Hôm nay,  

Tại Sao Việc Xây Dựng Quốc Gia Tại Afghanistan Thất Bại?

31/08/202113:44:00(Xem: 4058)

Project-Syndicate

Daron Acemoglu
Đỗ Kim Thêm dịch


acemoglu39_Afghan Presidential Palace via Getty Images_obamakarzai


Mặc dù rõ ràng là Hoa Kỳ có thể điều hành công việc ra khỏi Afghanistan tốt đẹp hơn, nhưng thảm kịch xảy ra vào tháng này đã kéo dài trong 20 năm. Ngay từ đầu, Mỹ và các đồng minh đã chấp nhận - và không bao giờ xem lại - một chiến lược xây dựng nhà nước từ trên xuống dưới luôn được xem là thất bại như do định mệnh đã an bài.

Hoa Kỳ đã xâm chiếm Afghanistan 20 năm trước với hy vọng tái thiết đất nước, nay đã trở thành một tai họa cho thế giới và chính người dân của họ. Trước đợt tăng quân năm 2009,  Tướng Stanley McChrystal giải thích, mục tiêu là “chính phủ Afghanistan kiểm soát toàn vẹn lãnh thổ để hỗ trợ ổn định khu vực và ngăn chặn việc sử dụng này cho chủ nghĩa khủng bố quốc tế.“

Hiện nay, với việc thiệt mạng hơn 100.000  và thất thoát khoảng 2 nghìn tỷ đô la, tất cả nước Mỹ phải thể hiện cho nỗ lực của mình là cảnh của một cuộc tranh giành tuyệt vọng để chạy ra khỏi đất nước trong tháng này - một sự sụp đổ nhục nhã gợi nhớ đến sự sụp đổ của Sài Gòn năm 1975. Điều sai lầm gì đã xảy ra ?

Có khá nhiều thứ, nhưng không phải theo cách mà hầu hết mọi người nghĩ. Mặc dù việc lập kế hoạch thô sơ và thiếu tin tức tình báo chính xác chắc chắn đã góp phần gây ra thảm họa, nhưng vấn đề trên thực tế đã kéo dài 20 năm.

Mỹ đã sớm hiểu rằng cách duy nhất để tạo ra một quốc gia ổn định với một số dáng vẻ của luật lệ và trật tự là thiết lập các thể chế nhà nước vng bn. Được khuyến khích bi nhiu chuyên gia và các lý thuyết hin nay đã không còn tn ti, quân đi M đã coi thách thc này là mt vn đ k thut: Afghanistan thiếu các th chế nhà nước, lc lượng an ninh hot đng, tòa án và các quan chc  hành chánh có kh năng chuyên môn, vì vy gii pháp là đ ngun lc và chuyn giao kiến thc chuyên môn t người nước ngoài.  Các t chc phi chính ph và t hp  ngoi vin quy mô hơn ca phương Tây đã đó đ giúp đ theo cách riêng ca h (cho dù người dân đa phương có mun h hay không). Và bi vì công vic ca h đòi hi s n đnh mt mc đ nào đó, các binh sĩ nước ngoài - ch yếu là lc lượng NATO, nhưng cũng có các nhà thu tư nhân - đã được trin khai đ duy trì an ninh.

Khi coi vic xây dng quc gia là mt  tiến trình cho “nhà nước là trên hết” t trên xung  dưới, các nhà hoch đnh chính sách ca Hoa Kỳ đã tuân theo mt truyn thng kh kính trong khoa hc chính tr. Gi đnh là nếu bn có th thiết lp s thng tr quân s áp đo trên mt lãnh th và gây khut phc tt c các ngun lc khác, thì bn có th áp đt ý chí ca mình. Tuy nhiên, hu hết các nơi, lý thuyết này ch đúng tt nht mt na; và Afghanistan, nó đã hoàn toàn sai lm.

Tt nhiên, Afghanistan cn mt nhà nước vn hành. Nhưng gi đnh rng mt nhà nước có th b áp đt t bên trên bi các lc lượng nước ngoài đã không đúng ch. Như James Robinson và tôi  lp lun trong cun sách năm 2019 The Narrow Corridor, cách này vô nghĩa khi  khi đim ca bn là mt xã hi không đng nht sâu xa, được t chc  vi các phong tc và chun mc đa phương, nơi các th chế nhà nước t lâu đã vng bóng hoc b suy gim.

Đúng vy, phương pháp xây dng nhà nước t trên xung dưới đã có hiu qu trong mt s trường hp (chng hn như triu đi nhà Tn Trung Quc hoc Đế chế Ottoman). Nhưng hu hết các quc gia đã được xây dng không phi bng vũ lc mà bng s tha hip và hp tác. Vic tp trung quyn lc thành công dưới các th chế nhà nước thường bao gm s đng thun và hp tác ca nhng người chu s điu chnh đó. Trong mô hình này, nhà nước không áp đt lên mt xã hi trái vi mong mun ca xã hi ; thay vào đó, các th chế nhà nước xây dng tính hp pháp bng cách đm bo mt mc đ nht đnh trong s ng h ca mi người.



Điu này không có nghĩa là M l ra phi làm vic vi Taliban. Nhưng có nghĩa là, M đáng l ra phi làm vic cht ch hơn vi các phe nhóm đa phương khác nhau, thay vì đ ngun lc vào chế đ tham nhũng, không đi din cho dân ca tng thng đu tiên ca Afghanistan trong thi hu Taliban, Hamid Karzai (và nhng người anh em ca ông ta). Ashraf Ghani, tng thng Afghanistan được M hu thun đã chy sang Các Tiu vương quc Rp Thng nht trong tun này, là đng tác gi ca mt cun sách vào năm 2009 ghi li cách chiến lược này đã thúc đy tham nhũng và không đt được mc đích đã nêu. Tuy nhiên, khi đã nm quyn, Ghani vn tiếp tc con đường tương t.

Tình hình mà M phi đi mt Afghanistan thm chí còn ti t hơn là đin hình cho gii xây dng quc gia đy tham vng. Ngay t đu, người dân Afghanistan đã coi s hin din ca Hoa Kỳ như mt  vic điu hành do nước ngoài nhm làm suy yếu xã hi ca h. Đó không phi là mt vic thương tho mà h mun.

Điu gì xy ra khi các n lc xây dng nhà nước t trên xung dưới đang tiến hành ngược li nguyn vng ca xã hi? nhiu nơi, la chn hp dn duy nht là là tình trng thúc th. Đôi khi, điu này ging như hình thc ca mt cuc tháo chy, như James C.Scott trình bày trong cun The Art of Not Being Governed, nghiên cu ca ông v người Zomia Đông Nam Á. Hoc nó có th có nghĩa là, cùng sng chung mà không hp tác, như trường hp ca người Scotland Anh hoc người Catalonia Tây Ban Nha. Nhưng trong mt tinh thn quyết lit cho đc lp, được trang b vũ khí tt vi truyn thng lâu đi ca mi thù theo huyết thng và lch s gn đây ca ni chiến, thì phn ng d xy ra hơn là xung đt bng bo lc.

Có l mi chuyn có th din ra khác nếu Cơ quan Tình báo Liên ngành ca Pakistan không h tr Taliban khi lc lượng này b đánh bi v mt quân s, nếu các cuc tn công bng máy bay không người lái ca NATO không khiến người dân xa lánh hơn na và nếu gii tinh hoa Afghanistan được M hu thun không tham nhũng mt cách quá mc. Nhưng các quân bài đã được xếp chng lên nhau đ chng li chiến lược ca M lo ưu tiên cho nhà nước. 

Và thc tế là vic các nhà lãnh đo Hoa Kỳ l ra nên biết rõ hơn. Như trong tài liu ca Melissa Dell và Pablo Querubín, M đã áp dng mt chiến lược t trên xung dưới tương t Vit Nam, và chiến lược này đã phn tác dng mt cách ngon mc. Nhng nơi b ném bom đ đàn áp Vit Cng càng tr thành ch da cho phong trào kháng chin chng M.

Điu đáng nói hơn na là kinh nghim gn đây ca quân đi M Iraq. Như nghiên cu ca Eli Berman, Jacob Shapiro và Joseph Felter cho thy,  nhiu “tri dy“ hot đng tt hơn khi người M c gng thu phc nhân tâm bng cách tăng cường s h tr ca các phe nhóm đa phương. Tương t  như vy, nghiên cu ca tôi vi Ali Cheema, Asim Khwaja và James Robinson phát hin rng vùng nông thôn Pakistan, mi người quay sang các t chc phi nhà nước khi h nghĩ rng các th chế nhà nước không hiu qu và xa l vi h.

Không có điu nào trong s này có nghĩa là vic thúc th không th được làm tt hơn. Nhưng sau 20 năm trong các n lc sai lm, M đã tht bi trong hai mc tiêu rút khi Afghanistan và b li mt xã hi n đnh, trng pháp. 

Kết qu là mt thm kch vô cùng to ln cho nhân loi. Ngay c khi Taliban không đo ngược li các hot đng ti t nht, nam gii và đc bit là n gii ti Afghanistan s phi tr giá đt cho nhng tht bi ca M trong nhng năm và nhiu thp k sp ti.

***


Daron Acemoglu
, Giáo sư Kinh tế  MIT, đng tác gi (vi James A. Robinson) các tác phm: Why Nations Fail: The Origins of Power, Prosperity and PovertyThe Narrow Corridor: States, Societies, and the Fate of Liberty

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Thứ Bảy, ngày 11/09/2021, nước Mỹ tưởng niệm 20 năm vụ tấn công khủng bố thảm khốc nhắm vào tòa tháp đôi World Trade Center ở New York, bộ Quốc Phòng Mỹ ở gần Washington và ở Shanksville tại Pennsylvania. Gần 3.000 người chết, hơn 6.000 người bị thương. Hai mươi năm đã trôi qua, vẫn còn hơn 1.000 người chết đã không thể nhận dạng. Chấn thương tinh thần vẫn còn đó. Mối họa khủng bố vẫn đeo dai dẳng. Lễ tưởng niệm 20 năm vụ khủng bố gây chấn động thế giới diễn ra như thế nào, nhất là trong bối cảnh Hoa Kỳ triệt thoái toàn bộ binh sĩ khỏi Afghanistan sau đúng 20 năm tham chiến ? Mời quý vị theo dõi cuộc phỏng vấn với nhà báo Phạm Trần từ Washington.
Những em bé tò mò, lần đầu tiên ngước mắt lên trời, thấy trăng sao, lập tức nảy sinh ước muốn thám hiểm cõi mênh mông ở cuối, ở xa hơn tầm mắt mình. Lớn lên, ý thức được kích thước Vũ Trụ và giới hạn của đời người, biết đường dài dẫn tới một tinh cầu có thể đòi hỏi sự nối tiếp của muôn triệu kiếp người. Tỉnh ra và thất vọng. Ước muốn chỉ còn là ước mơ vương vấn nơi những truyện khoa học giả tưởng huyền hoặc vẽ ra hình ảnh một con tàu kỳ diệu: một ngày kia khoa học tiến bộ, hành khách đáp phi thuyền du lịch tối tân sẽ lọt vào cõi thời gian ngừng trôi, có cuộc đời dài vô tận, tha hồ chu du khắp cùng vũ trụ.
Như vậy, Chủ nghĩa Xã hội Cộng sản là của riêng ông Hồ và đảng CSVN. Nhân dân chưa bao giờ có cơ hội bỏ phiếu hay đồng thuận dưới bất kỳ hình thức trưng cầu ý kiến nào về sự chọn lựa này. Do đó, không làm gì có chuyện nhận dân “đã lựa chọn” nó mà sự thật là đảng CSVN đã áp đặt và tròng vào cổ người dân thứ Chủ nghĩa ngoại lai này. Đó là lý do tại sao đã có chống đối về mối họa Cộng sản từ bên trong hàng ngũ đảng và của một bộ phận không nhỏ quần chúng thuộc mọi thành phần trong xã hội.
Tờ New York Times dẫn lời một giáo sư đại học Berkeley về giáo dục và chính sách công là Bruce Fuller phát biểu rằng, "Newsom đã làm trước tổng thống Biden ba năm nếu nói về chính sách giúp đỡ các gia đình. Bất cứ những phụ huynh hay người ông bà nào ủng hộ việc bãi nhiệm là đang bỏ phiếu chống lại quyền lợi của chính họ". Hay có thể nói thêm rằng, họ đang chống lại những chính sách an sinh và y tế mà họ đang được thụ hưởng, những sự đầu tư vào giáo dục, vào công ăn việc làm cho chính con cái họ.
Bỉnh bút Thái Thanh (Tạp Chí Luật Khoa) kết luận: “ Trong đại dịch lần này hay các đợt khủng hoảng không thể biết trước trong tương lai, tôn giáo có thể trở thành một bàn tay vững chắc để trợ giúp, nâng đỡ tinh thần của người dân. Và điều đó chỉ thành hiện thực khi nhà nước tháo bỏ các chính sách kiểm soát khắc nghiệt dành cho các tổ chức tôn giáo.” Tôi thì (trộm) nghĩ khác, bi quan hơn thế: “Điều đó chỉ thành hiện thực” khi chế độ hiện hành ngưng hiện hữu. Đảng tắt thở thì cuộc đời mới thở (NCT).
Sau khi các nước ngoài rút quân ra khỏi Afghanistan, lực lượng Hồi giáo cực đoan Taliban đã lên nắm quyền. Ngay trong lễ mừng chiến thắng, Taliban lo ráo riết chuẩn bị thành lập chính phủ và thành phần các nhân vật tham gia có thể được công bố trong thời gian tới. Nhưng có nhiều suy đoán cho là trong nội các mới nữ giời sẽ có ít và nắm giử các chức vụ khiêm nhường, điều chắc chắn đặc biệt nhất là những người đã phục vụ trong chế độ củ sẽ không còn được trọng dụng. Nhưng vụ đánh bom tại phi trường Kabul hôm 26/8 khiến cho ít nhất 180 người thiệt mạng, trong đó có 13 binh sĩ Mỹ cho thấy một sự thật khác hẳn: Tổ chức "Nhà nước Hồi giáo" (IS) chủ động khủng bố và đã lên tiếng nhận trách nhiệm. Mỹ đã đáp trả bằng các cuộc tấn công bằng máy bay không người lái ở tỉnh Nangarhar, miền đông Afghanistan, và kết quả là nhà lảnh đạo IS trong "Tỉnh Khorasan" (IS-K) đã bị giết.
TÓM TẮT Thị trường hữu hiệu vì tổng hợp mọi quyết định trong xã hội để đạt đến mức giá chung phù hợp nhất với các dữ kiện đang có (efficient market theory.) Ngược lại nếu giá cả do nhà nước đơn phương quyết định sẽ sai lệch. Giá cả trong thị trường, giống như bãi đấu thầu, không phải lúc nào cũng hợp lý do mỗi người dự đoán giá sẽ còn tăng hay giảm. Tâm lý hùa theo đám đông và tên khờ cuối cùng (Last Fool Theory) rất tai hại trong Kinh Tế Hành Vi (Behavioral Economics) Kinh Tế Phức Tạp (Complexity Economics) tìm hiểu những tác động từ bên ngoài như đại dịch, chiến tranh, phát minh…lên nền kinh tế.
Trước những nghi ngại “Hoa Kỳ có còn là đồng minh đáng tin cậy hay không?” thì chúng ta có thể khẳng định rằng Mỹ hay bất kỳ quốc gia nào trong khối tự do đều vẫn là những người bạn đồng hành tốt trong hành trình đi tìm tự do và canh tân đất nước, miễn là chúng ta không quên những bài học đã nêu để phát huy tiềm năng của chính mình, bảo vệ quyền lợi quốc gia, và đạt tới mục tiêu tự do, ấm no, hạnh phúc cho dân tộc.
Bằng chứng: ”Sự bùng phát mạnh của làn sóng Covid-19 lần thứ tư cùng với các đợt giãn cách liên tiếp khiến hoạt động sản xuất kinh doanh của doanh nghiệp (DN) bị ảnh hưởng nặng nề, đặc biệt là các địa phương phía Nam. Theo Hệ thống thông tin đăng ký doanh nghiệp quốc gia, Cục Quản lý đăng ký kinh doanh, Bộ Kế hoạch và Đầu tư, số doanh nghiệp rút lui khỏi thị trường trong 8/2021 là 85,5 nghìn doanh nghiệp, tăng 24,2% so với cùng kỳ năm 2020.
Gặp gỡ và nói chuyện nhiều với những người thông dịch viên Afghanistan, tôi mới hiểu thêm rất nhiều về dân tộc họ và biết rằng chính phủ Afghanistan là một chính phủ tham nhũng lan tràn từ cấp thấp cho đến cấp cao, mức độ nào họ cũng có thể ăn hối lộ được, chỉ có người dân thấp cổ bé miệng là khổ. Người Mỹ biết rất rõ nhưng vẫn không làm gì hết. Bản thân chúng tôi khi ra vào đất nước này, cũng phải đóng cho những nhân viên hải quan đủ thứ tiền, mà phải bằng tiền đô la Mỹ, mệnh giá 100 đồng mới tinh, cũ hoặc dính 1 vết mực, họ không nhận và không chịu ký giấy và đóng mộc. Nói để thấy rằng chúng ta, người Mỹ, hy sinh tiền bạc, xương máu cho họ, thật không đáng chút nào. Rút ra khỏi đất nước này là đúng và là một việc phải làm ngay.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.