Hôm nay,  

Tìm Phế Liệu Kiếm Sống

28/08/201000:00:00(Xem: 4130)

Tìm Phế Liệu Kiếm Sống
Bạn,
Theo báo Sài Gòn, trong thời gian qua, tại Việt Nam, rất nhiều câu chuyện bi thương lòng đã xảy ra với dân rà tìm phế liệu đạn dược, thế nhưng nhiều người vẫn cho rằngï "sinh nghề tử nghiệp" để che đậy nỗi sợ hãi và liều lĩnh của mình. Ở miền Trung, rà tìm phế liệu đạn dược đang được nhiều người coi như là một nghề kiếm sống hàng ngày. Báo điện tử Tiếng Nói VN ghi nhận về thảm trạng này như sau.
Tước đây công việc rà tìm phế liệu được tiến hành bằng các công cụ thô sơ như cuốc, xà beng, xăm xỉa đào bới một cách mò mẫm, thì nay, 100% dân rà tìm phế liệu được trang bị máy dò tìm kim loại các kiểu gọn nhẹ tiện lợi, dò được những độ sâu khác nhau. Loại dò được độ sâu trong lòng đất 0.6 - 1m, giá bán trên thị trường chỉ 500 ngàn- 600 ngàn đồng; loại 1 - 1.5m, từ 1- 1.5 triệu đồng. Nhờ trang bị  tân tiến hơn, nên không nhiều thì ít, khi thì vài kg sắt, khi thì ít nhôm, đồng, thu nhập của người dân nhờ vậy ổn định hơn rất nhiều. Tìm hiểu qua một vài tay săn phế liệu ở Thừa Thiên-Huế và Quảng Trị,  phóng viên được biết, mỗi ngày trung  bình  thu nhập 60 ngàn- 70 ngàn đồng, nếu trúng ổ, thì có khi ôm bạc triệu. Nhiều người đã vớ bẫm khi dò được hầm đạn củ bán được cả chục triệu đồng... Với mức giá hiện nay, sắt 3 ngàn đồng/kg, nhôm 12 ngàn đồng/kg, đồng 15 ngàn đồng/kg, sáng mang cơm đi, chiều chở hàng về bỏ mối, tiền tươi cầm tay...


Từ vùng núi đến đồng bằng, đâu đâu cũng gặp những tốp người mang vác, nai nịt như công nhân mỏ lùng sục rà tìm, đào bới đến tận các hang cùng ngõ hẻm. Tập trung số lượng người sống bằng nghề rà tìm phế liệu chiến tranh nhiều nhất hiện nay là ở các huyện Phong Điền, Hương Trà (Thừa Thiên - Huế), Cam Lộ, Hướng Hóa, Hải Lăng, Triệu Phong (Quảng Trị)... Thậm chí ở Cam Lộ còn hình thành cả những làng rà tìm phế liệu, với đủ thành phần nam, nữ, thanh niên đến ông già, con trẻ tham gia. Ở Vũng Bồng huyện (Phong Điền - Thừa Thiên Huế), có ngày phóng viên đếm được trên 50 người thay nhau đào bới. Ở đây đã hình thành cả một làng thu mua và rà tìm phế liệu, quanh năm người dân chỉ săn tìm phế liệu kiếm sống, những nghề khác hầu như bị xem nhẹ. Còn lên Cam Lộ (tỉnh Quảng Trị), "phong trào" này càng sôi động hơn. Mỗi ngày có hàng tấn phế liệu được gom nhặt chất đống dọc Quốc lộ 9 cho các đại lý thu mua. Nuôi sống và làm giàu trên mồ hôi thậm chí cả máu của dân phế liệu lại chính là các đầu nậu mua bán phế liệu. Họ có các đại lý vệ tinh lưu động thu mua khắp mọi nơi, tận dụng cả những bà đồng nát vào tận các thôn bản gom nhặt. 
Bạn,
Báo TNVN cho biết, theo con số thống kê chưa đầy đủ, ở Thừa Thiên-Huế từ năm 1990 đến nay, đã có hơn 100 vụ nổ xảy ra, cướp đi sinh mạng của 115 người. Còn ở Quảng Trị, theo con số thống kê của Trung tâm Công nghệ xử lý bom mìn (Bomicen), từ năm 1975 đến nay, đã có khoảng 6 ngàn 848 người chết và bị thương, trong đó phần lớn là những người làm nghề rà tìm phế liệu đạn để mưu sinh.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Trẻ em Việt Nam vẫn chưa được dạy những kỹ năng cần thiết khi đối mặt cuộc đời. Có lẽ chính phủ không bận tâm về những trường hợp trẻ em chết yểu, nếu con em của các lãnh đạo Hà Nội vẫn còn được bảo vệ an toàn giữa các dinh thự lớn. Một trong những hiện tượng nổi bật là chết đuối 6.000 trẻ em hàng năm,
Đã là người, ai cũng thích đẹp. Do vậy, nhan sắc là một mục tiêu rất nhiều người chạy theo để tìm kiếm.
Những nơi nào đẹp nhất tại quê nhà đều trở thành nơi để quan chức giành giựt, khai thác cho các “dự án”... Đó là lý do dân bị mất đất, bị đẩy ra khỏi những nơi họ đang sống bình yên để nhường laị những khoảng đất đó cho dự án phát triển kinh tế nào đó...
Việt Nam đang gặp những nan đề nào của giáo dục? Tại sao hễ ai có quyền lực, có tiền bạc là đều đưa con mình sang nước khác học?
Cuộc đời này vốn đầy những bí ẩn. Có phải oan hồn khó siêu thoát hay không? Có phải người chết oan thường lẩn quẩn, bày tỏ hết mọi nhân quả rồi mới chịu đi? Hay là oan hồn cần các lễ cầu siêu để làm nhẹ gánh trần gian mới đi nổi.
Như thế, ít nhất cũng có một điểm để nhà nước Việt Nam tự hào: văn bằng Việt Nam xịn hơn văn bằng nước Úc.
Học trò là tuổi mới lớn, tất nhiên là ưa quậy. Nhưng quậy thì mức độ vô hạn, có khi cười xong là quên, có khi hại tới vô lường...
Xã hội đang thay đổi nhanh chóng, với những tác động gay gắt, không chỉ cho thế hệ chúng ta, mà cả cho các thế hệ tương lai.
Không chỉ là phố cổ, Hội An vẫn có nhiều di sản văn hóa – có thể gọi là mang cả bề dầy lịch sử.
Một trong những niềm vui lớn nhất đời là giỏi ngoại ngữ. Ngay cả khi mình sẽ không hy vọng đi ra nước ngoài.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.