Hôm nay,  

Mò Trùn Kiếm Sống

03/04/200900:00:00(Xem: 5322)
MÒ TRÙN KIẾM SỐNG
Bạn,
Theo báo Sài Gòn, tại miền Nam, tỉnh Tây Ninh có khá nhiều dòng sông, kênh, rạch bị ô nhiễm. Và  từ đáy bùn của những dòng kênh ô nhiễm chất hữu cơ, loại trùn sinh trưởng nhanh. Hàng ngày, giữa dòng nước rạch đen ngòm, bị khuấy đục ngầu bốc mùi tanh tưởi, có những dân nghèo  người lặn hụp. Họ là những người vớt trùn chỉ, kiếm sống trên những đoạn sông rạch như thế. Báo Tuổi Trẻ ghi nhận về cuộc mưu sinh này qua đoạn ký sự như sau.
Sáng sớm, một nhóm đàn ông tụ tập ở quán cà phê cóc ven đường, gần bến xe Tây Ninh ở ấp Bình Hòa, xã Thái Bình, huyện Châu Thành (Tây Ninh). Ngày trước chỉ có vài người, nay ở ấp Bình Hòa đội quân này có hơn 20 người chuyên làm nghề bắt trùn chỉ.Vớt hết khúc rạch này chuyển qua đoạn khác, đội quân vớt trùn phải thay đổi địa điểm liên tục, gần nhất là sông Tây Ninh, rồi tới Cầu Ịôi, kênh Cầu Da, rạch Cây Sung, Hảo Đước. Nơi nào trùn chỉ nhiều thì biết chắc nơi đó càng ô nhiễm. Nhưng ô nhiễm quá trùn chỉ cũng chết.

Cư dân Nguyễn Văn Bá, một thợ bắt trùn, cho biết: "Có khi nước của nhà máy mì thải ra quá đậm đặc, trùn chỉ chịu hết xiết phải ngoi lên mặt nước, đóng thành từng mảng". Gặp được lúc này là coi như  "trời cho", chỉ cần đứng trên bờ vớt trùn cho vào bao, mang về bán.Anh Bá tâm sự: "Tôi làm nghề vớt trùn chỉ đã tám năm. Ngày trước tôi làm công nhân cạo mủ cao su cho đồn điền tư nhân, tranh thủ thời gian nuôi thêm cá. Tiết kiệm chi phí, tự mình đi bắt trùn về cho cá giống ăn, bắt được nhiều thì bán lại cho người nuôi cá. Sau này tôi không đi cạo mủ và không nuôi cá nữa! Nhưng nhận thấy việc vớt trùn chỉ thu nhập cũng tốt nên tôi chuyển sang bắt trùn chỉ luôn! Anh em tôi làm nghề này kiếm sống, có thu nhập nhưng cực khổ vô cùng, lại luôn tiếp xúc với nguồn nước ô nhiễm, có khi ngâm nước bẩn cả ngày. Dù biết dòng nước kia ô nhiễm nhưng vì mưu sinh cũng phải làm".
Quá trưa, khi bao trùn đã kha khá, khuôn mặt anh Bá cũng tím tái, chân tay nhăn nheo và người sực mùi hôi của bùn và của cả dòng nước ô nhiễm. Bá trầm tư: "Người ta đi ngang con kênh, con sông không chịu nổi mùi huống chi dầm mình xuống dòng nước ấy. Cái mùi này dính vô người, chỉ có vợ con và anh em làm nghề với nhau mới chịu được thôi".
Bạn,
Cũng theo báo Tuổi Trẻ, mỗi ngày hai buổi,cư dân Nguyễn Văn Bá vớt được khoảng 14 ký trùn. Mỗi ký trùn chỉ được thương lái mua từ 11 ngàn - 12 ngàn đồng mà thôi. Ở xóm trùn chỉ,  gia đình  cư dân  Nguyễn Văn Bá có nhiều người sống bằng nghề bắt trùn chỉ: năm anh em trai thì hết bốn người làm nghề bắt trùn. Anh Bá nói cũng mong có nhiều trùn để bắt kiếm tiền.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Một thời, chúng ta hát bài “học sinh là người tổ quốc mong cho mai sau...” và lúc đó ai cũng tin như thế, ai cũng ra sức học tử tế.
Có một hiện tượng kinh doanh đáng sợ đang bùng nổ: cho vay cắt cổ, và đòi nợ với bạo lực.
Thế giới đầy bất công. Nhưng Việt Nam mình còn bất công vô số lần hơn các quốc gia tư bản giãy chết.
Dệt may là ngành xuất khẩu thu nhiều ngoại tệ cho VN, tạo được nhiều việc làm cho hàng trăm ngàn công nhân, tuy nhiên chính ngành này lại lệ thuộc nhiều vào Trung Quốc. Nghĩa là, kinh tế VN phải bám sát kinh tế TQ mới có thể tương sinh... Đó là định mệnh bi thảm của dân tộc Việt, khi dễ bị bức hiếp.
Thế gian lúc nào cũng nhiều chuyện lạ... Không chỉ là trời cao, đất dày, biển sâu, núi cao, vân vân... khi kể tới con người là mịt mù đa dạng, không thể nói vài lời ngắn gọn được.
Việt Nam liên tục bị quậy phá bằng nhiều hình thức. Đây là cuộc chiến đa diện.
Mọi chuyện trông càng lúc càng hệt như phim ảnh khoa học giả tưởng.
Học là một tiến trình rất mệt nhọc, đòi hỏi nhiều hy sinh cả sức người và tiền bạc, bất kể có đem lại hạnh phúc trí tuệ hay việc làm tốt đẹp ở tương lai.
Quê nhà chưa bao giờ bình yên nổi với đàn anh Phương Bắc.
Chúng ta đều biết rằng, học một ngôn ngữ tới nơi tới chốn không phải là dễ.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.