Hôm nay,  

Đoàn Kết Với Dân Hay Với Đảng

11/03/202111:47:00(Xem: 3267)
Untitled

Theo sau Thượng Viện, dự luật cứu trợ kinh tế 1,900 tỉ đô la cuối cùng đã được Hạ Viện Hoa Kỳ thông qua tuần này trong mục đích trực tiếp giúp đỡ người dân và vực lại nền kinh tế Hoa Kỳ bị ảnh hưởng nặng nề bởi đại dịch Covid-19. Đạo luật American Rescue Act sẽ là nghị trình phát triển kinh tế lớn và quan trọng bậc nhất của tổng thống Joe Biden trong nhiệm kỳ của ông.


Các cuộc thăm dò khác nhau đã cho thấy khoảng 70 đến 75% người dân Mỹ ủng hộ dự luật này, trong đó cuộc thăm dò của Politico/Morning Consult còn cho thấy đến 59% người nhận là thuộc về đảng Cộng Hòa đã ủng hộ nó. Đây cũng là điều dễ hiểu vì ước tính sẽ có đến khoảng 85% gia đình sẽ nhận được một phần hay toàn phần sự trợ giúp, còn theo mô hình Penn Wharton Budget Model của đại học Pennsylvania là đến 90%.  

Tuy nhiên dự luật đã cho thấy không có sự hợp tác và đồng thuận lưỡng đảng như hai gói cứu trợ đầu tiên do tổng thống Donald Trump và phía Cộng Hòa đưa ra và đã nhận được sự đồng thuận hầu như tuyệt đối từ phía đảng Dân Chủ trước đây. Bởi không có bất cứ dân biểu Hạ Viện và thượng nghị sĩ thuộc đảng Cộng Hòa nào đã bỏ phiếu ủng hộ dự luật này.

Trong khi phía Dân Chủ cho rằng những ảnh hưởng đại dịch vẫn còn nặng nề với hàng chục triệu người đang bị thất nghiệp nên người dân cần được trợ giúp, cũng như sẽ giúp cho kinh tế Hoa Kỳ được hồi phục nhanh hơn thì bên Cộng Hòa cho rằng đại dịch đã có dấu hiệu chấm dứt nên không cần gói cứu trợ to lớn như vậy.

Theo đề nghị từ phía đảng Cộng Hòa, gói cứu trợ này chỉ cần khoảng hơn 600 tỉ đô la. Và sự giúp đỡ cho người dân giới hạn vào nhóm có thu nhập dưới 40 ngàn đô la hay 80 ngàn cho cả gia đình và mỗi người dân đủ tiêu chuẩn sẽ nhận được 1,000 đô la và con nhỏ là 500 đô, một sự cắt giảm đến khoảng 30 triệu người được nhận trợ giúp.

Sự bất đồng mang tính đảng phái này đến từ chính sách và sự quan tâm khác biệt giữa hai bên Dân Chủ và Cộng Hòa. Thử so sánh đạo luật cắt giảm thuế do tổng thống Donald Trump đưa ra vào năm 2017 và chương trình cứu trợ kinh tế lần này của tổng thống Joe Biden để có cái nhìn rõ hơn.

Nếu gói cứu trợ của đảng Dân Chủ lần này ngoài 350 tỉ đô la chi cho các tiểu bang và chính quyền địa phương thì hơn một nửa chi phí, khoảng 1,000 tỉ đô la là để trực tiếp giúp đỡ người dân qua các chương trình khác nhau. Còn lại là giúp đỡ các tiểu thương, cho các chương trình y tế, giáo dục và việc chống đại dịch Covid-19 hiện nay. Đặc biệt là nhằm giúp đỡ các gia đình lao động có con nhỏ, xương sườn của kinh tế Hoa Kỳ. Gói cứu trợ này hoàn toàn dành cho người Mỹ, không tài trợ cho nước ngoài hay cho bất cứ di dân bất hợp pháp nào như một vài nguồn tin sai lệch tung ra.

Còn với đạo luật giảm thuế của Donald Trump vào năm 2017 thì khoảng 70% số tiền chi ra là vào tay các đại tập đoàn và giới giàu có, những hãng đã sử dụng tiền miễn giảm thuế này để đầu tư vào chứng khoán hay mua lại cổ phiếu của hãng mình thay vì tạo thêm việc làm như những người ủng hộ đưa ra. Cũng như theo báo cáo của ITEP và được ủy ban Joint Economic Committee của Quốc Hội sử dụng thì những người thu nhập trên hai triệu đô đã tiết kiệm trung bình thêm khoảng 50 ngàn tiền thuế so với 80% dân Mỹ có thu nhập dưới 90 ngàn đô la, chỉ tiết kiệm từ 60 đến 1,350 đô la tùy theo thu nhập trong năm 2020 vừa qua.


Bất cứ dự luật kích thích kinh tế nào, dù của Cộng Hòa hay Dân Chủ cũng sẽ tạo nên thâm thủng ngân sách và gia tăng nợ công. Để cân đối ngân sách quốc gia thì việc chi ra phải có nguồn thu lại bằng cách này hay cách khác, tuy nhiên tổng thống Joe Biden từng cam kết rằng, hầu hết dân Mỹ, những người có thu nhập dưới 400 ngàn đô la sẽ không bị tăng thuế trong nhiệm kỳ của ông.

Phía Cộng Hòa đồng lòng phản đối dự luật cứu trợ vì cho rằng dự luật lãng phí và sẽ làm gia tăng nợ công, điều mà hầu như các nhiệm kỳ tổng thống Cộng Hòa gần đây luôn để lại. Khi Donald Trump ra tranh cử rồi đắc cử, ông luôn hứa cuộc chiến tranh mậu dịch và đường lối kinh tế của ông sẽ giúp làm giảm mức nợ công trong tám năm, tức hai nhiệm kỳ nếu ông tái đắc cử.

Trên thực tế thì Donald Trump đã đưa khoản nợ nước Mỹ lên mức kỷ lục, ngay từ trước đại dịch. Khi rời nhiệm sở sau bốn năm, Trump đã cộng thêm 7,800 ngàn tỉ đô la vào khoản nợ quốc gia và thêm khoảng 2,200 tỉ đô la trong vòng 10 năm tới do chương trình cắt giảm thuế nói trên của ông, theo như số liệu từ Văn Phòng Ngân Sách Quốc Hội CBO. Tổng cộng trước sau thì Donald Trump cùng chính sách kinh tế đảng Cộng Hòa đã làm cho nước Mỹ gánh thêm 10,000 tỉ đô la tiền nợ trong bốn năm qua. (*)

Nên việc thâm thủng hay nợ quốc gia không phải là lo ngại lớn nhất và thật sự của phía đảng Cộng Hòa. Mà điều lo ngại của họ là gói cứu trợ kinh tế lần này sẽ làm gia tăng mức độ ủng hộ của người dân với tổng thống Joe Biden, tạo thêm uy tín cho phía Dân Chủ và như vậy thì việc lấy lại các ghế tại Quốc Hội trong các kỳ bầu cử tới sẽ càng khó khăn hơn.

Câu chuyện kinh tế quốc gia xem ra phức tạp nhưng thường bị diễn dịch dễ dãi và đầy cảm tính. Hãy dành điều này cho các kinh tế gia và những kết quả của nó trong tương lai qua các số liệu, dữ liệu chính xác hơn.

Tổng thống Joe Biden đưa ra kế hoạch cứu trợ lần này rõ ràng không mang mục đích tái tranh cử mà vì tình trạng của người dân cùng nước Mỹ đang cần nó. Các chính khách thì có những mục tiêu và quyền lợi đảng phái và cá nhân riêng. Nên rốt lại và đơn giản hơn trong tư cách công dân thông thường, hãy nhìn vào các khoản tiền này thật sự trợ giúp cho những ai, cho chính cá nhân và gia đình mình những gì để có những kết luận.   

Phía Cộng Hòa chỉ trích rằng tổng thống Joe Biden đã không thực hiện sự đoàn kết khi đưa ra chương trình kinh tế mà thiếu đi sự đồng thuận lưỡng đảng. Nhưng điều này xem ra khó khăn và không tưởng hiện nay bởi  đảng Cộng Hòa chỉ đoàn kết trong việc đối đầu với tổng thống Biden và phía Dân Chủ, còn thì chính họ cũng đang đối diện vấn đề chia rẽ với nhau, với một đảng Trump đang có tham vọng thay thế đảng Cộng Hòa truyền thống.

Nên cuối cùng, tổng thống Joe Biden và đảng Dân Chủ chỉ cần đoàn kết với người dân, lo cho người dân thì xem ra đã là một tổng thống và chính phủ thành công và là mục tiêu quan trọng hơn bất cứ điều gì khác. Đó cũng là điều mà người dân cần và mong muốn.

Nhã Duy

(*) https://www.cbo.gov/publication/52370

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Sách này sẽ được ghi theo hình thức biên niên sử, về các sự kiện từ ngày 8/5/1963 cho tới vài ngày sau cuộc chính biến 1/11/1963, nhìn từ phía chính phủ Hoa Kỳ. Phần lược sử viết theo nhiều tài liệu, trong đó phần chính là dựa vào tài liệu Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ “Foreign Relations of the United States 1961-1963”, một số tài liệu CIA lưu giữ ở Bộ Ngoại Giao, và một phần trong sách “The Pentagon Papers” của Bộ Quốc Phòng Hoa Kỳ, ấn bản Gravel Edition (Boston: Beacon Press, 1971). Vì giờ tại Việt Nam và Hoa Kỳ cách biệt nhau, cho nên đôi khi ghi ngày sai biệt nhau một ngày.
Tôi là anh trưởng trong gia đình, với 9 đứa em cả trai lẫn gái, nên trách nhiệm thật khó khăn, từ nhân cách cho đến cuộc sống. Nhưng may mắn tôi gặp được những người anh ngoài xã hội để noi gương và học hỏi. Một trong số những nhân vật hiếm hoi đó, chính là anh Nguyễn Văn Tánh, người mà tôi đã có cơ hội được tiếp tay hỗ trợ và đồng hành cùng anh trong suốt 20 cuộc Diễn Hành Văn Hóa Quốc Tế Liên Hiệp Quốc tại thành phố New York từ 20 năm qua.
Tôi tha phương cầu thực gần như trọn kiếp (và may mắn lạc bước đến những nơi không thiếu bơ thừa sữa cặn) nên bất ngờ nhìn thấy mảnh đời cùng quẫn thì không khỏi chạnh lòng. Nghe tiếng mời chào khẩn thiết, nhìn những khuôn mặt khẩn cầu của đồng bào mình mà muốn ứa nước mắt.
Các định kiến tai hại đối với các phụ nữ Á Châu trong văn hóa đại chúng của Mỹ đã có từ ít nhất thế kỷ thứ 19. Từ đó, các nhà truyền giáo và binh sĩ Mỹ tại Á Châu đã xem phụ nữ mà họ gặp đó như là ngoại lai và dễ tùng phục. Các định kiến này đã ảnh hưởng luật di trú đầu tiên của Hoa Kỳ dựa vào chủng tộc, Đạo Luật 1875 Page Act, ngăn cản các phụ nữ Trung Quốc vào Hoa Kỳ. Giả thuyết chính thức là rằng, ngoại trừ được chứng minh ngược lại, các phụ nữ TQ tìm cách vào Hoa Kỳ đã thiếu tư cách đạo đức và là những gái mại dâm. Trên thực tế, nhiều người là vợ tìm cách đoàn tụ với những ông chồng là những người đã đến Hoa Kỳ trước đó. Khoảng cùng thời gian đó, các phụ nữ TQ tại San Francisco cũng bị làm dê tế thần bởi các viên chức y tế địa phương là những người sợ rằng họ sẽ lây truyền các bịnh lây lan qua đường tình dục cho các đàn ông da trắng, là những người sau đó sẽ lây lan cho các bà vợ của họ. Vào giữa thế kỷ 20, các căn cứ chiến tranh và quân sự của Hoa Kỳ tại TQ, Nhật, Phi Luật Tân,
Nguyễn Khoa Điềm, Nguyễn Bá Thanh, Nguyễn Thiện Nhân, Nguyễn Hòa Bình, Nguyễn Xuân Phúc … quả đúng là những kẻ thuộc giới ăn trên ngồi trốc. Họ là những hạt giống đỏ được gieo trồng từ miền Bắc, và đã ươm mầm thành cây. Loại cây này, học giả Phan Khôi gọi một cách lịch sự là cây Cộng Sản. Còn dân gian thì gọi là cây cứt lợn!
Nếu đảng đủ can đảm và ông Tổng Bí thư, Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng còn đủ bản lĩnh của một Lãnh đạo gương mẫu trong công tác phòng, chống tham nhũng thì hãy công khai cho dân biết Tổ chức Thanh niên của đảng đã làm được những gì cho dân cho nước trong 90 năm qua. Hay ngót 7 triệu Đoàn viên TNCS chẳng làm được trò trống gì, ngoải vai trò tay sai đã tuyệt đối trung thành với đảng và với chủ nghĩa Mác-Lênin và tư tưởng Cộng sản Hồ Chí Minh?
Adam Smith và Karl Marx cùng được gọi chung là kinh tế cổ điển (classical economy) tức là lao động (labour) tạo ra giá trị (value.) Khác ở chổ Smith quan niệm thị trường tự do giúp mọi người hưởng thụ giá trị lao động còn Karl Marx lên án giá trị lao động của công nhân bị tư bản bóc lột. Vào đầu thế kỷ thứ 20 xuất hiện một cách nhìn mới là giá trị (value) do nơi tiện ích (utility) thay vì từ lao động (labour). Thí dụ một người đang khát uống ly nước đầu thì thật ngon, ly thứ nhì vừa vừa còn ly thứ ba đầy bụng nuốt không vô, tức là giá trị của mỗi ly nước giảm khi nhu cầu tiện ích hạ thấp. Quan điểm này gọi là Giá Trị Biên Tế hay Marginal Value.
Cùng với tác phẩm của Dương Thu Hương-"Những Thiên Đường Mù", Trần Mạnh Hão-"Ly Thân", Bảo Ninh-"Nỗi buồn Chiến tranh", Phạm Thị Hoài-"Thiên sứ", "Tướng về hưu"của Nguyễn Huy Thiệp đã tạo nên dòng văn học phản kháng.
Và cũng có thể biết thêm rằng, nếu tổng thống Franklin Roosevelt từng ngồi xe lăn để lãnh đạo nước Mỹ suốt 12 năm và bảo vệ thế giới tự do, mang lại chiến thắng cho phe đồng minh trong Đệ Nhị Thế Chiến thì thể chất của tổng thống Joe Biden không phải là điều để người ta bàn luận nhiều như vậy.
Người thanh niên da trắng vội vã bước ra khỏi tiệm massage thì chạm mặt Elcias đang đi tới. Ngó anh, hắn chẳng nói lời nào, chĩa thẳng khẩu súng nổ ba hay bốn phát đạn, không biết đang còn cầm trên tay hay vừa móc ra. Elcias thấy chẳng còn điều khiển được cơ thể, mơ màng, như muốn bay lên cao tựa cái bong bóng rực rỡ màu sắc mà mẹ anh đã treo trong ngày sinh nhật đầu tiên và duy nhất mà anh từng có khi tròn mười tuổi. Rồi anh cảm thấy như vợ con anh đang nắm tay mình kéo lại, không để anh bay lên.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.