Hôm nay,  

Tạ từ

24/07/201908:16:00(Xem: 5475)

Hồ Thanh Nhã

 

                       Tạ từ

 

Con đường Westminster

Chút mưa về rét mướt

Đố em tìm cho được

Vì sao lạc ngày xưa ?

 

Con đường như ngắn lại

Cho cuộc tình dài thêm

Lời ca nào đắm đuối

Tiếng thì thầm trong đêm

 

Hãy nhìn trong mắt anh

Ngọn lửa nào đang cháy

Bàn tay nào đang nối

Từng sợi chỉ mong manh ?

 

Cốc cà phê cho anh

Ly rau má cho em

Lỡ sau mình xa cách

Cay đắng nào của riêng ?

 

Hát lần nữa đi em

Cho lòng anh được ấm

Vị cà phê còn đắng

Bờ môi nào lãng quên ?

 

Anh là chim mỏi cánh

Xin một lần trú đêm

Giọt mưa nào lấp lánh

Rớt trên bờ tóc em

 

Ánh đèn xe đi qua

Mưa giăng mờ cửa kính

Cuộc tình ngỡ bay xa

Vẫn đọng nhiều thiết tha

 

Bàn tay trong bàn tay

Lời tạ từ ngại nói

Một thoáng nhìn bối rối

Một thoáng nhìn đắng cay

 

Xin hãy giữ về nhau

Những gì tha thiết nhất

Đừng bao giờ để mất

Cho bước đời mai sau

 

Lòng em và lòng anh

Trôi bập bềnh sóng nhạc

Lời ca buồn man mác

Lời tạ từ ái khanh…

 

                          Hồ Thanh Nhã 

 

 

 

        Thành phố Westminster – Nam California –Thủ dô của người Việt tị nan 

 

Hai thành phố : Westminster và Garden Grove hình thành ra khu Little Saigon ở Nam California .Theo bản điều tra dân số năm 2000 thì dân số 2 thành phố nầy là 125,000 người .

Trước kia thì thành phố Westminster và các thành phố gần đó là những vùng đất trồng cam nên có tên là Orange County . Từ năm 1975 sau khi Sài gòn thất thủ thì người Việt tụ tập về đây càng ngày càng đông . Đầu tiên là đợt người Việt di tản năm 1975 , kế đó là các đợt người Việt đến từ các chương trình định cư của chánh phủ Mỹ vào những năm sau đó như chượng trình H.O. , chương trình con lai , chương trình đoàn tụ gia đình . Vì khí hậu ấm áp nên số người Việt đến sinh sống càng ngày càng đông , hình thành các khu gia cư , buôn bán ..Những cơ sở thương mại đầu tiên là phở Hòa và chợ Đà Lạt gần góc đường First và Fairview thuộc thành phố Santa Ana . Sau đó các khu thương mại mới của người Việt lui dần về phía Tây , cũng trên tuyến đường First nhưng có tên là Bolsa Ave . Nhiều chục năm sau  người Việt mới đến , mua lại các cơ sở thương mại của người địa phương và lập các khu thương mại phảng phất hình bóng Việt Nam .Địa bàn người Việt càng ngày càng lan rộng qua các thành phố lân cận như Stanton , Fountain Valley , Anaheim …

Năm 1986 một ủy ban người Việt được thành lập và chánh thức họp với hội đồng thành phố Westminster ,đôi bên cùng  công nhận danh xưng Little Saigon và được Thống đốc Tiểu bang lúc đó là ông George Deukmejian cùng với Viện Lập pháp California chấp thuận . Nha lộ vận ( DMV) theo quyết nghị đó mà dựng 13 bản tên Little Saigon , chỉ lối cho xe rẻ vào từ 2 xa lộ 22 và 405 .

Ngày 17 tháng 6 năm 1986 Thị trưỡng Westminster là ông Chuck Smith làm lễ ra mắt Đặc khu Little Saigon , trước Thương xá Phước Lộc Thọ , dưới sự chủ tọa của Thống đốc Tiểu bang California và đông đảo người Việt tham dự buổi lễ . Little Saigon tại Quận Cam là một vùng rộng lớn với nhiều khu thương xá của người Việt , người Đại Hàn và người Hoa . Các cơ sở buôn bán của các sắc dân khác cũng có lẻ tẻ . Ngoài các khu thương mại còn có hàng chục siêu thị và vô số các nhà hàng , tiệm ăn bán thức ăn Việt Nam đủ cả 3 miền Nam-Trung-Bắc thứ gì trong nước có thì ở đây đều có , vừa ngon vừa rẻ . Ngoài ra còn có các cơ sở tôn giáo như nhà thờ , chùa , thánh thất ..phục vụ cho nhu cầu tâm linh của dân sở tại . Còn có các dịch vụ y tế , luật pháp tập trung không ít các bác sĩ , nha sĩ , luật sư phục vụ cho đồng hương . Dân chúng ở đây bước ra đường đều nói tiếng Việt , khỏi cần dùng tiếng Anh như các tiểu bang khác .

Little Sagon mà đặc biệt là thành phố Westminster , thường được xem là Trung tâm của ngành truyền thông Việt ngữ tại hải ngoại . Hầu hết các chương trình ca nhạc hải ngoại đều được phát hành tại đây . Trong đó có các Trung tâm lớn như Paris By Night , trung tâm Vân Sơn , trung tâm Asia …Vì thế đa số các ca sĩ , nhạc sĩ đều cư ngụ tại đây hoặc các thành phố lân cận .

Có 2 đài phát thanh lớn là Little Saigon Radio và Radio Bolsa phát sóng hàng ngày . Và cũng có nhiều đài Truyền hình phát hình suốt ngày bằng tiếng Việt  . Ngoài ra còn có hàng chục tờ báo tiếng Việt xuất bản hàng ngày , hàng tuần hoặc hàng tháng tại đây . Có 3 nhật báo lớn hàng ngày là Việt Báo , Viễn Đông và Người Việt . Con đường Westminster là con đường lớn và dài nhất của thành phố cùng tên Westminster , kéo dài đến thành phố Santa Ana về hướng East và giáp thành phố Long Beach về hướng West :

                         Con đường Westminster

                         Chút mưa về rét mướt

                         Đố em tìm cho được

                         Vì sao lạc ngày xưa?

 

                                Hồ Thanh Nhã .

 

 


 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Khi đối với cha mẹ có thể cung kính mà vui vẻ, mới là tận Hiếu. Chữ “Kính” nhấn mạnh việc không để xảy ra sơ suất dù rất nhỏ, phụng dưỡng cha mẹ già xuất phát từ nội tâm, với khuôn mặt vui vẻ, mới có thể nói là “Hiếu.” Người già không khác những đứa trẻ, nhiều khi hay tủi thân, hờn dỗi và dễ phiền muộn. Con cái có thể cho cha mẹ ăn uống, hầu hạ cha mẹ khuya sớm nhưng rất khó biết đến nỗi buồn của cha mẹ lúc về già.
Giáo hội xin tán thán tinh thần hộ đạo và tu đạo của quí Thiện nam Tín nữ trong hoàn cảnh tai ương đầy kinh hãi hiện nay. Tất cả năng lực và công đức lớn lao này của người đệ tử, chúng con xin dâng lên cúng dường đức Thế Tôn trong ngày Đản sinh. Hàng trăm ngàn trái tim, hàng vạn ngàn bàn tay siết chặt giữa những thương đau tràn ngập của nhân loại, chúng con nguyện quán chiếu thật sâu sự khổ nạn hiện nay để kiên nhẫn mà vượt qua.
Có lẽ cả Trung Cộng lẫn Hoa Kỳ đều không mong muốn việc khơi mào cho một cuộc xung đột vũ trang, nhưng trước thái độ xác quyết của tổng thống Joe Biden, Trung Cộng hiểu rằng họ đang đối đầu với một đối thủ nguy hiểm gấp bội lần so với những năm qua.
Với chế độ độc đảng toàn trị hiện hành, với bộ máy tam trùng hiện tại, với văn hoá tham nhũng hiện nay, và với chủ trương cấm tự do báo chí cố hữu … thì chuyện sống được bằng lương mãi mãi chỉ là một kỳ vọng xa vời. Vô phương thực hiện!
Hội nghị Paris là một quá trình đàm phán giữa Hoa Kỳ và Bắc Việt kể từ ngày 13 tháng 5 năm 1968, sau ngày 25 tháng 1 năm 1969 có thêm Việt Nam Cộng Hòa (VNCH) và Mặt trận Dân tộc Giải phóng Miền Nam (MTGPMN) tham gia. Ngoài 202 phiên họp chính thức của bốn bên, còn có thêm 24 cuộc mật đàm khác giữa Henry Kissinger và Lê Đức Thọ, Xuân Thủy. Cuối cùng, hội nghị kết thúc sau bốn năm chín tháng và bốn bên chính thức ký kết Hiệp định Paris để chấm dứt chiến tranh và lập lại hòa bình ở Việt Nam vào ngày 27 tháng 1 năm 1973.
Ngày 30 tháng Tư năm 1975 khép lại trang sử Việt của hai lực lượng dân tộc đối đầu nhau trong thế tương tranh quốc tế giữa tư bản và cộng sản. Thế tương tranh này kéo dài từ tranh chấp giữa hai triết thuyết xuất phát từ phương Tây – Duy Tâm và Duy Vật, đã làm nước ta tan nát. Việt Nam trở thành lò lửa kinh hoàng, anh em một bọc chém giết nhau trong thế cuộc đảo điên cạnh tranh quốc tế.
Galang là tên một đảo nhỏ thuộc tỉnh Riau của Indonesia đã được chính phủ nước này cho Cao ủy Tị nạn Liên Hiệp quốc sử dụng trong nhiều năm để người tị nạn Đông Dương tạm trú, trong khi chờ đợi được định cư ở một nước thứ ba. Trong vòng 17 năm, kể từ khi mở ra năm 1979 cho đến lúc đóng cửa vào năm 1996, Galang đã là nơi dừng chân của hơn 200 nghìn người tị nạn, hầu hết là thuyền nhân vượt biển từ Việt Nam và một số người Cam Bốt.
Hình ảnh thay cho ngàn lời nói, ghi nhận rõ "sự hấp hối" của chế độ Việt Nam Cộng Hòa, ghi lại cảnh hỗn loạn, sự hoảng hốt, nỗi lo sợ của dân chúng lũ lượt rời nơi đang sinh sống, đã bỏ nhà cửa trốn chạy trước khi VC tràn vào thành phố
Chúng ta liệu có thể đóng vai trò giúp đỡ những người nhập cư và tị nạn trong tương lai như là người Mỹ đã từng làm cho chúng ta không? Theo lời của Emma Lazarus, liệu chúng ta có nâng “... ngọn đèn bên cạnh cánh cửa vàng” cho “... kẻ bão táp, người vô gia cư ... người mệt mỏi, người nghèo khổ” không? Đối với chúng tôi, trong ngày 30 tháng 4 này, không có câu hỏi nào có ý nghĩa và tính quan trọng hơn câu hỏi này.
Khách đến Việt Nam ngày nay thấy nhiều nhà cao cửa rộng, xe chạy chật đường hơn xưa. Nhưng đa số người Việt Nam có vẻ không có cái nhu cầu dân chủ của người Myanmar hay người Hồng Kông. Hay là họ có, nhưng 20 năm chiến tranh đã làm họ mệt mỏi, xuôi xị chấp nhận chút đầy đủ vật chất, nhắm mắt với tương lai? Và Đảng Cộng sản Việt Nam có thể hy vọng người Việt sẽ ngoan ngoãn như người dân Bắc Hàn, không cần dự phần tự quyết cho tương lai của mình và con cháu mình?
DB Derek Trần: Tôi làm tất cả để bảo vệ cộng đồng mình trong vấn đề di trú

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.