Hôm nay,  

Hạ Vàng Hoa Dương

06/09/201900:00:00(Xem: 2600)

Mới hôm qua khí trời còn lành lạnh, hoa cỏ mùa xuân còn biếc lắm. Ấy vậy mà hôm nay đã nóng lên rồi, ngoài vườn, ven đường, thảo nguyên… như bừng lên rực rỡ sắc vàng. Hoa dương, hoa daị và nhiều loài hoa khác cùng một sắc vàng ươm như nắng hạ.

 Một vùng trời đất thiên nhiên như tấm thảm vàng, một góc địa đàng nơi trần thế. Thành Ất Lăng vào hạ, mùa hạ vùng phương ngoaị này không có tắm sông, lội đìa, đá dế, bắt chim như con trẻ ở quê nhà. Quê nhà năm xưa ấy, chứ quê nhà bây giờ cũng không còn nữa. Một phần cuộc sống hôm nay với những đổi thay nhanh chóng đã làm mai một những trò chơi con trẻ ngày trước. Bọn trẻ hôm nay suốt ngày ôm máy game, chơi game, chat, xem phim…Muà hè của tuổi thơ là phải học hè, học kèm, học cua, học bồi dưỡng, học phụ đạo…Học tối mắt tối mũi. Bọn trẻ hải ngoại laị càng xa lạ với những trò chơi, những thú vui của tuổi thơ cố quận. Bọn chúng cũng ôm game suốt ngày, may mắn thì được đi shopping, đi biển với gia đình. Muà hạ của tuổi thơ giờ xa lắm!

 Hạ đến rồi hạ đi, cái vòng quay miên viễn vô cùng tận. cỏ hoa cũ tàn thì hoa mới laị nở ra. Hạt giống cứ gieo xuống, mình không thấy không biết nhưng hạt vẫn âm thầm nằm chơi với cỏ lá, với đất mẹ… Chờ đến khi đúng lúc laị trở mình nảy mần mà vươn lên. Thời gian có đến đi? hay mình đến đi? Bởi vậy thi sĩ Bùi Giáng mới bảo: “Đếm là vọng tưởng đo là nghi tâm”. Mình hai mươi thì xuân sắc biết bao. Mình ba mươi thì hừng hực như nắng hạ, nhưng một mai mình ngoài bốn mươi thì…có lẽ đằm thắm như thu vàng chăng?

 Ngaỳ tháng có thật chăng? Nó chỉ là cái thước đo mà con người chế ra để thuận tiện cho việc sinh sống. Hôm qua còn có hôm qua nữa, ngày mai còn có ngày mai nữa… Tháng năm là vọng tưởng của mình. “Bây giờ tháng mấy rồi hỡi em?” ta không biết em biết chăng? Ta chỉ biết rằng:

Em về tháng hạ mây hồng

Múc bình nước suối vun trồng khóm hoa

Một hôm nguyệt tận sơn hà

Nở  ra  thanh  tịnh  một  toà  Như  Lai

(Hạ Ca- DTLT)

 Tháng hạ mây hồng bay qua thảm hoa vàng, em tung tăng gót son ra đồng dang tay ca hát. Ta nằm dài ngắm mây bay. Trời phương ngoại say! Hồn lãng đãng nhớ tháng ngày cố quận, thương lắm cố quận ơi! hạ cố quận nắng như đổ lửa, những buổi trưa nằm dưới cội bồ đề của tịnh xá hồn cũng bay bổng bốn phương trời, nằm trong cố quận hồn mơ một trời phương ngoaị. Giờ đắm mình cung trời phương ngoại laị nhớ về cố quận xa xưa.

  Cố quận mình ơi! nắng hạ gay gắt lắm, giờ thêm nỗi bất an. Quan quyền vô minh lăm le rước giặc về nhà, từng tất đất ông cha để laị đang cắt xẻ đem đổi lấy sự tồn taị quyền lực. Dân mình đang mòn mỏi vì những âm mưu tàn độc ngu si. Mẹ thiên nhiên hư hao loang lở, núi rừng cào sạch, sông biển nhiễm ô, vạn vật muôn loài đều chịu hoạ lây! Tiếng con cuốc vọng quốc suốt đêm hè không lay động nổi những con người vô cảm!

 “Mùa hạ ơi, tôi xa em mấy mùa hạ rồi…” lời ca bay cao vút, lòng bâng khuâng thương nhớ nước non mình, nhưng biết làm sao? Khi nghiệp vận nó đến hồi như thế! cường quyền vẫn sắt đá, vẫn tưởng mình “muôn năm”. Cái hoang tưởng ngu si đáng thương làm sao!

Mùa hạ năm xưa tràn máu lửa

Lệ chảy dài em biết hay chăng

Rồi hạ nào mình sẽ đón đưa

Trời cố quận đẹp lung linh nắng

 Một mùa hạ nào mình laị đón đưa, đi dưới rừng dừa xem hoa nắng lung linh. Mình laị về biển xanh đắm mình trong làn nuớc trong lành. Dẫu biết rằng muà hạ ấy xa lắm, nhưng mình vẫn mơ!

 

Tiểu Lục Thần Phong

Ất Lăng thành, hạ 2019

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Người bạn ấu thơ đi không trở lại Cả cuộc đời tôi bị vứt ven đường Mười năm qua rồi chập chùng kỷ niệm Mười năm cuộc đời sớm gió chiều sương
Về Hồ Chí Minh có lắm điều cần tìm hiểu cho rõ nguồn gốc, sự thật. Nhứt là về các bản văn mà giá trị liên quan đến một giai đoạn lịch sử Việt nam
Gần đến giờ vô ca, Tom lái xe thật nhanh vừa dừng ở biển baó ngừng là phóng qua luôn.
Cuối năm 1963 tôi được bổ nhiệm về trường trung học Hoàng Diệu Ba Xuyên (Sóc Trăng ngày nay) với tư cách GS dạy giờ vì là dân Đại Học Văn Khoa Sàigòn.
Tôi hơi duy tâm nên không có khát vọng, hay tham vọng, gì nhiều về vật chất. Khi còn trẻ, lúc mới (chân ướt chân ráo) bước chân đến Mỹ, tôi chỉ ước mơ mua được một bộ tự điển bách khoa Encyclopedia Britannica. Tất nhiên, đây là thứ mơ ước quá tầm tay với.
Người ta thường nói đến tâm lý quần chúng, tâm lý xã hội, nhưng ít nghe ai nói đến “tâm lý chính trị”. Thật ra tâm lý chính trị thường được thể hiện qua “diễn đàn chính trị” nghĩa là tư tưởng lên khuôn cho hành động theo nhiều chủ trương, đường lối khác nhau, gọi chung là lập trường chính trị..
Ngày 9 tháng 12 năm 1978, hai Quân khu Quảng Châu và Côn Minh nhận được chỉ thị phải sửa soạn quân đội dọc theo biên giới Việt Nam truớc ngày 10 tháng 1, chuẩn bị cho một cuộc chiến tranh “hạn chế về thời gian và không gian” với một “lực lượng áp đảo”.
Tối Thứ Sáu 30-8-2019 tại Hội trường Hội Người Việt Calgary, Canada, diễn ra đêm nhạc chủ đề Trần Chí Phúc Phố Cũ Calgary với khoảng một trăm khách gồm bạn cũ và những người yêu mến dòng nhạc đa dạng của Trần Chí Phúc.
Với bản lĩnh giáo điều, bảo thủ và cực đoan ngoại hạng, Tổng Bí thư, Chủ tịch nước Cộng sản Nguyễn Phú Trọng là lãnh đạo đầu tiên công khai chính trị hóa giáo dục để “nhuộm đỏ” thầy cô, học sinh và sinh viên.
Sáng nay thứ Hai, thức dậy trễ như ngày cuối tuần vì được nghỉ Lễ Lao Động ở Hoa Kỳ.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.