Hôm nay,  

Nguyên Khai Triển Lãm Tranh: Dầu, Điêu Khắc, Chạm, Gò...

14/08/200600:00:00(Xem: 3291)

- Đa Số Họa Phẩm Mang Dấu Ấn Kỷ Niệm Đẹp Về Saigon Và Cố Đô Huế

Ảnh trên từ trái qua: DB Trần Thái Văn, DB Lynn Dauche, nhà văn Nhã Ca, họa sĩ Nguyên Khai, nghị viên Janet Nguyễn cắt băng khánh thành. Ảnh dưới: GSV Lou Correa (giữa) đã tặng bằng lưu niệm với lời khen tặng "tranh Nguyên Khai dễ làm người VN nhớ nghĩ tới quê hương".

Westminster (VB) . - Hầu như những người xem tranh NGUYÊN KHAI hôm Thứ Bảy tại Việt Báo Gallery cùng cảm nhận sự thanh thoát, hay gợi nhớ các ấn tượng đẹp về quê hương VN với Saigon và Cố Đô Huế một thời, qua 24 bức khổ lớn bằng sơn dầu, pha lẫn điêu khắc, chạm trổ, gò nắn những mảng kim loại, có khi lấp lánh tia phản chiếu trông ngỡ như thủy tinh!

Không có tiếng ghi ta thùng đệm nhạc, mà bảy bức tranh sơn dầu vẽ thiếu nữ Việt Nam dễ khiến khán giả nhớ tới đôi câu trong bài hát Như Cánh Vạc Bay hay Diễm Xưa, Nắng Thủy Tinh của Trịnh công Sơn.

Giáo sư Nguyễn Lâm Kim Oanh và cô Xuyến Đông có cùng một nhận xét "trông các bức tranh  cảm nhận ngay sự thanh thoát, nhẹ nhàng, bình yên, thấy được các cá tính của cô gái Việt, từ mộng mơ, yêu đời, song khi nhìn sâu hơn,thấy có sức chịu đựng, nhẫn nại !"

Hóa ra họa sĩ Nguyên Khai và họ Trịnh từng là bằng hữu thời kỳ son trẻ với tháng ngày lãng mạn cầm kỳ thi tửu: "Dạo ấy, Sơn có khi ngủ lại trụ sở Hội Họa Sĩ Trẻ của nhóm họa sĩ chúng tôi, ở cạnh CPS,Nguồn Sống ngay trung tâm Saigon", ông nói.

Gs Oanh nói thích nhất là bức Leave Home, khổ 40x72 inches. Đấy cũng là bức gây sự chú ý của gần một trăm người xem trong buổi khai mạc cuộc triển lãm. Người họa sĩ  từng trải qua hai trường Cao Đẳng Mỹ Thuật Huế và Saigon dạo 40 năm trước này bày tỏ: "hàng trăm hàng ngàn cánh chim trên bức vẽ đan kết lại với nhau trên nền đỏ cam này có khác gì tựa đề tranh: Đàn Chim Bỏ Xứ. Đàn chim thiên di giữa khung trời khói lửa chiến chinh và kết tụ lại khắp nơi ở hải ngoại!" Nữ nghị viên Janet Nguyễn trước khi thay mặt HĐTP Garden Grove  trao tặng một tấm giấy khen ký tên Thị Trưỡng Bill Dalton, tỏ ra ưa thích đặc biệt với bức vẽ nhìn từ trên cao như bức không ảnh, vẽ quê nhà mờ mờ ảo ảo, song thấy toàn cảnh ruộng đồng, dăm xóm nhà bên lũy tre xanh.  Ông Giám sát Viên Lou Correa lướt nhìn một số tranh, nhận ra ngay chủ đề và tâm hồn người họa sĩ: "tranh mô tả quê nhà họa sĩ, ai xem chắc đều nghĩ về quê hương xứ sở!" Ông Lou Correa, người từng cùng THSV vận động chính quyền Quận Cam thông qua nghị quyết Cờ Vàng VNCH, liền đó trao tặng Hs Nguyên Khai một bằng lưu niệm.

Dân biểu Trần thái Văn và DB Lynn Daucher đến sớm nhất, trò chuyện cùng một số họa sĩ, nhà thơ nhà báo thân hữu ông bà Nguyên Khai, cùng với Nghị viên Janet Nguyễn và nhà thơ Nhã Ca cắt băng khai mạc. Ông xem tranh khá lâu, và lên tiếng "ao ước có l cuộc triển lãm qui tụ nhiều Họa sĩ VN tại ngay thủ phủ Sacramento", rồi tặng họa sĩ Nguyên Khai một cặp ly thủy tinh cùng bằng lưu niệm.

Họa sĩ lão thành Ngô Bảo đánh giá những tác phẩm triển lãm đều có giá trị nghệ thuật cao, và nhân đó, kể các họa phẩm nổi tiếng của họa sĩ Việt  "rốt cuộc ít nằm trong nhà chúng ta, mà đều ở trong các Viện Bảo Tàng ngoại quốc". Trong khi đó, họa sĩ Rừng (với cuộc triển lãm đề tài lạ Tranh Bát Quái mới đây) nhận thấy "Nguyên Khai có nhiều sáng tạo mới qua nhiều thời kỳ vẽ khác nhau, song vẫn là một style riêng của Khai".

Nét riêng trong 24 bức khổ lớn ấy nói gì" Nhà họa sĩ gốc Hoàng tộc triều Nguyễn NGUYÊN KHAI cho biết: "Không chủ ý chọn đề tài trước, mà hễ khi vẽ là các ấn tượng cũ về quê hương xuất hiện. Tôi họa các nét đẹp về quê nhà nơi tôi sống, Huế, Saigon, Dalat,..v.v. Tôi qua New York chơi, thấy tháp cổ là nhớ Nhà Thờ Đức Bà, và vẽ. Thấy sông là nhớ những vạn đò Hương giang. Các bức Chân Dung Mặt Trời hay Mặt Trăng cũng là nhật nguyệt của cái nhìn từ quê cũ, hay bức Đàn Chim Bỏ Xứ, bức Những Giọt Nước, đều là sáng tác từ nỗi ám ảnh của cái đẹp quê hương. Với cái nhìn của tôi ghi lại trên khung vải, thì đâu cũng là quê hương Việt Nam cả !"

Nhiều bức khác thực hiện kiểu mixed-media, pha trộn giữa họa và điêu khắc, hay chạm trổ, với kỹ thuật gò, ép kim khí được mọi người trầm trồ khen tuyệt đẹp, có bức tạo nên tia nắng dọi qua khung cửa sổ, đã phản chiếu ánh sáng lấp lánh xuống nền phòng triển lãm vàng nhạt ấm cúng, đang trở trên mát dịu bởi hồn tranh tỏa ra từ 7 bức thiếu nữ khoác áo dài tím nhạt, xanh biếc hồn nhiên giữa khung trời mộng mơ tuổi yêu đương.

"Không phải thể tranh trừu tượng, nhưng ý tưởng và mảng màu sắc lại trừu tượng. Bởi họa sĩ phóng bút theo ký ức sâu đậm về nét đẹp quê hương mà pha màu lại nhạt nhòa, biêng biếc. Nhẹ mà không buồn, nên trông có vẻ nên thơ!", một khán giả nói giọng Huế nhận xét, khi chỉ chỏ vào bức tranh tưởng là cảnh hoàng hôn trên sông Hương: đêm Huế đô xưa êm đềm với từng tốp con đò trăng lơ lửng, với những ngọn đèn dầu hắt ánh sáng nhòe nhoẹt xuống giòng sông lặng lờ muôn thuở...

Còn ca sĩ Quỳnh Giao lại mê bức cô gái VN tung tăng giữa vòm phượng vĩ tuổi học trò Đồng Khánh, gợi nhớ một đoạn đời nữ sinh. Giọng hát thính phòng kỳ cựu này nói "thần tượng hội họa của tôi là tranh Bửu Chỉ và Nguyên Khai", rồi mái tóc đong  đưa theo giọng hát, cô cất tiếng ca tặng ông bà Họa sĩ Nguyên Khai bài Hẹn một Ngày Về của Gs Lê hữu Mục. Đây là bài mà người ca biết rõ họa sĩ cũng yêu thích, và cũng là bản nhạc duy nhất của người nhạc sĩ giáo sư.

Các người bạn của họa sĩ đang triển lãm tranh cũng dành nhiều phút nói về ông cho khách thưởng ngoạn biết. Nhà thơ Trần dạ Từ, nhà báo Nguyễn xuân Nghĩa, tài tử Kiều Chinh nói tranh Nguyên Khai có sự khai phá cái đẹp, nên người xem nào biết thưởng ngoạn cái đẹp đều nhận thấy. Có người kể ngoài đẹp, tranh Nguyên Khai còn hên nữa! Người ta kể từ khi chưng tranh Nguyên Khai ơ nhà, ở tiệm, thì khách khứa trở nên tấp nập! Ông Nghĩa thêm "tôi nhìn thấy Saigon của tôi qua một số họa phẩm của Nguyên Khai vẽ trong hai thập niên trước". Còn Kiều Chinh tin rằng "cái tánh hiền hòa, tử tế của Nguyên Khai đã nhuốm vào nghệ thuật họa, nên tranh ông đẹp hiền hòa, có bức thì dịu dàng pha lẫn cổ kính hoặc tân thời, màu sắc và bố cục gợi nên những hình ảnh đáng yêu!"

Các nhận xét đó, được họa sĩ làm rõ hơn khi ông cho biết ông đã hoàn thành bộ tranh 40 tấm lấy đề tài con người và computer. "Bởi loài người tiến nhanh quá, nên tôi khắc họa một con người nhân bản trong đời sống điện tử hiện nay tránh được sự băng hoại tinh thần trong đời sống", ông nói.

Buổi khai mạc ngoài phần quan khách phát biểu và trao bằng khen, là phần họa sĩ sinh hoạt thân tình với bằng hữu, gia đình. Những người ấy gồm các nhà văn, nhà báo, nhà thơ, họa sĩ và nhóm cựu nữ sinh Trưng Vương

Phòng tranh NGUYÊN KHAI mở ra ở Việt Báo Gallery (sát bên tòa soạn Việt Báo đường Moran) suốt tuần lễ này. Những người có cùng cái nhìn với nỗi ám ảnh như họa sĩ nói "ở đâu cũng thấy quê hương", có thể đến xem trong tuần lễ này. (ảnh: Nguyễn Hiền).

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Nhiều người có mặt tại USS Midway Museum (San Diego, Nam California) để tham dự buổi lễ tưởng niệm “Legacy of Hope: From Operation Frequent Wind to Vietnamese Refugees Resilience” (Di Sản Hy Vọng: Từ Chiến Dịch Gió Lốc Đến Sự Kiên Cường Của Người Việt Tị Nạn) vào Chủ Nhật ngày 27 tháng 4 năm 2025 cho biết họ gặp rất nhiều người quen từ khắp nơi ở Mỹ đổ về. Lý do đơn giản là vì qui mô của sự kiện. Ông Châu Thụy, Chủ Tịch của tổ chức Bảo tàng Di sản Việt Nam, nói với Việt Báo rằng số người tham dự là hơn 3,000 người gốc Việt; chưa kể hàng trăm cựu chiến binh Hoa Kỳ cùng gia đình tham dự. Ban tổ chức đã phải điều động 17 xe bus để chuyên chở người tham dự từ Quận Cam đến San Diego. Họ là cựu chiến binh VNCH, là những người từng di tản, vượt biên; họ thuộc nhiều hội đoàn khác nhau của cộng đồng gốc Việt. Người tham dự có người già đã trên 90 tuổi, có những em nhỏ còn học tiểu học. Ông Thụy đặc biệt tri ân những nhà tài trợ cùng hằng trăm thiện nguyện viên đã góp tài chính, công sức để sự k
Trong chuyến đi Nhật để ngắm hoa anh đào vào đầu tháng 4 năm 2025, gia đình tôi check-in tại một khách sạn ở Osaka. Đang loay hoay tìm tiếng Anh đơn giản để nói chuyện với một tiếp tân người Nhật, thì một cô nhân viên khác đến cười tươi và hỏi: “Cô chú là người Việt Nam?” May quá, gặp được đồng hương rồi! Cô bé tên Q., đưa chúng tôi sang bộ phận check-in dành cho khách ngoại quốc. Cô cho biết mình làm ở khách sạn đã gần hai năm. So với một số đồng nghiệp người Nhật, tiếng Anh của cô khá hơn, cho nên công việc cũng ổn định. Q. quê ở Đà Nẵng, gia đình vẫn còn ở đó. Cô sang Nhật sáu năm trước để đi du học; nay đã đi làm, đang chờ đủ điều kiện để nộp đơn xin thành thường trú nhân.
Hội Nhiếp Ảnh PSCVN ở Nam Cali, Hoa Kỳ đã tổ chức một buổi trưng bày cả trăm bức ảnh của hơn 60 hội viên và bạn hữu. Dưới sự hỗ trợ và góp sức của rất nhiều người, thêm sự bảo trợ của Dân Biểu Tạ Trí buổi khai mạc đã diễn ra rất long trọng và đông đảo quan khách tham dự. Người Việt ở khắp nơi đã đến tham dự và xem triển lãm trong vòng hai ngày 26 và 27 tháng Tư, năm 2025 tại phòng khánh tiết của Khu Bolsa Row, trung tâm của thủ đô người Việt tị nạn "Little Saigon". Buổi triển lãm còn có thêm sự góp mặt của Hội Hoa Lan của Ông Hà Bùi với những giò Lan đủ màu được sắp xếp hài hoà trong một khung cảnh lịch sự, ấm cúng và trang nhã. Ngoài ra, Tối Thứ Bảy ngày 26 còn có một buổi văn nghệ giúp vui của Ban Nhạc "No Name Band" do Trần Tùng điều khiển với sự góp mặt của ca sĩ Trọng Nghĩa trong chủ đề Romanza Night.
Mỗi ngày, tôi đều nhắc mình rằng: Chúng ta phải giữ gìn câu chuyện này, phải kể lại trung thực, để không ai – kể cả chế độ cộng sản – có thể viết lại lịch sử của chúng ta. Tôi mong các đồng nghiệp trong Quốc Hội hãy cùng tôi không chỉ tưởng nhớ những nỗi đau mà chúng tôi đã trải qua, mà còn tôn vinh tinh thần bất khuất của người Việt Nam. Hãy vinh danh các cựu chiến binh – cả Mỹ và Việt Nam Cộng Hòa – những người đã hy sinh cho tự do. Và trong ngày kỷ niệm đau thương này, hãy cùng nhau nhắc lại cam kết: giữ vững các giá trị quan trọng nhất – dân chủ, nhân quyền, và khát vọng sống tự do.
Diasporic Vietnamese Artists Network – DVAN và Hội Văn Học Nghệ Thuật Việt Mỹ (Vietnamese American Arts & Letters Association - VAALA) hân hạnh giới thiệu chương trình đặc biệt mang chủ đề “Five Decades in Diaspora: A conversation with Viet Thanh Nguyen & An-My Le” (Năm Thập Niên Hải Ngoại: Mạn đàm cùng Việt Thanh Nguyễn và An-Mỹ Lê), nhằm đánh dấu cột mốc lịch sử: 50 năm kết thúc chiến tranh Việt Nam. Chương trình sẽ diễn ra vào Chủ Nhật, ngày 4 tháng 5, năm 2025, từ 1:30 đến 3:30 chiều, tại Delhi Center ở Santa Ana, California.
Thành phố Garden Grove sẽ có buổi lễ tuyên dương những sinh viên đại học sống tại Garden Grove cho thành tích học tập của họ. Các sinh viên undergraduate, post-graduate, hoặc sắp ra trường mùa học 2025 đồng thời là cư dân Garden Grove có thể liên lạc với Thành phố để tham gia chương trình ‘Garden Grove College Graduates' Reception’ được tổ chức vào Thứ Ba, 10 tháng Sáu, 2025. Hạn chót để ghi danh là Thứ Ba, 27 tháng Năm, 2025 trên website ggcity.org/grads.
Năm nào 30 tháng 4 cũng là ngày quan trọng đối với mọi người Việt. Người gọi đó là ngày “thống nhất đất nước”, người thì coi là ngày “quốc hận”. Năm nay là năm thứ 50, dù đứng ở phía nào, chính kiến nào, ngày này lại càng có ý nghĩa đặc biệt. Đặc biệt bởi con số “50” tròn trịa; đặc biệt vì dù được xem là ngày đất nước thống nhất, lòng người vẫn chia xa; đặc biệt cũng là bởi vết thương không lành, còn đầy tủi hờn chưa vơi của nửa còn lại – quốc hận.
Cuộc vui nào rồi cũng tan, buổi sum họp nào rồi cũng phải chia lìa, cho dù cuộc vui, cuộc họp mặt ấy hoan hỷ, thanh tịnh và tràn đầy ý nghĩa. Lễ Phật đản chung ở thủ đô Hoa Thịnh Đốn đã khép lại, quý thầy đã quay về bổn tự, quý đồng hương Phật tử về lại nhà và tiếp tục công việc mưu sinh. Đất trời Hoa Thịnh Đốn vẫn trong xanh và cao rộng như tư thuở tạo thiên lập địa. Ấy vậy mà dường như có điều chi khác lạ? Phải chăng là đồng vọng âm thanh và hình ảnh của những ngày lễ Phật đản sinh?
Khi có hỏa hoạn, Bạn phải gọi Sở Cứu Hỏa. Khi Bạn đang ở trong tâm trạng khủng hoảng về tinh thần thì Bạn cần phải làm gì? Hãy liên hệ với OC Links để được tư vấn.
Ngày 4/1/2025, trong phòng House Press Gallery của Capitol Hill, giữa hàng trăm dân biểu chuẩn bị tuyên thệ nhậm chức, có một người đàn ông gốc Việt, nắm chặt tay cậu con trai nhỏ của ông, đứng trò chuyện với các dân biểu, thượng nghị sĩ khác. Vài tiếng sau đó, cùng với các dân biểu đắc cử trên khắp tiểu bang nước Mỹ, ông đưa tay tuyên thệ, chính thức trở thành dân biểu liên bang gốc Việt đầu tiên đại diện cho Little Saigon trong 50 năm qua.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.