Hôm nay,  

Tương Lai Bầu Cử Tại Mỹ Năm 2022

30/07/202115:17:00(Xem: 4419)

 VOTE


Lời Tòa Soạn: Hai hôm trước trên trang báo điện tử của đài CNN đã phổ biến bài Quan Điểm của bà Ashley Pratte Oates, một cử tri độc lập, nguyên cựu đảng viên Cộng Hòa, một chuyên gia sách lược truyền thông và là thành viên Hội Đồng Quản Trị của tổ chức Phụ Nữ Cộng Hòa Tiến Bộ (board member of Republican Women for Progress). Tòa soạn nhận thấy đây là một bài viết trung thực và giá trị cần được chia xẻ cùng quý độc giả, vì vậy chúng tôi đã lược dịch bài báo giá trị nầy để gởi đến quý độc giả xa gần.

                                                                                  *


Các cuộc thăm dò dư luận tại Mỹ cho biết hiện nay T.T. Biden đang được đa số dân chúng ủng hộ, cao hơn cựu T.T. Donald Trump, vì trong suốt nhiệm kỳ bốn năm, Trump đã được hãng Gallup cho biết chưa hề được dân Mỹ ủng hộ vượt quá 49%.

Theo cuộc thăm dò mới nhất của hãng Reuters/lpsos poll, 53% dân Mỹ tán thành Biden trong thời gian 6 tháng  của Tổng Thống, so với 38% dân chúng đã ủng hộ Trump trong thời điểm tương tự. Hồi tháng 5 năm nay, cuộc thăm dò dư luận của hãng AP/NORC cũng cho biết trong bốn năm qua, đây là lần đầu tiên đa số dân Mỹ (54%) đã cho rằng nước Mỹ đang đi đúng hướng, một chỉ dấu thành công đáng kể của chính quyền Biden.

Cố nhiên Đảng Cộng Hòa có thể bỏ qua các thành tựu của chính quyền Biden cũng như hậu thuẫn của quần chúng mà chỉ đưa ra một bức tranh ảm đạm của thời cuộc. Mọi người không thể quên rằng chính quyền Biden đã chống lại đại dịch Covid-19 một cách hữu hiệu, và mặc dầu phải đối đầu với các biến dịch mới, nước Mỹ đã phần lớn mở cửa trở lại. Các lãnh tụ của Đảng Cộng Hòa có thể tiếp tục than phiền về tình trạng kinh tế khó khăn và các chương trình của Biden có khuynh hướng xã hội, nhưng khi nhìn những thống kê về dư luận quần chúng thì rõ ràng quan điểm của Đảng Cộng Hòa không phản ảnh đúng với nhận thức của đa số dân Mỹ.



Hơn thế nữa, chúng ta đã biết rõ kết quả cuộc bầu cử năm 2020 phần lớn do ảnh hưởng lá phiếu của khối cử tri độc lập và hiện nay 52% khối nầy ủng hộ Biden. Họ cũng là những người lạc quan nhất của các khối cử tri. Đó là một mối nguy cho các ứng cử viên Đảng Cộng Hòa, nhất là tại các khu vực có thể xoay trục dễ dàng.

Đảng Cộng Hòa muốn cải tiến để giành thắng lợi trong các cuộc bầu cử sắp đến, họ phải ngừng vu khống bầu cử gian lận và bắt đầu đưa ra những chương trình và kế hoạch hành động cụ thể để dành hậu thuẫn của khối cử tri ôn hòa và độc lập nhằm chống lại Biden.

Chính quyền Biden đang dồn nỗ lực vào các chương trình cấp tiến, nhưng Tổng Thống cũng không quên khối cử tri độc lập, vì họ đã từng giúp ông chiến thắng Trump trong kỳ bầu cử năm 2020. Vì thế trong những ngày gần đây, T.T  Biden đã du hành đến vùng Trung Tây (Midwest) và những tiểu bang dễ dàng xoay trục để trình bày kế hoạch giúp đỡ toàn dân, tường trình các tiến bộ chống lại đại dịch Virus và trình bày trước cử tri về chương trình đại tu bổ các cơ sở, cầu cống và đường sá đã bị suy sụp, hư hỏng cần được chỉnh trang gấp trước khi quá trễ. Tổ chức theo dõi dư luận Gallup đã cho thấy con số cử tri độc lập có chiều hướng nghiêng theo Đảng Dân Chủ đang gia tăng. Với những nỗ lực đó, T. T. Biden đang giúp Đảng Dân Chủ có nhiều triển vọng sẽ chiếm đa số  tại lưỡng viện Quốc Hội trong kỳ bầu cử giữa nhiệm kỳ năm 2022.

Trong khi đó, thay vì tìm mọi cách lôi kéo khối cử tri độc lập, các lãnh tụ Cộng Hòa cứ tìm cách lôi kéo khối cử tri trung thành với Trump. Kinh nghiệm đã  cho thấy năm 2016, bà Clinton chỉ được 42% cử tri độc lập ủng hộ so với Trump đã thu hút được 43%. Nhưng hiện nay khối cử tri độc lập ngày càng gia tăng. Trên toàn quốc, khối độc lập chiếm 44%, so với Dân Chủ là 30% và Cộng Hòa là 24%. Vì thế Đảng nào giành được hậu thuẫn của đa số cử tri độc lập, Đảng đó sẽ chiếm được ưu thế trong các cuộc bầu cử năm 2022.


Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Thì tôi cũng nói cho hết lẽ như thế. Chớ bao nhiêu lương dân ở Văn Giang, Dương Nội, Thủ Thiêm, Lộc Hưng… đang sống yên lành mà Đảng & Nhà Nước còn có thể nhẫn tâm biến họ thành những đám dân oan (vật vã khắp nơi) thì cái chính phủ hiện hành có xá chi đến những khúc ruột thừa ở Cambodia.
Bàn về kinh tế không thể không nhắc đến tiền. Tiền không mua được hạnh phúc nhưng không có tiền thì…đói. Tiền mang lại tự do (có tiền mua tiên) hay biến con người thành nô lệ đồng tiền. Con nít lên 3 đã biết tiền dùng để mua bánh kẹo, vậy mà các kinh tế gia giờ này vẫn không đồng ý chuyện tiền để làm chi!
Sau ngày 30/4/1975, nếu phe chiến thắng đã có những chính sách mang lại sự hoà giải quốc gia, đối xử nhân bản với bên thua trận, thay vì cải tạo học tập, càn quét và thiêu huỷ văn hoá miền Nam, đánh tư sản mại bản, thì đã không có hàng triệu người bỏ nước ra đi và người Việt sẽ chẳng mấy ai còn nhớ đến một đất nước của quá khứ, tuy chưa hoàn toàn tự do dân chủ nhưng so với Cộng hoà Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam thì người dân đã được tự do hơn bây giờ rất nhiều.
Tất nhiên phải “thành công” vì đảng một mình một chợ, không có ai cạnh tranh hay đòi chia phần. Nhưng việc đảng chọn cho dân bầu chỉ để tuyên truyền cho phương châm “ý đảng lòng dân”, trong khi người dân không có lựa chọn nào khác mà buộc phải đi bỏ phiếu để tránh bị làm khó trong cuộc sống.
Âm nhạc dễ đi vào lòng người, với hình bóng mẹ, qua lời ca và dòng nhạc, mỗi khi nghe, thấm vào tận đáy lòng. Trước năm 1975, có nhiều ca khúc viết về mẹ. Ở đây, tôi chỉ đề cập đến những ca khúc tiêu biểu, quen thuộc đã đi vào lòng người từ ngày sống trên quê hương và hơn bốn thập niên qua ở hải ngoại.
Những bà mẹ Việt xưa nay rất chơn chất thật thà, rất đơn sơ giản dị cả đời lo cho chồng con quên cả thân mình. Sử Việt nghìn năm đương đầu với giặc Tàu, trăm năm chống giặc Tây. Những bà mẹ Việt bao lần âm thầm gạt lệ tiễn chồng con ra trận, người đi rất ít quay về. Những bà mẹ âm thầm ôm nỗi đau, nỗi nhớ thương da diết.
Trước công luận, Eisenhower lập luận là cuộc chiến không còn nằm trong khuôn khổ chống thực dân mà mang một hình thức chiến tranh ủy nhiệm để chống phong trào Cộng Sản đang đe doạ khắp thế giới. Dân chúng cần nhận chân ra vấn đề bản chất của Việt Minh là Cộng Sản và chỉ nhân danh đấu tranh giành độc lập cho Việt Nam; quan trọng nhất là phải xem ông Hồ chí Minh là một cánh tay nối dài của Liên Xô. Đó là lý do cộng đồng quốc tế cần phải tiếp tục hỗ trợ cho Pháp chiến đấu.
Dù vẫn còn tại thế e Trúc Phương cũng không có cơ hội để dự buổi toạ đàm (“Sự Trở Lại Của Văn Học Đô Thị Miền Nam”) vào ngày 19 tháng 4 vừa qua. Ban Tổ Chức làm sao gửi thiệp mời đến một kẻ vô gia cư, sống ở đầu đường xó chợ được chớ? Mà lỡ có được ai quen biết nhắn tin về các buổi hội thảo (tọa đàm về văn học nghệ thuật miền Nam trước 1975) chăng nữa, chưa chắc ông Nguyễn Thế Kỷ – Chủ Tịch Hội Đồng Lý Luận, Phê Bình Văn Học, Nghệ Thuật – đã đồng ý cho phép Trúc Phương đến tham dự với đôi dép nhựa dưới chân. Tâm địa thì ác độc, lòng dạ thì hẹp hòi (chắc chỉ nhỏ như sợi chỉ hoặc cỡ cây tăm là hết cỡ) mà tính chuyện hoà hợp hay hoà giải thì hoà được với ai, và huề sao được chớ!
Lời người dịch: Trong bài này, Joseph S. Nye không đưa ra một kịch bản tồi tệ nhất khi Hoa Kỳ và Trung Quốc không còn kiềm chế lý trí trong việc giải quyết các tranh chấp hiện nay: chiến tranh nguyên tử có thể xảy ra cho nhân loại. Với 8000 đầu đạn hạt nhân của Nga, khoảng 270 của Trung Quốc, với 7000 của Mỹ, việc xung đột hai nước, nếu không có giải pháp, sẽ là nghiêm trọng hơn thời Chiến tranh Lạnh.
Kính thưa mẹ, Cứ mỗi tháng 5 về, nước Mỹ dành ngày Chủ Nhật của tuần đầu tiên làm Ngày của Mẹ (Mother's Day), ngày để tôn vinh tất cả những người Mẹ, những người đã mang nặng đẻ đau, suốt đời thầm lặng chịu thương, chịu khó và chịu khổ để nuôi những đứa con lớn khôn thành người.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.