Hôm nay,  

Bữa Cỗ Làng Quê

6/6/201200:00:00(View: 11304)
Bạn thân,
Có những phong tục đã trở thành gánh nặng cho người dân. Trong đó, là chuyện “ăn uống, cỗ bàn” tại nhiều địa phương làng quê.

Nhà văn Đào Ngọc Oanh trong bài viết trên báo Nhân Dân nêu rõ trên tựa đề là “Méo mặt lo đám xứ làng quê.”

Cần phảỉ ghi chú rằng, miền bắc gọi “ăn cỗ,” miền nam gọi là “ăn tiệc,” hay còn kiểu nói là “tiệc tùng” trong cách điệp âm để thấy đó là gần như lời than.

Chuyện xảy ra ở Thái Bình, tiệc tùng nhiều vô số kể, làm người dân hao tài tốn của vì cứ phải đi ăn tiệc hoài. Trong khi ăn tiệc ở miền nam, thường là đi xuông, thì phía bắc lại có màn phaỉ cầm theo phong bì, thế là lại thêm gánh nặng.

Bài báo Nhân Dân kể, trích:

“...ở làng quê bây giờ có việc gì người ta cũng tổ chức ăn cỗ. Từ ăn cỗ đám mừng thọ đến cỗ đám giỗ, đám tang, đám xây cất mồ mả, đám cưới, đám dựng nhà (tân gia), đám liên hoan con đỗ đại học.v.v.

Một đám mừng thọ gia chủ làm khoảng 40 đến 50 mâm cỗ mời bà con, anh em, họ hàng. Sau khi tổ chức ăn uống xong thì mới đến việc chúc thọ. Bà con đến chúc mừng và tặng quà. Người ta mừng bức trướng, bánh kẹo nhưng nhanh và nhiều nhất là mừng …phong bì. Từ mấy chục đến cả trăm, phong bì ở quê giờ cũng làm méo mặt biết bao người không như trước kia người đi giỗ chỉ mang hương, hoa, rượu, quả đến thắp hương. Đám giỗ không chỉ mời anh em, bà con láng giềng mà còn thêm bạn bè của con, của cháu đông vui nhộn nhịp với gần 20 mâm cỗ...


Trong các đám ở quê có lẽ tốn kém nhất là đám cưới và đám tang. Nhà có đám phải tổ chức ăn uống trong ít nhất hai ngày. Theo người dân ở quê thì: Lệ làng phải thế! Nếu đám cưới nhà nào thuê nấu cỗ và không có người đến giúp thì sẽ mất vui và người làng chê trách...”

Chê trách? Làm đám mà không nấu cỗ hai ngày thì bị chê trách? Thế là mạt vận rồi. Bài báo cho biết trung bình người dân làng quê Thái Bình ăn tiệc nhiều tới thê thảm, tới nổi nhiều người phải bỏ xứ mà đi:

“Cô Thanh, người phụ nữ sống độc thân trong làng cho biết: “Chắc sắp tới cô phải lên Hà Nội kiếm việc làm, chứ ở quê trông chờ vào cây lúa, mớ rau mà đi đám xứ suốt thì không đủ ăn”. Cô kể có khi một tuần cô đi dự hai, ba đám liền. Ông bà hàng xóm nhà cô con cái gửi tiền về dưỡng già nhưng do đi đám nhiều nên giờ không có đủ tiền lo thuốc thang.”

Thế thì, ăn cỗ cũng là tra tấn vậy. Lẽ ra các quan xã phải cấm chứ, quê đã nghèo mà sao lại làm thế.

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Tỉnh Quảng Ninh là nơi danh thắng, nhiều di tích lịch sử Phật Giáo nhà Trần, nhà Lý. Do vậy, số lượng Phật Tử tới thăm lễ và dâng cúng đối với nhà chùa ở tỉnh Quảng Ninh nhiều hơn một số tỉnh lân cận.
Đời người cũng có khi lầm lỡ, có khi làm những điều bất thiện và rồi tơi khi tỉnh ngộ, mới chân thực nhủ lòng sám hối.
Đây là chuyện của tỉnh Lạng Sơn, vùng đất biên giới linh thiêng của những trận đánh giữ Ải Chi Lăng của tiền nhân nước Việt -- cũng là nơi Ải Nam Quan lấn đất, giành dân nhiều đời của hai nước Việt Nam và Trung Quốc.
Hãy hình dung rằng một tài xế lái xe khách đường đèo thực ra không chịu học lái xe tử tế, mà văn bằng kiếm được chỉ nhờ gian lận thi cử...
Bạn hãy hình dung, trong một cơ duyên nào đó bạn tình cờ nghe được tiếng cõi âm.
Ông Dũng là Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng, còn Đồ Sơn là vùng thiên đàng sung sướng ở bờ biển Hải Phòng.
Chuyện rất lạ ở Đà Nẵng, cũng chưa từng nghe xảy ra tại Sài Gòn: 60 cán bộ, công chức Đà Nẵng được nghỉ 5 ngày để lo tang lễ một cựu lãnh đạo hưu trí.
Hễ nói chuyện tu hành là lòng mình hoan hỷ. Nhất là khi thấy trẻ em Hà Nội chịu bước vào chùa, sống kỷ luật, tìm hiểu và sống theo những đức hạnh khả kính.
Câu chuyện bêu xấu chỉ nổi bật nhức nhối là từ khi có mạng Internet, vì tác hại lan rộng xa thật xa, ngoaì tầm kiểm soát của gần như tất cả mọi người.
Đó là lời cảnh báo về một loại bún trắng bóng, theo một bài viết trên báo Gia đình & Xã hội.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.