Hôm nay,  

Thì Ra Là Thế

10/24/201900:00:00(View: 4248)

Mùa nail hết, mùa tết về. Vợ chồng John D giao tiệm cho người em trông coi còn mình thì lo sắm sửa hành trang chuẩn bị làm một chuyến “ Y cẩm hồi hương”, thôi thì quần áo, son phấn, bánh kẹo… đóng gần chục va li lẫn thùng giấy.

  Sân bay đông nghịt người, John D kiếng đen, mũ lệch, đi đứng khệnh khạng trông ra vẻ lắm; nhiều ánh mắt nhìn theo tỏ vẻ thèm cái mác Việt kiều. John D biết và trong bụng ưng ý lắm nhưng vẫn gỉa tảng phớt tỉnh. Về đến nhà lập tức ăn mừng liền, thôi thì khỏi phải nói, bia khui lốp bốp, tiếng cụng ly leng keng, tiếng hò dô dô, tiếng tranh nhau noí… làm rộn cả xóm, rồi còn vụ karaoke nữa chứ, toàn giọng ca giật giải miệt vườn thi nhau tra tấn màng nhĩ bà con lối xóm. Có người hỏi John ở bển làm gì thì y bảo:

  “ Tớ làm kỹ sư hoá chất còn bà xã làm chuyên viên y tế.”

  Tiếng xúyt xoa, tiếng trầm trồ… khen nức nở. bạn bè, gia đình hãnh diện lây. Xế chiều men chừng như ngấm. John lè nhè với vợ:

  “Em biết không? tuần rồi anh đắp bột cho con Barbara xong, ấy vậy mà nó chê xấu rồi bỏ đi không chịu trả tiền, thật tức chết đi được”

  Vợ John cũng bực không ít nói:

  “ Anh còn đỡ đấy! em chà chân cho con đen hơn tiếng đồng hồ ấy vậy mà nó còn kiếm chuyện chưởi la ầm ĩ và tính xù. Em phải gọi cảnh sát nó mới chịu trả tiền. Kiếm được đồng tiền chua cay quá anh!”

  Đám bạn cười ruồi:

  “À, thì ra là thế!”

  Hình như hơi men làm cho John nghe không rõ nên y cũng không tỏ vẻ gì. Giấc tối lại tiếp tục gầy độ. John uống thả giàn với đám bạn, rượu vào lời ra vả laị người ta nói: “Mạnh vì gạo bạo vì tiền” ở cái xóm này thì John đương nhiên mạnh nhất nên nổ văng miểng tùm lum. Bàn loạn từ chính trị quốc tế đến quốc gia, chuyện nắng mưa, chuyện trong nhà ngoài phố và đến cả chuyện cung trăng, sao hoả… John chơi tuốt! Bạn bè có kẻ cũng có chữ, anh ta đem chuyện Tàu ra kể:” Năm xưa Tề Vương đọc sách, anh thợ đóng xe ngựa chòi lên góp ý, ban đầu Tề vương nghe, được thể anh ta làm quá. tề vương bèn bảo:

  “Đừng nói những điều vượt quá cái bánh xe ngựa.”

  John chừng như hiểu ý có vẻ thẹn nhưng vớt vát:

  “ Cái móng tay, móng chân tuy nhỏ nhưng nuôi sống cả triệu người Việt đấy! laị còn gởi về quê mua đất, mua nhà…”

  Tiệc tan, mọi người ra về bất chợt sờ lấy cái móng của mình rồi tặc lưỡi đi.

 

Tiểu Lục Thần Phong

Ất lăng thành, 2018

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Một hồ sơ của Cục Trung Ương Tình Báo CIA mang mã số 80T01357A được giải mật và nhập vào Văn khố Quốc gia (NARA danh số 104-10214-10035) đã đưa ra một số chi tiết về những ngày sau khi chính phủ ông Ngô Đình Diệm tấn công các chùa VN, cho tới khi hoàn tất cuộc cách mạng của quân lực VNCH để lật đổ chế độ này.
Tính đến mùa Thu năm ngoái – 2018, con/chúng tôi tròn 40 năm xuất gia tu học. Trong dịp này đã có nhiều ý kiến của Chư tôn đức, các bạn đồng tu, các học trò, Phật tử chùa Hương Sen và ở nhiều nơi trong và ngoài nước đề nghị con/chúng tôi nên thực hiện một Tuyển tập “40 Năm Tu Học Và Hoằng Pháp của Ni Sư Giới Hương” bằng tiếng Anh và Việt.
Đây không phải là lần đầu tiên tôi được tham dự sinh hoạt của “mấy ông nhà binh”; nhưng, kỳ Hội Ngộ của khóa 6/68 Cựu SQ/TB Thủ Đức vừa qua, tại Nam California, lại là một Hội Ngộ khiến tôi xúc động nhiều nhất.
Khi Trung Cộng ngang ngược nói đá-đảo ở Biển Đông là của Tổ tiên họ để lại thì đảng và nhà nước Cộng sản Việt Nam lại dao động, mất định hướng và cố ôm chân Bắc Kinh để cầu hòa.
Mới bốn giờ sáng mọi người đã lục tục nhóm chợ rồi, ánh đèn dầu, đèn măng sông, đèn bạch lạp… lung linh như sao sa. Kẻ gánh người gồng, xe đẩy, cộ kéo… nườm nượp chuyển hàng vaò chợ, các gian hàng trong mươi dãy lều cũng đã bày biện xong.
Coi: khi khổng khi không thì đất đai bị cưỡng chế, nhà cửa bị san bằng, thân mình bị giam cầm rồi (cái) chồng “vỡ oà niềm vui” và vợ thì “lâng lâng hạnh phúc” chỉ vì … mãn hạn tù. Niềm vui và hạnh phúc ở đâu (ra) mà dễ ẹc và lãng xẹt vậy – mấy cha?
Tại sao viết tiểu luận này: Tiểu luận này viết cho bằng hữu Việt Nam. Có thể ba phải, không chống đối và không ủng hộ tổng thống Trump.
Tiếng Việt điên khùng là tiếng Việt bí hiểm, kiểu cọ, rắc rối… viết ra không ai hiểu gì cả. Ngoài ra lại có nạn trình độ tiếng Việt quá kém, không phân biệt được nghĩa của các chữ mà cả ngàn năm nay, trẻ nhỏ, bà già trầu ai cũng hiểu…thế mà ngày nay “đỉnh cao trí tuệ” lại chẳng hiểu mà cứ viết bừa.
Sự thật cái chết của Thứ Trưởng Lê Hải An đã được một cựu đảng viên đảng cộng sản Yugoslavia, Milovan Djilas, đã cảnh cáo từ năm 1957: “hai mươi tuổi anh không theo đảng cộng sản anh không có trái tim; Bốn mươi tuổi anh không từ bỏ đảng công sản anh không có cái đầu”
Sống ở thành phố Thiên Thần (Los Angeles) rất lâu, mà ít khi tôi có dịp ghé thăm trung tâm thành phố tức Downtown of Los Angeles, California.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.