Hôm nay,  

Xử Tử Tù Cải Tạo: Tội Ác CS

09/05/201800:00:00(Xem: 5913)
BUIPHU/VBMN

 
Nhằm trả thù những Quân dân cán chính của chếà độ VNCH khi CS đã cưỡng chiếm được miền Nam Viêt Nam sau năm 1975. Trong giai đoạn đầu, CS đã cho áp dụng sách lược vô cùng thâm độc là cho thi hành án tử đối với tù nhân cải tạo nào trốn trại hoặc có ý định trốn trại, hoăc có tư tưởng chống đối lại CS  nhằm mục đich răn đe và ngăn chặn các tù nhân khác bất mãn nổi loạn vì  không kham chịu nổi những cảnh đầy đọa khổ sai trong các lao tù CS.

Được biết tù nhân Thiếu Úy Nguyễn Vạn Luân, con của Quận Trưởng Nguyễn Vạn Thắng, tùng sự tại Ban Tham mưu khối Cảnh sát dã chiến thuộc lực lượng Cảnh Sát Quốc Gia VNCH trước đây, là một người thật can đảm và đầy đảm lược, anh đã đưa được một số anh em tù nhân thoát khỏi trai tù An Dưỡng trước sự thán phục của anh em bạn tù.

Tù nhân Luân không biết làm cách nào anh lấy được 1 cây súng AK.47 của VC kèm 1 băng đạn, anh dấu kín cây súng dưới đáy thùng phuy nước ở nơi canh tác ngoài lán tù, mồi lần đi lao động bên ngoài  anh lén đưa được một số anh em bạn tù đã sãn có ý định trốn trại thoát khỏi thảm cảnh ngục tù được mãn nguyện như ý. Anh cũng không quên lấy súng, dấu kín trong người phòng thân hầu khi khômg may gặp,bất trắc trở ngại trong cuộc hành trình trốn trại là anh khộng ngần ngại giải quyết liền.

Nhưng,thật quá sui sẻo cho anh, qua lần chót thì CS phát hiện được và bắt anh đem ra pháp trường xử bắn.

Một pháp trường xử bắn dã chiến đã được CS thiết lập bên ngoài trại với cái huyệt đã đào sẵn.để thực hiện việc thi hành án tử. Trước khi xử bắn, CS bèn tổâ chức một buổi họp giao ban ở hội trường cùng với một số anh em tù nhân trong các lán tù trong trại đã được CS tuyển chọn trước như nhà trưởng, nhà phó, đội trưởng, đội phó. tiểu đội trưởng, tiểu đội phó để chứng kiến việc CS hạch tội, phê phán và kết tội tù nhân Luân. Sau đó.CS dẫn tù nhân Nguyễn Vạn Luân từ trại giam ra, với 2 tay trói thúc ké,,mắt bịt lại bằng băng vải, rồi bắt tù nhân Luân ngồi xuống trước mặt anh em tù nhân hiện diện, Tiếp theo tên cán ngố bắt đầu thao thao bấât tuyệt hạch tội ác tù nhân Luân.

Các anh đây đều thuôc thành phần phản động, ác ôn côn đồ, chống phá lại cách mạng và đã gây nên biết bao tội ác với nhân dân,với cách mạng ,xứng đáng bị tử hình, nhưng nhờ chinh sách khoan hồng của đảng và nhà nước nên mới tập trung các anh lai, cho đi học tập cải tạo để các anh yên tâm cố gắng học tập tốt, lao động tốt để thấy được tội ác của mình hầu sớm được CM tha cho về đoàn tụ với gia đình. Trong khi đó thì anh tù nhân Luân này lại cố tình âm mưu tổ chức đưa một số các anh ra ngoài khỏi trại hầu tiếp tục chống phá lại cách mạng một lần nữa nên Cách mạng không thể nào có thể khoan hồng tha thứ cho anh Luân được.


Tên cán bộ CS bèn quay sang phía tù nhân Luân, đangù ngồi kế bên hắn, rồi bất thần hất hàm lên tiếngù hỏi: anh Luân, anh có ý kiến gì trước khi ra đi không? và có điều gì cần trăn trối sau cùng không?

Tù nhân Luân thản nhiên bình tĩnh trả lời, các anh hèn lắm, các anh hãy bỏ băng vải bịt mắt tôi ra, tôi sẽ trả lời các anh ngay. Tên CS bèn tháo băng bit măt của tù nhân Luân theo yêu cầu.

Khi băng bịt mắt vừa bị tháo bỏ, tù nhân Luân thật bình tĩnh liền đưa mắt nhìn đảo qua mọi người hiện diện rồi bất thầán hô lớn:

“Việt Nam Công Hòa muôn năm, ngày mai trời lại sáng”.” Việt Nam Cộng Hòa muôn năm, ngày mai trời lại sáng”. Tên VC  hoảng hồn,bèn dùng chân tay đấm đá bình bịch liên hồi vào thân xác tù nhân Luân đồng thời hắn liền lấy ngay băng vải bit mắt tù nhân Luân lai như cũ

Tù nhân Luân lại tiếp tục thản nhiên nói với tên cán ngố ngồi kế bên:: các anh không nên bịt mắt tôi lại nữa, có gì mà các anh phải sợ.tôi chứ! Hãy nghe tôi nói đây. Vừa nghe câu nói khích thốt ra từ miệng của tù nhân Luân, tên cán ngố tức tối vô cùng, không ngần ngại bèn tháo băng bịt mắt tù nhân Luân ra liền, nhưng khi băng bịt mắt vừa được tháo bỏ, tù nhân Luân lại không ngần ngại tiếp tục hô lớn 2 câu y như lần trước: ”Việt Nam Cộng Hòa muôn năm, ngày mai trời lại sáng”.” Việt Nam Cộng Hòa muôn năm, ngày mai trời lại sáng.” Tiếng hô thật oai hùng tỏ rõ tiết tháo hào hùng, sẵn sàng hy sinh để bảo toàn khí tiết của người quân nhân QL/VNCH vì nước quên mình noi theo khí tiết hào hùng của tiền nhân, là anh hùng Nguyễn Thái Học, Đảng Trưởng Việt Nam Quốc Dân Đảng đã hiên ngang, hùng dũng tiến lên đoạn đầu đài thi hành án tử hình do thực dân Pháp kết tội.

Khi tiếng hô lớn của tù nhân Luân vừa dứt, tên sát nhân CS tỏ vẻ hốt hoảng thực sư, hắn không còn chần chờ thêm được nữa, hắn bèn vội vã dẫn tù nhân Luân ra ngay pháp trường, rồi dùng súng AK.47 xử bắn anh.liền.Anh em trong hội trường chỉ nghe được những tiếng súng nổ lớn chát chúa bên ngoài: Đùng! Đùng! Đùng. Tù nhân Long ngã quỵ chết liền tại chỗ, máu chảy ra lênh láng, tên  CS liền đạp xác anh xuống ngay cái huyệt đào sẵn gần đó đồng thời chúng chỉ thị 1 số anh em tù nhân trong hội trường ra ngoài pháp trường tiến hành công tác lấùp đất chôn vùi thi thể tù nhân Luân nằm sâu trong lòng đất mẹ. Thế là xong một kiếp con người và cũng kết liễu vĩnh viễn một tù nhân cải tạo bất hạnh trong lao tù CS.

Tù nhân Luân chết đi đã để lại biết bao niềm thương nỗi nhớ cho bạn bè chiến hữu. Anh ra đi đã để lại biết bao sự mất mát, đau buồn cho những người thân thương trong gia đình với bao niềm thương tiếc và tuyệt vọng đắng cay.

BUIPHU/VBMN

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Ngày 30.04.1975 là một dấu mốc quan trọng trong lịch sử cận đại của Việt Nam. Nhưng năm mươi năm sau nhìn lại, dân tộc Việt oai hùng, như vẫn thường tự nhận, đã không có đủ khôn ngoan để ngày chiến tranh chấm dứt thành một cơ hội đích thực để anh em cùng dòng máu Việt tìm hiểu nhau, cùng chung sức xây dựng đất nước.Tiếc thay, và đau thay, cái giá tử vong cao ngất của hơn 2 triệu thường dân đôi bên, của hơn 1triệu lính miền Bắc và xấp xỉ 300.000 lính miền Nam đã chỉ mang lại một sự thống nhất địa lý và hành chính, trong khi thái độ thù hận với chính sách cướp bóc của bên thắng trận đã đào sâu thêm những đổ vỡ tình cảm dân tộc, củng cố một chế độ độc tài và đẩy hơn một triệu người rời quê hương đi tỵ nạn cộng sản, với một ước tính khoảng 10% đã chết trên biển cả.
Bằng cách làm suy yếu các đồng minh của Mỹ, chính quyền Trump đã làm suy yếu việc răn đe mở rộng của Mỹ, khiến nhiều quốc gia cân nhắc liệu họ có nên có vũ khí hạt nhân cho riêng mình không. Nhưng ý tưởng về việc phổ biến vũ khí hạt nhân nhiều hơn có thể ổn định dựa trên nền tảng của các giả định sai lầm.
Tạp chí TIMES kết thúc cuộc phỏng vấn với Tổng thống Trump nhân dịp đánh dấu 100 ngày ông ta quay lại Tòa Bạch Ốc (20/1/2025) bằng câu hỏi, “John Adams, một công thần lập quốc, vị tổng thống thứ hai của Hiệp Chủng Quốc Hoa Kỳ (1797 – 1801) đã nói chúng ta là một quốc gia pháp trị, chứ không phải bất kỳ người nào, Tổng thống đồng ý không?” Donald Trump trả lời: “Chúng ta là một chính phủ do luật pháp cai trị, không phải do con người sao? Ồ, tôi nghĩ vậy, nhưng anh biết đấy, phải óc ai đó quản lý luật pháp. Bởi nên, con người, nam hoặc nữ, chắc chắn đóng một vai trò trong đó. Tôi không đồng ý với điều đó 100%. Chúng ta là một chính phủ mà con người tham gia vào quá trình thực thi luật pháp, và lý tưởng nhất là anh sẽ có những người công chính như tôi.”
Chuyện “Ngưng bắn…” kể cho độc giả Bloomington ngày ấy, đã là chuyện quá khứ. 30 tháng Tư năm sau, cuộc chiến trên đất Việt tàn. Chủ nghĩa Cộng sản, nguyên nhân của nạn binh đao, dìm quê hương tôi trong biển máu hàng thập kỷ, cuối cùng đã hưởng hết 70 năm tuổi thọ. Tưởng chuyện đau thương trong một ngày ngưng bắn của gia đình, vì sự an toàn, phúc lợi của loài người, phải trở thành cổ tích. Vậy mà hôm nay, trong thời đại này, chuyện buồn chiến tranh của tôi đang tái diễn...
Mười năm, 20 năm, và nhiều hơn nữa, khi lịch sử kể lại buổi chuyển giao quyền lực hứa hẹn một triều đại hỗn loạn của nước Mỹ, thì người ta sẽ nhớ ngay đến một người đã không xuất hiện, đó là cựu Đệ Nhất Phu Nhân Michelle Obama.
Chiến tranh là chết chóc, tàn phá và mất mát! Có những cuộc chiến tranh vệ quốc mang ý nghĩa sống còn của một dân tộc. Có những cuộc chiến tranh xâm lược để thỏa mãn mộng bá quyền của một chế độ hay một bạo chúa. Có những cuộc chiến tranh ủy nhiệm giữa hai chủ nghĩa, hai ý thức hệ chỉ biến cả dân tộc thành một lò lửa hận thù “nồi da xáo thịt.” Trường hợp sau cùng là bi kịch thống thiết mà dân tộc Việt Nam đã gánh chịu! Hệ lụy của bi kịch đó mãi đến nay, sau 50 năm vẫn chưa giải kết được. Sau ngày 30 tháng 4 năm 1975, một nữ chiến binh cộng sản miền Bắc có tên là Dương Thu Hương khi vào được Sài Gòn và chứng kiến cảnh nguy nga tráng lệ của Hòn Ngọc Viễn Đông thời bấy giờ đã ngồi bệch xuống đường phố Sài Gòn và khóc nức nở, “khóc như cha chết.” Bà khóc “…vì cảm thấy cuộc chiến tranh là trò đùa của lịch sử, toàn bộ năng lượng của một dân tộc dồn vào sự phi lý, và đội quân thắng trận thuộc về một thể chế man rợ. Tôi cảm thấy tuổi trẻ của tôi mất đi một cách oan uổng ...
Ngày 30 tháng 4 năm 2025 là một ngày có ý nghĩa vô cùng quan trọng trong lịch sử Việt Nam đương đại, cũng là dịp để chúng ta cùng nhau hồi tưởng về ngày 30 tháng 4 năm 1975 và những gì mà dân tộc đã sống trong 50 năm qua. Ngày 30 tháng 4 năm 1975 đã kết thúc chiến tranh và đáng lẽ phải mở ra một vận hội mới huy hoàng cho đất nước: hoà bình, thống nhất và tái thiết hậu chiến với tinh thần hoà giải và hoà hợp dân tộc. Nhưng thực tế đã đánh tan bao ước vọng chân thành của những người dân muốn có một chỗ đứng trong lòng dân tộc.
Điều thú vị nhất của nghề làm báo là luôn có sự mới lạ. Ngày nào cũng có chuyện mới, không nhàm chán, nhưng đôi khi cũng kẹt, vì bí đề tài. Người viết, người vẽ, mỗi khi băn khoăn tìm đề tài, cách tiện nhất là hỏi đồng nghiệp. Ngày 26 tháng 3, 1975, hoạ sĩ Ngọc Dũng (Nguyễn Ngọc Dũng: 1931-2000), người dùng bút hiệu TUÝT, ký trên các biếm hoạ hàng ngày trên trang 3 Chính Luận, gặp người viết tại toà soạn, hỏi: “Bí quá ông ơi, vẽ cái gì bây giờ?”
Sau ngày nhậm chức, Tổng thống Donald Trump đã ban hành hàng loạt sắc lệnh hành pháp và bị một số tòa án tiểu bang chống đối và hiện nay có hơn 120 vụ tranh tụng đang được xúc tiến. Trump cũng đã phản ứng bằng những lời lẽ thoá mạ giới thẩm phán và không thực thi một số phán quyết của tòa án. Nghiêm trọng hơn, Trump ngày càng muốn mở rộng quyền kiểm soát hoạt động của các công ty luật và công tố viên nghiêm nhặt hơn. Trong khi các sáng kiến lập pháp của Quốc hội hầu như hoàn toàn bị tê liệt vì Trump khống chế toàn diện, thì các cuộc tranh quyền của Hành pháp với Tư pháp đã khởi đầu. Nhưng Trump còn liên tục mở rộng quyền lực đến mức độ nào và liệu cơ quan Tư pháp có thể đưa Trump trở lại vị trí hiến định không, nếu không, thì nền dân chủ Mỹ sẽ lâm nguy, đó là vấn đề.
Khi Bạch Ốc công bố công thức tính thuế lên các quốc gia với các thang thuế khác nhau, người ta nhận ra đó chỉ là một một phép tính toán học căn bản, chẳng liên quan đến kinh tế học hay mậu dịch lẫn các dữ liệu thực tế nào cả. Chúng chỉ là những số liệu vô nghĩa và phi lý. Việt Nam không đánh thuế hàng Mỹ đến 90% và đảo hoang của những chú chim cánh cụt có liên quan gì đến giao thương. Điều này thể hiện một đối sách vội vã, tự phụ và đầy cảm tính, cá nhân của Donald Trump nhằm tạo áp lực lên thế giới, buộc các nước tái cân bằng mậu dịch với Mỹ hơn là dựa trên nền tảng giao thương truyền thống qua các hiệp ước và định chế quốc tế. Hoặc nhỏ nhặt hơn, để trả thù những gì đã xảy ra trong quá khứ: Trump ra lệnh áp thuế cả những vật phẩm tâm linh từ Vatican đưa sang Mỹ như một thái độ với những gì đức Giáo Hoàng Francis từng bày tỏ.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.