Hôm nay,  

Khi Putin ra tay sát thủ

25/08/202316:55:00(Xem: 2253)
Thời sự thế giới

putin 2
Vladimir Putin, kẻ nguy hiểm nhất trên thế giới hiện nay.

Chuyện gì phải xảy ra, đã xảy ra. Hôm thứ Tư 23/8 vừa qua, chiếc phi cơ phản lực chở Yevgeny Prigozhin, người đứng đầu công ty quân sự tư nhân Wagner, cùng bộ chỉ huy của ông ta đang trên đường từ Moskva đi St. Petersburg (nơi đặt đại bản doanh của Wagner) phát nổ trên không trung, và tất cả mọi người trên phi cơ, kể cả phi hành đoàn, đều tử nạn. Các xác chết cháy thành than, và chỉ có thể dùng DNA để nhận diện. Cơ quan tình báo Hoa Kỳ ước đoán chiếc phi cơ bị nổ do một chất nổ nào đó, hình ảnh video cho thấy phi cơ chỉ còn một cánh từ trên cao đâm đầu thẳng xuống đất.

Chẳng cần là một chuyên gia phân tích, người ta cũng biết ngay đây là hình phạt của Putin dành cho người thủ lĩnh lắm mồm đã dám cả gan dấy cuộc binh biến chống lại cơ cấu quân sự đầy quyền lực của Putin hôm tháng Sáu. Chúng ta có lý do chính đáng để tin rằng Putin bật đèn xanh cho thuộc hạ dàn dựng một tai nạn như vậy. Chính Putin đã gọi Prigozhin là “kẻ phản quốc” khi cuộc binh biến mới xảy ra, bởi thế rất nhiều người bảo thủ trong tầng lớp chính trị ở Nga đã bị sốc trước việc Putin tỏ ra mềm mỏng như thế nào đối với người lãnh tụ Wagner sau cuộc binh biến. Bị gọi là “kẻ phản quốc”, nhưng Prigozhin vẫn tự do đi lại giữa Belarus và Nga. Thậm chí, Putin còn tiếp kiến ông ta ở Điện Kremlin. Suốt hai tháng trời ông ta sống thong dong như thể chẳng có chuyện gì xảy ra. Putin không thể để đám đàn em nghĩ mình là con cừu trong lốt con cáo. Ông ta muốn chứng tỏ mình không hề yếu đuối, vẫn nắm giữ quyền lực tuyệt đối trong tay, vẫn kiểm soát mọi chuyện, và ông ta tung một cú giết trọn đầu não cái bọn “phản bội đê hèn” ấy.

Nhiều lần trước đây, Putin từng tuyên bố rằng bất cứ kẻ phản bội nào đều phải chết, và chết tan xác, chết trong đau khổ. Lý do duy nhất Putin có thể tha thứ cho Prigozhin là vì ông ta có một số thành tích quân sự ở Ukraine và Syria. Nhưng điều đó không thực sự đủ để Putin tha thứ. Đối với những người trước đây xem Prigozhin là mối đe dọa đối với nhà nước, cái chết của ông ta tượng trưng cho công lý. Đối với quân đội, bộ tổng tham mưu, các cơ quan an ninh, những người bảo thủ, những người bên cánh diều hâu chủ chiến, tất cả đều tin rằng Prigozhin đã đi quá xa, và đây là điều tất yếu phải xảy ra.

Câu hỏi được đặt ra là, nhóm lính đánh thuê Wagner tương lai sẽ đi về đâu sau cái chết của người thủ lĩnh. Một số quan sát viên  cho rằng hành động giết người của Putin có thể gây ra sự bất mãn và phản ứng tiêu cực từ những người ủng hộ Prigozhin. Thực chất, điều này ít có khả năng xảy ra, theo nhận định của bà Tatiana Stanovaya, nghiên cứu viên cấp cao của Trung tâm Carnegie Russia Eurasia. Những người có cảm tình với Prigozhin trước cuộc binh biến đều thất vọng khi ông ta quyết định thách thức nhà nước. Họ tin rằng không nên lắc con thuyền cho chìm trong thời điểm khó khăn hiện tại. Chúng ta có thể thấy điều đó trong các cuộc thăm dò: trước cuộc binh biến, Prigozhin giành được nhiều thiện cảm, nhưng sau cuộc binh biến, nó sụp đổ. Nhiều người Nga đã quay lưng lại với Prigozhin vì họ đi đến nhận định: “Ông có thể đấu tranh chống tham nhũng trong Bộ Quốc phòng, ông có thể chỉ trích quân đội trên kênh Telegram của mình, nhưng ông không thể đứng lên chống lại nhà nước”. Vì vậy, không ai mong đợi một biến động nghiêm trọng chống lại Điện Kremlin từ nhóm người ủng hộ Prigozhin, ủng hộ Wagner. Có thể có một số xáo trộn nhỏ nào đó, nhưng không có gì lớn lao. Prigozhin là kẻ hữu dũng vô mưu, xuất thân từ một anh thầu cung cấp thực phẩm, nhờ quen với Putin từ lâu mà địa vị và danh tiếng đi lên, là người có tính nóng nảy và không dễ đối phó. Không có bao nhiêu người hâm mộ theo bước chân ông ta và cố gắng tiếp tục các hoạt động của ông ta. Những người tin tưởng vào Prigozhin cũng sẽ xem những gì xảy ra cho ông ta như một lời cảnh báo cho bất kỳ ai có mưu đồ lặp lại những gì ông ta làm. Mọi người sẽ sợ hãi, đặc biệt là những người ở bên cạnh Prigozhin cho đến giờ phút chót, nếu họ chưa bị thanh toán.

Nhóm lính đánh thuê Wagner hiện đã sang trú quân ở Belarus và lực lượng của họ có thể tiếp tục một số hoạt động ở Châu Phi và Syria. Nhưng cánh cửa vào Ukraine đã đóng lại. Không có hy vọng Putin sẽ gọi họ lại chiến trường. Vẫn theo bà Stanovaya thì trong thời gian sắp tới người ta có thể theo dõi truyền hình Nga đưa tin về tình hình như thế nào, giọng điệu họ sử dụng để nói về Prigozhin và hậu quả ông ta để lại. Tất cả những điều này sẽ cho thấy cách Điện Kremlin cố gắng định hình dư luận. Nó sẽ lưu giữ lịch sử gì và sẽ viết lại lịch sử gì liên quan đến vai trò của Wagner và Prigozhin trong cuộc chiến. Cũng có thể Điện Kremlin tảng lờ, cho sự kiện chìm vào quên lãng, như tất cả những sự kiện động trời khác Putin từng nhúng tay vào máu xưa nay từ khi lên nắm quyền, gây thảm họa cho không biết bao nhiêu xứ sở, bao nhiêu người, kể cả những người vô tội. Một lần nữa cho thấy Putin là kẻ nguy hiểm nhất trên thế giới thời nay.

– Việt Báo

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Ngày 2 tháng 9 năm 45, ông Hồ Chí Minh long trọng đọc Tuyên Ngôn Độc Lập tại quảng trường Ba Đình, Hà Nội. Bữa đó, tui không có mặt. Lý do: không phải vì quá bận, hay vì có chuyện chi đó (đố kỵ) với đám Cộng Sản mà chỉ vì tôi chưa kịp… ra đời! Dù sinh sau đẻ muộn, tôi cũng nghe được hơi nhiều chuyện “không được tử tế gì cho lắm” quanh cái ngày này, ngày khai sinh ra cái gọi là nước “Việt Nam Dân Chủ Cộng Hoà.” Trước hết, xin ghi lại vài mẩu tin có liên quan đến ông Nguyễn Hữu Đang, Trưởng Ban Tổ Chức Ngày 2 Tháng 9, được trích dẫn nguyên văn từ những cơ quan truyền thông (*) của Nhà Nước, mười lăm năm sau đó
Mặc dù những bất đồng là phổ biến giữa các nhà lãnh đạo được bầu và các thống đốc Ngân hàng trung ương, nhưng chúng lại không bình thường ở các quốc gia độc đảng. Khi chúng xảy ra, đó thường là dấu hiệu của một cuộc tranh giành quyền lực. Điều đó dường như đang xảy ra ở Việt Nam, quốc gia đang phải chịu suy thoái kinh tế và có thể sẽ không đạt được mục tiêu tăng trưởng tổng sản phẩm quốc nội 6,5% cho cả năm. Theo những người quen thuộc với tình hình, mặc dù bất cứ điều gì gần với mức đó sẽ khiến nhiều thị trường mới nổi ghen tị, nhưng việc không đạt được mục tiêu trên có thể gây tổn hại đến sự nghiệp của Thủ tướng Phạm Minh Chính.
Lời người dịch: Trong bài viết sau đây, tác giả Jeffrey D. Sachs đưa ra ba luận điểm thiếu thuyết phục. Một là, nền kinh tế Trung Quốc đình đốn phần lớn là do Mỹ gây ra nhằm làm chậm mức tăng trưởng của Trung Quốc. Làm như vậy, Mỹ đã vi phạm các quy tắc của Tổ chức Thương mại Thế giới (WTO) và là mối nguy hiểm cho sự thịnh vượng trong toàn cầu. Do đó, Mỹ nên dừng lại. Cuộc thương chiến giữa Trung Quốc và Hoa Kỳ không phải chỉ Hoa Kỳ đơn phương gây ra và còn tiếp diễn. Cả hai đang tận dụng mọi ưu thế để cải thiện vị thế của mình. Ai sẽ có khả năng làm cho đối phương suy yếu kinh tế, còn cần nhiều thời gian và nỗ lực. Các chính sách ngăn chận của Trump và Biden đã có kết qủa tốt đẹp. Ai sẽ thắng cử trong năm 2024 cũng phải tiếp tục phát huy thành quả này.
Cách đây chưa lâu, tôi có được gặp một người từ Việt Nam sang Pháp du ngoạn. Mặc dù vẫn sung sức trong độ tuổi làm việc nhưng nhân vật của chúng ta có thể thư thả rong chơi nhiều tháng ngày tại xứ người. Không chỉ thể hiện sự mãn nguyện về đời sống riêng tư, nhân vật còn cho thấy nhiều sự lạc quan về xã hội...
Nhà xuất bản Người Việt Books giới thiệu tập Ký (xuất bản năm 2018) của Đinh Anh Quang Thái “như nén hương lòng thắp tạ những nhân vật của một thời”: Hồ Hữu Tường, Hoàng Cơ Trường, Trần Văn Bá, Nguyễn Tất Nhiên, Như Phong Lê Văn Tiến, Đỗ Ngọc Yến, Nguyễn Chí Thiện, Đoàn Kế Tường, Nguyễn Ngọc Bích, Bùi Bảo Trúc, Trần Hồng Hà…
Chuyến thăm chính thức Việt Nam của Tổng thống Joe Biden từ ngày 10 đến 11 tháng 9 nhằm nâng quan hệ ngoại giao hai nước lên cấp “chiến lược” là hành động chinh trị giúp các nước Á Châu và Thái Bình Dương an tâm, nhưng sẽ khiến Trung Quốc nhăn mặt...
Sau khi Trung Quốc gia nhập kinh tế thế giới vào năm 1978, đất nước này đã trở thành câu chuyện tăng trưởng ngoạn mục nhất trong lịch sử. Cải cách nông nghiệp, công nghiệp hóa, thu nhập gia tăng đã đưa gần 800 triệu người lúc đó thoát khỏi cảnh nghèo đói cùng cực. Sản xuất chỉ bằng 1/10 so với Hoa Kỳ vào năm 1980, nền kinh tế Trung Quốc hiện nay có quy mô bằng khoảng 3/4. Tuy nhiên, thay vì quay trở lại con đường tăng trưởng sau khi chính quyền Cộng sản Trung Quốc (CSTQ) từ bỏ chính sách “Zero-Covid” vào cuối năm 2022, nó lại đang có triệu chứng chao đảo từ bờ mương này sang bờ mương khác.
Tới cuối thế kỷ, cũng từ Hải Phòng, Việt Nam lại phát động một phong trào Đông Du khác, ngó bộ rầm rộ và khí thế hơn nhiều. Đợt này thì Bách Khoa Toàn Thư Wikipedia (Hà Nội) chưa kịp cập nhật, tôi cũng chỉ biết được (phần nào) là nhờ nghe qua nhà văn Bùi Ngọc Tấn. Ông kể lại mẩu chuyện nhỏ của một vị bác sĩ, một ông công nhân và một chàng thủy thủ – cả ba đều là nhân viên thuộc công ty Liên Hợp Hải Sản Biển Đông – và chuyến Đông Du ngắn ngủi của họ (vào năm 1990) khi Nhà Nước Việt Nam vừa quyết định mở cửa ra với thế giới bên ngoài
Việt Nam cãi lý rằng “quyền con người không thể cao hơn chủ quyền”, nhưng lợi dụng “chủ quyền” để đàn áp dân chủ và xây dựng chế độ độc tài một đảng cầm quyền là chống lại quyền làm người của công dân...
Trong phần lời tựa của cuốn Bố Già, bản Việt ngữ, dịch giả Ngọc Thứ Lang còn cho biết thêm đôi điều lý thú khác nữa: “Nhiều tư liệu gần đây về Mafia và ‘The Godfather’ cho chúng ta biết rằng nhân vật ‘Bố Già’ ngoài đời chính là Don Vito Cascio Ferro, một trong những thủ lĩnh quan trọng đầu tiên của giới Mafia Ý di cư sang Mỹ. Nhưng đối với bạn bè, thân quyến, ‘Bố Già’ gần như là một đấng toàn năng có thể cứu họ thoát khỏi những thế kẹt và nỗi oan ức mà ngay cả luật pháp cũng chẳng gỡ được. Ông đúng là ‘Mafia’ theo cái nghĩa nguyên thủy của nó thuở ban đầu hình thành, nơi ẩn náu.”
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.