Hôm nay,  

Nơi Gìn Giữ Cội Nguồn

3/24/201914:15:00(View: 4726)
NƠI GÌN GIỮ CỘI NGUỒN
 
Quyên Trần

  
 

Hôm nay các em thiếu nhi trong Câu Lạc Bộ Tình Nghệ Sĩ (CLB TNS) trình diễn ở trường Oxford Academy, một trường khá nổi tiếng ở thành phố Anaheim, miền nam Cali. Trường rất nghiêm ngặt và có tính cạnh tranh cao, đòi hỏi học sinh phải nộp đơn và làm bài kiểm tra để được vào học. Các em thiếu nhi CLB TNS được mời trình diễn 4 bài gồm bài múa Việt Nam Hùng Sử Ca, múa Áo Dài Việt Nam, múa Cây Đa Quán Dốc và đơn ca Xuân Phát Tài. Đây là lần thứ hai các em thiếu nhi CLB TNS trình diễn trong một trường công lập Mỹ. Và là lần thứ nhì tôi được xem các em trình diễn. Vẫn hãnh diện, vẫn tự hào, vẫn đầy cảm xúc. Trong niềm cảm xúc dâng trào đó, ký ức của tôi hiện về như một cuốn phim quay ngược, đưa tôi trở về với những ngày đầu cho con tham gia vào ban thiếu nhi CLB TNS, đưa tôi tìm lại lý do vì sao tôi tìm đến với CLB TNS.

 

blank

 

Tôi nhớ như in đêm giao thừa cách đây bốn năm, lúc đó con trai tôi được 5 tuổi. Chúng tôi vừa chuyển về sống ở Quận Cam và gia đình tôi tham dự một buổi văn nghệ đón giao thừa do một trung tâm ca nhạc tổ chức. Tan tiệc thì con trai 5 tuổi kéo tay tôi xuống rồi hỏi:

 

"Are you happy, Mommy? In here, they all speak your language!"

 

Cái ly đang cầm trên tay tôi rớt xuống... Vậy là lâu nay trong đầu óc ngây thơ của con tôi, tôi và con tôi thuộc về hai ngôn ngữ khác nhau, cũng có nghĩa là tôi và con tôi không cùng một nguồn gốc! Nếu cứ như thế, chúng tôi sẽ không hiểu nhau, không thuộc về nhau trong một tương lai rất gần. Những ngày sau đó là những ngày tôi trăn trở... Tôi cần phải làm gì để giữ lại tiếng Việt cho con? Tôi bắt đầu tìm hiểu cách để giữ tiếng Việt cho con. Tôi đã tìm hiểu từ những phụ huynh có con nói giỏi tiếng Việt đến những phụ huynh có con không nói được tiếng Việt như con tôi. Tôi cũng tìm hiểu kinh nghiệm từ những giáo viên người Mỹ trong việc giảng dạy đa ngôn ngữ cho học sinh.

 

Hơn hai năm tìm hiểu, cuối cùng tôi chọn cách dạy tiếng Việt cho con qua âm nhạc. Lời ca, điệu múa là những điều rất dễ truyền tải vào tâm thức mỗi người một cách nhẹ nhàng và sâu lắng nhất. Sau khi tìm hiểu một số nơi dạy tiếng Việt ở Quận Cam, tôi đã tìm đến với Câu Lạc Bộ Tình Nghệ Sĩ với chương trình Đào Tạo và Phát Triển Tài Năng Trẻ. Chương trình này của CLB TNS được thành lập vào năm 2016, đứng đầu là nhạc sĩ Cao Minh Hưng, là nơi đào tạo và phát triển tài năng trẻ, dạy các em hát và múa bằng tiếng Việt, nơi giúp các em nói tiếng Việt, giữ gìn văn hóa Việt ở hải ngoại qua các điệu múa lời ca.


blank

 

Hơn một năm đưa con tham gia ban thiếu nhi CLB TNS, con tôi cùng các bạn đã được  học rất nhiều từ các Thầy Cô. Các con được học về Tết cổ truyền VIệt Nam, về Tết Trung Thu, về phong tục ba miền của Việt Nam. Các con được học về quốc phục của người Việt Nam là Áo Dài. Các con cũng được học cả những điều to lớn hơn như nguồn gốc của người Việt, lịch sử về các đời vua Việt Nam cũng như lịch sử về các trận đánh hào hùng của các bậc vua tướng trong quá trình dựng nước và giữ nước của người Việt. Và lý do vì sao các con được sinh ra và lớn lên trên đất Mỹ.

 

Điều mà tôi tâm đắc và khâm phục nhất ở đây là các con được học tất cả những điều trên qua lời của bài hát. Mỗi bài hát được viết theo từng chủ đề riêng, bằng những từ ngữ rất là gần gũi và dễ hiểu như "Con hỏi bố: Tết có nghĩa chi... Con hỏi Mẹ: Tết có gì vui...." Tất cả được viết bằng ngòi viết tài tình của nhạc sĩ Thầy Cao Minh Hưng. Anh đã sáng tác riêng, dành để dạy cho các con.

 

Hơn một năm tham gia trong ban thiếu nhi CLB TNS, các con tôi từ những đứa trẻ không thích nói tiếng Việt, không thích mặc áo dài, giờ thì các con đã cố gắng nói tiếng Việt khi gặp người Việt. Thích thú, náo nức khi được mặc chiếc áo dài, chạy tung tăng mời các Thầy Cô dạy ở trường con học đến tham dự và xem con trình diễn văn hóa Việt ở đêm diễn Đa Văn Hoá.

blank 

Suốt một năm theo con đi trình diễn ở rất nhiều nơi trong cộng đồng người Việt và các đài TV, tôi luôn tự hỏi dường như có một lý do khác ngoài việc gìn giữ tiếng Việt cho con, để chúng tôi, những phụ huynh tham gia đều đặn các buổi tập và các buổi đi trình diễn của các con mà không hề mệt mỏi.  Phải rồi! Ở đây chúng tôi, các phụ huynh, được nói chuyện với nhau bằng tiếng Việt, giúp chúng tôi tìm lại những ký ức tuổi thơ của chính chúng tôi qua từng lời ca điệu múa của các con; những điều mà ngày xưa khi còn bé chúng tôi không có cơ hội và điều kiện để có, thì giờ đây chúng tôi tạo điều kiện cho các con của mình thực hiện.

 

Bài viết này như một lời cám ơn chân thành sâu sắc nhất của tôi gửi đến nhạc sĩ Cao Minh Hưng cùng các Anh Chị trong Ban Điều Hành CLB TNS, những người có ý tưởng thành lập ban thiếu nhi CLB TNS, nơi đào tạo và phát triển tài năng trẻ, nơi gìn giữ tiếng Việt và văn hóa Việt ở Mỹ. Và đây cũng là nơi chúng tôi, những phụ huynh, tìm về và viết lại những ký ức tuổi thơ của mình.

 

Quyên Trần

 

 

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Trên Bloomberg Opinion ngày 26 tháng 04 năm 2021, một trong hai tác giả là Cựu Đô đốc James G. Stavridis, trình bày kịch bản này trong bài “Four Ways a China-US War at Sea Could Play Out” mà bản dịch sau đây sẽ giới thiệu. Theo Stavridis,“bốn điểm nóng” mà Hải quân Trung Quốc có khả năng tấn công là eo biển Đài Loan, Nhật Bản và Biển Hoa Đông, Biển Hoa Nam và các vùng biển xa hơn xung quanh các nước Indonesia, Singapore, Australia và Ấn Độ. Nhưng nguy cơ cao nhất là Đài Loan.
Đó là lý do cần nhắc sơ lại Hòa Ước Doha 2020, bởi nếu xem chính phủ Afghanistan là một "đồng minh" của Hoa Kỳ thì đồng minh này đã bị phản bội và bức tử ngay tháng Hai năm 2020 theo sau Hòa Ước Doha của nội các Donald Trump ký với Taliban chứ không phải hôm nay. Liệu có cần nhắc lại hòa đàm Paris vào năm 1973 đã dẫn đến sự sụp đổ báo trước của miền Nam Việt Nam vào tháng Tư năm 1975? Và giới sử gia thường nhắc lại vai trò của tổng thống Richard Nixon và Ngoại trưởng Henry Kissinger trong việc bỏ rơi Nam Việt Nam chứ không phải tổng thống Gerald Ford, vị tổng thống Mỹ đương nhiệm năm 1975.
Theo dõi tin tức từ quốc gia này, tấm lòng của chúng tôi hướng về người dân Afghanistan và những người tị nạn đang bị buộc phải bỏ trốn để giữ mạng sống. Hơn nữa, chúng tôi tha thiết quan ngại đến số phận của hàng triệu phụ nữ và trẻ em gái của xứ sở này, vì họ phải đối diện với một tương lai đen tối khi gặp trở lại sự đối xử tàn tệ của nhà nước Taliban.
Vốn ham vui, và rất chóng quên nên mẹ tôi ở lại luôn trong Nam cả năm trời. Hệ quả (hay hậu quả) là tôi cất tiếng khóc chào đời tại Sài Gòn. Khi hiệp định đình chiến được ký kết tại Geneve, vào ngày 20 tháng 7 năm 1954, tôi mới vừa lẫm chẫm biết đi. Cũng mãi đến lúc này bà má mới “chợt nhớ” ra rằng mình còn mấy đứa con nữa, đang sống với ông bà ngoại, ở tuốt luốt bên kia vỹ tuyến. Thế là tôi được bế ra ngoài Bắc, rồi lại được gồng gánh vào Nam (cùng với hai người chị) không lâu sau đó. Nhờ vậy (nhờ ra đời trước cái đám Bắc Kỳ con sinh trong Nam đôi ba năm) nên từ thuở ấu thơ tôi đã được nghe nhiều bài hát ca ngợi tình bắc duyên nam – qua radio – vào thời điểm đó
Tổng Thống Cộng Hòa Liên bang Đức, Frank-Walter Steinmeier mô tả ngày 13 tháng 8 năm 1961, ngày bắt đầu xây dựng Bức tường Berlin (ghi chú thêm: Người Việt Nam gọi là Bức Tường Ô Nhục Bá Linh), là "một ngày định mệnh cho người Đức chúng tôi và cho thế giới". Vào thời điểm đó, "sự phân chia thế giới trong Chiến tranh Lạnh đã được củng cố theo đúng nghĩa đen", ông nói hôm thứ Sáu 13.8.2021 tại lễ niệm xây dựng Bức tường Berlin.
Nhưng điều kiện quan trọng nhất để Việt Nam không bị tụt hậu kinh tế và hàng chục triệu công nhân có thể trở lại làm việc tại các khu công nghiệp, sản phẩm nông-lâm-ngư tiêu thụ được, lưu thông, vận tải được hồi sinh, người dân tự tin đi làm việc, học sinh an tâm đến lớp… là mọi người cần phải chích ngừa loại ưu tiên 1 sẽ có thuốc đầy đủ và được chích miễn phí nhanh chóng. Sau đó là đến toàn xã hội và trẻ em cũng cần phải được tiêm ngừa. Ngược lại, nếu Lãnh đạo chỉ biết hô chống dịch bằng “khẩu hiệu” thì Việt Nam sẽ rước lấy thất bại nhãn tiền.
Ngành tài chánh tuy là nguyên nhân của những cuộc khủng hoảng trầm trọng như tại Đông Á 1998, Mỹ 2007 và khu vực Euro 2010 nhưng đóng vai trò thiết yếu cũng giống như trái tim trong kinh tế thị trường. Nhiệm vụ của thị trường tài chánh là biến tiết kiệm trong dân chúng trở thành nguồn vốn cho doanh nghiệp. Quá trình sạn lọc mang dòng vốn đến với doanh nghiệp tốt để phát triển, kinh tế tăng trưởng thì dân chúng cũng được hưởng lợi ích đầu tư. Bài này tìm hiểu về thị trường tài chánh của Hoa Kỳ và Trung Quốc. Thị trường ở Mỹ đa dạng phong phú nhưng trải qua những chu kỳ thăng trầm. Trong khi đó ở Hoa Lục thị trường tài chánh không phát triển tự do vì chịu sự kiểm soát chặc chẻ của nhà nước; dòng vốn chảy vào các ngành nghề do nhà nước ưu đãi nên sinh ra lãng phí và lạm dụng. Người dân sau khi tiêu xài nếu còn dư tiền còn 3 chổ để dành hay đầu tư: tiết kiệm (savings tức là gởi tiền vào ngân hàng), đầu tư (investment hay hùn vốn, cho vay, mua chứng khoáng, v.v…), đánh bạc
Tôi đọc truyện “Tình Nghĩa Gíao Khoa Thư” khi còn ở tuổi đôi mươi. Tuổi trẻ bao giờ cũng nhiều lý tưởng. Tôi và bè bạn vẫn tâm nguyện rằng, sau cuộc chiến, thế hệ của mình sẽ cố góp hết sức để dựng xây những phần đất quê hương (bị lãng quên) như vùng U Minh Hạ. Hòa bình, tiếc thay, đã không mang lại cuộc sống an bình như mọi người mong muốn. Không những thế, nó còn khiến cho hàng triệu kẻ đã phải liều mạng rời bỏ quê hương, để mưu cầu một cuộc sống khả kham hơn – nơi đất lạ quê người.
Người nào có bệnh hứa, hứa nhiều mà làm chẳng bao nhiêu thì suốt đời không thể khá được. Tiền đến rồi tiền đi, nhưng những người ở xung quanh ta vẫn nhớ những lời hứa lèo của ta thì kể như tiêu cuộc đời. Nếu người nào rủi bị bệnh hứa thì nên đến bác sĩ tâm lý, chữa trị thế nào cũng sẽ khỏi nhưng phải kiên trì. Có bệnh thì phải chữa, tự mình chữa không được thì phải nhờ đến bác sĩ tâm thần, bác sĩ có kinh nghiệm sẽ tìm mọi cách để chữa trị cho bệnh nhân. Có người có bệnh hứa lèo, nhưng họ nói một cách tự nhiên như thật, đã nói là bệnh mà, người bị bệnh không biết mình bệnh, tội nghiệp thật?
Có thể nói rằng đời sống của bà con đồng bào thiểu số Vân Kiều và Pa – Kô khổ cực không còn gì để nói. Đi dọc theo đường 9 Nam Lào từ thành phố Đông Hà lên cửa khẩu Lao Bảo, qua khỏi những dãy nhà ngói đỏ chói của thành phố chừng 10km, đến đoạn sông Dakrong chảy dọc đường 9 Nam Lào, nhìn sang bên kia sông là những mái nhà lụp xụp nằm lặng lẽ trên đồi, nhìn lại bên cánh rừng dọc đường 9 cũng nhiều mái nhà sàn lợp tranh nhỏ xíu, tuềnh toàng gió lộng nằm giữa các nương sắn hoặc giữa các ngọn đồi trọc. Cảnh nghèo đói hiện ra xác xơ, tiều tụy.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.