Hôm nay,  

Sách Mới Về Cuộc Chiến Vn Sẽ Dạy Ở Các Trường Cali

26/04/200400:00:00(Xem: 5855)
Little Saigon, Westminster (Nguyễn Đức – VB) -- Quyển sách giáo khoa “Vietnamese Americans: Lessons In American History” xuất bản lần thứ hai đã được Cơ Quan Liên Hiệp Á Châu Thái Bình Dương (The Orange County Asian and Pacific Islander Community Alliance, Inc. - OCAPICA) cho ra mắt giới truyền thông bạ´o chí lúc 10 giờ sáng ngày thứ Sáu 23/04/2004 tại hội trường nhật báo Người Việt.
Đây là tài liệu giáo dục đầu tiên nói về người Mỹ gốc Việt tại Hoa Kỳ, về cuộc chiến tranh Việt Nam dưới góc nhìn của người dân Miền Nam Việt Nam. Quyển sách này đã được giảng dạy tại các trường học thuộc tiểu bang California từ 2 năm qua và hiện được hỗ trợ bởi đạo luật AB~´78, đạo luật này khuyến khích các giáo viên dạy về chiến tranh Việt Nam, mà dân biểu địa hạt 95, ông Lou Correa đang cổ động mạnh mẽ.
Sau phần trình bày tổng quát của ông James Lam về nội dung buổi họp báo trước một số đông đại diện báo giới, truyền hình, truyền thanh và các tổ chức bảo tồn tiếng Việt, giáo sư Michael Matsuda, gốc Nhật, trưởng ban biên soạn sách giáo khoa này đã nói về tiến trình hình thành cuốn sách, phạm vi giảng dạy cũng như tầm ảnh hưởng rất quan trọng về ý nghĩa lịch sử của cuộc chiến tranh Việt Nam không phải chỉ với người Mỹ gốc Việt mà với tất cả công dân Mỹ. Ông hiện giảng dạy tại học khu Anaheim, là cố vấn của Bộ Giáo Dục, người được bộ bổ nhiệm soạn thảo sách giáo khoa. Trả lời một câu hỏi của ký giả báo Người Việt là làm cách nào để cuốn sách ngày càng được nhiều giáo viên dùng giảng dạy ông đã vui vẻ dùng ngay câu đó để hỏi lại và nhận được lời hứa hẹn của người hỏi là sẽ thông qua báo chí phổ biến rộng rãi về cuốn sách này đến độc giả người Việt. Ông Michael Matsuda cũng nhấn mạnh nếu cuốn sách được sự chú ý của 250 ngàn giáo viên trong tiểu bang California thì tầm ảnh hưởng sẽ rất quan trọng.

Sách “Người Mỹ Gốc Việt: Những Bài Học Trong Lịch Sử Hoa Kỳ “ bằng tiếng Anh ấn bản lần thứ hai gồm 10 bài học chính
- Bài 1: Thuyền Nhân, Chia Ly và Mất Mát – Boat Poeple, Separation and Loss
- Bài 2: Di Dân và Tỵ Nạn – Immigrations and Refugees
- Bài 3: Quyền Con Người (Nhân Quyền) – Human Rights
- Bài 4: Tiếng Nói và Danh Phận – Voice and Identity
- Bài 5: Nhóm và Vùng - Groups and Territories
- Bài 6: Kỳ Thị: Hate Crimes
- Bài 7: Hồ Chí Minh và Tự Do Ngôn Luận – HoChiMinh and Freedom of Speech (nói về vụ Trần Trường)
- Bài 8: Lịch Sử Vấn Đáp và Đa Văn Hóa - Oral History and Multicaltural
- Bài 9: Tượng Đài Việt Mỹ – A Vietnamese Amerian Monument
- Bài 10: Hậu Quả Chiến Tranh và Quyền Công Dân - Consequences of War and Civil Right
Sách dùng nhiều hình ảnh thời sự của nhà báo nhiếp ảnh Lý Kiến Trúc.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
tcd_04272004_2.jpgHình trên, cựu Tướng Lê Minh Đảo, thứ 2 từ trái của hàng đầu.
tcd_04272004_1.jpgHình trên, HT Tịnh Từ, thứ 3 từ phải.
tcd_04262004_3.jpgHòa Thượng Thích Chí Viên và nhà báo Nguyễn Thiện Cơ (Người thứ 3- 4 từ trái) đang quan sát những ca mổ cho bệnh nhân xã Vĩnh Lương tại BV tỉnh Khánh Hòa ngày 15 tháng 4 năm 2004.
Tiệc Chay Gây Qũy Bảo Trợ Chương Trình Phát Thanh ‘’Phật Pháp Áp Dụng Trong Đời Sống’’. Vào 4:00 giờ chiều Chủ Nhật ngày 25-4-2004, tại Nhà hàng Seafood Palace # 2 Có pháp thoại với Thiền sư Thích Tịnh Từ, Viện Trưởng Tu Viện Kim Sơn. Vé ủng hộ Hoằng Pháp từ $20.00
tcd_04242004_2.jpgHình trên, vũ "Xe Chỉ Luồn Kim." Hình giữa, trái, hoạt cảnh "Xe Đạp Ơi." Giữa, phải, cảnh đưa đón ở phi trường được sinh viên dàn dựng công phu. Hình dưới, bà nội kể chuyện cổ tích cho cháu nghe.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.