Hôm nay,  

Picnic Của Cộng Đồng HTĐ, MD & VA 2017

9/30/201709:57:00(View: 6874)

PICNIC CỦA CỘNG ĐỒNG HTD, MD&VA 2017

TUYẾT MAI

Ban Chấp Hành CĐ HTDD, MD&VA đã tổ chức picnic tại Upton Hill Reginal Park ở Arlington trong ngày 23 Tháng 9, 2017. Có khoảng hai trăm đồng huơng tham dự, trong một không khí thật đông vui , với sự có mặt của rất nhiều thân hào nhân sĩ như Bà Phùng Thị Nhật (102 tuổi), Nhà văn Sơn Tùng, Cựu Đồng Chủ tịch Lý Hiền Tài, Ông bà NT ND Nguyễn văn Mùi, Bác sĩ Nha sĩ Phạm Hữu Anh, BS Trần văn Sáng, ông Dương Xuân Tuyển, Ông Hoàng Nuôi, Bà Mộng Hoa...Khách ngoại quốc có Dr.Lolita M. Smoak Delegate, Mr. Matt Ames, chairman of Fairfax County; Ông cố vấn Mỹ Larry Gray đã làm việc tại VN, cũng có rất đông giới trẻ tham dự. Chương trình được điều hợp rất sinh động bởi MC Nguyễn Dương Hà.

blank

Sau khi lễ chào Quôc kỳ Mỹ, Việt, Bà Minh Nguyệt, Truởng Ban Tổ Chức có vài lời chào mừng đồng hương. Bà mời gọi mọi người hãy cùng hưởng những giây phút thật vui tươi bên nhau. Quý vị có thể hát, có thể kể chuyện và chia sẻ những buồn vui. Bà ước ao khi từ giả picnic, giờ phút tươi vui của chúng ta hôm nay sẽ sống mãi trong tim và trong giấc mơ của chúng ta.

Kế đến Chủ Tịch Đinh Hùng Cường bày tỏ lòng biết ơn đến quý đồng hương. Ông nói, sau một năm làm việc với biết bao khó khăn vất vả, ngày hôm nay ông hân hạnh được tiếp đón đồng hương để gặp nhau vui chơi, chia sẻ một số công việc của CĐ, để đồng huơng biết những công việc mà chúng ta cố gắng thực hiện. Công việc đầu tiên là những nhiệm vụ của CĐ hằng năm như tổ chức Tết, Giỗ Tổ (Hùng Vương), tưởng niệm 30/4 và làm tất cả những việc cần thiết.

Điều quan trọng là CĐ đã chống đối, biểu tình chống tất cả sự xâm nhập cùa CS vào cộng đồng của chúng ta, và yểm trợ cho Tự Do, Nhân Quyền ở tại VN. Đó là những việc làm mà CĐ đã làm trong thời gian qua. Ngày hôm nay chúng ta vui ở đây và sẽ tiếp tục nhiệm vụ mới. Ông Cường nói rõ, khi chúng ta muốn thay đổi một cái gì thì thế nào cũng có những va chạm giữa những thế hệ khác nhau, va chạm với tuổi trẻ...thành ra có những điều không vừa ý, đó là điều ngoài ý muốn.

Ông Cường nói tiếp, tuy nhiên ông sẽ cố gắng làm sao để dung hòa, đem cái sự hài hòa, đoàn kết để mọi người cùng nhìn về một phía. Cộng Đồng của chúng ta có thể trưởng thành, tồn tại được hay không là nhờ ở những người trẻ. Ngày hôm nay có m ột số người trẻ đến đây chơi với chúng ta để thấy công việc của chúng ta làm. Những người trẻ sẽ giữ lại truyền thống của VN và chúng ta giúp những nguời trẻ đó đi vào dòng chính của nước Mỹ, Chính quyền HK. Họ sẽ xây dựng nước Mỹ và yểm trợ Tự Do, Dân Chủ và Nhân Quyền cho VN . Đó là mục đích duy nhất cần thiết của CĐ.

Ông Cường nhấn mạnh, với lòng tin tưởng của đồng hương, với sự dấn thân của ông, ông sẽ cố gắng làm tròn nhiệm vụ, khó khăn nào ông cũng cố gắng, nhiệm vụ nào ông cũng sẽ hết sức và ông cố gắng làm sao để dung hoà, tạo được hòa khí đoàn kết trong cộng đồng tại đây. Cuối cùng ông Cường chúc mọi người một buổi picnic thật vui hôm nay.

Trong dịp này Luật sư Đinh Thúy Uyên đã nhân danh Ban Tổ Chức Diễn Hành Độc Lập đã trao tặng nhiều quà lưu niệm để tỏ lòng biết ơn những đồng huơng đã giúp đỡ tổ chức Diễn Hàn Độc Lập trong nhiềm năm qua. Trong đó có Bà Phùng thị Nhật (102 tuổi), Bà Lan (VPTT), Giáo sư Kim Oanh, Ông Hà văn Sang, Cô Đinh Uyên Minh...

Chương trình văn nghệ rất vui tươi, hào hứng do Bà Trịnh Linh phụ trách, với ban nhạc Sóng Biển. Mở đầu với ban hợp ca của Hội cựu Nữ sinh trung học Gia Long trong nhạc phẩm "VN Quê hương Ngạo Nghễ", kế đến Ca sĩ Lưu Đức Tờ và nối tiếp chương trình là nhiều ca sĩ địa phuơng. Cùng lúc đồng hương thưởng thức nhiều thức ăn thơm ngon, do nhiều đồng hương trao tặng, trong đó có Gia Đình Mũ Đỏ/HTĐ, Cô Dậu Lưu, Bà Đỗ Quyên, Bà Lê Tống Mộng Hoa và quý vị trong Trung tâm cao niên Lock Wood và Elk Wood ...CĐ được đồng hương ủng hộ $1,365 và sáu tờ vé số.

Bà Thu, phu nhân của N T ND Nguyễn văn Mùi, Chị Dậu Lưu, nhiều chị trong Hội Cựu nữ sinh Gia Long và nhiều đồng hương tiếp tay nên buổi picnic do CĐ HTĐ, MD&VA tổ chức rất thành công, đem lại niềm vui cho rất nhiều đồng hương trong cộng đồng một ngày vui trọn vẹn.

 
HÌNH ẢNH TRONG VIDEO:

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Vốn ham vui, và rất chóng quên nên mẹ tôi ở lại luôn trong Nam cả năm trời. Hệ quả (hay hậu quả) là tôi cất tiếng khóc chào đời tại Sài Gòn. Khi hiệp định đình chiến được ký kết tại Geneve, vào ngày 20 tháng 7 năm 1954, tôi mới vừa lẫm chẫm biết đi. Cũng mãi đến lúc này bà má mới “chợt nhớ” ra rằng mình còn mấy đứa con nữa, đang sống với ông bà ngoại, ở tuốt luốt bên kia vỹ tuyến. Thế là tôi được bế ra ngoài Bắc, rồi lại được gồng gánh vào Nam (cùng với hai người chị) không lâu sau đó. Nhờ vậy (nhờ ra đời trước cái đám Bắc Kỳ con sinh trong Nam đôi ba năm) nên từ thuở ấu thơ tôi đã được nghe nhiều bài hát ca ngợi tình bắc duyên nam – qua radio – vào thời điểm đó
Tổng Thống Cộng Hòa Liên bang Đức, Frank-Walter Steinmeier mô tả ngày 13 tháng 8 năm 1961, ngày bắt đầu xây dựng Bức tường Berlin (ghi chú thêm: Người Việt Nam gọi là Bức Tường Ô Nhục Bá Linh), là "một ngày định mệnh cho người Đức chúng tôi và cho thế giới". Vào thời điểm đó, "sự phân chia thế giới trong Chiến tranh Lạnh đã được củng cố theo đúng nghĩa đen", ông nói hôm thứ Sáu 13.8.2021 tại lễ niệm xây dựng Bức tường Berlin.
Nhưng điều kiện quan trọng nhất để Việt Nam không bị tụt hậu kinh tế và hàng chục triệu công nhân có thể trở lại làm việc tại các khu công nghiệp, sản phẩm nông-lâm-ngư tiêu thụ được, lưu thông, vận tải được hồi sinh, người dân tự tin đi làm việc, học sinh an tâm đến lớp… là mọi người cần phải chích ngừa loại ưu tiên 1 sẽ có thuốc đầy đủ và được chích miễn phí nhanh chóng. Sau đó là đến toàn xã hội và trẻ em cũng cần phải được tiêm ngừa. Ngược lại, nếu Lãnh đạo chỉ biết hô chống dịch bằng “khẩu hiệu” thì Việt Nam sẽ rước lấy thất bại nhãn tiền.
Ngành tài chánh tuy là nguyên nhân của những cuộc khủng hoảng trầm trọng như tại Đông Á 1998, Mỹ 2007 và khu vực Euro 2010 nhưng đóng vai trò thiết yếu cũng giống như trái tim trong kinh tế thị trường. Nhiệm vụ của thị trường tài chánh là biến tiết kiệm trong dân chúng trở thành nguồn vốn cho doanh nghiệp. Quá trình sạn lọc mang dòng vốn đến với doanh nghiệp tốt để phát triển, kinh tế tăng trưởng thì dân chúng cũng được hưởng lợi ích đầu tư. Bài này tìm hiểu về thị trường tài chánh của Hoa Kỳ và Trung Quốc. Thị trường ở Mỹ đa dạng phong phú nhưng trải qua những chu kỳ thăng trầm. Trong khi đó ở Hoa Lục thị trường tài chánh không phát triển tự do vì chịu sự kiểm soát chặc chẻ của nhà nước; dòng vốn chảy vào các ngành nghề do nhà nước ưu đãi nên sinh ra lãng phí và lạm dụng. Người dân sau khi tiêu xài nếu còn dư tiền còn 3 chổ để dành hay đầu tư: tiết kiệm (savings tức là gởi tiền vào ngân hàng), đầu tư (investment hay hùn vốn, cho vay, mua chứng khoáng, v.v…), đánh bạc
Tôi đọc truyện “Tình Nghĩa Gíao Khoa Thư” khi còn ở tuổi đôi mươi. Tuổi trẻ bao giờ cũng nhiều lý tưởng. Tôi và bè bạn vẫn tâm nguyện rằng, sau cuộc chiến, thế hệ của mình sẽ cố góp hết sức để dựng xây những phần đất quê hương (bị lãng quên) như vùng U Minh Hạ. Hòa bình, tiếc thay, đã không mang lại cuộc sống an bình như mọi người mong muốn. Không những thế, nó còn khiến cho hàng triệu kẻ đã phải liều mạng rời bỏ quê hương, để mưu cầu một cuộc sống khả kham hơn – nơi đất lạ quê người.
Người nào có bệnh hứa, hứa nhiều mà làm chẳng bao nhiêu thì suốt đời không thể khá được. Tiền đến rồi tiền đi, nhưng những người ở xung quanh ta vẫn nhớ những lời hứa lèo của ta thì kể như tiêu cuộc đời. Nếu người nào rủi bị bệnh hứa thì nên đến bác sĩ tâm lý, chữa trị thế nào cũng sẽ khỏi nhưng phải kiên trì. Có bệnh thì phải chữa, tự mình chữa không được thì phải nhờ đến bác sĩ tâm thần, bác sĩ có kinh nghiệm sẽ tìm mọi cách để chữa trị cho bệnh nhân. Có người có bệnh hứa lèo, nhưng họ nói một cách tự nhiên như thật, đã nói là bệnh mà, người bị bệnh không biết mình bệnh, tội nghiệp thật?
Có thể nói rằng đời sống của bà con đồng bào thiểu số Vân Kiều và Pa – Kô khổ cực không còn gì để nói. Đi dọc theo đường 9 Nam Lào từ thành phố Đông Hà lên cửa khẩu Lao Bảo, qua khỏi những dãy nhà ngói đỏ chói của thành phố chừng 10km, đến đoạn sông Dakrong chảy dọc đường 9 Nam Lào, nhìn sang bên kia sông là những mái nhà lụp xụp nằm lặng lẽ trên đồi, nhìn lại bên cánh rừng dọc đường 9 cũng nhiều mái nhà sàn lợp tranh nhỏ xíu, tuềnh toàng gió lộng nằm giữa các nương sắn hoặc giữa các ngọn đồi trọc. Cảnh nghèo đói hiện ra xác xơ, tiều tụy.
Đêm tân hôn. Yên lặng nhìn cô dâu, chú rể rưng rưng rồi bật khóc. Cô gái trẻ tưởng chồng mình xúc động vì quá hạnh phúc được sống gần người yêu, nhưng sự thật đau lòng hơn nhiều. Anh ta vừa nhận được kết quả dương tính HIV qua cuộc thử nghiệm mà bịnh viện vừa gởi tới. Anh cũng không ngờ số mệnh của mình lại kết cuộc như thế. Sau 3 năm lao động ở nước ngoài, với số tiền dành dụm được, anh vừa mới làm đám cưới với người yêu đã chờ đợi suốt thời gian anh ở nước ngoài. Thời gian thương nhớ 3 năm, cho nên khi chàng trai trở về, thì cô gái đã “cho” người yêu trước đêm tân hôn. Sáng ra, vợ chồng trẻ nhìn nhau, im lặng. Mỗi người miên man biết bao nhiêu ý nghĩ. Tương lai, hạnh phúc gia đình, thái độ phải đối diện với cuộc sống, về con cái, cha mẹ hai bên, về sức khoẻ và về cái chết.
Đàn ông là phải có râu «Nam tu nữ nhũ» như sách đã dạy. Khoa học lý giải râu là biểu hiện sức mạnh và từ đó phát xuất sự ham muốn chiếm đoạt nhưng không vì thế mà râu trở thành môt thứ vũ khí chết người. Râu của người Á châu khác với râu của người Âu châu, cả về cách để râu, chăm sóc râu. Theo kinh nghiệm, nhìn râu, người ta có thể xét đoán về người. Như người cương nghị, người vui tánh, người có máu … Riêng người cộng sản có râu hay không râu, râu tốt hay xấu, đều có liên hệ ít nhiều đến diễn tiến của phong trào cộng sản và số phận người lãnh đạo.
Tại sao photon di chuyển nhanh như ánh sáng? Tại sao từ đốm lửa diêm, ngọn đuốc, ngọn đèn, một tinh cầu phát nổ v.v… phóng ra, photon lập tức đạt tốc độ nhanh nhất trong Vũ Trụ? Câu trả lời có rồi, giản dị và không đòi hỏi những kiến thức vật lý cao siêu. Nhưng nói ngay thì bạn sẽ bỡ ngỡ, hoang mang, và rồi thắc mắc rất nhiều, mất vui. Vậy ta kiên nhẫn đi từng bước một. Chậm nhưng mà chắc. Đường trường lên thác xuống ghềnh, băng rừng lội suối, lạc tới lạc lui trong núi thẳm rừng sâu… kẻ dò đường này đã lãnh hết. Giờ sông sâu đã bắc cầu, đường xuyên rừng đã khai quang chờ đón bạn.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.