Hôm nay,  

Năm điều răn của đảng CSVN có dậy được ai?

27/05/202414:12:00(Xem: 1690)
vn court

Ngày 09/05/2024, đảng CSVN tung ra 5 “điều răn” mới quy định tiêu chuẩn gọi là “chuẩn mực đạo đức cách mạng cho cán bộ, đảng viên trong giai đoạn mới”, nhưng liệu có dậy được ai không? Tất cả 5 Điều chứa đựng những tiêu chuẩn đã có từ lâu, nhưng thất bại vì những chứng hư tật xấu trong đảng vẫn tồn tại, đứng đầu là tham nhũng, tiêu cực và chủ nghĩa cá nhân, lợi ích nhóm.

5 ĐIỀU RĂN MỚI

Điều 1  đòi hỏi phải: “Yêu nước, tôn trọng Nhân dân, tuyệt đối trung thành với Đảng, với Tổ quốc”.
    Là người Việt Nam, ai không yêu nước, nhưng phải “trung thành với Đảng” rồi mới đến “Tổ quốc” là sai quấy, lộn sòng. Bởi vì đảng CSVN chỉ là một tổ chức của những cá nhân đi theo Chủ nghĩa Cộng sản Mác-Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh, không phải của nhân dân. Do đó, chuyện “tôn trọng Nhân dân” của người Cộng sản chỉ có nghĩa tùy theo hoàn cảnh và nhu cầu của Đảng.
    Trong lịch sử, Đảng đã coi thường nhân dân khi tung ra chiến dịch “cải cách ruộng đất” (1953-1960) gọi là chống lại địa chủ, cường hào, nhưng đồng thời cũng giết hại hàng chục ngàn nông dân vô tội. Từ đầu năm 1955, đảng CSVN cũng đã bóp nghẹt văn hóa chống lại nhân dân khi tiêu diệt nhóm Nhân văn Giai phẩm từ đầu năm 1955 và kết thúc vào tháng 6 năm 1958.
    Sau đó Đảng tung quân xâm lược Việt Nam Cộng hòa tạo  ra cuộc chiến huynh đệ tương tàn giết hại đồng bào miền Nam, tiêu biểu trong trận “tổng tấn công Tết Mậu thân năm 1968” và “mùa Hè đỏ lửa” năm 1972.
    Cuối cùng là hành động xâm lăng chiếm Sài Gòn ngày 30/4/1975, đẩy hàng triệu người vào cảnh đói rách, và theo ước tính của “Cao ủy Liên Hợp Quốc về người tị nạn”,  có từ 200.000 đến 400.000 thuyền nhân chết trên biển do mọi nguyên nhân, bệnh tật, tai nạn, bão tố, gặp hải tặc... sau các cuộc vượt biển trốn  Cộng sản.
    Tất cả những thảm cảnh do đảng gây ra cho nhân dân đã chứng minh cho chủ trương cai trị sắt máu, phi dân tộc của những người Cộng sản Việt Nam chỉ biết cuồng tín  “đội Đảng lên đầu” mà đi. Bằng chứng là Đảng đã tự cho mình quyền độc tài cai trị, bất chấp phản đối của nhân dân.
    Điều 4 Hiến pháp năm 2013 là bằng chứng khác xác nhận hành động tiếm quyền dân, và tự biên, tự diễn khi viết rằng: “Đảng Cộng sản Việt Nam - Đội tiên phong của giai cấp công nhân, đồng thời là đội tiên phong của Nhân dân lao động và của dân tộc Việt Nam, đại biểu trung thành lợi ích của giai cấp công nhân, nhân dân lao động và của cả dân tộc, lấy chủ nghĩa Mác - Lênin và tư tưởng Hồ Chí Minh làm nền tảng tư tưởng, là lực lượng lãnh đạo Nhà nước và xã hội.”
    Điều 2. Bản lĩnh, đổi mới, sáng tạo, hội nhập. Điều gọi là “bản lĩnh” của CSVN là phải ưu tiên bảo vệ Chủ nghĩa Mác-Lênin, tư tưởng Cộng sản Hồ Chí Minh, chống lại  đòi hỏi “dân chủ hóa” chế độ. Điều này viết: “Kiên định và vận dụng, phát triển sáng tạo chủ nghĩa Mác - Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh; kiên định mục tiêu độc lập dân tộc và chủ nghĩa xã hội; kiên định đường lối đổi mới của Đảng và các nguyên tắc xây dựng Đảng. Kiên quyết, kiên trì bảo vệ nền tảng tư tưởng của Đảng, đấu tranh phản bác các quan điểm sai trái, thù địch.”
    Lập trường “bảo Hoàng hơn Vua” của đảng muốn u mê dân, nhưng người dân ngày nay đã biết “nhìn xa trông rộng” hơn người Cộng sản. Họ không còn dễ bị lừa bịp như trước đây. Sự đổ vỡ của Nga và các nước Xã hội chủ nghĩa Đông Âu từ 1988 đến 1992 đã  làm cho dân Việt Nam “sáng mắt sáng lòng” trước  những lòe bịp của Chủ nghĩa phản dân chủ này.
    Tiêu chuẩn “Cần, kiệm, liêm, chính, chí công vô tư” (Điều 3) đặt trọng tâm vào: “Trong sạch, không tham ô, tham nhũng, tiêu cực, không gây phiền hà, sách nhiễu. Chủ động phòng ngừa, đấu tranh ngăn chặn tham nhũng, tiêu cực, suy thoái về tư tưởng, chính trị, đạo đức, lối sống, chủ nghĩa cá nhân, lợi ích nhóm, những biểu hiện "tự diễn biến", "tự chuyển hóa" trong nội bộ.”
    Đây là những vấn  đề đã và đang gây nhức nhối cho Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng và đảng CSVN. Ba căn bệnh “tham nhũng”,  “tự diễn biến” và “tự chuyển hóa”  trong cán bộ đảng viên đang đe dọa sự tồn vong của chế độ. Vì vậy, ông Nguyễn Phú Trọng đã phát động phong trào “xây  dựng chỉnh đốn đảng” từ khi lên cầm quyến năm 2011. Nhưng thưc tế đã chứng minh “càng chống, càng xiêu”.
    Bằng chứng như Bộ Nội vụ cho biết: “Trong năm 2023 (từ 1/1 - 15/12/2023), tổng số cán bộ đảng viên, công chức, viên chức bị kỷ luật là 17.808 người”. Báo cáo cũng cho biết “trong  6 tháng đáu năm 2023 đã kỷ luật trên 200 đảng viên do tham nhũng.” Trong số này, “có 19 cán bộ diện Bộ Chính trị, Ban Bí thư quản lý. Trong đó, lần đầu tiên có 6 cán bộ bị xử lý kỷ luật do vi phạm trong kê khai tài sản, thu nhập.”
    Điều 4 của tiêu chuẩn nói đến “Đoàn kết, kỷ cương, tình thương, trách nhiệm”, nhưng trong ít năm gần đây, tình trạng đảng viên, kể cả thành phần lãnh đạo đã phát ngôn và hành động ra ngoài “điều lệ” đảng, đôi khi ngược lại với đường lối và chủ trương của đảng. Những chứng bệnh “lười học tập Nghị quyết đảng, thờ ơ, làm ngơ chỉ thị đảng hoặc làm theo ý mình” đã tràn lan trong đảng. Tình trạng “im tiếng hay đồng tình trong khi họp nội bộ, nhưng ra ngoài lại phát ngôn chống lại” cũng đang phát triển sâu rộng trong hàng ngũ khiến đảng lo âu.
   
Cuối cùng, đòi hỏi cán bộ, đảng viên phải “Gương mẫu, khiêm tốn, tu dưỡng rèn luyện, học tập suốt đời” (Điều 5) để thành người tốt cũng chỉ nói cho vui miệng thôi, không ai muốn làm gương cho ai. Tình trạng “thượng bất chính, hạ tắc loạn” là bằng chứng trong tiến trình chống tham nhũng, tiêu cực.

Phạm Trần
(05/024)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Ngày 30 tháng 5, một bồi thẩm đoàn ở New York kết luận, cựu Tống thống Donald Trump phạm tất cả 34 tội danh. Đây là một sự kiện chưa từng xảy ra trong lịch sử nước Mỹ, khi lần đầu tiên một cựu tổng thống bị tuyên án nhiều tội đại hình trong một vụ án hình sự. Ông Trump bị kết tội làm làm giả hồ sơ kinh doanh để che giấu các khoản khoản thanh toán tiền bịt miệng cho cựu ngôi sao phim khiêu dâm Stormy Daniels, nhằm mục đích ém nhẹm các thông tin bất lợi trước cuộc bầu cử năm 2016, để cử tri bỏ phiếu cho ông ta.
Hôm rồi, cháu Út hỏi: Người mình hay nói “phải sống đàng hoàng tử tế”. Thế nào là “đàng hoàng”, hả bố ? Tôi lúng túng không biết trả lời sao cho gọn gàng và dễ hiểu nên đành phải kể lại cho con nghe mẩu chuyện ngăn ngắn, của một nhà báo lẫy lừng (Anh Ba Sàm) đọc được qua Thông Tấn Xã Vỉa Hè: “Sau 1975, có những thứ mà Sài Gòn, miền Nam làm cho hắn rất lạ và không thể quên. Một đêm, chạy xe máy về nhà (ông cậu), tới ngã tư đèn đỏ, ngó hai bên đường vắng hoe, hắn rồ ga tính vọt thẳng. Bất ngờ nghe bên tai tiếng thắng xe cái rẹc, liếc qua thấy ông lão với chiếc xích lô trống không. Quê quá, phải dừng theo!”
Nếu cái gì cũng có bước khởi đầu của nó thì -- ngoài công việc thường ngày là quan sát hành động của từng con người để có một phán xét cuối cùng vào thời điểm thích hợp -- đâu là việc làm đầu tiên của Thượng Đế? Câu trả lời, theo một câu chuyện chỉ để cười chơi, rất thích hợp với bộ máy chuyên tạo nên cảnh rối ren hỗn loạn trên đất nước chúng ta. Cái câu chuyện về một cảnh trà dư tửu hậu khi những nhà chức nghiệp cãi nhau rằng nghề của ai có trước, dựa trên những tín lý từ bộ kinh Cựu Uớc, đặc biệt là chương Sáng Thế Ký.
Đảng CSVN có nhiều chứng bệnh lây nhiễm trong thời kỳ “đổi mới” như tham nhũng, tiêu cực, lợi ích nhóm và chia rẽ, nhưng 3 chứng “nhận vơ”, “lười lao động” và “lười làm việc” của một bộ phận không nhỏ cán bộ đảng viên đã khiến Đảng lo sợ.
Bất ngờ sáng 30/05/24, TT Biden tuyên bố bỏ giới hạn sử dụng võ khí của Huê Kỳ cung cấp cho Ukraine đánh Nga. Đồng thời, Âu châu đã thỏa thuận một quyết định mới quan trọng là bỏ giới hạn đỏ, gởi huấn luyện viên quân sự qua Ukraine giúp quân đội Ukraine, cho phép Ukraine sử dụng các loại võ khí mạnh và có tầm hoạt động xa tới lãnh thổ Nga nhằm những mục tiêu quân sự. Riêng Anh đã bước tới trước, một số quân đội Anh đang hoạt động tại Ukraine.
“Que Sera Sera,” ca khúc này luôn gắn bó với tâm tư của cậu bé bảy tuổi. Đi xem xi-nê với mẹ, sau này mới biết là phim The Man Who Knew Too Much, về nhà tôi nhớ mãi cái giai điệu vui tươi và đôi môi nhảy múa, khi nữ diễn viên hát đoạn que sera sera. “Chuyện gì đến sẽ đến,” một câu nói đầy thơ mộng đối với cậu bé, rồi dần dần lớn lên biến thành câu nói chấp nhận chuyện ngày mai ‘Life is a crazy ride, and nothing is guaranteed. (Đời là chuyến đi điên rồ, không có gì bảo đảm. ‘Eminem’.) Dường như, có một chút bất cần, không quan tâm chuyện gì sẽ xảy đến. Tưởng chỉ là như vậy, ai ngờ, câu nói bỗng đứng dựng lên, lớn tiếng hỏi: “Chuyện gì đến sẽ đến là sao?” Đúng, “sẽ đến” thuộc về tương lai, thuộc về bí mật, nhưng “chuyện gì đến,” một phần đã bị khám phá, tìm thấy, công bố. Chúng ta, con người hiện tại, thế kỷ 21, may mắn có một khoa học khá trung thực và năng nổ, mở ra cho sự hiểu biết còn kém cỏi, nhiều nơi quá khứ còn tối tăm và nhiều nơi chờ ánh sánh rọi tới.
Người Việt rất hay buồn. Họ buồn đủ chuyện, đủ thứ, đủ cách, đủ kiểu, đủ loại và buồn dài dài: buồn chồng, buồn vợ, buồn con, buồn chuyện gia đình, buồn chuyện nước non, buồn chuyện tình duyên, buồn trong kỷ niệm, buồn tình đời, buồn nhân tình thế thái, buồn thế sự đảo điên, buồn tàn thu, buồn tàn canh gió lạnh … Đó là chưa kể những nỗi buồn buồn lãng xẹt: buồn trông con nhện giăng tơ, buồn trông cửa bể chiều hôm, buồn trông nội cỏ rầu rầu, buồn trông con nước mới sa …
Trong thời gian gần đây, thế giới đã chứng kiến cuộc khủng hoảng lãnh đạo chưa từng thấy ở Việt Nam kể từ ngày quốc gia Á châu này nằm trong tay thống trị của đảng Cộng Sản gần một nửa thế kỷ. Tính từ tháng Năm, 2022 đã có hai chủ tịch nước, hai phó thủ tướng, một trưởng ban kinh tế trung ương, chủ tịch quốc hội, và một thường trực ban bí thư kiêm trưởng ban tổ chức trung ương bị cách chức vì chiến dịch chống tham nhũng. Bộ Chính Trị Khóa 13 cũng bị mất năm ủy viên hiện chỉ còn 13 người. Nhiều nhà quan sát chính trị tự hỏi đã đến lúc Việt Nam chuyển biến thành một nước dân chủ hay chưa? Kinh nghiệm những nước cộng sản Trung Âu và Đông Âu đã trải nghiệm qua tiến trình này khoảng bốn thập niên về trước có giúp gì cho Việt Nam ngày nay được không? Đây cũng là chủ đề của bài báo này
Dù sống cùng thời nhưng khác nơi nên tôi không gặp Nguyễn Tất Thành lần nào ráo. Giao lưu, tương tác, chit chat … (qua không gian mạng) cũng không luôn. Bởi vậy, tôi chỉ đoán già/đoán non rằng con đường học vấn của ổng không dài và (dường như) cũng không được suôn sẻ gì cho lắm.
Trong lúc đảng chuẩn bị các kỳ họp Trung ương để tìm nhân sự cho khóa đảng XIV thì rộ lên tuyên truyền về “dân chủ Xã hội Chủ nghĩa” ở Việt Nam. Đảng nói văng mạng rằng: “Đặc trưng của dân chủ xã hội chủ nghĩa là quyền dân chủ của công dân không ngừng được mở rộng trong tất cả các lĩnh vực hoạt động của nhà nước, của xã hội mà cơ bản nhất là dân chủ về kinh tế.” Nhưng thực tế không phải như vậy. Tất cả mọi quyết định điều hành việc nước phải “do đảng, vì đảng và của đảng”.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.