Hôm nay,  

Kinh nghiệm chiến tranh

11/27/202210:13:00(View: 19351)
Bình luận thời cuộc thế giới

HIMARS
Hệ thống hỏa tiễn cơ động HIMARS.

 


Cuộc chiến hiện nay tại Ukraine, chẳng cần nói nhiều, đã là một bài học rất lớn cho Hoa Kỳ, và có lẽ nó sẽ được dùng làm chuẩn mực cho những xung đột trong tương lai giữa Hoa Kỳ và các thế lực thù địch trên thế giới. So với cuộc chiến 20 năm tại Afghanistan thì sự trợ giúp của Hoa Kỳ trong cuộc chiến tại Ukraine tỏ ra vô cùng hữu hiệu. Ukraine không cần, và không muốn, quân đội ngoại bang chiến đấu cho mình chống lại cuộc xâm lăng trắng trợn của Nga. Họ không muốn lính Mỹ, lính Anh, lính Đức, lính Pháp hay bất cứ ai cầm súng thay họ. Họ muốn chính họ là kẻ chiến đấu cho quê hương, một cuộc chiến một mất một còn. Họ chỉ cần vũ khí. Có vũ khí cần thiết trong tay, họ tin tưởng một cách mãnh liệt là họ sẽ đánh bật quân đội xâm lăng Nga ra khỏi đất nước họ.

 

Cho đến thời điểm cuối năm 2022, sau hơn 10 tháng từ ngày Nga xua đại quân sang xâm lấn biên thùy Ukraine, mọi bằng chứng trên chiến trường cũng như mặt trận kinh tế và công luận quốc tế cho thấy Nga đang sa lầy và càng lúc càng thấy viễn ảnh chiến bại phủ chụp lên điện Kremlin. Để đạt chiến thắng sau cùng, cho dù là chiến thắng quân sự hay thương thuyết ngoại giao, đòi hỏi sự quyết tâm và tinh thần hy sinh cao độ của quân dân Ukraine, nhưng điều hiển nhiên là những gì Hoa Kỳ và đồng minh NATO đang làm – không gửi quân sang chiến đấu mà chỉ viện trợ những loại vũ khí tối tân – là phương cách tốt nhất trong cuộc chiến này. Nó sẽ là mẫu mực cho những xung đột tương lai, mà các chiến lược gia Mỹ chắc chắn đang điều nghiên để thiết kế một đối sách mới.

 

Mặc dù ảnh hưởng địa chính trị của Hoa Kỳ hiện nay chưa chắc đã suy yếu trầm trọng như nhiều quan sát viên đánh giá, nhưng sự suy thoái kinh tế thì có thật. Sức mạnh kinh tế cùng với sức mạnh kỹ thuật, công nghệ, nếu suy thoái, sẽ kéo theo sự suy thoái quân sự, và đó cũng là một lý do nữa để không sử dụng quân đội đi chiến đấu bên ngoài biên thùy. Từ lâu những nhà làm quyết sách của Hoa Kỳ vẫn tin tưởng là nếu muốn có kết quả tốt trong những xung đột trên thế giới thì phải gửi quân đội sang can thiệp và giải quyết tận nơi. Nhưng sự thật cho thấy kết quả của chính sách này thường đi ngược lại những điều tiên liệu trong kế hoạch. Từ chiến tranh Việt Nam cho đến Iraq và Afghanistan, mọi bằng chứng quy chiếu cho thấy Hoa Kỳ càng can thiệp nhiều bằng phương cách gửi quân sang chiến đấu càng thảm bại, và cuối cùng phải tháo chạy trong nhục nhã, chưa kể thiệt hại nhân sự và tốn kém những khoản kinh phí khổng lồ. Rồi xã hội bị phân hóa do những cuộc phiêu lưu vô bổ như vậy cũng để lại chấn thương cho quốc gia, và vết thương đó âm ỷ trong nhiều thập kỷ, nếu không muốn nói là mãi mãi.

 

Cuộc triệt thoái của lực lượng chiến đấu Mỹ ra khỏi Kabul năm 2021 với những thông tin và hình ảnh xấu xí đến độ kinh hoàng là lời cáo buộc mạnh mẽ nhất cho rằng chính sách này của Mỹ hoàn toàn sai, cần phải loại bỏ. Sau hai mươi năm đổ vào hàng trăm tỉ đô la và một con số không nhỏ quân nhân và dân sự bỏ mình, cuộc chiến Afghanistan là một sự phí phạm chưa từng thấy, và đau lòng hơn cả là sự hy sinh máu xương của những người chiến đấu trong cuộc chiến ấy, tất cả bay vào hư vô, không một kết quả nào để lại, thậm chí một phần thưởng tinh thần nhỏ nhoi cũng không.

 

Mặc dù trong thời gian đầu, vào năm 2001, sự can thiệp của Hoa Kỳ vào chiến cuộc Afghanistan có được sự hỗ trợ và hậu thuẫn của đa số các phe nhóm người Afghan, nhưng chẳng bao lâu lực lượng quân đội Mỹ đã phải gánh vác gần như mọi chiến dịch bình định. Công cuộc thiết lập một quân đội Afghan tương đối mạnh đủ để đối phó với phe du kích Taliban đã thất bại, vì quân đội này thường tỏ ra ỷ lại vào quân đội Hoa Kỳ. Không có tinh thần độc lập, thiếu ý chí chiến đấu, mang nặng tinh thần bộ lạc đã khiến họ mau chóng buông súng đầu hàng trước quân địch, để lại một núi vũ khí trị giá 80 tỉ đô la của Hoa Kỳ viện trợ lọt vào tay Taliban.

 

Điều phi lý là Hoa Kỳ thường hay quên bài học lịch sử, mà bài học lịch sử lớn nhất chính là Việt Nam. Tại Việt Nam, Hoa Kỳ đã tự hủy những cố gắng của mình trong công cuộc giúp miền Nam Việt Nam  chống lại làn sóng Cộng sản, họ đẩy ra ngoài lề quân lực Việt Nam Cộng Hòa và thường xuyên có những hành động ngầm phá hoại chính nghĩa của chính quyền miền Nam. Thay thế người lính miền Nam chiến đấu, người Mỹ tin tưởng rằng họ có thể đạt được những mục tiêu lớn trong một thời gian ngắn qua giải pháp chiến tranh, nhưng họ sai lầm vì không tiên liệu được những tình huống bất lợi phức tạp do sự có mặt của quân đội Mỹ khắp nơi.

 

Trong khi đó, thay vì gửi quân sang chiến đấu, Hoa Kỳ sử dụng những phương tiện có sẵn trong tay về tài chính, kỹ thuật cao, tình báo, thậm chí điều hợp ngoại giao, như đang làm ở Ukraine, thì kết quả tỏ ra là vô cùng hữu hiệu. Hoa Kỳ giúp Ukraine chẳng những chống đỡ được những trận đánh lúc ban đầu mà còn đang trên đà chiến thắng đẩy lui quân xâm lăng ra khỏi đất đai bị chiếm đóng. Với những loại vũ khí tối tân từ hệ thống hỏa tiễn cơ động HiMARS (High Mobility Artillery Rocket Systems) với tầm bắn cả trăm kílô-mét cho đến quân nhu quân dụng, súng nhỏ do Hoa Kỳ cung cấp, quân đội Ukraine đã chiến đấu rất dũng mãnh và hiệu quả. Quân đội Ukraine còn được Hoa Kỳ và đồng minh NATO huấn luyện bảo trì súng ống, chiến cụ nặng. Tình báo do Hoa Kỳ cung cấp nhờ một giàn vệ tinh nhân tạo tân tiến bay trên thượng tầng khí quyển cũng giúp Kyiv có những thông tin chính xác để giáng những đòn chí tử lên quân đội Nga.

 

Một sự kiện khá ngạc nhiên khác là: với sự trợ giúp của Hoa Kỳ vào cuộc chiến Ukraine, NATO chỉ trong một thời gian ngắn đã có những bước tiến hồi sinh mạnh mẽ, và có thêm hai thành viên mới, Thụy Điển và Phần Lan. Đây là một cú đánh ngược bất ngờ vào mặt Putin, kết quả của một tính toán sai lầm từ tay cựu sĩ quan tình báo KGB.

 

Tình hình hiện nay ở Ukraine đang diễn ra theo chiều hướng vô cùng bất lợi cho Putin, đến nỗi nhiều người ở phía bên này đang kêu gọi Ukraine hãy ngồi vào bàn đàm phán tìm giải pháp hòa bình, chấm dứt chiến tranh, hầu tránh cho Putin bị mất mặt.

 

Đặt Ukraine bên cạnh Afghanistan, người ta thấy rõ ràng đối sách của Hoa Kỳ sẽ là như thế nào trong tương lai. Hoa Kỳ nên tránh tối đa sự can thiệp trực tiếp vào những xung đột trên thế giới, và chỉ nên hỗ trợ những dân tộc-quốc gia nào thực sự quyết tâm chiến đấu cho mình, cho quốc gia mình. Dân tộc Ukraine đang trên đà chiến thắng cuộc chiến sinh tử của họ với sự trợ giúp của Hoa Kỳ, nhưng HiMARS sẽ chẳng làm được gì nếu quân dân Ukraine không nhất trí quyết một lòng đánh giặc cứu quê hương. Vận mệnh quốc gia Ukraine nằm trong tay người dân, người lính Ukraine, không ở trong tay bất cứ người nào khác.

 

Một xung đột lớn trong tương lai có khả năng xảy ra trên thế giới là: Trung quốc xâm chiếm đảo Đài Loan. Chiếm Đài Loan luôn luôn là một trong những ưu tiên của bất kỳ Tổng Bí thư đảng Cộng sản Trung quốc nào chứ không riêng gì Tập Cận Bình. Nó nằm trong quốc sách của đất nước này từ lâu và sẽ không thay đổi. Bài học Afghanistan và Ukraine chắc chắn nằm trong kế hoạch của các chiến lược gia Hoa Kỳ khi điều nghiên phương cách chống trả Trung quốc một khi quốc gia này quyết định gửi hạm đội và đại quân sang đánh Đài Bắc.

 

Như thấy trong cuộc chiến Ukraine, các loại vũ khí của Hoa Kỳ chế tạo có hiệu năng hơn nhiều so với vũ khí của các cường quốc quân sự khác. Cộng với khả năng tình báo hỗ trợ bởi vệ tinh do thám, Hoa Kỳ sẽ đóng vai trò chủ yếu cung cấp phương tiện cho quân dân Đài Loan bảo vệ lãnh thổ mình một khi chiến tranh xảy ra. Và không cần gửi một người lính nào sang chiến đấu.

 

– Trịnh Khải Nguyên-Chương

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Đó là cuốn sổ thông hành vừa đóng con dấu bất tử cho nước Mỹ đi vào một kỷ nguyên vô pháp, siêu thực, bất chấp hiến pháp – kỷ nguyên của một tội phạm lên ngôi vua, sẵn sàng để đưa nước Mỹ quay ngược về thời đại bành trướng bờ cõi bằng quân đội và vũ lực. Tất cả bốn vụ án hình sự, dân sự của Donald Trump mở ra bằng những khẩu đại bác và kết thúc bằng những viên pháo xì hơi. Tất cả cơ quan luật pháp truy tố Trump với hàng loạt tội chứng, bằng chứng, đều bất lực, trong khi cơ quan duy nhất là Bộ Tư Pháp có quyền kết tội Trump thì đã không bao giờ thực hiện đúng cán cân công lý.
Ở trong giai đoạn nước Mỹ chia rẽ cùng cực như hiện nay, việc chuyển giao quyền lực tổng thống vào ngày 20/01/2025 hứa hẹn sẽ có nhiều thay đổi mang tính đối nghịch. Khi chính phủ chuyển sang nhiệm kỳ mới dưới sự lãnh đạo mới của tổng thống đắc cử Donald Trump, bối cảnh quản lý công nghệ thông tin tại Hoa Kỳ cũng sẽ đối mặt với nhiều sự thay đổi.
Cuộc bầu cử tổng thống Belarus năm 2020 bị ảnh hưởng bởi gian lận bầu cử tràn lan, cùng lúc với sự trấn áp dữ dội phe đối lập và đàn áp tàn bạo những người biểu tình phản đối kết quả. Tuyên bố chiến thắng với 80% số phiếu bầu của nhà độc tài Alexander Lukashenko đã gây tranh cãi và bị lên án rộng rãi, với Liên minh Âu châu và một số các quốc gia khác từ chối công nhận kết quả. Alexander Lukashenko đã nắm quyền từ năm 1994. Kể từ đó, tổ chức nhân quyền Belarus Viasna đã báo cáo hơn 50.000 người đã bị bắt vì lý do chính trị. Không có khả năng có thay đổi trong cuộc bầu cử sắp tới, dự kiến diễn ra vào ngày 26/01/2025. Theo hãng thông tấn nhà nước Belta vào tháng 11, Lukashenko đã cảnh báo có thể cắt hoàn toàn quyền truy cập internet trong cuộc tranh cử tổng thống năm 2025 nếu nổ ra các cuộc biểu tình tương tự như năm 2020 .
Cô Tổng Thống Park Geun-hye của chú bé dân chủ Nam Hàn đang tại chức, làm bậy, bị lôi ra tòa kết án, cho vào tù tức thì, người khác lên thay. Mọi sinh hoạt của quốc gia vẫn tiếp tục và đất nước phát triển như thường lệ. Tổng thống Trump của Mỹ, làm bậy trong lúc đang tại chức. Hết nhiệm kỳ, bị kết 34 tội, không bị một ngày tù, rồi lại ra tranh cử, thắng lợi, thành Tổng thống Mỹ ngon lành. Cùng theo chế độ dân chủ, hiến pháp, luật lệ nước nhỏ, nước lớn không mấy khác biệt. Nước Mỹ không vì to quá, lớn quá, mà luật pháp trở nên hết thiêng, hóa thành chuyện khôi hài.
Cuối năm nhìn người ta hàng hàng lớp lớp, mua sắm bao bị mừng Giáng Sinh, hoan hỉ đón năm mới, hàng tỷ món quà, có bao nhiều quà tặng tinh thần? Có bao nhiêu cuốn sách được gói giấy xanh đỏ? Có mấy tác phẩm văn chương ở trong đó? Câu trả lời bỗng dưng rụt rè. Ở trong một thời đại việc “làm tiền” là trọng đại nhất, “Làm tình” đứng thứ nhì và thứ ba, “tự hào đã làm hai việc trước.” Nếu bạn thuộc vào hàng ngũ trí tuệ tôn vinh vật chất, thì tất nhiên, văn chương đứng hàng gần chót hoặc không hiện diện. Lần cuối cùng, bạn đọc một văn bản văn chương là lúc nào? Và văn bản văn chương là gì?
Những cuộc bầu cử tại Âu châu trong năm 2025 hứa hẹn mang tới những thay đổi chính trị lớn: cuộc bỏ phiếu bất thường của Quốc hội Liên bang Đức (Bundestag), cuộc đua giành chức tổng thống tại Romania, cuộc trưng cầu dân ý về chính phủ Tusk tại Ba Lan, và sự trỗi dậy của các lực lượng dân túy tại Cộng hòa Séc, tại Na Uy cũng như nhiều nơi khác. Những cuộc tranh dành này có thể sẽ định hình lại tương lai của Liên minh Âu châu
Tấm bảng treo trước cửa văn phòng số H-1127 trong tòa nhà Longworth House Office Building dành cho các dân biểu liên bang Quốc Hội khóa 119 vừa gắn tên một người gốc Việt, Derek T. Tran – California. Đó là kết quả của cuộc đua nghẹt thở giữa một cựu quân nhân, luật sư gốc Việt và một dân cử đương nhiệm của địa hạt 45, California. Luật sư Derek Trần đã kết thúc cuộc đua bằng buổi tuyên thệ tại Capitol Hill chiều Thứ Sáu 3/1/2025, cũng là ngày Quốc Hội bầu chủ tịch Hạ Viện mới.
Từ lâu, cựu tổng thống Mỹ Jimmy Carter đã được công luận cũng như giới sử gia coi là phải cam chịu nhiều thất bại trên chính trường. Bằng chứng hiển nhiên nhất là sau một nhiệm kỳ tại chức, năm 1980, ông không được tái đắc cử, chuyện hiếm có trong lịch sử tranh cử tổng thống Mỹ...
Người xưa vẫn thường dùng câu “Nam Kha nhất mộng” hay “Giấc mộng Nam Kha” câu chuyện Thuần Vu Phần ngủ mơ dưới gốc cây, để chỉ về những thứ vô thực, hư ảo, vượt xa tầm tay với của con người. Thời nay, có vị tổng thống đắc cử, chưa chính thức lên ngôi, nhưng đang ôm mộng bành trướng diện tích quốc gia, bằng đô-la thay vì đánh trận. Tổng thống đắc cử Donald Trump bước vào mùa lễ lớn cuối cùng trong năm 2024 với quả quyết sẽ giành lại quyền kiểm soát Kênh đào Panama (Panama Canal); đòi mua Đan Mạch và gợi ý Canada có thể trở thành tiểu bang thứ 51 của Hoa Kỳ.
Trong lúc ông Tô Lâm đang ồn ào “giống trống lệnh” (phòng chống lãng phí) thì nhà báo & nhà văn Lưu Trọng Văn nhỏ nhẹ tâm sự: “Nhà lý luận Nhị Lê nói với gã … cái mà chúng ta đang lãng phí gây ra tổn thất lớn nhất chính là lãng phí niềm tin.” Bộ thiệt vậy sao? Sao các nhà (nhà báo, nhà lý luận, nhà văn .. ) lại cứ cố nói vớt vát (và nói lấy được) như vậy cà? Có còn ai tin tưởng tí gì vào cái chế độ hiện hành đâu mà lại đặt vấn đề lãng nhách và lãng xẹt, vậy Trời ?
DB Derek Trần: Tôi làm tất cả để bảo vệ cộng đồng mình trong vấn đề di trú

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.