Hôm nay,  

Lần Đầu Món Quà Ra Mắt Sách Được Tác Giả Gởi Về Cho Thương Phế Binh Vườn Rau Lộc Hưng

26/06/201921:46:00(Xem: 4720)

LẦN ĐẦU MÓN QUÀ RA MẮT SÁCH ĐƯỢC TÁC GIẢ GỞI VỀ CHO THƯƠNG PHẾ BINH VƯỜN RAU LỘC HƯNG

 

Thanh Bình

 
blank

 

Chuyện Ra Mắt Sách ở Hải Ngoại dạo sau này được coi là sinh hoạt của buổi chợ chiều. Việc in ấn vẫn quá dễ dàng, cũng như những buổi tổ chức ‘trình làng’ đứa con tinh thần đều mỗi người mỗi tay cũng không có gì là khó nhọc. Có điều dường như không tác giả nào còn cảm thấy cần thiết, để phải vịn cái chân bàn mà chường mặt ra trước công chúng... cho mệt. Sách in ấn xong lắm khi cũng chỉ bạn bè trong giới viết lách ‘đọc nhau’ hoặc chỉ để gởi tặng cho vui mấy hạt bụi trên tủ sách (buồn!)

blank

Hẳn nhiên tác giả cưu mang xong tác phẩm, thảy vào đời sống thì tự khắc chính nó cũng sẽ có đời sống của nó, tuy vậy cùng một lúc có thể ai cũng muốn có dịp thì phát hành, phổ biến sâu rộng để được đến tay độc giả nhiều hơn, bằng hình thức này hay hình thức khác.

Kỳ thực có lẽ càng về sau này, chúng ta càng nên ‘thay đổi không khí’ diện mạo của những buổi RMS, bằng cách thử đơn giản hóa những màn giới thiệu tác giả, giới thiệu tác phẩm, vì trước sau gì nghe cũng rất ư hoặc có vẻ muốn ‘tra tấn’ bà con tham dự viên nhiều quá. Đó là chưa kể những màn áo thụng vái nhau lắm lúc chỉ sợ tác giả đang ngồi chăm chú lắng nghe mà phải mắc cở, thẹn lòng. Thay vào có lẽ nên chỉ là những trò chuyện mạn đàm nghe... lý thú hơn.

Ở đây vẫn có luật trừ cho những tác phẩm đáng đọc.

Chỉ tiếc lâu lắm mới có những cuốn đáng đọc, và như thế thì hầu như những ai thích đọc cũng đã đặt mua qua Amazon, hoặc lúc này thì còn qua Barnes & Nobles...

Những tác giả như vậy thường là những ẩn số, những giấu mặt nên chúng ta khó có được những gặp gỡ bằng xương bằng thịt.

blank

Đến với Nhà Việt Nam ở Tampa, Florida lần này, bao giờ thì cũng từ cơ duyên này dẫn đến cơ duyên khác.

Cô giáo Phương Lan là dân du học Mỹ từ khuya, mà vẫn còn yêu tiếng mẹ đẻ cũng như văn chương VN đủ để vào Amazon mua mấy cuốn sách của tôi vừa in năm ngoái, rồi lại còn đứng ra làm nhịp cầu. Tác phẩm sau đó được lọt vào mắt xanh của một cây viết thích sử dụng Anh Ngữ, và như thế cô Trưởng Ban Tổ Chức Minh Ánh đã đứng ra phối hợp với thư viện Nhà VN, một trung tâm sinh hoạt của người Việt ở Tampa, Florida để ‘mang’ tôi về trong chương trình ‘Đêm Hạ Trắng’ sẽ được mở ra ngoài trời sau đó.

Phải nói đây là một cơ sở vẫn còn khiêm tốn, nhưng đã có chiều dài hoạt động trong vùng những 16 năm, và tên gọi Nhà VN được biết cũng đã thành hình từ người khởi xướng là cô Lê Thị Nga.

blank

Vì vốn yêu thương tên gọi Nhà VN nên khi về tham dự lần này, tôi đã nhờ họa sĩ / nhà thư pháp Vũ Hối, khôi nguyên thư họa quốc tế viết giùm hai câu thơ tặng:

‘Rồi sẽ có ngày dựng lại nóc nhà Việt Nam

Cảm ơn nước Mỹ cưu mang thân phận da vàng’

Tiếc là vì đường sá xa xôi, nên khi đến nơi trao tặng, thì hệt như một điềm báo ám chướng của ‘những mảnh vỡ’ mà tác giả đã mang theo là Nhật Ký Của Những Mảnh Vỡ.

Cái đĩa thư họa bằng sứ... vỡ làm ba làm bốn mảnh, tưởng chừng không dán lại được. Cũng may có sự nhanh chân cứu bồ ngay tại chỗ của một vị tướng sĩ Mỹ thứ thiệt, là đức lang quân của dịch giả/ MC Trương Minh Ánh.

blank

Chưa hết. Lại thêm một kỷ niệm khác cũng đáng ghi nhận không kém. Kỳ này Nhà VN bị đụng hàng nặng, vì đúng ngay chóc ngày này ở ngay trung tâm chính của Florida là Orlando, cũng đang diễn ra buổi lễ trọng thể kỷ niệm ngày QLVNCH, cho cả buổi sáng thì tụ họp dưới một tượng đài chiến sĩ lớn bậc nhất cộng đồng người Việt ở Mỹ, và buổi chiều thì có văn nghệ dạ tiệc dạ vũ ở nhà hàng chào mừng quan khách về tham dự.

Nghe đâu trước tôi chỉ có mỗi nhà văn Sơn Tùng cũng đã có mặt ở phòng họp Nhà VN này,nhưng dấu ấn để lại trong tôi có lẽ là sự tiếp đón nồng hậu không những của BTC, mà là của từng quý vị chọn lọc hiện diện hôm ấy. Đặc biệt là sự có mặt của nhóm Creative Writing Group trong vùng, và chưa gì đã có người muốn đặt mua trước cuốn tiểu thuyết tái bản đang được Arts Abel dịch sang Anh Ngữ: Giọt Lệ Xé Hai (Tear for Two). Tôi cũng đang nhâm nhi cuốn Tuyển Tập ‘OUT OF THE BOX II’ của họ tặng.

Hẳn nhiên cũng có phần phát biểu của một vài khuôn mặt yêu văn học trong vùng như của họa sĩ / thi sĩ Vũ Quang Minh, thi sĩ Nguyên Hà nguyên là chủ tịch văn bút trung tâm miền Đông Bắc Hoa Kỳ ...

blank

Đặc biệt nhà thơ Nguyên Hà còn xuất khẩu thành thơ tặng tác giả mấy câu thơ lấy liền nóng hổi, hệt như ‘độ nóng’ của những tác phẩm RMS hôm ấy.

Điều thú vị là thi sĩ vùng Tampa này lại là người bà con cô cậu rất gần với người anh họ ở bên kia dòng Bến Hải, là nhà văn phản tỉnh nổi tiếng Nguyên Ngọc. Và quà tặng trao tận tay tôi dĩ nhiên là những tập thơ tác giả tự xuất bản. Cũng như những chiếc áo T- shirt với logo của nhà VN Tampa, mấy chiếc áo ấm thêu tay... làm quà lưu niệm.

Vì nghe cô Lê Thị Nga phát biểu chân tình cô là một trong những nạn nhân CS của gia đình, tôi đã nảy ra ý định tặng cô Tuyển Tập Giải Dân Làm Báo của 70 tác giả về ‘C.S & Tôi’ do Tiếng Quê Hương in mà tôi tình cờ mang theo lên máy bay đọc.

blank

Cuối cùng ấn tượng nhất không hẳn là khoản PPS với những bài thơ dịch, hình ảnh... được BTC cho chiếu trên tường, mà phải nói là sự có mặt bất ngờ vào giờ chót của cô phóng viên đài SBTN Phan Thị Thu Thuỷ, đã rất tận tình ở lại đến phút cuối để ‘tra tấn’ cho bằng được một tác giả vốn rất sợ bị phỏng bị vấn(lại) thì quả thật là ‘nóng lắm’.

Vậy là khi không mình đâm ra ‘mắc nợ’ khá nhiều người. Nhất là số sách mang theo đã được quý vị đồng hương Tampa, Florida chiếu cố tận tình khiến tôi tự hỏi không biết có phải họ muốn làm cử chỉ ‘trước mua vui sau làm việc nghĩa’ chăng.

Vì hơn ai hết, tôi biết ‘thơ văn hạ giới rẻ như bèo’, và cùng một lúc tôi cũng thấm thía câu ‘nghề chơi cũng lắm công phu’.

Số sách mang theo đặc biệt lần này tôi không phải tặng ai, đã vậy cuốn ‘Giọt Lệ Xé Hai’ giá bán $17, nhưng ai cũng tặng luôn $20 tì. Chỉ tiếc tôi quên chụp hình lưu niệm với một số khá đông quý vị đã có lòng tham dự, nhưng bảo đảm tôi cũng đã mang theo trong chuyến bay về lại thủ đô những nụ cười ấm áp khích lệ của một khuôn mặt hoạt động cộng đồng như chị Thuỷ, ni sư Diệu Hiền với tô bún (bò) Huế chay quá đậm đà (làm nhớ đến Mụ Rớt ở Huế, xin lỗi ôi chao là sân si), chị Huyền Châu với ly chè đậu xanh mát rượi, chị có vườn rau muống mà tôi lỡ quên tên, chú kiến trúc sư Nguyễn Đình Thi...

blank

Gọi là của ít lòng nhiều quả không sai, nhưng tôi xin mạn phép khởi sự ‘trò chơi RMS’ này bằng cách được làm cử chỉ chia sẻ gởi hết số tiền $750 cho TPB Vườn Rau Lộc Hưng. Trừ phi có một nhà hảo hán nào đó động lòng trắc ẩn muốn ‘in box’ mua thêm sách với giá ủng hộ bà con ‘dân oan Lộc Hưng’ thì càng vui biết mấy (số tiền này giá gì cha Đặng San có thể giúp chuyển hộ?). Hy vọng những tác phẩm mới nhất ấy sẽ không làm quý bạn thất vọng.

Coi như tôi còn học hỏi thêm trong chuyến đi này một điều nữa: Sự gặp gỡ chú Võ Văn Viên, bút hiệu Nguyên Hà này làm tôi bỗng gợi nhớ đến nhà văn có tài có tâm mà tôi rất kính trọng Nguyên Ngọc, khiến tôi đang tự hỏi phải chăng chỉ có văn chương mới có thể đem chúng ta và con người lại gần nhau , cũng như may ra băng bó vết bỏng tâm linh và lịch sử chăng.

 

Thanh Bình



Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Ngạn ngữ có câu “Nước đến chân mới nhảy” hoặc Miền Nam có câu “Chưa thấy quan tài chưa đổ lệ” để ám chỉ lối sống, lối hành xử buông thả, không lo xa, không tiên liệu, đợi đến khi tai họa, biến cố xảy ra thì mới quýnh lên, thì ôi thôi đã quá muộn màng. Điều này cũng giống như chư Tổ dạy, “Bồ tát sợ nhân, chúng sinh sợ quả”.
Trong cuốn Vè Nam Bộ của Huỳnh Ngọc Trảng có 4 bài (các trang 379-389) Vè Bão lụt năm Giáp Thìn do ông Trảng nghe được từ những người dân sống trong vùng quê khác nhau đọc cho, nghĩa là truyền miệng và mới được khám phá gần đây thôi.
Chữ Tâm tiềm tàng trong mọi áng văn Việt như trong truyện Kiều, trong Quan Âm Thị Kính, trong ca dao tục ngữ …Chữ Tâm cũng có mặt trong các kinh Phật giáo .
Được biết đến Anh khi anh đến mướn nhà tôi ở chung cư Nguyễn Văn Thoại Quận 11 Saigon để sống chung với người vợ nhỏ có nhan sắc vì người vợ lớn sau bao năm chung sống êm đềm hạnh phúc với anh ở cuối đường Nguyễn Trãi nhưng vẫn bất hanh không con.
Tôi may mắn là một trong số hiếm hoi những người ưa thích công việc làm kiếm sống của mình. Điều thú vị nhất trong những điều thú vị của công việc là thỉnh thỏang tôi được sở cử đi công tác ở những thành phố nhỏ phụ cận. Những chuyến đi đó luôn tạo cơ hội cho tôi được nhìn cuộc sống ở những góc cạnh đơn giản, trung thực
Ngân hàng nầy một lần anh tới Rồi mãi ba năm chẳng nỡ rời
Nguyễn Phú Trọng-Thời Đã Qua- Trong gần một thập kỷ qua, Nguyễn Phú Trọng xuất hiên trên chính trường Viêt Nam như một nhà lãnh đạo khá cực đoan.
Tôi xem Hồi Ký của Trần Thư, Đèn Cù của Trần Đĩnh, Đêm Giữa Ban Ngày của Vũ Thư Hiên, và Chuyện Kể Năm 2000 của Bùi Ngọc Tấn đến năm lần (bẩy lượt) nên cứ tưởng rằng mình cũng tường tận về Vụ Án Xét Lại chả khác gì người trong cuộc.
Hôm đó, anh em cầm bút ở địa phương Mộng Lệ, theo hẹn hò vào lúc 6 PM, cũng sẽ “dàn quân” tới một quán ăn nhằm đón chào nhà thơ Trần Mộng Tú đi cùng phu quân từ Seatle mát mẻ sang thăm Bắc Mỹ đứng gió đôi ngày
Mỹ đã nắm được nhược điểm của Bắc Hàn là đang bị nạn đói kém trầm trọng vì lịnh cấm vận của Liên Hiệp Quốc. Điển hình là Nam Hàn vừa phải tiếp tế nhân đạo cho khoảng 50.000 tấn gạo
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.