Hôm nay,  

HỒ SƠ NGUYỄN ÁI QUỐC BỊ TÙ Ở HỒNG KÔNG

11/12/201810:53:00(Xem: 8607)

Trong những năm gần đây, trên liên mạng toàn cầu, xôn xao câu chuyện Hồ Chí Minh (HCM) là Nguyễn Ái Quốc (NAQ) giả.  Nguồn gốc của câu chuyện nầy bắt đầu từ quyển sách của tác giả Hồ Tuấn Hùng, nhan đề là Hồ Chí Minh sinh bình khảo (Khảo cứu về cuộc đời Hồ Chí Minh),  do nhà xuất bản Bạch Tượng Văn Hóa phát hành tại Đài Loan ngày 01-11-2008 với mã số ISBN là 9789866820779.  


Trong sách nầy, điểm then chốt là tác giả Hồ Tuấn Hùng cho rằng NAQ đã chết năm 1932 trong nhà tù ở Hồng Kông, và nhân vật HCM sau đó là NAQ giả.  Để dễ theo dõi vấn đề, trước hết cần tìm hiểu việc Nguyễn Ái Quốc bị tù ở Hồng Kông năm 1931.


NGUYỄN ÁI QUỐC BỊ TÙ Ở HỒNG KÔNG NĂM 1931


Nguyễn Ái Quốc, lúc đó có tên là Lý Thụy, thành lập đảng Cộng Sản Việt Nam (CSVN) ngày 6-01-1930, do Trần Phú làm tổng bí thư.  Trần Phú được lệnh từ Moscow, đổi tên đảng CSVN thành đảng Cộng Sản Đông Dương (CSĐD) ngày 10-10-1930 tại Kowloon (Cửu Long), ngoại ô Hồng Kông.


Nguyễn Ái Quốc, tiếp tục hoạt động tại Trung Hoa, làm nhiệm vụ gián điệp cho Đệ tam Cộng sản Quốc tế (CSQT) tức cho Liên Xô. Trong một chiến dịch rộng lớn phối hợp giữa Anh, Pháp và Trung Hoa để truy quét CSQT tại Đông Nam Á, cảnh sát Anh bắt được một người Pháp tên là Robert Ducroux, còn gọi là Lefranc ở Singapour [Singapore].  Lefranc đã hủy những hồ sơ quan trọng của y, nhưng còn sót lại quyển sổ tay ghi đầy đủ tên và địa chỉ, mà trong đó Quốc được ghi là Sung [Song] Man Cho (Tống Văn Sơ). (Pierre Brocheux, Ho Chi Minh, Paris, Presses de Sciences Po, 2000, tr. 119.)


Người Anh bắt được Song Man Cho ngày 6-6-1931 tại thành phố Kowloon (Cửu Long), gần Hồng Kông.  Song Man Cho hay Tống Văn Sơ, chính là Lý Thụy hay Nguyễn Ái Quốc. Được tin nầy, ĐTQTCS nhờ văn phòng luật sư Frank H. Loseby & D. N. Pritt tại London (thủ đô Anh Quốc), biện hộ cho Quốc.  Văn phòng nầy uỷ nhiệm cho luật sư F. C. Jenkin, có văn phòng ở Hồng Kông, phụ trách bào chữa.


Lúc đó, chính quyền Pháp vận động Hồng Kông trục xuất NAQ về Sài Gòn. (Straits Settlements, Overseas and Private Records [Singapore]. Nguyên văn câu ghi nhận trên bia của chính quyền Singapore:  “Note from the French Government that they consider him to be a danger to all European possessions in the Far East. They wanted him deported to Saigon.”)  Tòa án Hồng Kông quyết định trục xuất Quốc về Hải Phòng (Việt Nam) ngày 12-8-1931.  Việc nầy khiến QTCS lo ngại vì trước đó, NAQ đã bị tòa án Vinh (Nghệ An) tuyên án tử hình ngày 10-10-1930.  Luật sư Jenkin chống án.


Tòa phá án Hồng Kông vẫn giữ y án và buộc đương sự phải rời Hồng Kông về Việt Nam đầu tháng 9-1931.  Luật sư của NAQ cho rằng NAQ không phải là cán bộ QTCS mà là một người chống Pháp vì yêu nước; trục xuất NAQ về Việt Nam có nghĩa là đưa NAQ vào án tử hình, và những hoạt động của NAQ không gây thiệt hại cho quyền lợi nước Anh. (Sophie Quinn-Judge, Ho Chi Minh, the Missing Years, University of California Press, 2002, tr 192.)


Vụ án đang tiến hành, thì cuối năm 1931, NAQ được đưa vào bệnh viện Bowen Road ở Hồng Kông vì bệnh lao phổi.  Vào tháng 8-1932, báo chí cộng sản loan tin rằng NAQ chết vì bệnh lao. (Sophie Quinn Judge, sđd. tr 194.)  Ngang đây, xin trở lại với Hồ Tuấn Hùng và sách Hồ Chí Minh sinh bình khảo


HỒ TUẤN HÙNG:  HỒ CHÍ MINH LÀ NGUYỄN ÁI QUỐC GIẢ (?)


Trong sách Hồ Chí Minh sinh bình khảo, giáo sư Hồ Tuấn Hùng khẳng định rằng NAQ đã chết vì bệnh lao năm 1932, có giấy chứng tử, và từ năm 1933 xuất hiện một Nguyễn Ái Quốc giả.  Cũng theo giáo sư Hồ Tuấn Hùng, một người tên là Hồ Tập Chương, vốn là người thuộc sắc tộc Hakka tức Khách Gia, mà người Việt gọi là Hẹ, thuộc huyện Miên Lật, địa khu Đồng La, Đài Loan, đã giả làm NAQ.  Chính NAQ giả nầy về sau là HCM, người sáng lập chế độ Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa năm 1945.


Trong sách nầy, ngoài chi tiết quan trọng trên đây, giáo sư Hồ Tuấn Hùng còn viết thêm về nhiều vấn đế chung quanh NAQ (giả) như chuyện hôn nhân, văn phong trong tập thơ Ngục trung nhật ký, di chúc HCM… Tuy nhiên, vấn đề chính yếu vẫn là nguồn gốc của nhân vật Hồ Chí Minh mà giáo sư Hồ Tuấn Hùng cho là NAQ giả từ năm 1933.  


Lập tức, câu chuyện HCM là NAQ giả bùng nổ xôn xao trong và ngoài nước Việt Nam.  Có thể chia thành hai nhóm: 1) Nhóm theo thuyết của Hồ Tuấn Hùng cho rằng NAQ đã chết trong tù năm 1932, và HCM là NAQ giả. 2) Nhóm tin rằng không có chuyện NAQ chết trong tù năm 1932, nghĩa là HCM là NAQ thật. Ở đây xin tạm gọi HCM thật và HCM giả cho gọn.


TÀI LIỆU NGUYỄN ÁI QUỐC ĐÃ CHẾT


Nguồn tin NAQ đã chết trong tù Hồng Kông đầu tiên phát xuất từ luật sư Loseby. Ngày-6-9-1969, bốn ngày sau khi HCM chết (2-9-1969) ở Hà Nội, bà Loseby đã tiết lộ trên báo New York Times rằng chính chồng bà đã tung tin rằng NAQ đã chết trong nhà tù ở Hồng Kông năm 1932 nhằm đánh lạc hướng điều tra của tình báo Pháp.  Báo Daily Worker ở London (Anh Quốc) cũng loan báo rằng NAQ đã chết ngày 11-8-1932 (Sophie Quinn Judge, sđd. tr. 194 và tr. 289.)  Ngày 15-2-1933, Quốc tế Cộng sản loan báo NAQ đã chết từ 26-6-1932. (Chính Đạo, Hồ Chí Minh, con người & huyền thoại, tập II, Houston, Nxb. Văn Hóa, tt. 126-127.)  Theo Nguyễn Khánh Toàn, Quốc tế Cộng sản còn làm lễ truy điệu NAQ tại Moscow. (Chính Đạo, sđd. tr. 117.)


Ngoài những nguồn tin trên đây, một nguồn tin quan trọng được nhiều người nhắc đến là bài báo của L’Humanité ngày Thứ ba 9-8-1932, nhan đề như sau:  “Luttons pour libérer l’Indochine - Nguyen Ai Quoc – Le vaillant fondateur du P.C. Indochinois est mort emprisonné”. (Hãy chiến đấu để giải phóng Đông Dương – Nguyễn Ái Quốc – Người sáng lập dũng cảm đảng C.S. Đông Dương đã chết trong tù”.)


Xin chú ý, nguồn tin nầy xuất phát từ luật sư Loseby nhắm mục đích đánh lạc hướng người Pháp.  Những nguốn tin còn lại do QTCS hay do báo chí CS như Daily Worker ở London hoặc L’Humanité đưa ra, có lẽ để phụ họa với chiến thuật của luật sư Loseby.



L'Humanite 001.jpg
f1

 (Bài báo về NAQ phía cuối trang L’Humanité, bên phải.)


Trước hết, nếu NAQ đã chết thật trong nhà tù ở Hồng Kông năm 1932, thì khi NAQ giả qua Liên Xô năm 1933, ở lại Liên Xô học tập và tham dự đại hội kỳ 7 của Đệ tam QTCS từ 25-7-1935 đến 20-8-1935 ở Moscow, thì: 1) Thời gian nầy là thời kỳ đại khủng bố ở Liên Xô do Stalin chủ trương để tiêu diệt bè phái của Lenin, thì làm sao NAQ giả có thể qua mặt được cơ quan mật vụ KGB trong thời kỳ đại khủng bố?   2) Trong đại hội kỳ 7 của Đệ tam QTCS ở Moscow, có cả Lê Hồng Phong, Nguyễn Thị Minh Khai, Hoàng Văn Nọn tham dự. Minh Khai đã từng tham dự khóa huấn luyện chính trị do NAQ phụ trách ở Hồng Kông từ năm 1930 và sau đó là vợ NAQ. Nếu lúc đó, có người giả NAQ, thì Minh Khai chắc chắn phải phát hiện kẻ đó không phải là chồng bà. 3)  Nguyễn Ái Quốc phải ở lại Liên Xô đến năm 1938 mới được CSLX giao công tác mới. Trong một thời gian dài từ 1933 đến 1938, NAQ tiếp xúc với nhiều giới cán bộ Liên Xô khác nhau, làm sao có thể thoát được sự theo dõi của mọi người? Năm 1938, NAQ qua Trung Hoa, đến Diên An (Thiểm Tây), làm việc cho quân đội Trung Cộng, mang bí danh mới là Hồ Quang cho tiện việc đi lại. (Sophie Quinn Judge sđd. tr. 228.)


Ngoài ra, nếu nguồn tin NAQ, vốn là một đảng viên đảng CS Pháp, đã chết do báo L’Humanité đưa ra là đúng sự thật, thì năm 1946, khi HCM theo phái đoàn Phạm Văn Đồng đến Paris tham dự hội nghị Fontainbleau, thì không lẽ đảng CS Pháp và báo L’Humanité không nhận ra đó là người giả NAQ hay sao?  Và tại sao đảng CS Pháp và báo L’Humanité không lên tiếng tố cáo rằng đó là NAQ giả, mà vẫn im lặng để HCM thương thuyết với chính phủ Pháp?  Hơn nữa, chắc chắn chính phủ Pháp đã đọc báo L’Humanité loan tin NAQ đã chết ở Hồng Kông, thì tại sao chính phủ Pháp vẫn tiếp đón, thương thuyết và ký hiệp định Modus Vivendi với HCM ngày 14-9-1946?   


Trả lời cho các câu hỏi trên đây là nguồn tin của L’Humanité là nguồn tin giả, chứ không phải Hồ Chí Minh là người giả NAQ.  Nguyễn Ái Quốc không chết ở Hồng Kông năm 1932 và sau nầy trở thành HCM.


TÀI LIỆU NGUYỄN ÁI QUỐC CHƯA CHẾT NĂM 1932


Những tài liệu chính cho biết Nguyễn Ái Quốc chưa chết ở Hồng Kông, có thể kể như sau:


  1. Pierre Brocheux, Ho Chi Minh, Paris, Presses de Sciences Po, 2000.

  2. Sophie Quinn-Judge, Ho Chi Minh, the Missing Years, University of California Press, 2002.

  3. Hong Kong Memory (Ký ức Hồng Kông) – Ho Chi Minh in Victoria Gaol (2011).

     http://www.hkmemory.hk/collections/victoria_prison/Ho_Chi_Minh_in_Victoria_Gaol/index.html


Hongkongmemory


  1. Céline Marangé, Le Communisme Vietnamien (1919-1991), Sciences Po Presses, Paris, 2012.

  2. Bia kỷ niệm Hồ Chí Minh tại Singapore. (Tìm trên Internet)

  3. The United Kingdom National Archive, “Nguyen Ai Quoc: arrangement for deportation”.


Bộ hồ sơ “Nguyen Ai Quoc: arrangement for deportation” cùa The United Kingdom National Archive (Thư khố quốc gia Vương quốc Liên hiệp Anh)  là tài liệu gốc về việc NAQ bị tù ở Hồng Kông, mang số hiệu CO 129/539/2, gồm 133 trang, từ ngày 29-01-1932 đến ngày 31-1-1933, tập hợp những ghi chú viết tay, những thư từ đánh máy của các quan chức, luật sư tòa án Hồng Kông liên hệ đến vấn đề Nguyễn Ái Quốc bị tù ở Hồng Kông và việc trục xuất NAQ ra khỏi Hồng Kông; số thứ tự trang được viết bằng tay.


Trang bìa hồ sơ Nguyễn Ái Quốc của UK National Archives.jpg

 Trang bìa của bộ hồ sơ “Nguyen Ai Quoc: arrangement for deportation”:


Sau đây xin trích dẫn ba tài liệu căn bản từ bộ hồ sơ nầy.


TÀI LIỆU (1):  Thư của Bộ Ngoại giao Anh ngày 29-01-1932 gởi ông Jacques Truelle,  đại sứ Pháp tại London, về việc giam giữ Nguyễn Ái Quốc. (trang 123)


29th. January, 1932


Dear Monsieur Truelle,

We have been carefully considering your letter of 22nd December 1931 to Mr. Mounsey about the Annamite Nguyen ai Quoc.

As you will be aware, Quoc is at present in police custody pending his appeal to the Privy Council against the orders issued for his deportation and expulsion from Hong Kong.  As the result of correspondence between the Colonial Office and the Governor of Hong Kong, I am happy to be able to inform you that Quoc will be detained under surveillance in Hong Kong until the result of this appeal is announced.



Tạm dịch:

Ngày 29 tháng 01 năm 1932


Ông Truelle kính mến,

Chúng tôi đã nghiên cứu cẩn thận thư của ông đề ngày 22-12-1931 gởi cho ông Mounsey về người An Nam tên Nguyễn Ái Quốc.

Như ông sẽ biết, hiện nay Quốc đang bị cảnh sát giam giữ trong khi chờ đợi kháng án lên Privy Council về lệnh lưu đày và trục xuất ra khỏi Hồng Kông.  Theo kết quả liên lạc thư từ giữa Bộ Thuộc địa và quan toàn quyền Hồng Kông, tôi hân hoan có thể thông báo với ông rằng Quốc sẽ bị giam giữ dưới sự giám sát ở Hồng Kông cho đến khi kết quả của sự kháng cáo được công bố.


TÀI LIỆU (2):  Thư của Văn phòng luật sư Burchells, luật sư Bộ Thuộc địa và chính quyền Hồng Kông, gởi thứ trưởng Bộ Thuộc địa Anh Quốc về việc giải quyết ngoài Tòa vụ án Tống Văn Sơ.


27th June, 1932

“SUNG MAN CHO V. SUPERINTENDANT OF PRISONS,

HONG KONG AND ANOTHER”

We beg to inform you that this Appeal came before the Judicial Committee of the Privy Council this morning when after a meeting of Counsel outside the Court at which terms were arranged, their Lordships allowed the Appeal to be withdrawn and made no order as to costs.  We will send you a copy of the terms arranged between Counsel and an Opinion by Sir Stafford Cripps and Mr. Wilfrid Lewis explaining and supporting the term arranged.”

We are,

  Sir,

Your obedient Servants,

           Burchells


Tạm dịch:

Ngày 27 tháng 06 năm 1932


“Tống Văn Sơ đối với Thanh tra

các nhà tù ở Hồng Kông và nhà tù khác


“Chúng tôi xin thông báo để Ngài biết rằng vụ Kháng án nầy đã diễn ra trước Ủy ban Tư pháp của Privy Council [viện Cơ mật] vào sáng hôm nay, sau một cuộc họp giữa các luật sư bên ngoài Tòa án, mà các điều kiện đã được hai bên dàn xếp.  Các quan tòa cho phép [Tống Văn Sơ] rút lại đơn kháng cáo và không phạt tiền. Chúng tôi sẽ gởi đến Ngài một bản văn về những điều kiện đã được thỏa thuận giữa các luật sư, và bản Ý kiến của Ngài Staffords Cripps và ông Winfrid Lewis giải thích và ủng hộ những điều kiện đã được dàn xếp.”

Chúng tôi là,

Thưa Ngài,

Hạ chức trung thành của Ngài

Burchells


TÀI LIỆU (3):  Thư của Toàn quyền Hồng Kông gởi Bộ trưởng Bộ Thuộc địa Anh Quốc ngày 31-01-1933 sau khi Nguyễn Ái Quốc rời Hồng Kông.


Thư dài 5 trang đánh máy, do toàn quyền Hồng Kông Wlliam Peel gởi lên Bộ trưởng Bộ Thuộc địa Anh, tường trình lại việc Nguyễn Ái Quốc rời Hồng Kông ngày 22-01-1933, trong đó ở trang 3, từ dòng 21 đến cuối trang, có đoạn viết về việc ra đi của Nguyễn Ái Quốc như sau. (Số trang 33 viết tay trong bộ hồ sơ.)


“ ... At the same time the solicitors were informed that the law would only hold its hand for a further three days.  This they claimed was quite inadequate for their object, namely a secret departure northwards and I was considering some further latitude when they decided to take no further responsibility for Nguyen’s safety and informed the Government that he would be leaving by the s.s. “Anhui” at 5 p.m. on the 22nd January and called upon me to implement the undertaking given on behalf of this Government at the settlement of the appeal in the words quoted above...”


Tạm dịch:


“… Cùng một lúc, các luật sư [của Nguyễn Ái Quốc] được thông báo rằng luật pháp sẽ chỉ được ngưng thi hành trong vòng ba ngày nữa mà thôi.  Họ kêu ca rằng khoảng thời gian nầy không đủ cho mục đích của họ, đó là cuộc khởi hành bí mật về phương bắc. Trong khi tôi đang còn suy nghĩ một giải pháp rộng rãi hơn, thì họ quyết định không chịu trách nhiệm về sự an toàn của Nguyễn nữa, và thông báo cho Chính phủ rằng đương sự sẽ ra đi bằng thương thuyền An Huy vào lúc 5 giờ chiều ngày 22 tháng giêng [năm 1933] và yêu cầu tôi thực thi sự cam kết nhân danh Chính quyền nầy khi giải quyết vụ kháng án với những điều kiện dẫn trên …”


*


Bộ hồ sơ “Nguyen Ai Quoc: arrangement for deportation” của The United Kingdom National Archive (Thư khố quốc gia Vương quốc Liên hiệp Anh) cho thấy Nguyễn Ái Quốc bị tù ở Hồng Kông và không chết năm 1932 như tin đồn lúc bấy giờ, và cũng không chết theo sách của ông Hồ Tuấn Hùng ở Đài Loan.  


Bộ hồ sơ nầy là hồ sơ gốc về vấn đề Nguyễn Ái Quốc bị tù ở Hồng Kông.  Người Anh ở Hồng Kông bắt Tống Văn Sơ tức Nguyễn Ái Quốc, giam giữ Nguyễn Ái Quốc tại ngục thất Hồng Kông, đưa ra xét xử trước tòa án Hồng Kông, rồi thả Nguyễn Ái Quốc và đưa Nguyễn Ái Quốc lên tàu An Huy rời khỏi Hồng Kông, thì người Anh phải biết rõ từ đầu đến cuối câu chuyện nầy.  


Tuy nhiên, vấn đề Nguyễn Ái Quốc bị tù ở Hồng Kông, chết hay chưa chết năm 1932 hiện vẫn đang còn tranh cãi.  Nếu cần tìm hiểu thêm bộ hồ sơ nầy, thì xin vào Google, chữ khóa “The United Kingdom National Archive”, rồi “Nguyen ai Quoc: arrangement for deportation”.   Độc giả sẽ được chỉ dẫn đầy đủ. (Bộ hồ sơ nầy đã được trình bày trong sách của cùng tác giả, xuất bản tháng 3-2018 tại California: Chiến tranh 1946-1954 - Từ chiến tranh Việt Minh-Pháp đến chiến tranh ý thức hệ Quốc-Cộng.)


TRẦN GIA PHỤNG

(Toronto, 09-10-2018)

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Sau sáu ngày đột ngột “bặt tiếng,” chương trình Jimmy Kimmel Live, của MC kiêm diễn viên hài và nhà biên kịch nổi tiếng, đã trở lại với khán thính giả vào tối 23/9/2025. Sự trở lại này, chỉ vỏn vẹn sau gần một tuần bị đình chỉ, không chỉ là tin vui với những người yêu tiếng cười đêm khuya của truyền hình Mỹ, mà còn là một hồi chuông cảnh tỉnh, kéo theo những bàn luận trái chiều, chạm đến cốt lõi của tự do ngôn luận, một trong những quyền thiêng liêng nhất trong thể chế dân chủ.
Texas, mùa thu 2025 – trên khuôn viên đại học giữa vùng đất vốn tự hào là “trái tim bảo thủ của nước Mỹ”, thay vì nghe tiếng lá thu rơi, người ta lại nghe tiếng giày đinh vang vọng, bước chân của bóng ma McCarthyism quay về - phiên bản thế kỷ 21 - trở lại giảng đường với tốc độ và sự kinh dị của thời đại kỹ thuật số. Ngày 9 tháng 9, trên bục giảng của trường Texas A&M University, giáo sư Melissa McCoul trong giờ văn học thiếu nhi, dùng hình một con kỳ lân tím để nói với sinh viên rằng bản sắc con người không chỉ có hai nửa nam–nữ. Một sinh viên giơ tay hỏi: “Điều này có hợp pháp không?” và viện dẫn sắc lệnh mà Tổng thống Donald Trump ký hồi tháng Giêng, tuyên bố chỉ có hai giới tính sinh học. Bà McCoul đáp bằng lý lẽ, không viện dẫn chính trị. Nhưng một chiếc điện thoại trong lớp đã ngầm quay lại hình ảnh. Và chỉ ít lâu sau, cả nước đều xem đoạn clip ấy – không phải để học, mà để phán xét.
Trong bối cảnh toàn cầu hóa và chuyển đổi thể chế, phương Tây và Việt Nam đang phải đối diện trước những thách thức nghiêm trọng về cải cách chính sách để cho phù hợp với nhu cầu của thời đại mới, nhất là vai trò của pháp luật. Pháp luật là nền tảng thiết yếu cho sự vận hành ổn định và công bằng của xã hội. Là hệ thống quy phạm điều chỉnh hành vi con người, pháp luật không chỉ bảo vệ quyền lợi cá nhân và tập thể mà còn thúc đẩy sự phát triển bền vững. Trong xã hội hiện đại, vai trò của pháp luật được thể hiện rõ nét qua các lĩnh vực như bảo vệ an ninh quốc phòng, duy trì trật tự xã hội, bảo đảm quyền tự do cá nhân, phát triển phúc lợi xã hội, và thúc đẩy tinh thần hợp tác cũng như hội nhập.
Ngày 30 tháng 9 năm 2025, tại căn cứ Thủy Quân Lục Chiến ở Quantico, Virginia, Bộ trưởng Quốc phòng Pete Hegseth bước lên sân khấu trước hàng trăm tướng và đô đốc được triệu tập từ khắp nơi trên thế giới. Ông tuyên bố sẽ “cải tổ văn hóa quân đội” bằng mười chỉ thị mới, nhằm quét sạch cái mà ông gọi là “rác rưởi thức tỉnh” và khôi phục “tinh thần chiến binh”. Cụm từ ấy – nửa ca tụng bạo lực, nửa tán dương cơ bắp – nay đã trở thành thương hiệu chính trị của Hegseth. Trong cuốn Cuộc Chiến Chống Lại Những Chiến Binh (2024), ông cho rằng việc phụ nữ được đưa vào các vai trò chiến đấu đã “làm cạn kiệt” tinh thần này, khiến quân đội Hoa Kỳ “ít sát thương hơn.” Nghe qua, người ta tưởng quân đội chỉ tồn tại để đong máu đếm xác.
Ông bà xưa đã nói, nắm thì “nắm kẻ có tóc ai nắm kẻ trọc đầu.” Cách nói dân gian này rất cụ thể và dễ hình dung, người có tóc thì dễ bị nắm, bị túm, còn người trọc đầu thì không thể nắm được. Mang câu nói này vào chính trường Mỹ hiện tại, quả là khôi hài, nhưng không kém màu bi kịch. Nó phản ánh một sự thật trần trụi và không thể tránh khỏi: Quyền lực, chính sách, sắc lệnh hành pháp, các cuộc chiến pháp lý và ‘tuổi thọ’ chính trị của người đứng đầu nhánh hành pháp đang phụ thuộc vào sự phục tùng của các nhà lãnh đạo và những tài phiệt. Họ là ai? Họ là một mạng lưới của các quan chức, nhà lập pháp, giám đốc điều hành truyền thông, nhà tài trợ…, những người đã chọn chọ họ một thế đứng, xuôi theo những gì tổng thống muốn.
Bộ Tư Pháp Hoa Kỳ đang đánh một đòn nguy hiểm: huy động các văn phòng công tố đi điều tra mạng lưới từ thiện Open Society Foundations của gia đình Soros, một quỹ từ thiện quốc tế, nổi tiếng với việc tài trợ cho các dự án dân chủ, giáo dục và nhân quyền trên khắp thế giới. Danh sách cáo buộc nghe cứ như “vật lạ”: từ đốt phá đến tài trợ khủng bố. Open Society Foundations lập tức phản đối, khẳng định mình hoạt động hợp pháp, và nhắc lại điều mà bất cứ người tỉnh táo nào cũng hiểu: khi chính quyền có thể tùy tiện lấy một nhóm dân sự làm vật tế, thì quyền của mọi nhóm khác cũng chẳng còn gì bảo đảm.
Trong nhiều thập niên qua, giải pháp hai nhà nước luôn được xem là phương án khả thi nhằm mang lại hòa bình cho khu vực Trung Đông. Tuy nhiên, tiến trình này vẫn chưa đạt được kết quả cụ thể. Gần đây, cuộc tranh luận về việc công nhận nhà nước Palestine đang có những chuyển biến mới khi Pháp và Ả Rập Xê Út tổ chức một hội nghị quốc tế tại New York, ngay trước thềm Đại hội thường niên của Liên Hiệp Quốc.
Hôm Thứ Sáu 26/9, Tổng Biên Tập JEFFREY GOLDBERG của tạp chí The Atlantic gửi ra tuyên bố phản đối lệnh của Ngũ Giác Đài về việc áp đặt, kiểm duyệt báo chí. Tuyên bố ghi rõ: “Về cơ bản, The Atlantic phản đối những hạn chế mà Ngũ Giác Đài đang cố gắng áp đặt đối với các nhà báo đưa tin về vấn đề quốc phòng và an ninh quốc gia. Những yêu cầu này vi phạm quyền Tu Chính Án Thứ Nhất của chúng ta, và quyền của người Mỹ muốn biết hình thức khai triển nguồn lực và nhân sự vốn do tiền thuế của người dân tài trợ. Những quy định này cũng phá vỡ các thông lệ lâu đời - dưới thời tổng thống của cả hai đảng, trong suốt thời kỳ chiến tranh và khủng hoảng quốc gia - vốn cho phép các phóng viên Ngũ Giác Đài thực hiện công việc của mình mà không bị can thiệp chính trị.” The Atlantic đăng tuyên bố này trên trang mạng xã hội chính thức của tạp chí.
Chuyện phải, trái ở đây không hẳn là chuyện đúng, sai mà đúng ra là chuyện bên phải (khuynh hữu hay thiên hữu) và bên trái (khuynh tả hay thiên tả) trong chính trị Mỹ. Tất nhiên, trên đời này mọi chuyện đều có hai mặt của nó. Trong chính trị cũng thế, đã có cánh phải thì ắt có cánh trái, vì đó không những là bản chất tương đối của mọi sự mọi vật mà còn là hiện tượng phải có trong một nền dân chủ. Tuy nhiên, nền chính trị Mỹ trong những năm gần đây đã bị phân cực và phân hóa trầm trọng. Thể chế dân chủ kiểu mẫu của Mỹ xưa nay đương nhiên chấp nhận sự khác biệt vì đó là một trong những yếu tính ắt có của một nền dân chủ thật sự. Nhưng đẩy sự khác biệt của mình đến mức cực đoan và biến sự khác biệt của người khác thành kẻ thù bất dung thì là hiện tượng biến dạng nguy hiểm báo hiệu sự sụp đổ của nền dân chủ. Nước Mỹ trong những năm gần đây đã chứng kiến nhiều hiện tượng cực đoan như thế.
Với sự tham gia của khoảng 100.000 binh sĩ, cuộc diễn tập quân sự Nga-Belarus mang tên “Zapad 2025” đang được khối NATO theo dõi chặt chẽ và các quốc gia phía đông của liên minh cực kỳ lo ngại, đặc biệt nhất là sau khi các máy bay không người lái của Nga xuất hiện trên bầu trời Ba Lan. Cuộc tập trận này vẫn diễn ra theo chu kỳ bốn năm một lần, nhưng lần này, chính giới và công luận xem đây là phép thử đối với khả năng phản ứng của NATO trong bối cảnh địa chính trị mới. Để đối phó, NATO và Ukraine đang tăng cường các biện pháp an ninh, khi nguy cơ chiến tranh được đánh giá là ngày càng leo thang. Kinh nghiệm từ năm 2022 cho thấy Nga đã tiến hành các cuộc tập trận trước khi mở cuộc tấn công vào Ukraine. Câu hỏi đặt ra là liệu lịch sử có lặp lại không và tình hình hiện nay nghiêm trọng đến mức nào?
DB Derek Trần: Tôi làm tất cả để bảo vệ cộng đồng mình trong vấn đề di trú

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.