Hôm nay,  

Thế Giới Đầu Năm Vẫn Bất An

11/02/201910:15:00(Xem: 4174)
Thế Giới Đầu Năm Vẫn Bất An
 
Phạm Gia Đại

 

Một số nước Đông Nam Á, trong đó có Việt Nam, vẫn dùng âm lịch làm mốc trong nhiều sinh hoạt của họ trong năm. Năm Mậu Tuất đã ra đi và năm mới Kỷ Hợi đã đến trong những ngày đầu năm mưa gió bão bùng, lạnh lẽo, và băng giá tại nhiều vùng ngay tại California, tiểu bang được xem như miền nắng ấm hiền hòa. Phải chăng thời tiết giá lạnh, mưa như thác đổ này báo hiệu cho một năm biến động và nhiều thử thách sẽ xẩy ra liên quan đến Hoa Kỳ?
 

Qua Thông Điệp Liên Bang của Tổng Thống Hoa Kỳ Donald Trump đọc đúng vào đêm Mùng Một Tết Nguyên Đán trên đất Mỹ đã vẽ cho dân chúng thấy một nước Mỹ được tô với nhiều điểm hồng, nhưng nằm trong một thế giới không bình an, hiểm nguy, đầy đe dọa, xuất phát từ Mạc Tư Khoa, Bắc Kinh, Bình Nhưỡng, và ngay sát Hoa Kỳ là Cu Ba và Venezuela. Tổng Thống Trump đã kêu gọi nhiều lần trong bài diễn văn của ông đoàn kết để tập trung sức mạnh của nước Mỹ mà đối phó với các đối thủ bên ngoài, bởi vì nước Mỹ đã bị xâm nhập, đang bị phá hoại, và mặt khác Hoa Kỳ đang đóng góp vào những tổ chức không đem lại lợi ích cho chính dân Mỹ. TT Trump cũng đã lên án chủ nghĩa xã hội, ông cũng đã kêu gọi ngay tại diễn đàn Liên Hiệp Quốc các nước phương Tây đoàn kết lại để tiêu diệt chủ nghĩa phá hoại tàn độc này. Ông đã rút ra khỏi hiệp ước hỏa tiễn tầm trung hạt nhân với Nga vì nó đã không còn ý nghĩa và tác dụng khi chỉ có Hoa Kỳ là tuân thủ theo từng chữ một. Rút quân khỏi Syria vì ISIS đã bị đánh bại. Yêu cầu các nước trong Hiệp Ước Bắc Đại Tây Dương NATO phải đóng góp 2% phần của họ so với hơn 3.5% của Hoa kỳ, và các nước Châu Âu trong NATO đã đồng ý.
 

Từ hai năm nay khi Tổng Thống Donald Trump nhậm chức tại Tòa Bạch Ốc vào đầu năm 2017, bây giờ mới thấy xuất hiện một vị tổng thống đang xoay mũi tấn công chính, trực diện vào kẻ thù nguy hiểm nhất, không phải chỉ của Hoa Kỳ, mà của toàn thế giới: Đó là Bắc Kinh chỉ đạo bởi Tập Cận Bình. Vị Tổng Thống thứ 40 của Hoa Kỳ Ronald Reagan, một nhà lãnh đạo anh minh, người đã góp phần đào mồ chôn chủ nghĩa cộng sản tại Liên Xô và Đông Âu, là người đã nhắm thẳng vào thành trì của chủ nghĩa cộng sản tại Châu Âu, và ông đã thành công, lưu danh trong lịch sử Hoa Kỳ. Những vị tổng thống kế tiếp đã không còn đi theo con đường chống cộng tích cực đó nữa, để mặc cho chủ nghĩa cộng sản phục hồi và phát triển theo mô hình mới là dùng mọi thủ đoạn để chiếm đoạt về kinh tế ngõ hầu thống trị về chính trị, và Trung Cộng đã lợi dụng cơ hội bằng vàng này vươn lên làm cường quốc thứ nhì trên thế giới. Tổng Thống Donald Trump, vị tổng thống thứ 45 của Hợp Chủng Quốc Hoa Kỳ, bây giờ là người, cùng với ban tham mưu của ông, đang tiếp nối công việc của Tổng Thống Ronald Reagan ngày trước, để chặn đứng lại sự bành trướng quá nhanh chóng, quá hung hiểm và bất hợp pháp của Bắc Kinh, ngõ hầu bảo vệ quyền lợi của nước Mỹ, và thế giới – trước khi quá muộn. Nhiều nhà bình luận cho rằng chính vì các đòn đánh trực diện của Mỹ giáng vào Bắc Kinh, đã làm cho Trung Cộng tạm thời phải trở về thế thụ động và chế độ bị rung chuyển, và thêm vào đó, điều này đã làm cho Bắc Hàn sợ hãi mà nhanh chân đến bàn đàm phán với Mỹ vào hai ngày 27 và 28 tháng 2 năm nay tại Hà Nội; và từ 15 tháng nay Bình Nhưỡng đã không dám bắn thử một hỏa tiễn nào, hay không dám đưa ra một lời khiêu khích nào nữa. Hẳn chúng ta vẫn chưa quên vị thế của lãnh đạo Mỹ là rất uy quyền, chúng ta cũng chưa quên bài học về 60 con tin Mỹ đã bị Iran bắt giam giữ 444 ngày không chịu thả vì họ xem thường chính phủ và TT Mỹ Jim Carter thời bấy giờ, nhưng khi TT Ronald Reagan vừa lên nắm quyền, vấn đề này được giải quyết nhanh chóng và Iran đã vội vã thả ngay các con tin của Mỹ. Bởi lẽ dù độc tài nhưng lãnh đạo Iran hiểu rằng nếu chậm trễ chế độ độc tài, tham nhũng của họ có thể sẽ tiêu tan khi mà tân TT Mỹ Reagan sử dụng quyền hạn tối thượng của mình.


 

Bước qua năm dương lịch 2019 và qua đầu năm âm lịch, thế giới đang đứng trước nhiều thử thách và biến chuyển. Dựa vào kết quả của những biến chuyển này có thể biết hòa bình hay thêm bất an sẽ đến với thế giới loài người. Cuộc họp thượng đỉnh lần thứ hai giữa Chủ Tịch Kim Jong-un và TT Donald Trump tại Việt Nam cuối tháng 2, hy vọng sẽ đem lại kết quả khả quan như mọi người mong đợi, nhất là hơn 25 triệu người dân khốn khổ tại Bắc Triều Tiên. Ngoài ra, những gì sẽ xẩy ra sau 90 ngày “hưu chiến” trong trận chiến mậu dịch Mỹ-Trung, sau ngày 1 tháng 3, 2019? Liệu việc dẫn dộ bà CFO Mạnh Vãn Châu của công ty Hoa Vi từ Canada qua Hoa Kỳ ra tòa kết án, sẽ đi về đâu, có ảnh hưởng gì đến chiến tranh mậu dịch Mỹ-Trung sau 90 ngày hưu chiến? Mặt trận Biển Đông cũng có thể châm ngòi cho một cuộc chiến mới nếu Hoa Kỳ thực hiện quyết tâm triệt hạ hết các căn cứ quân sự của Trung Cộng trên vùng biển này, và kéo được các nước trong vùng theo Mỹ chống lại Bắc Kinh. Tuy nhiên, sau những lần hội họp thương thuyết giữa hai phái đoàn Mỹ và Trung Cộng, cũng như qua hội đàm giữa TT Trump và Chủ Tịch Tập Cận Bình từ cuối năm ngoái, không khí tin tưởng ban đầu không còn nữa và phía Mỹ đã tỏ ra bi quan vì không nhận thấy những nét tích cực từ Bắc Kinh. Bộ Trưởng Thương Mại Wilbur Ross đã trở nên đăm chiêu khi thốt lên tình hình không khả quan và rất phức tạp. Bởi vì muốn đạt được thỏa thuận và dàn xếp được trận chiến mậu dịch Mỹ-Trung, điều kiện tiên quyết là Bắc Kinh phải cải sửa lại toàn bộ hệ thống thương mại và kinh tế của họ theo hệ thống kinh tế tư bản, thay đổi cách làm ăn luồn lách, trục lợi, giăng bẫy sập của họ với các nước đang phát triển, và ăn cắp trí tuệ, chất xám, kỹ thuật, từ Phương Tây, và gài gián điệp lũng đoạn. Cho tới nay Bắc Kinh chưa đưa ra lời hứa hẹn nào, có nghĩa là họ Tập không chấp nhận thay đổi cái hệ thống đang hái ra tiền, đang đổ tiền rừng bạc biển vào Hoa Lục của ông.
 

Nhìn về quê hương qua bờ Thái Bình Dương, đảng cộng sản Việt Nam (CSVN) đang mừng rỡ vì cuối cùng thì Hà Nội đã được chọn làm nơi gập gỡ lần thứ hai cho hai nhà lãnh đạo Bắc Hàn và Hoa Kỳ cuối tháng 2-2019. Sự kiện này đã đem thêm chút uy tín cho Việt Nam, vốn đã quá mất mặt vì bị các cơ quan nhân quyền trên thế giới chỉ trích và lên án gay gắt vì vi phạm trầm trọng quyền làm người của dân chúng trong nước, nhất là sau vụ dùng bạo lực một cách man rợ nhất để giải tỏa Vùng Rau Lộc Hưng khiến cho hàng trăm gia đình người Thiên Chúa Giáo và thương phế binh VNCH, vốn đã định cư tại Lộc Hưng từ năm 1954 khi di cư vào nam, trở nên vô gia cư khi ngày Tết Nguyên Đán của dân tộc đang đến gần. Điều mừng rỡ nữa của Nguyễn Phú Trọng và đảng cộng sản đến nỗi phải thốt lên là số lượng kiều hối gửi về VN trong năm qua đã lên trên 16.5 tỷ mỹ kim (một bản tin cập nhật khác cho biết con số này đã lên đến 18 tỷ USD).
 

Qua năm mới 2019 và bước qua năm âm lịch Kỷ Hợi, CSVN đang trong thế ung dung và mở cờ trong bụng vì càng lúc Hoa Kỳ càng tỏ ra cần VN trong thế chiến lược chống Trung Cộng tại Biển Đông, nên việc triệt hạ CSVN như Mỹ đang muốn triệt hạ chủ nghĩa xã hội tại Venezuela, Cu Ba và Bắc Hàn là bất khả thi. Chính phủ Mỹ cũng tránh né không đề cập nhiều đến tình trạng tồi tệ về nhân quyền tại VN, để giữ sinh lộ cho đảng CSVN. Nhưng có một điều mà đảng CSVN không muốn nghĩ đến và rất lo sợ là nếu các đòn phép của Mỹ, qua TT Donald Trump, đánh thẳng vào thành trì của đảng cộng sản Trung Quốc, và vì lẽ nào đó làm cho nó sụp đổ -như thời của TT Ronald Reagan đã làm với Liên Xô, thì CSVN cũng sẽ tan tành, đổ sập theo thế cờ Domino, như Đông Âu./. (Tin Tổng Hợp)

Phạm Gia Đại

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Có nhiều chỉ dấu Chủ tịch Quốc hội Vương Đình Huệ đã “lọt vào mắt xanh” Trung Quốc để giữ chức Tổng Bí thư đảng CSVN thay ông Nguyễn Phú Trọng nghỉ hưu. Những tín hiệu khích lệ đã vây quanh ông Huệ, 66 tuổi, sau khi ông hoàn tất chuyến thăm Trung Quốc từ 7 đến 12/04/2024.
“Hủ cộng”, tôi có thể hợm mình tuyên bố, với sự chứng thực của Google, là do tôi khai sinh trong khi mấy lời cảm thán tiếp nối là của Tố Hữu khi nhà thơ này, nhân chuyến thăm viếng Cuba, đã tiện lời mắng Mỹ: “Ô hay, bay vẫn ngu hoài vậy!” Gọi “khai sinh” cho hách chứ, kỳ thực, chỉ đơn thuần là học hỏi, kế thừa: sau “hủ nho”, “hủ tây” thì đến “hủ cộng”. “Hủ nho”, theo Việt Nam Tự Điển của Hội Khai Trí Tiến Đức, là “nhà nho gàn nát”, chỉ giới Nho học cố chấp, từng bị những thành phần duy tân, đặc biệt là nhóm Tự Lực Văn Đoàn, nhạo báng sâu cay vào thập niên 1930. Nếu “hủ nho” phổ biến cả thế kỷ nay rồi thì “hủ tây”, có lẽ, chỉ được mỗi mình cụ Hồ Tá Bang sử dụng trong vòng thân hữu, gia đình. Hồ Tá Bang là một trong những nhà Duy Tân nổi bật vào đầu thế kỷ 20, chủ trương cải cách theo Tây phương nhưng, có lẽ, do không ngửi được bọn mê tín Tây phương nên mới có giọng khinh thường: "Chúng nó trước hủ nho giờ lại hủ tây!" [1]
Mới đấy mà đã 20 năm kể từ khi đảng CSVN cho ra đời Nghị quyết 36 về “Công tác đối với người Việt Nam ở nước ngoài” (26/03/2004-26/03/2024). Nhưng đâu là nguyên nhân chưa có “đoàn kết trong-ngoài” để hòa giải, hòa hợp dân tộc?
Cả Hiến Pháp 2013 và Luật Công An Nhân Dân năm 2018 đều quy định công an nhân dân là lực lượng bảo đảm an toàn cho nhân dân và chống tội phạm. Tại sao trên thực tế nhân dân Việt lại sợ hãi công an CSVN hơn sợ cọp?
Càng gần các Hội nghị Trung ương bàn về vấn đề Nhân sự khóa đảng XIV 2026-2031, nội bộ đảng CSVN đã lộ ra vấn đề đảng viên tiếp tay tuyên truyền chống đảng. Ngoài ra còn có hiện tượng đảng viên, kể cả cấp lãnh đạo chủ chốt đã làm ngơ, quay mặt với những chống phá Chủ nghĩa Mác-Lênin và tư tưởng Cộng sản Hồ Chí Minh...
Hí viện Crocus City Hall, cách Kremlin 20 km, hôm 22 tháng O3/2024, đang có buổi trình diển nhạc rock, bị tấn công bằng súng và bom làm chết 143 người tham dự và nhiều người bị thương cho thấy hệ thống an ninh của Poutine bất lực. Trước khi khủng bố xảy ra, tình báo Mỹ đã thông báo nhưng Poutine không tin, trái lại, còn cho là Mỹ kiếm chuyện khiêu khích...
Khi Việt Nam nỗ lực thích ứng với môi trường quốc tế ngày càng cạnh tranh hơn, giới lãnh đạo đất nước đã tự hào về “chính sách ngoại cây giao tre” đa chiều của mình. Được Nguyễn Phú Trọng, Tổng Bí thư Đảng Cộng sản Việt Nam (ĐCSVN), thúc đẩy từ giữa thập niên 2010, ý tưởng là bằng cách cân bằng mối quan hệ của Việt Nam với các cường quốc – không đứng về bên nào, tự chủ và thể hiện sự linh hoạt – nó có thể duy trì sự trung gian và lợi ích của mình, đồng thời tận dụng các cơ hội kinh tế do tình trạng cạnh tranh của các đại cường tạo ra
Cộng sản Việt Nam khoe có tự do tôn giáo ở Việt Nam, nhưng Hoa Kỳ và Thế giới nói “rất hạn chế”, tùy nơi và từng trường hợp. Tình trạng này đã giữ nguyên như thế trong những báo cáo trước đây của cả đôi bên. Nhưng tại sao Hoa Kỳ vẫn liệt Việt Nam vào danh sách phải “theo dõi đặc biệt”...
Đến giữa tháng 3 năm nay, hầu hết chúng ta đều thấy rõ, Donald Trump sẽ là ứng cử viên tổng thống của đảng Cộng Hòa và Joe Biden là ứng cử viên tổng thống của Democrat. Ngoại trừ vấn đề đột ngột về sức khỏe hoặc tử vong, có lẽ sẽ không có thay đổi ngôi vị của hai ứng cử viên này. Hai lão ông suýt soát tuổi đời, cả hai bộ não đang đà thối hóa, cả hai khả năng quyết định đều đáng nghi ngờ. Hoa Kỳ nổi tiếng là đất nước của những người trẻ, đang phải chọn lựa một trong hai lão ông làm người lãnh đạo, chẳng phải là điều thiếu phù hợp hay sao? Trong lẽ bình thường để bù đắp sức nặng của tuổi tác, con đường đua tranh vào Tòa Bạch Ốc, cần phải có hai vị ứng cử viên phó tổng thống trẻ tuổi, được đa số ủng hộ, vì cơ hội khá lớn phải thay thế tổng thống trong nhiệm kỳ có thể xảy ra. Hơn nữa, sẽ là ứng cử viên tổng thống sau khi lão ông hết thời hạn bốn năm. Vị trí và vai trò của nhân vật phó này sẽ vô cùng quan trọng trong lần tranh cử 2024.
Không phải “học” mà là bắt, là tóm đầu, là tống cổ vào nhà giam: khi cân bằng quyền lực ở Hà Nội xáo trộn với tiền chấn rung chuyển tận Amsterdam thì cái khẩu hiệu quen thuộc của Vladimir Lenin ngày nào cũng phải được cập nhật. Không còn “Học, học nữa, học mãi” mà, táo tợn hơn, hệ thống quyền lực đang giỡn mặt Lenin: “Bắt, bắt nữa, bắt mãi”.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.