Hôm nay,  

Việt Nam: "Muốn Đi Nhanh Phải Bỏ Đi Gánh Nặng Của Quá Khứ"

20/01/202009:55:00(Xem: 5874)

 

Dao Nhu

Công cuộc Cách mang Công Nghệ lần thứ Tư-CMCN-4.0-đang ập vào nước ta như vũ bão, có tác động sâu sắc tận gốc rễ của xã hội. Do đó bộ Thông tin-Truyền thông đã gửi đi nhiều thông điệp về cuộc CMCN-4.0  tới mọi người dân, mọi gia đình, doanh nghiêp, tổ chức Nhà nước, các đoàn thể xã hội,  với hy vọng tận dụng những thành quả của CMCN-4.0 sẽ là công cụ hữu hiệu để Viêt Nam thưc hiện bỏ đi gánh nặng của quá khứ, kể cả việc đổi tên cơ quan quản lý nhà nước, sáp nhập đơn vị hành chánh, từ bỏ tổ chức Hôi Đồng Nhân Dân, tốn kém, chi phí vô lý, mâu thuẫn, thiếu hiệu lực, không hiệu quả. Những nhà yêu nước, vụt nghĩ ngay đến viêc –Xây dựng thể chế kinh tế thi trường Viêt Nam,- Cải cách thể chế và tạo đôt phá mới cho phát triển kinh tế, nâng tầm xã hội Viêt Nam,  

 

Riêng TS Đinh Đức Sinh, vừa phổ biến trên Vietnamnet.vn hôm 9-1-2020 bài viết của ông: Viêt Nam “Muốn đi nhanh phải bỏ đi gánh nặng của quá khứ”,   Theo TS Sinh:

 

- Gánh năng số 1 của quá khứ;“ là những bản án đối với một số cựu quan chức. Ở gốc độ rộng lớn hơn, đó là gánh nặng chung của cả nước, về thoái hóa, biến chất, nhúng chàm của cán bộ, kể cả cán bộ cấp chiến lược. Loại cán bộ nầy một phần đã được phát hiện và xử lý, một phần đã phát hiện nhưng chưa xử lý và một phần nữa còn đang nằm trong vùng bóng tối.”…Gánh nặng cần bỏ đi này đã có mặt từ lâu, mãi gân đây mới thật sự được thực hiện. với hiệu qủa đầy ấn tượng. Hy vọng sẽ dứt khoát bỏ nó đi vĩnh viễn, mặc dầu nó để lại biêt bao hệ lụy.

 

- Gánh nặng thứ 2 của quá khứ: Tâp Đoàn Kinh Tế Nhà Nước, nơi mà các công thần của ĐCSVN tha hồ đục khoét. Trong suốt 30 năm qua, Tâp Đoàn Kinh Tế Nhà Nước làm ăn tiếp tục thua lỗ bởi nhiều khoản cho vay trái phép, tạo ra nợ không hoàn trả. Những thất thoát trầm trọng này đã được thông tri lên các bộ, ngành, lên tận văn phòng Thủ tướng Chính phủ, nhưng chưa có phương án để chấn chỉnh hiêu quả.  Nếu tinh trang tệ hại này của Tâp Đoàn Kinh Tế Nhà Nước cứ tiếp tục thì mục tiêu tiến nhanh tiến mạnh lên một Viêt Nam hùng cường sẽ một lần nữa lỡ nhịp.

 

- Gánh nặng thứ 3: là Thái độ tiêu cực đối với tập Đoàn Kinh Tế Tư Nhân nó có gốc rễ sâu xa từ nhiều thập kỷ -phát triển nền kinh tế kế hoạch, nơi không thừa nhận khu vực Kinh tế tư nhân. Nhưng vài năm gân đây, cùng với quá trình đổi mới hội nhập phát triển đất nước, Chính phủ bắt đầu quan tâm phát triển khu vực kinh tế quan trọng này. Do đó khu vực kinh tế tư nhân ngày càng lớn mạnh đóng góp quan trọng cho tăng trưởng kinh tế, tăng thu ngân sách,tạo nên việc làm, góp phần xóa đói giảm nghèo  và giải quyết các ván đề xã hội. Hiện tại có khoảng 800 ngàn doanh nghiệp tư nhân, 5 triêu hộ kinh tế gia đình.

    Theo TS Sinh “ có đến 96% trong tổng số các đơn vị kinh tế này đều là những doanh nghiệp có qui mô  dưới mức trung bình của thế giới. Đã tới lúc phải bỏ đi con số 96% này. Đây là việc đòi hỏi phải có sự nỗ lực từ  ba phía, trong đó có sự kiến tạo từ phía Nhà nước, có sự xung tạo từ phía tư nhân, có sự công tạo tư phía xã hội. Sự hội tụ của “ba tạo” này là bảo đảm vững chắc để khu vực Kinh tế Tư nhân thực hiện vai trò động lực trong việc phát triển thần kỳ đang được kỳ vọng của VIêt Nam..”

https://vietnamnet.vn/vn/tuanvietnam/tieu-diem/muon-di-nhanh-phai-bo-di-ganh-nang-607748.html

- Gánh năng thứ 4 của quá khứ là Nhà nước quản lý toàn diện chưa được chuyên thành Nhà Nước Kiến tạo, mặc dù thông điệp về sự chuyên đổi này  từ lâu đã được gửi đi từ người đứng đầu Chinh phủ. Khác với Nhà nước Quản lý Toàn diên, theo đúng nghĩa Nhà nước Kiên tao Phát triển không phải làm thay cho dân mà là một Nhà nước tao khuôn khổ, thể chế, và mọi điều kiên cần thiết để cho từng người dân có thể thực hiên được lý tưởng công việc làm ăn của mình để tạo ra của cải vật chất, mưu cầu hanh phúc. Sự thinh vượng bền vững của đất nước chỉ khi nào hàng triệu người dân có đủ năng lực làm chủ cuộc sống và sáng tạo tương lai của họ ngày càng tốt đẹp hơn. Dưới chế độ Nha nước Kiến tao Phát triển, nền Độc lập, Tự do, Dân chủ, và sự phồn vinh của một xã hội, của một quốc gia, phải được bắt đầu  từ sự Độc lập, Tự do, Dân chủ, đảm bảo Quyền sở hữu trí tuệ, của cải vật chất từ mỗi cá nhân, từ mỗi căn hộ, mái nhà gia đình…

      Một cách tổng quan hơn sự chuyển đổi Nhà nước Quản lý Chỉ đạo Toàn diện sang Nhà nước Kiến tạo Phát triển là sự dịch chuyển tất yếu cần thiết của lịch sử tiến hóa của Viêt Nam hôm nay phù hợp với sự thay đổi lớn trên thế giới trong suốt hơn ba mươi năm qua sau thơi kỳ Đổi Mới.

 

Theo TS Sinh, “với Nhà Nước Kiến tạo Phát triển, bộ máy sẽ tinh gọn, cán bộ “cắp ô” sẽ không có chỗ  để chiếm ghế, hệ thống chinh trị sẽ không bị huy động tới chóng mặt để vào cuộc hết việc này đến việc khác ở mọi cấp ở mọi ngành như lâu nay. Đặc biệt các “Tổ công tác” không còn phải được thành lập hết năm này đến năm khác chỉ là để giúp người đứng đầu cơ quan hành chánh cao nhất làm thay các Bộ trưởng trong thực thi chức năng chỉ đạo, đôn đốc, thúc đẩy, phối hợp thực hiện công việc cụ thể đã được Thủ tướng Chinh phủ giao…

   Trong nữa đầu tháng 1-2020 , một “Tổ công tác” nữa ra đời như một xu thế khó cưỡng của một Nhà nước Quản lý Chỉ đạo toàn diện chưa được chuyển thành Nhà nước Kiến tạo Phát triển…

 

Điều này gây ra nhiều thất vọng và mất lòng tin của người dân khi họ đặt vài hy vọng vào tầm nhìn của các lãnh đạo của ĐCSVN trong công cuộc phát triên đất nước. Nhất là các nhà trí thức họ thất vọng ê-chề trước tư duy tụt hâu của tbt-ctn Nguyễn Phú Trọng trong việci duy trì “Tổ Công Tác”.

 

Chỉ trong mười hai-12-tháng nữa là buổi họp ĐHĐCSVN-XIII- Đây là cuộc họp bàn giao chìa khóa lãnh đạọ quốc gia Viêt Nam. Chín mươi lăm triêu-95 t- người Viêt hôm nay đêu chống đối, không ai chấp nhận Chuyên Chinh Vô Sản, nhưng họ mong rằng chiếc chìa khóa phải được trao tận tay người kế vị, một người phải có tinh thần quốc gia, có đầy đủ khả năng điều hành các Bộ, Ngành, có đầy đủ ý thức và khả năng tiếp cận và sử dụng, vận dụng những thành quả của cuộc CMCN-4.0 , cũng như biết đào tạo và đãi ngộ, sử dụng các chuyên viên ngành nghề để phát triển kinh tế, Đổi mới đất nước và nâng cao phẩm cách người dân. Nếu cần phải là người biết tự vượt lên chính mình, biêt bỏ đi gánh nặng của quá khứ, biết hy sinh quyền lợi cá nhân và gia đình, đảng phái chính trị, phải can đảm bản lĩnh biết thay thế thể chế chính trị, để cả nước, dân tôc bắt kịp  đà tiến triển  của thơi đại hôm nay- một thời đai của:

                  Chinh phủ Điện tử

                  Kinh tế điện tử

                  Doanh nghiêp Công nghệ điên tử…./

                  

Đào Như

Jan-19-2020

Chicago

 

BÀI ĐỀ NGHỊ ĐỌC THÊM:

1-Năm 2020: Việt Nam Đối Mặt Với Nền Kinh Tế Số Hóa.     Bài của cùng tác giả Đào Như

          https://vietbao.com/a301732/nam-2020-viet-nam-doi-mat-voi-nen-kinh-te-so

2-Từ Mô hình Nhà nước Quản lý toàn diên đến Mô hình Nhà Nước Kiến tạo Phát triển- Bài viết của              cùng tác giả Đào Như

            http://www.diendantheky.net/2015/08/ao-nhu-tu-mo-hinh-nha-nuoc-quan-ly-toan.html

 

     

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
“Lá diêu bông” là một bài thơ nổi tiếng của thi sĩ Hoàng Cầm, tên là Bùi Tằng Việt (1922-2010). Bài thơ kể rằng lúc nhỏ, Hoàng Cầm yêu một cô gái trẻ đẹp, lớn tuổi hơn ông.
Nguyễn Trọng Tín đánh xe tới nhà tui, nói, tui nói với ông một câu rồi tui dzề: Dzụ Đồng Tâm cho biết điều quan trọng này: Thực sự chính quyền này không phải của dân. Dzậy thôi! Nguyễn Quang Lập
Lấy cớ tết nhất, tôi “hú” cả đống bạn bè tụ tập – uống sương sương vài chai – cho đỡ lạnh lòng viễn xứ. Sau khi cạn mấy ly đầy, và đầy vài ly cạn (rồi lại cạn mấy ly đầy nữa) thì chúng tôi đều “chợt thấy vui như trẻ thơ” – dù tất cả đã ngoài sáu muơi ráo trọi!
Hoa Kỳ là một quốc gia tư bản. Giải quyết hố sâu giàu nghèo không phải bằng cách san bằng quyền sở hữu tài sản theo kiểu cộng sản mà phải tạo ra cơ hội (opportunity) để mọi người có điều kiện thăng tiến như nhau không phân biệt gốc gác gia đình, giới tính, màu da hay tôn giáo. Người ta ghanh tỵ nhau vì giàu nghèo nhưng lại bất mãn và buông thả nếu không thấy con đường tiến thân dù là cho chính mình hay cho con cái.
Tại Đại hội II đổi đảng cộng sản thành đảng Lao động, Hồ Chí Minh chỉ hình Staline và Mao nói một cách «thủ nhận khiêm tốn»: «Bác có thể sai lầm chớ hai vị này không thể sai lầm». Vì vậy Hồ Chí Minh suốt đời đã răm rắp làm đúng theo lời dạy của Xịt và Mao: giết hết những người yêu nước như Tạ Thu Thâu, Trần văn Thạch, Hồ văn Ngà, Nguyễn văn Sâm,… và làm cải cách ruộng đất để tiêu diệt lớp trí thức tiểu tư sản đi theo kháng chiến vì độc lập dân tộc.
Máu Đồng Tâm đêm ngày 09/01/2020 đã lôi ra ánh sáng bản chất gian dối, buộc sợ hãi vào người dân của một nhà nước chỉ muốn được sùng bái không khác gì thời của thảm kịch Cải cách Ruộng đất 1953-1956.
Ngoài ra Tổng Liên đoàn Lao động Quốc tế (ITUC) đã chỉ ra những điểm cần phải sửa đổi trong bộ Luật Lao động mới trong khi Liên hiệp Công đoàn Âu châu (ETUC) đã nghiêm khắc phê phán bộ Luật Hình sự Việt Nam cản trở quyền tự do của người Lao động và những sửa đổi chắp vá trong bộ Luật Lao động mới không có gía trị.
Mùa Thu năm ấy, tôi còn là một đứa bé vừa đến tuổi cắp sách đến trường. Cũng như bao nhiêu bạn bè cùng lứa, lớn lên giữa núi rừng thâm xuyên, trước ngực chúng tôi thường đeo tòng teng một chiếc nạng giàn thung (hay còn gọi là ná bắn chim) dù chưa có đứa nào bắn trúng được một con chim cả. Đích nhắm duy nhất mà chúng tôi có thể ghi được “thành tích” là những cái biển tên đường.
Tôi tạm thời “chưa” bận tâm (lắm) về chuyện “trách nhiệm” của phe nào trong vụ thảm sát hàng chục ngàn người trong vụ Mậu Thân. Tôi chỉ (trộm) nghĩ rằng tại một vùng đất đã xẩy ra một trong “100 sự kiện tử vong cực cao trong lịch sử nhân loại” thì chính quyền địa phương, hàng năm, nên tổ chức một buổi lễ tưởng niệm những nạn nhân – bất kể bên nào.
Nạn dịch viêm phổi Corona đang lan rộng vượt qua sức dự trù và sự kiểm soát thường lệ của chánh quyền Trung Cộng.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.