa, công nghiệp hóa sau mấy mươi năm thực hiện, không làm nổi ốc vít cho ra hồn mà chỉ giỏi đào bới tài nguyên khoáng sản đem bán cạn kiệt chỉ để nuôi bộ máy song trùng đảng, nhà nước với lớp cán bộ, đảng viên lãnh đạo chỉ biết phá hoại chứ không biết xây dựng.

Thế cho nên sau mấy mươi năm cả hệ thống chính trị vào cuộc hô hào hiện đại hóa, công nghiệp hóa với những tham vọng đầy ảo tưởng lại mang tư duy ngu dốt vừa làm vừa học, sai đâu sửa đó của các cấp lãnh đạo bộ máy đảng, nhà nước đã nhấn chìm các tập đoàn kinh tế, các quả đấm thép mang tên Vina. Những đập thủy điện phá hoại môi sinh gây thiệt hại hoa màu, nhà cửa, nhân mạng trong mùa mưa lũ không ai chịu trách nhiệm cùng với những nhà máy có kỹ thuật lạc hậu hết hạn sử dụng của đàn anh môi hở răng lạnh gây ô nhiễm môi trường sống và giá trị kỹ thuật, máy móc của nó ngang bằng với những đống sắt vụn...

Nhìn rộng hơn về xây dựng phát triển đô thị thì sau bốn mươi năm đã “tạo ra” những căn nhà siêu mỏng siêu méo, những đường cong mềm mại, mưa xuống thì các con đường ngập chìm trong biển nước gây tắc nghẻn, hổn loạn giao thông và các đường dây điện đeo bám cột điện như tổ nhện gây phản cảm làm xấu cảnh quan đô thị, thành phố do các cái đầu ngu dốt mang tư duy vừa làm vừa học không có một chút khái niệm, kiến thức kiến trúc cơ bản nào về mô hình tổng thể của xây dựng phát triển đô thị.

Với tư duy vừa học vừa làm cộng với ngu dốt nên các quan chức cộng sản không thấy có sự liên quan của các chung cư cao tầng, nhà phố văn phòng, trung tâm thương mại và kích cỡ đường dự phòng cho hướng phát triển mở rộng trong tương lai nằm trên mặt đất, thiếu đồng bộ với đường lưu thông ngầm, hệ thống cống rãnh, hệ thống cung cấp nước, đường điện, đường truyền điện thoại, cáp internet...nằm dưới mặt đất nên đã để lại hậu quả khó khắc phục, giống em bé bày la liệt như trò bán đồ chơi và mọi người không mù, không ai là không thấy hậu quả.

Xa hơn nữa là trong xây dựng, phát triển đất nước các lãnh đạo cộng sản Việt Nam mang tư duy vừa học vừa làm nên cứ loay quay trong vòng luẩn quẩn xây rồi phá, phá rồi xây, đào rồi đắp, đắp rồi đào, sai đâu sửa đó, sửa đâu sai đó, cứ lặp đi lặp lại giải tỏa đền bù, đền bù giải tỏa không đâu vào đâu cả.

Với cách xây dựng phát triển đất nước vừa học vừa làm đặc điếc, không kiến thức, thiếu tầm nhìn trí tuệ lại không nghe, không hiểu những ý kiến tâm huyết của mọi tầng lớp nhân dân nên sau 40 năm đã có nhiều khu vực trong các tỉnh thành, đô thị tắc nghẻn giao thông, úng ngập hôi thúi, dây điện chằng chịt như tổ nhện...không thể nâng cấp hay sửa chữa mà chỉ có phá bỏ toàn bộ, mới có thể khắc phục được hậu quả do các cấp lãnh đạo cộng sản để lại. Tư duy vừa học vừa làm ngu dốt, không kiến thức không có chuẩn mực nào để biết được đúng sai nên lãnh đạo cộng sản Việt Nam phạm hết sai lầm này đến sai lầm khác.

Cũng như đảng cộng sản hô hào tiến lên chủ nghĩa xã hội nhưng tất cả đều không biết hình dạng tròn méo của xã hội chủ nghĩa ra sao? Thế cho nên, lãnh đạo cộng sản phải vận dụng thủ đoạn gian manh của dân du côn, du đảng vẽ vời, bịp bợm, hứa hẹn dối trá không cần lý luận hợp lý nhằm kích động, lôi kéo những thành phần nhẹ dạ cả tin, kém hiểu biết nghe, tin theo để hy sinh xương máu cho chúng xây đài vinh quang và hậu quả bịp bợm dối trá đến mức không còn sửa chữa được nữa. Dối trá nghiêm trọng đến độ người trong cuộc, nguyên lãnh đạo cao cấp của Liên Bang Xô Viết là Mikhail Gorbachev và Boris Yeltsin không thể chịu đựng được nữa, phải lên tiếng kết luận: “...cộng sản chỉ có tuyên truyền và dối trá...cộng sản không thể thay đổi mà chỉ có thay thế...” và đạp đổ nó đi.

Hiện nay Việt Nam sau 40 năm xây dựng, phát triển đất nước theo mô hình ma quái xã hội chủ nghĩa không ai thấy bóng dáng nó ra sao? Với tư duy vừa làm vừa học, sai đâu sửa đó, sửa đâu sai đó... đảng cộng sản Việt Nam đã để lại hậu quả khó khắc phục, từ nền tảng tinh thần đến cả cơ sở vật chất và di họa cộng sản sẽ không có phép mầu nào có thể thay đổi hoặc sửa chữa được nếu đảng cộng sản vẫn còn độc quyền lãnh đạo đất nước Việt Nam.

Điều đáng quan ngại hơn cả là cho dù đảng cộng sản có bị loại bỏ khỏi quyền lực chính trị đi chăng nữa thì công việc dọn dẹp hậu quả, di họa cộng sản, là thách thức lớn cho chính phủ hậu cộng sản. Có thể ít nhất phải mất một hai thế hệ mới hy vọng gột rửa tàn dư cộng sản và xây dựng thế hệ thanh niên Việt Nam có đủ năng lực lãnh đạo Việt Nam để bắt kịp hội nhập vào giòng sống văn minh tiến bộ của cộng đồng nhân loại.

 

  

 


.
,

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Từ 20 năm qua (2004-2024), vấn đề hợp tác giữa người Việt Nam ở nước ngoài và đảng CSVN không ngừng được thảo luận, nhưng “đoàn kết dân tộc” vẫn là chuyện xa vời. Nguyên nhân còn ngăn cách cơ bản và quan trọng nhất vì đảng Cộng sản không muốn từ bỏ độc quyền cai trị, và tiếp tục áp đặt Chủ nghĩa Mác-Lênin, tư tưởng Cộng sản Hồ Chí Minh “làm nền tảng xây dựng đất nước”...
Cái ông Andropov (“nào đó”) nghe tên cũng có vẻ quen quen nhưng nhất thời thì tôi không thể nhớ ra được là ai. Cả ủy ban nhân dân Rạch Gốc và nhà văn Nguyên Ngọc cũng vậy, cũng bù trất, không ai biết thằng chả ở đâu ra nữa. Tuy vậy, cả nước, ai cũng biết rằng trong cái thế giới “bốn phương vô sản đều là anh em” thì bất cứ đồng chí lãnh đạo (cấp cao) nào mà chuyển qua từ trần thì đều “thuộc diện quốc tang” ráo trọi – bất kể Tây/Tầu.
Việt Nam và Trung Quốc đã ký 14 Văn kiện hợp tác an ninh Chính trị, Kinh tế-Thương mại và Văn hóa-Báo chí trong chuyến thăm Trung Quốc đầu tiên của Tổng Bí thư Tô Lâm từ ngày 18 đến 20/08/2024. Trong số này, Văn kiện kết nối và thiết lập 3 Tuyến đường sắt giữa hai nước được gọi là “anh em” đã giúp Trung Quốc liên thông ra Biển Đông và bành trướng thế lực kinh tế...
Tại Campuchia, kênh đào Phù Nam Techo, trị giá 1,7 tỷ USD sẽ kết nối Phnom Penh và Vịnh Thái Lan, tượng trưng cho niềm tự hào dân tộc, an ninh và kết nối thương mại quốc tế. Người ta có thể cảm thấy như thế qua lời tuyên bố của Thủ tướng Campuchia Hun Manet và của ông Hun Sen, trong cương vị cố vấn, người đã chuyển giao quyền lực từ cha sang con vào năm ngoái...
Danh từ được tác giả dùng trong bài này không phải là danh từ theo tự loại mà là một thuật ngữ của Việt Cộng. Thuật ngữ Việt Công hay là danh từ Việt Cộng là những thuật ngữ, những từ được dùng trong nước dưới chính quyền Cộng sản Việt Nam. Ở trong nước người ta không dùng từ “Việt Cộng” mặc dầu Việt Cộng chỉ có ý nghĩa là Cộng Sản Việt Nam chớ không có nghĩa gì khác. Phải nói rõ ràng và dài dòng như vậy để tránh hiểu lầm và hiểu sai. Những danh từ đề cập trong bài viết này đa số là những danh từ kinh tế, vì chủ đề của bài viết là kinh tế, phân tích những ván đề kinh tế, nhận định về kinh tế chớ không phải chính trị, mặc dầu kinh tế không thể tách rời khỏi chính trị, xuất phát từ chính trị và tác động trở lại đời sống của mỗi con người chúng ta.
“Tôi hơi chậm hiểu lại rất chóng quên nên dù đã lê lết qua hơi nhiều trường ốc (trong cũng như ngoài nước) nhưng trình độ học vấn và kiến thức cũng chả̉ tới đâu, vẫn chỉ ở mức làng nhàng. Nói tóm lại là thuộc loại “xoàng”! Ơ! “Xoàng” thì đã sao nhỉ? Cũng không đến nỗi trăng/sao gì đâu, nếu tôi biết điều (biết chuyện – biết thân – biết phận) hơn chút xíu. Khổ nỗi, tôi lại cứ tưởng là mình cũng thuộc loại đầu óc trung bình (hoặc chỉ dưới mức đó không xa lắm) nên ghi danh học – tùm lum/tùm la – đủ thứ phân khoa: Triết Lý, Tâm Lý, Xã Hội, Nhân Chủng …
Một bài viết ngay sau khi được bầu vào chức Tổng Bí thư đảng CSVN cho thấy ông Tô Lâm đã hiện nguyên hình một người giáo điều, bảo thủ và hoài nghi trong “hợp tác quốc tế” với các nước. Trước hết ông cáo giác: “Các thế lực thù địch, phản động chưa bao giờ từ bỏ âm mưu lật đổ vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản, chế độ xã hội chủ nghĩa ở Việt Nam.” Lời tố cáo này không mới vì chỉ “nói cho có” và “không trưng ra được bằng chứng cụ thể nào”, giống hệt như những người tiền nhiệm...
- Mình lúc này không muốn theo dõi tin tức nữa. Mệt lắm. - Mình cũng vậy, không đọc báo, chỉ xem phim hoặc nghe thuyết pháp, tránh nhức đầu. - Đời người ngắn ngủi, sao phải tốn thì giờ… - Ở tuổi này, chuyện gì không vui xin miễn, tội gì phải đọc tin tức rồi tự mình làm khổ mình. Trong những năm gần đây, những phát biểu đại loại như trên từ bạn bè khiến những người trong ngành chúng tôi đôi lúc không khỏi ngán ngẫm về công việc báo chí của mình, một việc làm nếu đã không được tưởng thưởng tài chánh tương xứng, thì phần thưởng tinh thần từ ý nghĩa tự nó cũng không đủ bù đắp. Đọc báo hay không đọc báo?
Hồi đầu thế kỷ, có bữa, tôi nhận được thư của Vũ Thư Hiên. Ông hớn hở cho hay “Anh Tấn sắp sang Pháp chơi với anh vài tuần”. Thuở ấy, hai ông còn khá trẻ trung (và còn sung lắm) nên chắc chắn là đôi bạn già sẽ đi lung tung khắp Âu Châu, chứ dễ gì mà chịu quanh quẩn ở Paris. Mãi cả chục năm sau, sau khi nhà văn Bùi Ngọc Tấn lâm trọng bệnh, tôi mới nghe ông nhắc đến chuyến du hành thú vị này (với ít nhiều tiếc nuối) trong một cuộc phỏng vấn dành cho BBC – vào hôm 14 tháng 11 năm 2014: “Sang châu Âu, tôi quan sát dáng người đi, nét mặt của họ khác dân mình lắm… Đi thì mới biết mình bị mất những gì.”
Chủ tịch nước Tô Lâm được bầu làm Tổng Bí thư đảng CSVN, thay ông Nguyễn Phú Trọng từ trần ngày 19/07/2024, nhưng ông Tô Lâm chỉ dám hứa sẽ tiếp tục đi theo con đường ông Trọng đã đề ra...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.