Hôm nay,  

Hãy Thức Dậy!

12/06/202518:35:00(Xem: 650)
Alex Padilla
Thượng Nghị Sĩ Alex Padilla trả lời báo chí sau khi bị mật vụ tấn công. 

Khoảng 4 giờ chiều thứ Năm 12/6, khoảng vài chục dân biểu đảng Dân Chủ Hạ Viện cùng đi đến văn phòng Thượng Nghị Sĩ John Thune (Cộng Hòa – South Dakota), lãnh đạo khối đa số Thượng Viện, ở Washington DC. “Cuộc tuần hành” – theo cách gọi của các dân biểu – yêu cầu phải ngay lập tức điều tra và buộc Bộ Nội An (DHS) chịu trách nhiệm về vụ tấn công và giam giữ Thượng Nghị Sĩ Alex Padilla vừa xảy ra ở California.

Hình ảnh từ video cho thấy đoàn người bước đi nhẹ nhàng, như đang tiến vào một cuộc họp khác sau cuộc bỏ phiếu vừa xong ở Hạ Viện. Tờ Politico tường thuật, cuộc gặp không thành công. Cả Mike Johnson lẫn John Thune đều vắng mặt.  

May mắn, bên ngoài tòa nhà văn phòng các dân biểu, là một số tiếng nói giận dữ, mạnh mẽ có thể nhất trong sáu tháng qua. Dân biểu Eric Swalwell đứng trước ống kính, và nói:

“Bộ trưởng DHS Kristi Noem phải từ chức. Bà ta đã trục xuất một đứa trẻ bốn tuổi bị ung thư, giam giữ (lầm) một cảnh sát liên bang Hoa Kỳ và bắt giữ hai thành viên của Quốc hội. Người dân Mỹ đã mất lòng tin vào bà ấy. ICE phải ngừng khủng bố vào cộng đồng của chúng ta. Và người dân, các bạn có thể làm gì? Đó là thứ Bảy này, 14/6, ngày No King Day, khoảng 2,000 cuộc biểu tình diễn ra khắp cả nước. Người dân Mỹ, hãy lên tiếng, hãy xuống đường. Nếu chúng ta không lên tiếng, nền Dân Chủ sẽ chết.” 

Bên cạnh ông cựu Chủ tịch Hạ viện Nancy Pelosi và những vị dân biểu khác. Trong đó có Dân Biểu gốc Việt Derek Trần. Trước đó, tại Hạ Viện, ông Derek Trần đã đặt câu hỏi khá thẳng thắn cho Bộ trưởng Quốc Phòng Pete Hegseth, sau khi biết sự việc.

“Đây có phải là cách ông sẽ đối xử với một thành viên Quốc Hội tham dự sự kiện báo chí của ông không?”

Bộ trưởng Hegseth trả lời: “Tôi đã ở đây suốt 5 giờ đồng hồ, tôi không biết việc đó. Tôi sẽ không suy đoán... Tôi chắc chắn là câu chuyện có những bối cảnh khác nữa.”

“Tôi nhận câu trả lời này như một lời đồng ý,” Dân Biểu Derek nói.

Câu hỏi của Thượng Nghị Sĩ Elizabeth Warren tại Quốc Hội chiều nay cũng thực tế và nhức nhối nhất không kém: “Nếu đây là cách các đặc vụ liên bang đối xử với một Thượng nghị sĩ Hoa Kỳ đang tại nhiệm, chỉ vì ông đặt câu hỏi một cách ôn hòa, thì họ sẽ đi xa đến mức nào?”

Xa mức đến nào? Đã có quá nhiều lằn ranh mà chúng ta cứ tưởng đó đã là lằn ranh đỏ cuối cùng. Từ việc giải tán các cơ quan chính phủ, cắt ngân sách của các tổ chức thuộc thẩm quyền Quốc Hội, vi phạm Hiến Pháp Hoa Kỳ khi nhận phi cơ siêu sang trị giá $400 triệu của Qatar, trục xuất hàng loạt di dân dù tòa liên bang đã ra lệnh dừng lại, cho đến vượt quyền thống đốc tiểu bang khai triển Vệ Binh Quốc Gia…Tất cả đều chưa phải là lằn ranh cuối cùng.

Ngày hôm nay, cũng thế. Hình ảnh Thượng Nghị Sĩ Alex Padilla bị còng tay, lôi cổ ra khỏi cuộc họp báo của Bộ trưởng Nội An Kristi Noem gây bàng hoàng cho cả nước. Những nhà lập pháp, các thượng nghị sĩ, và chắc chắn, có cả những đồng minh thân cận của Trump như Mike Johnson, Macro Rubio, những đảng viên đảng Cộng Hòa khác, chắc chắn họ chưa bao giờ nhìn thấy cảnh tượng này trong cuộc đời chính trị của họ. Lịch sử Mỹ chưa có cơ hội để ghi chép lại trong trang sử câu chuyện này, mãi cho đến ngày hôm nay, dưới thời đại của Donald Trump.

Buổi họp báo của Bộ trưởng Nội An diễn ra tại Los Angeles, như một buổi phô bày chiến tích của chiến dịch bố ráp bắt bớ di dân vừa qua ở California. Kristi Noem nói rằng chính quyền liên bang sẽ không rời đi, và sẽ tăng cường các hoạt động để “giải phóng thành phố khỏi sự lãnh đạo xã hội chủ nghĩa.” Thượng Nghị Sĩ Alex Padilla mặc thường phục, bước vào và nói: "Tôi là Thượng Nghị Sĩ Alex Padilla. Tôi có câu hỏi cho bà bộ trưởng Bộ Nội An… bởi vì sự thật là một nửa trong số tội phạm đó…”

Ông thượng nghị sĩ không thể nói hết điều ông muốn nói và hỏi điều ông muốn hỏi. Những người mặc đồng phục, có vẻ là mật vụ Bộ Nội An đã đẩy ông ra khỏi cuộc họp báo. Bên ngoài cửa, cảnh sát FBI đã chờ sẵn. “Nằm xuống đất. Đưa hai tay ra sau,” họ vừa nói, vừa đè ông thượng nghị sĩ nằm rạp xuống đất. Họ khóa chặt hai tay ông, như những người biểu tình bị ICE và LAPD bắt giữ trên đường phố Los Angeles những ngày qua.



Kristi Noem vẫn tiếp tục khoe chiến tích trước một rừng ống kính báo giới. Dĩ nhiên, tất cả những hình ảnh cho thấy “quyền tự do ngôn luận” của nước Mỹ vừa diễn ra đã truyền đi khắp thế giới.

Thượng Nghị Sĩ Padilla vừa có buổi trả lời trực tiếp trên truyền hình với CNN. Ông cho biết thêm chi tiết: “Ngay từ khi tôi bước vào tòa nhà, một thành viên của Lực lượng Vệ binh Quốc gia và một đặc vụ FBI hộ tống tôi. Tôi hỏi, vì chúng tôi đang đợi, chúng tôi có thể vào nghe buổi họp báo không? Họ hộ tống tôi đến buổi họp báo. Họ mở cửa cho tôi vào.”

Ông không biết rằng, từ khi ông bước chân vào buổi họp báo của Bộ trưởng Bộ Nội An, thì quyền tự do ngôn luận của ông, một thượng nghị sĩ đang tại nhiệm, đã bị khóa chặt.

Toàn bộ cuộc tấn công Alex Padilla diễn ra chưa đầy 3 phút nhưng nó là một chương trình truyền hình thực tế về một đất nước Hoa Kỳ từng hùng mạnh nhất, từng là ngọn hải đăng về khoa học, nhân quyền, là nền tảng dân chủ cho thế giới. Tất cả những nhà lập pháp Dân Chủ đã dùng sàn Hạ Viện làm phiên tòa kết tội một chính quyền đang đập nát những gì nước Mỹ đã xây dựng trong 250 năm qua.  
Sarah Longwell của The Bulwark nói với truyền thông: “Các thượng nghị sĩ Cộng Hòa cần phải rất cẩn trọng lúc này. Nếu họ không bước ra bảo vệ cho quyền được đặt câu hỏi của Thượng Nghị Sĩ Padilla, họ đang tạo ra một tiền lệ vô cùng nguy hiểm về cách đối xử với các thượng nghị sĩ khác trên quốc gia này.”

Cuối cùng, cuộc tấn công nhân viên liên bang vì quyền được hỏi vẫn chưa phải là lằn ranh đỏ. Những người Cộng Hòa vẫn chọn bám lấy chiếc ghế quyền lợi và nỗi sợ hãi không dám rẽ sang con đường tử tế. Ông Padilla nói với MSNBC: “Có hai thượng nghị sĩ Cộng Hòa gửi tin nhắn hỏi thăm tôi, đó là Sheedy của Montana và Curtis của Utah.”

Lời kêu gọi của Hillary Clinton như tiếng kêu yếu ớt của con chim bị kẹt trong rừng gai nhọn, “thật lạnh người khi chứng kiến ​​và hoàn toàn không thể chấp nhận được ở Hoa Kỳ. Là một cựu thượng nghị sĩ, tôi kêu gọi tất cả các thành viên hiện tại lên tiếng thay mặt cho Thượng Nghị Sĩ Padilla và bảo vệ ông ấy trước những cuộc tấn công vô lý này.Hãy chấm dứt hành động vi phạm trắng trợn hệ thống kiểm tra và cân bằng Hiến Pháp này trước khi quá muộn.”

Những gì chúng ta chứng kiến ngày hôm nay sẽ tiếp tục là chiều hướng nguy hiểm của chính quyền này, đe dọa bất kỳ ai đứng lên và bất đồng quan điểm với họ. Khi gần như toàn bộ thành viên Cộng Hòa ủng hộ hành động tấn công một thượng nghị sĩ vì quyền đặt câu hỏi thì điều này cho thấy, “đây không còn là nước Mỹ mà tôi biết,” như lời Thượng Nghị Sĩ Lisa Murkowski của Alaska thốt lên.

“Padilla đã xông vào một cuộc họp báo, không mang huy hiệu Thượng Viện hoặc không xác định danh tính trước với lực lượng an ninh, ông ta hét lên và lao về phía Bộ trưởng Noem. Padilla không muốn câu trả lời; ông ấy muốn được chú ý. Padilla đã làm xấu hổ bản thân và các cử tri của mình bằng trò hề trẻ con, kiểu trẻ con này,” phát ngôn viên Abigail Jackson nói.

Khi phát ngôn viên của Tòa Bạch Ốc nhìn nhận sự có mặt của Thượng Nghị Sĩ Alex Padilla tại cuộc họp báo của Krsiti Noem là trò hề, thì gánh xiếc của Donald Trump đã thành công dù ra mắt khán giả với một dàn diễn viên hạng bét.

Có ai còn nhớ hình ảnh hai người phụ nữ, thuộc hai chủng tộc khác nhau nhưng có cùng một đất nước, nét mặt đau đớn, thẫn thờ trong đêm kết quả bầu cử 5/11/2024? Có lẽ họ đã cùng nhìn thấy đất nước của họ một ngày như hôm nay.

Mọi chuyện rồi sẽ qua, nếu người dân và các vị dân cử muốn nó trôi qua, như rất nhiều những lằn ranh đã vượt qua. Rồi sẽ có một lằn ranh khác, và sự bàng hoàng khác. Rồi ngày 14/6 này, xe tăng vẫn lăn trên những con đường nhựa trong thủ đô. Donald Trump đã làm xong bài kiểm tra lòng người. Kết quả thế nào, ông ta tuyệt đối biết và rất hài lòng. Bây giờ, là bài toán thử cho người dân, cho những vị dân cử của lưỡng đảng. Hãy thức dậy! Hãy làm bài kiểm tra! Đừng để 250 năm tuổi của nước Mỹ phải lặng lẽ chìm vào “The Rule Of Don.”

Kalynh Ngô

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Trước khi trở thành Chủ tịch Ủy ban Quốc gia Đảng Dân chủ (Democratic National Committee, DNC), Ken Martin đã dành cả đời làm việc trong đảng, qua mọi cấp độ – từ cơ sở đến trung ương. Chặng đường ấy bắt đầu với một người mà Martin luôn kính trọng: cố TNS Paul Wellstone – một chính khách cấp tiến, luôn kiên định với các lập trường táo bạo như việc phản đối cuộc chiến tại Iraq, điều từng khiến ông đối đầu với nhiều nhân vật quyền lực.
Hoa Kỳ từ trước đến nay vẫn luôn có một mối quan hệ phức tạp với người di dân và tị nạn, mặc cho một phần trong huyền thoại quốc gia luôn khắc họa chúng ta là một xứ sở của những người mới đến. Trong huyền thoại đó, họ — những người di dân — là một phần của chúng ta. Song song với điều đó, nước Mỹ cũng từng nhiều lần trải qua những cơn bùng phát dữ dội của tâm lý bài ngoại.
Trong buổi nói chuyện tại Economic Club of Chicago cách đây hai ngày, Chủ Tịch Jerome Powell của Cục Dự Trữ Liên Bang (Federal Reserve) đã cảnh báo rằng các khoản thuế nhập cảng có phạm vi và quy mô rộng lớn mà Tổng Thống Trump đang theo đuổi rất có thể sẽ dẫn đến lạm phát cao hơn và tăng trưởng chậm hơn so với dự kiến ​​ban đầu – Tình trạng này gọi là TRÌ TRỆ LẠM PHÁT (stagflation).
Khi ngồi vào chiếc ghế tổng thống Mỹ, 100 ngày làm việc đầu tiên là biểu hiện để được đánh giá những xu hướng và mục tiêu trong bốn năm tại nhiệm. Sự tích này bắt đầu từ tổng thống thứ 47, Franklin D. Roosevelt (nhiệm kỳ đầu tiên 1933). “Ông đã hứa sẽ thực hiện những cải cách lớn trong 100 ngày đầu tiên làm tổng thống Hoa Kỳ trong bối cảnh cuộc Đại suy thoái. Sau khi ông đưa ra nhiều chính sách quan trọng trong giai đoạn đó, các sự kiện của "100 ngày đầu tiên" đã trở thành tiêu chuẩn chung để đánh giá các tổng thống tương lai trong nền chính trị Hoa Kỳ.” (Wikipedia.) Nhiệm kỳ đầu tiên của ông Trump, năm 2016-2020, Wikipedia viết “Donald Trump đã đưa ra một loạt các lời hứa trong 100 ngày đầu tiên của nhiệm kỳ tổng thống đầu tiên của mình, bắt đầu vào năm 2017. Trump đã phải vật lộn để thực hiện nhiều lời hứa trong số này do sự phản đối của Đảng Dân chủ và đấu đá nội bộ giữa Đảng Cộng hòa tại Quốc hội, mặc dù ông đã bác bỏ chuẩn mực "100 ngày đầu tiên" là một cột mốc nhân tạo
Chính quyền Trump vào đầu tuần, thứ Hai (17/3), đã đẩy mạnh nỗ lực đóng cửa Viện Hòa Bình Hoa Kỳ (U.S. Institute of Peace, USIP) – một tổ chức nghiên cứu chính sách được Quốc hội Hoa Kỳ bảo trợ, dẫn đến cuộc đối đầu đầy căng thẳng giữa lực lượng cảnh sát liên bang và các thành viên hội đồng quản trị của tổ chức này. Năm thành viên hội đồng quản trị của tổ chức này đã đệ đơn kiện vào thứ Ba, ngày 19/03, cáo buộc họ đã bị sa thải bất hợp pháp khỏi vị trí của mình. Họ kêu gọi phục chức cho họ, cũng như chấm dứt nỗ lực giải thể viện của chính quyền Trump.
Một nhóm vài người bạn quây quần bên chiếc bàn nhựa, dưới tầng hầm của ngôi nhà cao tầng nằm rìa phía Nam thủ đô Hoa Thịnh Đốn. Bữa tiệc thân tình của gia chủ, người đang dung thân ở Mỹ với diện tỵ nạn cộng sản, tạm trú dưới “basement” của gia đình bằng hữu. Khách mời là bạn bè – những di dân, những người mang trong mình căn cước “thanh niên đấu tranh” đã chịu cảnh bắt bớ, đánh đập của chính quyền trong nước vì tiếng nói đối lập. Ngày họ đặt chân đến Hoa Kỳ, là ngày họ nghĩ rằng họ đã có thể tiếp tục cất tiếng nói cho tự do dân chủ trong nước. Nhưng tất cả đã bị thổi bay như “Một Cơn Gió Bụi” chỉ chưa đầy ba tháng. Một chiến lược “úp sọt” không chống đỡ nổi. Một cuộc càn quét từ trong ra ngoài, từ trên xuống dưới. Một sự tàn phá không thương tiếc từ bản sắc lịch sử đến thể diện quốc gia.
"Là cha của ba đứa con nhỏ, tôi vô cùng phẫn nộ trước tuyên bố sai sự thật rằng vaccine gây ra chứng tự kỷ. Trẻ em sẽ chết vì lời nói dối này. Tôi không thể đứng đó để nghe thêm một phút nào nữa những lời nói dối của tổng thống Trump"
Chiến thắng rõ rệt của ông Trump trong kỳ bầu cử tháng 11 đã khiến đảng Dân Chủ phải tự nhìn lại mình. Thống kê cho thấy những thành phần cử tri trước đây từng là thành trì của Đảng Dân Chủ, nhưng trong năm 2024 đã bỏ phiếu cho ứng cử viên Cộng Hòa. Họ là những người nghèo, đang hưởng trợ cấp an sinh xã hội. Họ tin rằng ông Trump sẽ tạo ra công ăn việc làm, làm cho nước Mỹ vĩ đại trở lại, giúp họ thoát nghèo. Nhưng họ cũng mong chính phủ mới đừng cắt đi sự trợ giúp mà họ đang được hưởng.
Ở trong thời đại “Fake News” ngày nay, nhiều người chỉ nhìn người khác bằng những định kiến có sẵn, hoặc dựa trên những thông tin dễ tìm trên các trang mạng xã hội mà không cần kiểm chứng. Thí dụ như thông tin về người Mỹ gốc Mỹ Latin. Nhiều người trong cộng đồng Việt khi nghĩ về “người Mễ” thì thường dùng những từ ngữ như “cắt cỏ”, “làm việc chân tay không trí tuệ”, hay “kiếm tiền đủ để đi uống bia chứ không cầu tiến”… Còn những người cực hữu chống di dân thì rêu rao “người di dân Nam Mỹ cướp đi việc làm của người Mỹ trắng!”
Khi số lượng di dân vượt biên bất hợp pháp qua biên giới Hoa Kỳ-Mexico tăng cao kỷ lục, câu hỏi quan trọng được đặt ra là: Làm thế nào mà Hoa Kỳ lại rơi vào tình trạng này, và Hoa Kỳ có thể học hỏi những gì từ cách các quốc gia khác ứng phó với các vấn đề an ninh biên giới và nhập cư. Chào đón công dân nước ngoài đến với đất nước của mình là một việc khá quan trọng để giúp cải thiện tăng trưởng kinh tế, tiến bộ khoa học, nguồn cung ứng lao động và đa dạng văn hóa. Nhưng những di dân vào và ở lại Hoa Kỳ mà không có thị thực hoặc giấy tờ hợp lệ có thể gây ra nhiều vấn đề – cho chính bản thân họ và cho cả chính quyền địa phương bởi tình trạng quá tải không thể kịp thời giải quyết các trường hợp xin tị nạn tại tòa án nhập cư, hoặc cung cấp nơi ở tạm thời và các nhu cầu cơ bản khác. Mà tình trạng này hiện đang xảy ra ở rất nhiều nơi ở Hoa Kỳ.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.