Hôm nay,  

Người Việt của Nước Mỹ: Tôi Hoạt Động Chính Trị Thay Thế Cho Mẹ Tôi

07/10/202009:35:00(Xem: 6469)

Mẹ tôi, một người nhập cư gốc Việt, không hiểu tại sao tôi cứ dính vào chính trị. Bà không quan tâm đến chính sách. Bà quan tâm là tôi kiếm được một bạn trai tử tế sẽ săn sóc tôi. Bà không biết các nhà đại diện lập pháp của bà là ai và chắc chắn bà không muốn nói chuyện với họ. Tuy nhiên, bà rất không vui vì tôi không gọi điện thoại cho bà thường xuyên đủ.

 

Tuy thế, người mẹ nhập cư gốc Việt của tôi biết cách nuôi dưỡng 4 đứa con gái có tính độc lập và cho chúng tôi học hết đại học. Lúc tôi còn đang lớn, mẹ tôi làm việc 12 tiếng mỗi ngày, 7 ngày một tuần, tại một xưởng may quần áo để gom góp cho đủ cuộc sống cho mấy đứa con. Vậy chứ bà vẫn đánh thức tôi dậy để ăn sáng và sửa soạn thức ăn trưa cho tôi mang theo đến trường. Hàng ngày. Phần thưởng cho công lao nuôi tôi, đứa nhỏ nhất, đến tuổi trưởng thành là bị mất bảo hiểm sức khỏe Medicaid. Và là người làm lao động khoán, bà không được chủ cấp bảo hiểm sức khỏe, bất kể có làm việc bao nhiêu tiếng đi nữa.

 

Người mẹ nhập cư gốc Việt của tôi không phát âm nổi tên của ngôi trường của tôi, chứ đừng nói gì viết thư gửi Quốc hội. Những người mẹ như mẹ tôi không dồi dào tiền bạc, nhưng họ xứng đáng được có nhân phẩm và bảo hiểm sức khỏe như mọi người. Những người mẹ như mẹ tôi bây giờ được Đạo Luật Chăm Sóc Sức Khỏe Với Giá Cả Phải Chăng (ACA) bảo vệ, nhưng những điều này và còn nhiều điều nữa đang bị đe dọa, nhất là cho những phụ nữ nhập cư.

 

Người mẹ nhập cư gốc Việt của tôi nào hiểu tại sao tôi dính vào chính trị như vậy, nhưng bà chỉ cần soi gương. Tháng 11 này tôi sẽ bầu cho các bà mẹ như mẹ tôi. 

 

Linh Chương đang hoàn thành luận án tiến sĩ trong ngành Chính sách và Quản trị Y tế tại Đại học UCLA Fielding School of Public Health. Linh Chương là thành viên của PIVOT, Hội Người Mỹ Gốc Việt Cấp Tiến và gửi bài từ Los Angeles, California.



***


Nguoi Viet of America: 
I Am Political for My Vietnamese Immigrant Mom


By Linh Chuong


My Vietnamese immigrant mom doesn't understand why I'm so political. She doesn’t worry about policies. She worries I won’t find a nice boy to marry and take care of me. She doesn’t know her legislators and she definitely doesn’t want to talk to them. She is, however, upset that I don’t call her often enough.


But, my Vietnamese immigrant mom knew how to raise four independent daughters and send us all to college. When I was growing up, my mom worked 12 hours a day, seven days a week in a garment factory trying to piece together a life for her kids. Yet, she still woke me up for breakfast and packed my lunch. Every day. Her reward for raising me, her youngest, to adulthood was losing her Medicaid health insurance. And as contracted labor, she had no employer-sponsored health insurance, no matter the hours she worked. 


My Vietnamese immigrant mom can't pronounce my school's name, let alone write a letter to Congress. Mothers like mine can't afford much, but they deserve dignity and healthcare as much as anyone else. Mothers like mine are now protected from coverage gaps because of the Affordable Care Act (ACA), but all that and more is at risk, especially for immigrant women. 


My Vietnamese immigrant mom doesn't understand why I'm so political, but she just has to look in the mirror. This November I vote for moms like mine. 


blankblank

 

Linh Chuong is a PhD candidate in Health Policy and Management at the UCLA Fielding School of Public Health. She is a member of PIVOT, the Progressive Vietnamese American Organization and sends this article from Los Angeles, California.

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Kính thưa mẹ, Cứ mỗi tháng 5 về, nước Mỹ dành ngày Chủ Nhật của tuần đầu tiên làm Ngày của Mẹ (Mother's Day), ngày để tôn vinh tất cả những người Mẹ, những người đã mang nặng đẻ đau, suốt đời thầm lặng chịu thương, chịu khó và chịu khổ để nuôi những đứa con lớn khôn thành người.
Khoảng 4.500 người đã được phỏng vấn, trong đó có khoảng 700 người gốc Á. 49% những người được hỏi có nguồn gốc châu Á đã từng trải qua sự phân biệt chủng tộc trong đại dịch. Trong 62 phần trăm các trường hợp, đó là các cuộc tấn công bằng lời nói. Tuy nhiên, 11% cũng bị bạo hành thể xác (koerperliche Gewalt) như khạc nhổ, xô đẩy hoặc xịt (phun) thuốc khử trùng.
Nguyệt Quỳnh: Anh còn điều gì khác muốn chia sẻ thêm? Trịnh Bá Phương: Trong cuộc đấu tranh giữ đất, nhóm chúng tôi đã tham gia các phong trào khác như bảo vệ cây xanh, bảo vệ môi trường, tham gia biểu tình đòi tự do cho các nhà yêu nước, tham gia các phiên toà xét xử người yêu nước bị nhà nước cộng sản bắt giam tuỳ tiện. Và hướng về biển đông, chống sự bành trướng của Bắc Kinh khi đã cướp Hoàng Sa, Trường Sa của Việt Nam! Và mới đây là phản đối bè lũ bán nước đã đưa ra dự luật đặc khu và dự luật an ninh mạng.
Có một câu thần chú mới mà các nhân viên FBI đã khuyên tất cả chúng ta phải học thuộc và nên áp dụng trong thời đại này. Thời đại của cao trào xả súng đang diễn ra khắp nơi ở Hoa Kỳ. Xin giới thiệu cùng bạn đọc một bài viết hữu ích của nữ ký giả Alaa Elassar của đài CNN đang được đăng tải trên liên mạng. Cô đã nêu ra những lời khuyên rất cần thiết cho chúng ta, căn bản dựa trên những video clips huấn luyện và đào tạo nhân viên của FBI.
Since I arrived in the United States in “Black April” of 1975 (the Fall of Saigon) and had been resettled in Oklahoma City to date, I have had two opportunities to go back to schools. The first one I studied at Oklahoma City University (OCU) for 5 years and received my degree in 1981. Having to work during day time, I could only go to school in the evening.
Như vậy, từ hiện tượng đảng viên “quay lưng” lại với đảng đến chuyện dân bỏ mặc mọi việc cho nhà nước lo cho tới chuyện thanh niên, rường cột của Tổ quốc, cũng “khô đoàn” và “nhạt đảng” thì điều được gọi là “nền tảng Tư tưởng đảng” có còn gốc rễ gì không, hay trốc hết rồi?
Niềm vui trong Ngày Hội Ngộ, với đặc san được quý nương “khen” còn mấy ông già chồng chỉ gật gù “mầy giữ gìn sức khỏe để tiếp tục”. Tháng 5 năm 2020 và tháng 5 năm nay vì cái dịch Covod-19, không có cơ hội gặp nhau. Dù “ghét cay ghét đắng” mấy ông già chồng hành hạ “con dâu” nầy nhưng không được dịp hội ngộ với nhau, nhớ nhiều.
Khi đối với cha mẹ có thể cung kính mà vui vẻ, mới là tận Hiếu. Chữ “Kính” nhấn mạnh việc không để xảy ra sơ suất dù rất nhỏ, phụng dưỡng cha mẹ già xuất phát từ nội tâm, với khuôn mặt vui vẻ, mới có thể nói là “Hiếu.” Người già không khác những đứa trẻ, nhiều khi hay tủi thân, hờn dỗi và dễ phiền muộn. Con cái có thể cho cha mẹ ăn uống, hầu hạ cha mẹ khuya sớm nhưng rất khó biết đến nỗi buồn của cha mẹ lúc về già.
Giáo hội xin tán thán tinh thần hộ đạo và tu đạo của quí Thiện nam Tín nữ trong hoàn cảnh tai ương đầy kinh hãi hiện nay. Tất cả năng lực và công đức lớn lao này của người đệ tử, chúng con xin dâng lên cúng dường đức Thế Tôn trong ngày Đản sinh. Hàng trăm ngàn trái tim, hàng vạn ngàn bàn tay siết chặt giữa những thương đau tràn ngập của nhân loại, chúng con nguyện quán chiếu thật sâu sự khổ nạn hiện nay để kiên nhẫn mà vượt qua.
Có lẽ cả Trung Cộng lẫn Hoa Kỳ đều không mong muốn việc khơi mào cho một cuộc xung đột vũ trang, nhưng trước thái độ xác quyết của tổng thống Joe Biden, Trung Cộng hiểu rằng họ đang đối đầu với một đối thủ nguy hiểm gấp bội lần so với những năm qua.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.