Hôm nay,  

Đọc ‘Đường Ta Đi, Một Đoạn Đời Binh Lửa’ Của Nguyễn Lê Minh

09/06/201519:16:00(Xem: 11059)

Nguyen Ngoc BaoThư Mời ra mắt tác phẩm “Đường Ta Đi, Một Đoạn Đời Binh Lửa.”


Chiều thứ Bẩy 13 tháng 6 năm 2015, Diễn Đàn Cựu Sinh Viên Quân Y sẽ tổ chức buổi ra mắt tập thơ “Đường Ta Đi, Một Đoạn Đời Binh Lửa” của Nguyễn Lê Minh trong khoảng thời gian từ 1 giờ 30 đến 4 giờ 30 tại Hội trường VNCR, 14861 Moran St, Westminster, CA 92683. Tác giả vốn là y sĩ trưởng của một lữ đoàn Thủy Quân Lục Chiến trong chiến tranh Việt Nam trước 1975. Hầu hết những bài trong tập thơ được viết trong giai đoạn 1972-1973, ghi lại những hình ảnh tác giả chứng kiến và tâm trạng của ông khi tham gia các trận chiến khốc liệt lúc bấy giờ.


***
Hơn một năm về trước, anh Nguyễn Lê Minh gửi tôi bản thảo Đường Ta Đi, Một Thời Binh Lửa. Hôm ấy là ngày cuối tuần đúng thời khắc đến thăm hai cụ thân sinh, nên tôi cầm tập thơ theo để đọc trong lúc ở nhà ông bà. Khi tôi đến, mẹ tôi nhờ tôi lái xe đưa bà đi vài nơi. Tôi để tập thơ lên bàn trong phòng ăn rồi cùng bà ra đi.
Khoảng đôi ba giờ sau hai mẹ con trở về. Tôi vừa ngồi xuống ghế thì bố tôi chống gậy từ phòng trong ra trao cho tôi tập thơ và bảo:
- Thơ của ai hay quá!
- Thưa, của anh Minh, gần nhà mình trong cư xá.
Gia đình anh và gia đình tôi cùng ở trong cư xá Sĩ Quan Chí Hòa, Sài Gòn, sau đổi tên thành cư xá Bắc Hải, từ năm 1957 đến tháng Tư năm 1975.
- Thơ hay lắm! Bố tôi lập lại.
Bố tôi là người của thế hệ yêu thi ca thế kỷ 19, Kiều của Nguyễn Du, Chinh Phụ Ngâm của Đoàn Thị Điểm, và những bài Đường Thi của Nguyễn Khuyến, Nguyễn Công Trứ, Cao Bá Quát, Bà Huyện Thanh Quan. Ông vốn không có cảm tình ngay cả với dòng thơ gọi là Thơ Mới, xuất hiện vào thập niên 30 của thế kỷ trước. Vì vậy, tôi có đôi chút ngạc nhiên khi cụ khen Đường Ta Đi, lời tuy vắn tắt nhưng giọng mang âm hưởng trầm trồ.
Khi đọc tập thơ, tôi hiểu vì sao bố tôi dành những lời nồng hậu cho Đường Ta Đi. Một phần vì ông từng là chiến binh trong một tiểu đoàn khinh chiến thuộc quân đội Quốc Gia, đã tham gia nhiều mặt trận ác liệt tại miền Bắc từ năm 1951 đến ngày đất nước bị chia đôi năm 1954, và một phần vì thơ Nguyễn Lê Minh hay thật.
Với tôi, Đường Ta Đi là tập thơ đủ và thật nhất về cuộc chiến Việt Nam so với những thi phẩm cùng đề tài tôi từng đọc. Thơ có hình ảnh khốc liệt của quân tràn lên lớp lớp, điêu tàn tiếp điêu tàn, bên địch xác chết nằm đầy đồng, bên ta tử sĩ tiếp tử sĩ.
Thơ cũng có âm thanh của muôn quân reo hò, của cõi sống bom rơi đạn nổ, của ngột ngạt tiếng máy 25, của phành phạch những mái tôn rách nát, của tiếng rú từ những cột kèo gẫy gục, tiếng thương binh rên xiết trên chiến địa, và tiếng gió vờn quanh những gói poncho bọc xác người.
Không giống những bài thơ khác viết về chiến tranh, Đường Ta Đi dành một phần đáng kể để ghi lại thảm trạng của người dân lành cuống cuồng, vật vã giữa hai lằn đạn. Biết bao người dân, già có trẻ có, nam có nữ có, đã tức tưởi nằm xuống; biết bao gia đình đã xẩy đàn tan nghé vì chiến tranh. Những tang thương, mất mát này đã làm dấy lên trong lòng tác giả nỗi bất mãn, hoài nghi, và cả điên cuồng giận dữ trước bất lực của mình. Thấp thoáng trong những câu thơ của Nguyễn Lê Minh, tôi cảm nhận được tấm lòng của Đỗ Phủ và Nguyễn Du, hai nhà thơ được đời sau xem là có mối đồng cảm sâu sắc với người dân lầm than, cơ cực trong xã hội bất công thời của họ.
Thơ trong Đường Ta Đi cũng bộc lộ tâm trạng người lính dãi dầu qua lửa đạn, những khắc khoải, xót xa; những âu lo, trăn trở. Nhưng đẹp thay, thơ cũng có diện mạo người lính trẻ miền Nam hồn nhiên đánh giặc, hồn nhiên giữ nước, và có tình chiến hữu đậm đà, thứ tình khiến tác giả thêm vững chân khi bước trên những con đường hiểm nguy đầy gian khổ, bởi anh tin chắc rằng:
Bước ta đi trên đoạn đời máu lửa
Trượt ngã bao lần đã có những bàn tay
Đường Ta Đi cũng thể hiện tính nhân bản của người lính miền Nam mà tác giả là tiêu biểu. Qua câu thơ “Búa Liềm còn khát máu người,” Nguyễn Lê Minh hiểu rất rõ bản chất Cộng Sản và nguyên nhân của cuộc chiến. Tuy nhiên, với anh, những người nằm xuống, dù ở phía bên nào, cũng đều là những anh hùng. Họ cầm súng lao vào nhau chỉ vì “bước rẽ sai lầm của vài lãnh tụ,” và bị thúc đẩy bởi “những gọng kềm chủ nghĩa ngoại bang.”
Cổ Thành ơi! cho tôi cúi đầu kính phục
Những Chiến Sĩ Vô Danh
Dù tử thủ, dù tấn công
Dù thành công hay thất bại
Dù đã chết, thành thánh thần hay ma dại
Hay vẫn còn mưa nắng, hố hầm
Trong tim tôi các anh là những anh hùng
Dù đứng ở hai bờ đấu tranh Vàng Đỏ
Tuy nhiên, Đường Ta Đi không có hình ảnh những lá cờ phất cao và âm vang tiếng kèn đồng mừng chiến thắng, dù rằng các anh, những người lính Thủy Quân Lục Chiến, đã chiếm lại Cổ Thành Quảng Trị sau hơn hai tháng trời quần thảo với lực lượng cố thủ của địch trong Mùa Hè Đỏ Lửa. Có lẽ, đối với tác giả, không có kẻ thắng ở bất kỳ mặt trận nào trong cuộc chiến tang thương này, như ông Léon Blum, một chính khách của Pháp vào thập niên 40 thế kỷ trước, đã nhận định “Với kết cục của một cuộc nội chiến dai dẳng và bi thảm, chiến thắng cũng đồng nghĩa với thất bại.”


Về phương diện nghệ thuật, từ cổ đến kim, bản chất của thơ là trữ tình. Xét về khía cạnh này, có thể nói Đường Ta Đi là tập thơ sắc mầu đa dạng. Dòng thơ gói ghém tâm trạng tác giả qua đủ các thể trữ tình mà các nhà phê bình thường phân loại và được ông Nguyễn Hưng Quốc nhắc đến trong tác phẩm “Nghĩ Về Thơ” của ông. Nào là trữ tình công dân với những vấn đề liên quan đến Tổ Quốc, nào là trữ tình thế sự với những vấn đề trong phạm vi xã hội, nào là trữ tình cá nhân khi tác giả đối diện với bản thân, và nào là trữ tình siêu hình khi tác giả trăn trở về số phận mình.
Theo thiển ý, giá trị nổi bật của Đường Ta Đi là mức độ lan truyền cảm xúc từ tác giả đến người đọc qua những câu thơ. Tôi đã cảm thấy rợn da khi đọc “Những Giây Phút Linh Thiêng Đời Lính,” bài thơ thuật cảnh một cuộc địa pháo của địch mà tác giả so sánh với trò chơi đáo lỗ của trẻ con. Cũng từng là một người lính trên chiến trường, tôi thấy lại hình ảnh mình đang rúm người trong một chiếc hố cá nhân với tiếng đạn xé gió, tiếng nổ bên tai, và tiếng ai đó đang hát thầm thì bài đồng dao của một trò chơi mới.
Ai dữ, ai hiền
Ai vinh, ai nhục
Ai tục, ai tiên
Ai hùng, ai nhát
Ai dại, ai khôn
Hãy im, hãy im
Ngồi yên trong hố
Nghe tiếng pháo đi
Chờ viên đạn nổ…
Qua Đường Ta Đi, người đọc sẽ có cơ hội trải qua những cảm xúc với cường độ không kém trong nhiều câu thơ khác.
Tôi khá ngạc nhiên khi nhận thấy Đường Ta Đi không có chỗ cho những phút giây mơ mộng lãng mạn, và cũng không có hình ảnh của một người nữ thuộc loại em gái hậu phương, dù là trong tâm tưởng tác giả, điều hầu như đã trở thành ước lệ cho dòng thơ chiến tranh. Đúng vậy, đọc Đường Ta Đi, độc giả không hề bắt gặp những câu trữ tình nhẹ nhàng kiểu Quang Dũng như “thoáng hiện em về trong đáy cốc” hay ngổ ngáo kiểu Nguyễn Bắc Sơn “lúc này đây ta không thèm đánh giặc, thèm uống chai bia thèm châm điếu thuốc, thèm ngọt ngào giọng hát em chim xanh”, hai nhà thơ nổi tiếng của dòng thơ chiến tranh. Theo thiển ý, sự thiếu thốn này khiến Đường Ta Đi trở nên trung thực đối với một cuộc chiến tàn khốc, đầy máu và nước mắt.
Có thể nói trong thơ Nguyễn Lê Minh chỉ có một người nữ duy nhất là mẹ anh. Hình ảnh bà trong tâm tưởng, những kỷ niệm với bà (ta thấy ta 25 năm trước, trong thúng mẹ lủng lẳng tản cư, thằng bé chỉ chỏ miệng bi bô “khói bụi”), lời bà dậy (lời mẹ dạy, điệu ru cò lả), những bức thư bà gửi anh (thư đã đầy túi nặng), những đối thoại loại thần giao cách cảm với bà (mẹ ơi, con của mẹ cha, ngờ đâu có lúc phải qua cầu này), và tiếng kinh cầu an bà tụng hằng đêm cho anh (mẹ mấy lần lo mê, bao đêm dài lệ ứa, bao câu kinh thầm thì) là niềm an ủi lớn lao, là động lực mãnh liệt giúp anh đi trọn Đoạn Đời Binh Lửa mà định mệnh đã dành sẵn. Trong dòng thơ viết về cuộc chiến Việt Nam, có lẽ không người lính nào nhắc đến mẹ nhiều như Nguyễn Lê Minh. Đó là điểm đặc biệt, và đầy giá trị nhân bản của Đường Ta Đi. Chiến tranh: thật khắc nghiệt! Người lính Việt Nam: thật can đảm! Bà Mẹ Việt Nam: thật tuyệt vời!
Về mặt hình thức, những bài thơ trong Đường Ta Đi được viết bằng nhiều thể loại, có thơ tự do, có thơ bốn chữ, năm chữ, sáu chữ, bẩy chữ, và có cả lục bát lẫn song thất lục bát. Tuy cụ Nguyễn Du bảo “linh văn bất tại ngôn ngữ khoa” (văn thiêng không phải nhờ ở khoa ngôn ngữ) nhưng theo tôi, thơ có thể dễ dàng mang lại cảm xúc cho người đọc nếu tác giả xử dụng thể loại thích hợp cho hình tượng và tâm trạng gửi gấm trong thơ. Nguyễn Lê Minh quả đã khéo tay trong lãnh vực này. Tính đa dạng của các thể loại thơ đã làm phong phú thêm cho sắc mầu chinh chiến của Đường Ta Đi.
Tôi tin rằng Đường Ta Đi sẽ được đón nhận nồng nhiệt bởi cả những người đã từng là lính trong chiến tranh Việt Nam lẫn các bạn trẻ hôm nay. Đường Ta Đi có đủ độ truyền cảm để làm hụt mất vài nhịp trong tim người lính cũ và khiến tâm hồn họ bồi hồi nhớ lại những kỷ niệm, những khuôn mặt thân thiết đã cùng nhau sớt chia bao gian khổ trên chiến trường. Thơ cũng đủ tính thuyết phục để người trẻ hôm nay, và những thế hệ mai sau, có cái nhìn chính xác hơn về cuộc chiến Việt Nam.
Phương Đông có câu “Người đàn ông có ích cho đời là người đã trồng một cái cây, có một đứa con, và để lại một quyển sách.” Xin chúc mừng tác giả Nguyễn Lê Minh. Trong cuộc đời, anh đã từng trồng hàng trăm cây, có ba người con, và viết biết bao bài thơ. Các con anh đã “thành nhân” và thơ anh rồi hôm nay “thành… sách.”
Một quyển sách xứng đáng đặt ở nơi trang trọng trong tủ sách gia đình mỗi người, đặc biệt là những người yêu thơ, và mãi nặng lòng với đất nước, như anh.

Nguyễn Ngọc Bảo

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Mỗi năm cứ đến ngày rằm tháng 7 âm lịch, mọi chùa chiền Phật Giáo và những đoàn thể đông người Việt đều tổ chức Lễ Vu Lan, một ngày lễ của Phật Giáo nhưng mang âm hưởng Văn Hóa Việt Nam. Gia đình Thiền Thực Nghiệm cùng đi với truyền thống dân tộc, tổ chức Lễ Vu Lan trong tinh thần tỏa rộng yêu thương, nối kết năng lượng lại với nhau để tưởng nhớ công ơn của những đấng sinh thành quá khứ lẫn hiện tiền
Chúa Nhật, lúc 11 giờ sáng, ngày 17/8/2025, Hội Thân Hữu Gò Công Nam California tổ chức lễ giỗ Đức Bình Tây Đại Tướng Quân Trương Công Định, tại nhà hàng Diamond Seafood Palace 1, thành phố Garden Grove, tiểu bang California. Đại Úy Huỳnh Ánh Nguyệt, Binh Chủng Nhảy Dù, ngồi ở bàn tiếp tân vui vẻ, ân cần tiếp đón quan khách. Đại Úy Nguyệt là một thành viên làm việc rất tích cực cho hội H.O khi Trung Tá Nguyễn Thị Hạnh Nhơn còn sinh tiền. Sự hiện diện của quan khách gồm có Hội Gia Long, như bà Hạnh Ngọc (Phó Hội Trưởng Gia Long), Hội Thân Hữu Gò Công, Hội Sóc Trăng, Cà Mau, Kiến Hòa, Phật Giáo Hòa Hảo, cư sĩ Điều Ngự, nghệ sĩ cải lương ở Hội Cao Đài, v.v. Cô Bích Thủy duyên dáng trong chiếc áo dài rực rỡ. Phụ nữ rất đông, người nào cũng mặc áo dài rất đẹp. Hội Trưởng là ông Trần Nghĩa Đời, ông Hồ Minh Xuân (có vợ là người Gò Công) và thư ký ông Đào Kiến Sơn.
Với chủ đề “Vinh Danh Quá Khứ, Tôn Vinh Hiện Tại, Thắp Sáng Tương Lai”, Giám Sát Viên, Địa Hạt 1 Quận Cam Bà Janet nguyễn đã tổ chức ba ngày lễ hội mang đầy ý nghĩa lịch sử nhân dịp kỷ niệm 50 năm người Việt phải bỏ quê hương đi tìm tự do ở các quốc gia khác trên khắp thế giới. Lễ Hội được tổ chức tại Freedom Hall trong công viên Mile Square thuộc thành phố Fountain Valley, miền Nam California vào ba ngày Thứ Sáu, Thứ Bảy và Chủ Nhật (15-17 tháng 8 năm 2025). Bên cạnh tòa nhà rộng lớn Freedom Hall dùng làm phòng triển lãm, phía ngoài một sân khấu rất lớn được dựng lên, hàng trăm ghế ngồi được sắp xếp ngay ngắn, và xung quanh đó có hàng trăm gian hàng phục vụ ăn uống, vui chơi, giải trí và nhiều gian hàng quảng bá thương hiệu, sản phẩm của các công ty... Một hình ảnh nổi bật phía ngoài sân khấu là chiếc Thuyền Tìm Tự Do của người Việt và một máy bay trực thăng, từng chở các quân y sĩ, y tá đi cứu thương ngoài mặt trận hay cứu người tỵ nạn trên biển đông.
Nếu muốn tạo ra một trận bão hoàn hảo tại Covered California (hợp tác giữa California Health Benefit Exchange và Sở Dịch vụ Chăm sóc Sức khỏe California) và các thị trường bảo hiểm khác của ĐạoLuật Chăm Sóc Sức Khỏe Giá Cả Phải Chăng (ACA), thì tất cả những gì cần phải làm là kéo dài thời gian ghi danh, tăng gánh nặng túi tiền của người tiêu dùng và chấm dứt hỗ trợ tài chính cho người ghi danh trẻ tuổi và khỏe mạnh nhất. Thế là người dân mất bảo hiểm, chi phí tăng cao, và một nhóm người ghi danh ít hơn, nhiều bệnh tật hơn, đồng nghĩa với phí bảo hiểm cao hơn.
Pechanga Resort Casino hân hạnh giới thiệu cùng quý khán thính giả chương trình nhạc sống mang chủ đề “Hoài Lâm – Hoa Nở Không Màu in USA” sẽ được tổ chức vào lúc 7 giờ tối ngày 14 tháng 9, 2025 tới đây. Hẳn giới yêu thích âm nhạc trong những năm gần đây ít ai không biết đến một giọng ca rất trẻ từ tỉnh nhỏ đã được nghệ sĩ Hoài Linh chú ý đến tài năng và xem như con nuôi của anh, đó là ca sĩ Hoài Lâm. Hoài Lâm đã đặc biệt thu hút sự chú ý của lớp nghệ sĩ đàn anh bằng khả năng ca hát của anh ngay từ lúc 14 tuổi trong lần hát tại Việt Nam nhân dịp nữ ca sĩ Bích Thảo kỷ niệm 9 năm ca hát của cô. Đến 16 tuổi, Hoài Lâm càng lúc càng đam mê với âm nhạc và đã được nam ca sĩ Đàm Vĩnh Hưng giúp đỡ, hướng dẫn trên con đường nghệ thuật. Hoài Lâm đã biết khai thác khả năng hát hay cũng như tài trình diễn trên sân khấu nhạc sống để lôi cuốn và chinh phục khán giả từ lúc còn rất trẻ.
California – (Ngày 28 tháng 7, 2025) – Năm thứ 10 liên tiếp, Pechanga Resort Casino lại vinh dự góp mặt trong danh sách đề cử độc quyền các khu nghỉ dưỡng/sòng bài xuất sắc, tranh tài danh hiệu “Sòng Bài Tốt Nhất Bên Ngoài Las Vegas” (Best Casino Outside of Las Vegas). Cuộc bình chọn thường niên của trang 10Best.com do USA Today đang tổ chức kêu gọi người hâm mộ bầu chọn cho sòng bài yêu thích nhất của mình bên ngoài Las Vegas. Một trong những ứng cử viên sáng giá nhất năm nay chính là Pechanga Resort Casino, tọa lạc gần Temecula. Pechanga cũng đồng thời được đề cử ở hạng mục “Sòng Bài Chơi Máy Kéo Tuyệt Nhất” (Best Casino for Slots). Khách đến thăm chỉ cần truy cập Pechanga.com/vote để tham gia bầu chọn cho Pechanga ở cả hai hạng mục này.
Đọc sách báo, thưởng thức âm nhạc là nhu cầu cần thiết cho người lớn tuổi. Người trẻ thích chơi thể thao, tập võ, đấu võ. Mỗi người có nhu cầu riêng. Người lớn tuổi sức khỏe không mạnh mẽ như ngày xưa thì nhu cầu khác hơn lúc còn trẻ, nên đọc sách báo, xem truyền hình và nghe đài phát thanh. Chúng ta may mắn sống ở California, ở đây có nhiều đài truyền hình và truyền thanh, trung tâm giải trí. Ở tiểu bang khác nếu không biết tiếng thì đành chịu. Ở đây, muốn ăn món gì cũng có, rau cải tươi đem từ nông trại tới, muốn ăn cá tươi nếu không muốn mua ở chợ thì đi câu cá, xuống biển bắt cá. Đời sống nếu muốn thảnh thơi, không lo nghĩ, thì lên rừng. Có người bỏ rừng về phố thị, có người bỏ thành phố về rừng, muốn gì thì làm việc đó. Người nào thích âm nhạc về lính thì cuối tuần có nhiều đại nhạc hội hát về lính.
Trong chương trình Giáo Dục Cộng Đồng (Community Education) Gia Đình Thiền Thực Nghiệm được trường University of the West (Đại Học Tây Lai) công nhận là lớp học “Non-Credit” theo chương trình mở rộng ngoại khoá. Trường UWest toạ lạc tại TP Rosemead-California do cố Đại Sư Tinh Vân sáng lập và cũng là chi nhánh của Phật Quang Sơn Đài Loan. Đại Học West gồm nhiều phân khoa và đặc biệt phân khoa “Chaplaincy-Tuyên Uý PG” là phân khoa đầu tiên cấp Tiến Sỹ (PH.D Program) tại Hoa Kỳ. Ngoài phân khoa Chaplaincy, trường đại học còn các phân khoa khác như Tâm Lý PG, Triết học PG, Tâm Lý, Tôn Giáo Học, Thương Mại và Anh Ngữ…
Ông X. Nguyễn bị trục xuất vào sáng sớm của một ngày trong tháng Tư. Cuối ngày hôm đó, vào lúc 5 giờ chiều, cô K. Nguyễn bay về Sài Gòn. Cô đến phi trường Tân Sơn Nhứt sau chuyến bay trục xuất anh cô khoảng một ngày.“Khi đến Tân Sơn Nhứt, họ đưa anh tôi và mấy người bị trục xuất một lối đi đặc biệt để vào nơi làm thủ tục hải quan. Họ phỏng vấn, lăn tay, làm giấy tờ. Rồi họ đọc tên từng người, nếu có thân nhân, họ sẽ dắt ra cổng, bàn giao lại cho người nhà. Với ai không có thân nhân, nhưng có tên trong danh sách của Ba Lô Project (BLP) thì tình nguyện viên của nhóm sẽ nhận. BLP cho mỗi người một ba lô, trong đó có những vật dụng cá nhân cần thiết, một điện thoại có sim sẵn và $50”, cô K. kể.
Tháng 8 này, Sky River Casino chào mừng cột mốc 3 năm hoạt động một cách hoành tráng với chương trình Biếu Tặng Cú Ăn Ba Ngoạn Mục trị giá $300,000, mang đến các cơ hội thắng lớn chưa từng có cho quý khách xuyên suốt tháng. Sự kiện đặc biệt này tiếp tục khẳng định cam kết của sòng bạc trong việc mang đến trải nghiệm giải trí đỉnh cao và tri ân các khách hàng thân thiết
DB Derek Trần: Tôi làm tất cả để bảo vệ cộng đồng mình trong vấn đề di trú

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.