Hôm nay,  

600 Hay 2000, Tuồng Diễn Quay Lưng Cuối Năm

26/12/202015:07:00(Xem: 4389)
Từ giữa tháng Năm, Hạ Viện Dân Chủ đã đưa ra dự luật HEROS Act với ngân sách 3,000 tỉ đô la, nhằm giúp đỡ người dân cùng các doanh nghiệp, cũng như kích thích nền kinh tế bị ảnh hưởng bởi đại dịch Covid-19. Dự luật bao gồm nhiều điều khoản nhưng vài điều liên quan trực tiếp đến người dân và người lao động bao gồm việc cung cấp $1,200 đến mỗi người dân bất kể lớn nhỏ, trợ cấp thêm $600 mỗi tuần cho người thất nghiệp và giúp đỡ cho người thuê hay có nhà bị quá hạn tiền nhà. Một số dân biểu đảng Dân Chủ còn vận động thay đổi dự luật để tăng trợ giúp $2,000 đến mỗi người dân.

Lãnh đạo khối đa số Thượng Viện của đảng Cộng Hòa là Mitch McConnell lập tức bảo đó là chuyện  "khôi hài" và Tổng Thống Donald Trump tuyên bố về dự luật sẽ bị "DOA" (Death on Arrival), trình lên là chết, là bị dẹp bỏ ngay. Tháng Sáu, Thượng Viện Cộng Hoà đưa ra dự luật HEALS Act với ngân sách và điều khoản của riêng mình, nhưng trong đó cũng đề nghị cung cấp mỗi người dân $1,200 và người phụ thuộc là $500.

Nhân đây nhắc lại rằng, nhằm kiểm soát và cân bằng quyền lực trong nhánh lập pháp theo điều lệ hiến pháp Hoa Kỳ, một dự luật muốn trở thành đạo luật thì dự luật tương tự phải được thông qua tại cả lưỡng viện lập pháp. Đó là lý do có sự giằng co giữa hai viện bởi không phía nào sẽ đạt được điều mình đưa ra nếu chưa được bên kia chấp nhận.

Vậy thì vai trò Tổng Thống và Bạch Ốc ở đâu trong các dự luật hay gói cứu trợ nói riêng như vậy?

Không chỉ là người sẽ ký các dự luật để hiệu lưc hóa và chính thức áp dụng, nội các chính phủ đóng vai trò quan trọng trong việc vận động, thương lượng và thỏa thuận các điều khoản trong các dự luật đưa ra. Tổng thống và nội các biết rõ từng điều khoản và ngân sách đề nghị, ủng hộ hay phản đối nếu không có sự đồng ý trước từ phía chính phủ.

Từ đầu Hè, Bộ trưởng Ngân Khố  Steven Mnuchin, Chánh Văn Phòng Bạch Ốc Mark Meadows cùng cố vấn kinh tế Larry Kudlow đã thay mặt tổng thống để vận động và thương lượng về gói cứu trợ. Cuộc thương lượng diễn ra như sự mặc cả một món hàng hơn là một chính sách kinh tế và biện pháp giúp đỡ người dân cùng các doanh nghiệp từ chính phủ, khi Bạch Ốc tăng dần từ vài chục đến trăm tỉ trong mỗi lần đề nghị về gói cứu trợ. Các đề nghị này được bàn thảo, cân nhắc giữa Donald Trump cùng các lãnh đạo đảng Cộng Hòa là McConnell, lãnh đạo khối thiểu số tại Hạ Viện Kevin McCarthy cùng một số lãnh đạo cấp cao khác phía Cộng Hòa.

Hơn nửa năm trôi qua, dù phía Dân Chủ đã nhiều lần thay đổi nhằm cố gắng tìm sự thỏa thuận với Bạch Ốc và Thượng Viện, đợt cứu trợ kinh tế thứ nhì vẫn không tìm được tiếng nói chung và chưa được thông qua cho đến cuối năm. Bởi gói cứu trợ kinh tế làm sao quan trọng bằng cuộc vận động tái tranh cử, là mục tiêu hàng đầu của nội các Trump cùng đảng Cộng Hòa trong nửa cuối năm qua. Nên không ngạc nhiên gì khi nó bị trì hoãn, kéo dài.


Và như người dân đã biết, thỏa thuận gói cứu trợ 900 tỉ đô la giữa lưỡng viện cuối cùng đã được thoả thuận và công bố hồi tuần trước. Điều bất ngờ  lớn nhất là số tiền trợ giúp cho mỗi người dân chỉ còn $600, dù trước đó phía Cộng Hòa cũng bày tỏ sự đồng ý ở mức $1,200. Con số này ở đâu ra?

Điều có thể làm một số người ngạc nhiên hơn nữa là dù dự phần và được tường trình chi tiết trong suốt cuộc thương thảo gói cứu trợ, Donald Trump làm như không biết gì về thỏa thuận này cho đến khi nó được công bố. Trump phủ quyết dự luật và cho rằng số tiền trợ giúp đến mỗi người dân cần là $2,000, nhằm lái chỉ trích về phía lập pháp. Trump phủ quyết cả dự luật ngân sách quốc phòng đã được đa số nhà lập pháp lưỡng đảng thông qua.

Điều gì diễn ra đàng sau vở tuồng này?

Khá rõ ràng là $1,200 hay $2,000 là điều Hạ Viện Dân Chủ đề nghị và luôn sẵn sàng thông qua để giúp đỡ người dân ngay thời điểm khó khăn. Trên thực tế, phía Dân Chủ đã lập tức soạn dự luật bổ sung về mức trợ giúp mới là $2,000 như Trump đưa ra nhưng tất nhiên lại bị Thượng Viện Cộng Hòa gạt bỏ.

Đề nghị $2,000 mà Donald Trump biết rằng sẽ không bao giờ trở thành sự thật chỉ là tiểu tiết ma mị trong tuồng kịch dở cuối năm mà Trump vụng về dựng ra. Hay cố tình như hành động trả đũa giới lập pháp, những đồng minh chính trị bị ông cho là đã phản bội mình. Là gì thì nó có tác dụng như một liều trợ lực kích động lần cuối mà Trump tiêm vào nhóm ủng hộ mình, cho họ tin rằng Trump là người "yêu nước thương dân" (!?).

Khi số tử vong vì Covid-19 tăng cao mức báo động, số người đi lãnh thực phẩm miễn phí giữa mùa Đông đã tăng lên mức kỷ lục và vô số gia đình đang thiếu hụt, mong đợi tấm ngân phiếu từ chính phủ hơn bất cứ lúc nào thì Donald Trump bỏ mặc gói cứu trợ, quay lưng cùng người dân và nước Mỹ để cùng gia đình đi nghỉ Đông, đánh golf trong sự xa hoa và không quên tiếp tục gởi ra những tin nhắn đầy giận dữ và cay đắng ngay trong ngày  lễ. Đó là người đứng đầu quốc gia hay sao?

Những ngày quyền lực cuối cùng còn lại của Donald Trump chẳng ngoài mục đích trao lại tân nội các một nước Mỹ tệ hại nhất có thể. Đó là di hại lớn nhất mà Donald Trump đã đạt được trong bốn năm qua và riêng trong năm 2020 này.

Dẫu sao thì món quà cuối năm mà người dân Mỹ đã nhận được là sự hợp lực thành công trong việc loại bỏ Donald Trump ra khỏi Bạch Ốc, để đón chào tân nội các cùng một năm mới chứa chan niềm hy vọng sẽ mang đến nhiều điều tốt lành hơn.

Nhã Duy

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Kết quả bầu cử tại Georgia cho thấy quyền lực chính trị ở Mỹ thay đổi chỉ vỏn vẹn 10 ngàn lá phiếu nhất là đến từ dân thiểu số. Cho nên đảng Dân Chủ dưới thời Biden sẽ gấp rút đẩy mạnh các chính sách nhập cư và an sinh xã hội nhằm biến đỏ thành xanh ở các tiểu bang như Arizona, Georgia hay ngay cả Florida và Texas vốn là những thành trì của đảng Cộng Hòa cho đến nay.
Bao lâu nữa thì hệ thống môi sinh nơi quê hương tôi sẽ bị hủy hoại, đến độ không sinh vật nào có thể sống được ở nơi này? Khi cái vòng sống liên tục vô thủy vô chung đó có một mắt xích bị hỏng, khi môi trường sinh thái ở một nơi nào đó bị mất quân bằng, có bao nhiêu sinh vật sẽ bị ảnh hưởng – và bị ảnh hưởng tận cùng rốt ráo ra sao?
Tôi đã phỏng vấn các nhà tư tưởng hàng đầu về 101 đề tài riêng biệt – từ tiền bạc tới nợ nần, các hệ thống cung cấp tới mậu dịch, việc làm tới máy robots, báo chí tới chính trị, nước tới thực phẩm, biến đổi khí hậu tới nhân quyền, thương mại điện tử tới an ninh mạng, tuyệt vọng tới tinh thần lành mạnh, giới tính tới kỳ thị chủng tộc, nghệ thuật tới văn học, và ngay cả hy vọng và hạnh phúc.Những người tôi phỏng vấn gồm chủ tịch của Viện Khoa Học Quốc Gia Hoa Kỳ, cựu giám đốc CIA, cựu tư lệnh đồng minh tối cao NATO, cựu thủ tướng Ý và nhà thiên văn học hoàng gia Anh. Tôi đã “Zoom” – chữ này đã trở nên một động từ chỉ sau một đêm – với Kishore Mahbubani tại Singapore, Yolanda Kakabadse tại Quito, Judith Butler tại Berkeley, California, Alice Ruhweza tại Nairobi và Jeremy Corbyn tại London. Đối với tập mới nhất của chúng tôi, cựu Tổng Thư Ký Liên Hiệp Quốc Ban Ki-moon từ Hán Thành. Đối với tôi, đó thật sự là lý do của điều tôi học được. Trong số những thứ khác, nó giúp tôi hiểu tại sao
Nước Mỹ đang phải đối diện với những thử thách nghiêm trọng, kể từ khi người biểu tình ủng hộ Tổng thống Donald Trump tràn vào chiếm toà nhà quốc hội ở Thủ đô Washington chiều ngày 6/1 vừa qua. Trong bốn tiếng đồng hồ bị chiếm đóng, các dân cử có lúc đã phải nằm xuống ghế, chui xuống bàn để tránh bị thương do bạo loạn, trước khi được sơ tán đến một nơi an toàn. Vụ bạo loạn hôm 6/1 làm cho 5 người chết trong đó có một cảnh sát, mấy chục người bị thương gồm hơn chục nhân viên an ninh tại quốc hội. Lịch sử đã lập lại, sau hơn hai trăm năm. Năm 1814 quân lính Anh tấn công và đốt phá nhiều nơi kể cả toà nhà quốc hội đang được xây dựng. Đó là lúc có cuộc chiến tranh mang tên “1812 War”.
Mọi người ai cũng hi vọng qua năm mới 2021 Huê kỳ thoát ra khỏi một năm đen tối : có hơn 300 000 người chết vì corona vũ hán, kinh tế khủng hoảng do đại dịch nghiêm trọng không thua hồi năm 1929 tác hại, dân da đen bị kích động vấn đề chủng tộc, cận ngày bầu cử, nổi loạn ở nhiều Tiểu bang, biến Huê kỳ trở thành một nước khủng hoảng và chia rẽ.
Hãy hỏi những người đã mang Cờ Vàng-3 sọc đỏ đi tham gia biểu tình bạo động có biết nhiều người Mỹ và báo chí Mỹ đã cáo buộc những người tấn công vào điện Capitol là “quân khủng bố nội địa” (Domestic Terrorists), hay những kẻ phá hoại (Rioters)? Vì vậy thật khó biết, khi hình ảnh một người leo lên sân thượng của Capitol phất cờ Việt Nam Cộng hòa chiều tối ngày 6/01/2021 được truyền đi khắp Thế giới, trong khi những người biểu tình khác đập phá bên trong, có khiến ai chua xót và đau lòng vì là cờ đã bị xúc phạm ?
Sửa chữa các thiệt hại này trong một sớm một chiều sẽ là chuyện rất khó, nếu không muốn nói là không thể. Trump sẽ không còn là tổng thống nữa, nhưng Trump sẽ vẫn có ảnh hưởng trong đảng Cộng hòa và đất nước. Trong khi thế giới đang ngày càng rối ren và ảnh hưởng của Hoa Kỳ đã suy giảm, Trump đã thúc đẩy đáng kể cả hai xu hướng. Điểm mấu chốt là Trump đang để lại một đất nước và một thế giới trong tình trạng tồi tệ hơn nhiều so với những gì mà Trump được thừa hưởng. Đó là di sản đau buồn của Trump.
Nước Mỹ đang lâm vào Nội Chiến -Civil War-đó là thông điệp mà người Mỹ tìm thấy trên áo của đám người bạo loạn tấn công đập phá điện US Capitol hôm 6-1-2021. Bộ trưởng lâm thời về Nội An của Mỹ vừa từ chúc hôm 9/1, FBI liền cảnh cáo Trump sẽ xách động những cuộc bạo loạn vũ trang trên khắp 50 State Capitols từ ngày 16-1 đến 20-1, US Capitol kể từ ngày 17 đến 20-1, Acting DHS Secy resigns as FBI warns of “Armed Protests” at all 50 State Capitols from Jan-16-20, US Capitol from Jan 17-20.
Bạn đã đến Washington D.C. để tham gia cuộc bạo loạn tại Quốc Hội, đã xông vào tòa quốc hội hay chỉ đơn giản là vượt qua các rào chắn không được phép bước sang hay leo lên bậc thềm tòa quốc hội, nay có thể đang ở nhà và nghĩ rằng mình đã thoát tội. Có phải vậy không?
Nhưng chúng ta không nên có ảo tưởng về những gì mà Tổng thống đắc cử Joe Biden sẽ phải đối mặt khi nhậm chức. Trong nhiệm kỳ tổng thống và một trận đại dịch mà chính quyền sắp mãn nhiệm đã làm rất ít để chống chọi, Trump để lại những vết hằn sâu thẳm. Những tổn thương kinh tế sẽ không thể hàn gắn trong một sớm một chiều, và nếu không có sự hỗ trợ toàn diện vào thời điểm cần thiết quan trọng này – bao gồm hỗ trợ cho các chính quyền địa phương và tiểu bang thiếu ngân khoản – thì nỗi đau sẽ còn kéo dài. Tất nhiên, các đồng minh lâu đời của Mỹ sẽ hoan nghênh sự trở lại thế giới nơi Hoa Kỳ đứng lên đấu tranh cho dân chủ và nhân quyền, đồng thời hợp tác quốc tế để giải quyết các vấn đề toàn cầu như đại dịch và biến đổi khí hậu. Nhưng, lại một lần nữa, sẽ là ngu ngốc nếu cho rằng thế giới không thay đổi một cách triệt để. Xét cho cùng, Mỹ đã cho thấy mình là một đồng minh không đáng tin cậy. Đúng như vậy, Hiến pháp Hoa Kỳ và 50 tiểu bang đã tồn tại và bảo vệ nền dân chủ thoát ra kh
DB Derek Trần: Tôi làm tất cả để bảo vệ cộng đồng mình trong vấn đề di trú

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.