Hôm nay,  

Ủy Ban Ngoại Giao Hạ Viện Chấp Thuận Dự Luật Nhân Quyền Cho Việt Nam

8/2/200700:00:00(View: 7224)

Ông Patrick Creamer , Giám Đốc Văn Phòng Liên Lạc của Dân Biểu Chris Smith (R – NJ)  cho biết Ủy Ban Ngoại Giao của  Hạ Viện đã chấp thuận dự luật cải thiện nhân quyền cho Việt Nam do Dân Biểu Chris Smith đưa ra. Dự Luật này là “Vietnam Human Rights Act of 2007” ( H.R. 3096).

Trong cuộc thảo luận ở Ủy Ban Ngoại Giao, Dân Biểu Christ Smith đã trình bày,  sau khi Chính Quyền Việt Nam  tuyên bố  đang tiến triển theo chiều hướng mới  thì họ lập tức truy lùng và bắt bớ một số người  thuộc thành phần ưu tú nhất,  có khả năng và can đảm  nhất, cả nam lẫn nữ , những người đã lên tiếng về vấn  đề nhân quyền,  để bỏ tù ho.  Hành động đàn áp thô bạo này thật trái với lương tâm.

Đạo luật H.R. 3096 này  cảnh cáo nhà cầm  quyền CS Việt Nam rằng con đường vi phạm nhân  quyền sẽ đưa tới một số biện pháp bị trừng phạt.

Dự luật này sẽ cấm tăng viện trợ không nhân đạo cho Việt Nam trong lúc này, trừ khi có những tiến triển cụ thể   từ phía CSVN như trả tự do cho những tù nhân chính trị hay tôn giáo, tôn trọng quyền tự do  tôn giáo, trả lại tài sản, người dân được tự do đến với những chương trình tỵ nạn, tôn trọng nhân quyền của những người thiểu số và có những biện pháp thích ứng để chấm dứt tệ nạn buôn người…

Dân Biểu Christ Smith cũng nhắc đến trường hợp của Lm Lý , tù nhân lương tâm đã ở trong  tù 13 năm, đã bị vây bắt. Cha Lý là cố vấn của Khối 8406 một phong trào dân chủ bắt đầu hồi Tháng 8, 2006. Hồi Tháng 3, 2007 Cha Lý bị bắt và bị kêu án 8 năm tù. Công an cũng bắt phát ngôn viên của Đảng Thăng Tiến là Luật Sư Lê Thị Công Nhân, và nhà đấu tranh là Luật sư Nguyễn Văn Đài.

Dân Biểu Chris Smith nhấn mạnh những vụ đàn áp mới đây của Chính Quyền Cộng Sản là những vi phạm trắng trợn,  không thể chấp nhận được trước cộng đồng quốc tế.   Dân Biểu Christ Smith cũng đòi hỏi Bộ ngoại Giao đưa ra những báo cáo hằng năm về những tiến bộ về nhân quyền của Việt Nam.

Dự luật này chỉ mới  được thông qua ở Ủy Ban  Ngoại Giao Hạ Viện,  sẽ được đưa ra biểu quyết ở Hạ Viện HK. Bắt đầu tuần này 435  Dân Biểu Quốc Hội HK  sẽ nghỉ Hè,  trở về đơn vị địa phương ở tiểu bang của họ. Đồng bào Việt Nam nên dành thì giờ để đến gặp gỡ những vị dân biểu ở đơn vị của mình , yêu cầu họ yểm trợ  chúng ta bằng cách chấp thuận dự luật này,  khi họ  trở lại biểu quyết  ở Quốc Hội

Theo luật thì chỉ cần 2/3 dân biểu Hạ Viện chấp thuận thì dự luật này sẽ được thông qua rồi đưa lên Thượng Viện Hoa Kỳ. Trước đây hai dự luật tương tự  (H.R.2833)  ở  107th Congress và Dự Luật (H.R. 1587) 108th Congress đã được thông qua  nhưng không bao giờ được đưa lên Thưọng Viện.

Dự Luật này rất quan trọng, với dự luật này chúng ta có thể giúp Lm Lý,  và những ngừơi đấu tranh đang bị cầm tù. Hơn thế nữa, dự luật này dành bốn triệu trong vòng hai năm cho những tổ chức hay những cá nhân nào đấu tranh cải tiến vấn đề  nhân quyền ở Việt Nam  và sẽ cho 10 triệu để làm ngăn chặn Chính quyền Việt Nam phá sóng đài Á Châu Tự Do.

Chỉ có chúng ta quyềt định vấn đề của chúng ta, đồng bào cố đến  văn phòng của  dân biểu ở đơn vị mình để vận động với dân biểu địa phương chấp  thuận dự luật này khi họ đại diện chúng ta trở về làm việc ở Quốc Hội HK.

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Đến nay, đối với đồng bào ở trong nước và cộng đồng người Việt ở hải ngoại kể từ 30-4-1975, sau 45 năm, những ngày ấy, những năm tháng ấy, không bom đạn trên đầu, nhưng sao trong lòng của mỗi chúng ta cứ lo âu, xao xuyến, sục sôi những chuyển đổi. Không sục sôi chuyển đổi sao được, những tiến bộ Khoa học Công nghệ 4.0, nhất là sự tiến bộ của điện toán, của hệ thống truyền thông, thông tin vượt tất cả mọi kiểm soát, vượt mọi tường lửa, thế giới phô bày trước mắt loài người, trước mặt 90 triệu đồng bào Việt Nam, những cái hay cũng như những cái dỡ của nó một cách phũ phàng.
“Bà X khoảng bốn mươi tuổi, hiện đang sống với chồng và con gái trong một căn nhà do chính họ làm chủ, ở California. Bà nói thông thạo hai thứ tiếng: Anh và Việt. Phục sức giản dị, trông buồn bã và lo lắng, bà X tuy dè dặt nhưng hoàn toàn thành thật khi trả lời mọi câu hỏi được đặt ra. “Bà rời khỏi Việt Nam vào năm 1980, khi còn là một cô bé, cùng với chị và anh rể. Ghe bị cướp ba lần, trong khi lênh đênh trong vịnh Thái Lan. Chị bà X bị hãm hiếp ngay lần thứ nhất. Khi người anh của bà X xông vào cứu vợ, ông bị đập búa vào đầu và xô xuống biển. Lần thứ hai, mọi chuyện diễn tiến cũng gần như lần đầu. Riêng lần cuối, khi bỏ đi, đám hải tặc còn bắt theo theo mấy thiếu nữ trẻ nhất trên thuyền. Chị bà X là một trong những người này.
Tìm được ý nghĩa thực của phương trình từ năm 2012 nhưng không dám công bố vì còn kẹt một bí mật cuối cùng, loay hoay nghiên cứu, tìm tòi hàng năm không giải nổi. Nó nằm trong chữ C² (C bình phương) – bình phương tốc độ ánh sáng. Vật chất chỉ cần chuyển động nhanh bằng (C), tốc độ ánh sáng, là biến thành năng lượng rồi, còn sót cái gì để mà đòi bay nhanh hơn? – C+1 đã là dư. C nhân hai, nhân ba là dư quá lố, vậy mà ở đây còn dư kinh hồn hơn, là c bình phương lận – c nhân với c (186,282 x 186,282) nghĩa là khoảng 34,700,983,524 dặm/ giây!
Sau trận Phước Long 6/1/1975, Hoa Kỳ im lặng, Ủy ban Quốc tế Kiểm soát và Giám sát Đình chiến bất lực, cuộc chiến đã đến hồi chấm dứt. Ngày 10/3/1975, Thị xã Ban Mê Thuột bị tấn công thất thủ sau hai ngày chống cự, Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu ra lệnh rút quân, cao nguyên Trung phần lọt vào tay cộng sản. Ngày 8/3/1975, quân Bắc Việt bắt đầu tấn công vào Quảng Trị, Quảng Trị mất, rồi các tỉnh miền Trung lần lượt mất theo.
Khi bỏ nước ra đi tìm tự do, tất cả bậc cha mẹ Việt Nam đều nghĩ đến tương lai của các đứa con mình.Các con cần phải học, học và học… Sự thành đạt của con em chúng ta trong học vấn được xem như là sự thành công và niềm hảnh diện chung của cha mẹ Viêt Nam trên miền đất hứa.
Tháng Tư lại trở về, gợi nhớ đến ngày cuối cùng, lúc toàn miền Nam rơi vào tay đoàn quân xâm lược từ phương bắc, lần này là lần thứ 45! Trong ký ức của mỗi người dân miền Nam chúng ta, có biết bao nhiêu khúc phim lại được dịp hiển hiện, rõ ràng và linh động như vừa mới hôm qua. Có người nhớ đến cảnh hỗn loạn ở phi trường Tân Sơn Nhất, có người không sao quên được những năm tháng tù tội trong trại giam cộng sản, có người nghẹn ngào ôn lại cảnh gia đình ly tán trong những ngày kinh hoàng đó, và có biết bao người còn ghi khắc mãi những ngày lênh đênh trên sóng nước mịt mù hay băng qua rừng sâu núi thẳm để tìm đến bến bờ tự do.
Tôi sinh ra đời tại miền Nam, cùng thời với “những tờ bạc Sài Gòn” nhưng hoàn toàn không biết rằng nó đã “làm trung gian cho bọn tham nhũng, thối nát, làm kẻ phục vụ đắc lực cho chiến tranh, làm sụp đổ mọi giá trị tinh thần, đạo đức của tuổi trẻ” của nửa phần đất nước. Và vì vậy, tôi cũng không thấy “phấn khởi” hay “hồ hởi” gì (ráo trọi) khi nhìn những đồng tiền quen thuộc với cuộc đời mình đã bị bức tử – qua đêm! Suốt thời thơ ấu, trừ vài ba ngày Tết, rất ít khi tôi được giữ “nguyên vẹn” một “tờ bạc Sài Gòn” mệnh giá một đồng. Mẹ hay bố tôi lúc nào cũng xé nhẹ nó ra làm đôi, và chỉ cho tôi một nửa. Nửa còn lại để dành cho ngày mai. Tôi làm gì được với nửa tờ giấy bạc một đồng, hay năm cắc, ở Sài Gòn – vào năm 1960 – khi vừa mới biết cầm tiền? Năm cắc đủ mua đá nhận. Đá được bào nhỏ nhận cứng trong một cái ly nhựa, rồi thổ ra trông như hình cái oản – hai đầu xịt hai loại xi rô xanh đỏ, lạnh ngắt, ngọt lịm và thơm ngát – đủ để tôi và đứa bạn chuyền nhau mút lấy mút để mãi
Chiến tranh Việt Nam có hai chiến trường: Đông Dương và Mỹ. Bắc Việt cố gắng kéo dài cuộc chiến trên chiến trường Việt Nam và đồng thời làm mệt mỏi công luận trên chiến trường Mỹ. Đứng trườc chiến lược này và kế thừa một di sản là sức mạnh quân sự, các tình trạng tổn thất và phản chiến đang gia tăng, Tổng thống Nixon cân nhắc mọi khả năng trong chính sách. Nixon quyết định chỉnh đốn các trận địa chiến cho miền Nam Việt Nam trong khi củng cố khả năng chiến đấu cho họ. Sự giảm bớt vai trò của chúng ta sẽ hỗ trợ cho công luận trong nước Mỹ. Trong thời gian này, Nixon cũng để cho Kissinger tổ chức mật đàm càng nhanh càng tốt.
Bất kỳ chiến lược nào để giảm bớt mối đe dọa từ các chính sách xâm lược của Trung Quốc phải dựa trên sự đánh giá thực tế về mức tác động đòn bẩy của Hoa Kỳ và của các cường quốc bên ngoài khác đối với sự tiến hóa bên trong nội bộ Trung Quốc. Ảnh hưởng của những thế lực bên ngoài đó có giới hạn về cấu trúc, bởi vì đảng sẽ không từ bỏ các hoạt động mà họ cho là quan trọng để duy trì sự kiểm soát. Nhưng chúng ta quả thực lại có những khí cụ quan trọng, những khí cụ này hoàn toàn nằm ngoài sức mạnh quân sự và chính sách thương mại. Điều ấy là những phẩm chất “Tự do của người Tây phương” mà người Trung Quốc coi là điểm yếu, thực sự là những sức mạnh. Tự do trao đổi thông tin, tự do trao đổi ý tưởng là một lợi thế cạnh tranh phi thường, một động cơ tuyệt vời của sự cách tân và thịnh vượng. (Một lý do mà Đài Loan được xem là mối đe dọa đối với Cộng hòa Nhân dân Trung Quốc, chính là vì nó cung cấp một ví dụ với quy mô tuy nhỏ nhưng lại hùng hồn về sự thành công của hệ thống chính trị và kin
Nửa tháng trước hiệp định Genève (20-7-1954), trong cuộc họp tại Liễu Châu (Quảng Tây, Trung Cộng), từ 3 đến 5-7-1954, thủ tướng Trung Cộng Châu Ân Lai khuyên Hồ Chí Minh (HCM) chôn giấu võ khí và cài cán bộ, đảng viên cộng sản (CS) ở lại Nam Việt Nam (NVN) sau khi đất nước bị chia hai để chuẩn bị tái chiến. (Tiền Giang, Chu Ân Lai dữ Nhật-Nội-Ngõa hội nghị [Chu Ân Lai và hội nghị Genève] Bắc Kinh: Trung Cộng đảng sử xuất bản xã, 2005, Dương Danh Dy dịch, tựa đề là Vai trò của Chu Ân Lai tại Genève năm 1954, chương 27 "Hội nghị Liễu Châu then chốt".) (Nguồn: Internet). Hồ Chí Minh đồng ý.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.