Hôm nay,  

Bán Sức Người Trên Sông

25/10/200400:00:00(Xem: 5745)
Bạn,
Hàng ngày, trên địa bàn xã Nhơn Phú, huyện Măng Thít, tỉnh Vĩnh Long, cứ vào 4 giờ sáng, từng tốp người từ các ngả kéo đến chợ Nhơn Phú (ấp Phú Thọ, xã Nhơn Phú). Người đi xuồng, người đi xe đạp, rồi lặng lẽ chọn một chỗ nằm, ngồi dưỡng sức để chuẩn bị cho một ngày bán sức lao động. Báo Tuổi Trẻ viết như sau.
Chợ lao động miền Tây cũng có lịch sử của nó. Lúc làng gạch Măng Thít hình thành, các ghe thuyền tứ xứ sông nước miền Tây nườm nượp về đây mua gạch. Do phải chuyên chở nhiều nhân công, thêm nữa thời gian neo tàu lâu chờ đủ lượng gạch khiến các chủ ghe, tàu chịu không xiết trước các hao tổn phát sinh, vậy là họ tìm cách khác. Năm 1995, dân thương hồ rày đây mai đó nhanh chóng nhận ra chợ Nhơn Phú nằm cạnh ngã ba sông Lưu là ngõ thông thương lý tưởng để ghe thuyền cập bến tuyển dụng nhân công khiêng gạch. Thế là khi chở gạch, họ tấp vào chợ tuyển lao động tự do làm việc ăn công trong ngày, mỗi ghe tàu tùy theo sức vận chuyển 8-15 thiên gạch (một thiên 1 ngàn viên) mà tuyển dụng nhiều hay ít với giá khiêng 8-30 đồng/viên tùy gạch ngói hay ống. Ban đầu tuyển được vài người, sau đó người lao động rỉ tai nhau ai thất nghiệp muốn bán sức lao động cứ ra ngã ba sông Lưu! Cứ vậy lâu dần chợ nhóm ngày càng sung trở thành chợ bán sức lao động quen thuộc trong nếp sống người bản xứ, nó cũng được thương hồ gán cho danh hiệu "chợ bán sức lao động sông nước miền Tây".

"Chợ thường nhóm lúc 4 giờ sáng và tan khoảng 13 giờ tùy theo con nước. Nhờ nó mà chỉ riêng xã tôi hàng trăm người dân quê có thêm việc làm ổn định". 12 giờ trưa chợ lao động tan dần, bến sông Lưu hàng trăm lao động chỉ còn vài người chưa được tuyển lục tục kéo về. Anh Trần Minh Phương, một trong những lao động kém may mắn trong ngày. Tuy phí một buổi sáng ngồi chờ nhưng anh Phương chẳng ca cẩm, phàn nàn hay oán trách gì bạn công hay các chủ ghe. Đó là quy luật chung ở chợ lao động chân tay này, đối với họ việc được tuyển hay không cũng đơn giản giống như con nước sông Lưu khi lớn khi ròng. Bạn công được tuyển họ mừng, ai chưa được tuyển họ chúc may mắn cho phiên chợ sau.Tiếng là làm công nhưng cư xử chủ tớ như bè bạn, trà nước đãi nhau rất tử tế. Cũng chẳng có chuyện quát tháo, to tiếng hay hoạnh họe khó dễ gì. Ghe anh Nguyễn Văn Năm (ở miệt Châu Thành, Bến Tre) chỉ thoáng chốc đã tuyển đủ bảy lao động chuẩn bị rời bến. Anh Năm cười hiền cho biết việc tuyển lao động ở đây không phải tuyển qua loa, hầu hết chủ ghe đều có kinh nghiệm. "Tỉ như ghe tôi lấy 12 thiên gạch thì cần bảy lao động, mỗi lao động phải làm gấp rút khiêng 3-4 thiên, sau đó chất đầy ghe trong ngày để tôi còn về quê giao gạch đúng hẹn cho khách".
Bạn,
Báo TT viết tiếp: người lao động chợ này hiền lắm, khi có việc là cặm cụi, làm xong việc mới nghỉ. Do vậy ai lười nhác dù khỏe đến đâu đi nữa chen chân vô đây cũng bị chính người lao động tẩy chay.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tại miền Tây, ở vùng Đồng Tháp Mười, hoạt động săn bắt chuột diễn ra quanh năm nhưng tập trung nhất là vào đầu mùa lũ. Khi nước tràn vào mặt ruộng, chuột đồng rút lên gò cao, sống nấp trong lau sậy um tùm hoặc làm tổ trên những thân cây tràm, cây gáo. Người ta gọi hiện tượng này là nước lên, chuột lên. Báo SGGP viết như sau.
Theo ghi nhận của báo Tuổi Trẻ, hệ thống đường sá ở ngoại thành Sài Gòn đang trong tình trạng hư hại nặng. Nhiều con đường đầy những hố rất sâu, những hòn đá nhô lên giưã hố. Mỗi khi di chuyển trên các đoạn đường này, xe tải, xe gắn máy, trồi lên sụp xuống, lúc ngả sang trái, lúc nghiêng sang phải, lưu thông rất chật vật bởi những vũng sâu bùn sình nhầy nhụa khắp mặt đường.
Theo ghi nhận của báo quốc nội, tại nội thành SG có những vũ trường đặc biệt: không gái nhảy, không rượu mạnh, không âm nhạc gầm rú. Đó là những vũ trường chỉ âm thầm hoạt động vào lúc 2-3 giờ chiều hoặc 9-10 giờ sáng. Khách là những quý bà cô đơn đến đây để giải sầu và tâm sự với bạn nhảy là những chàng trai khéo chiều. Tin Nhanh VN ghi nhận như sau.
Trên địa bàn thành phố Sài Gòn, đường Lê Thánh Tôn, quận 1, có rất nhiều hàng quán, chính yếu bán hàng thủ công mỹ nghệ, vải, lụa... phục vụ du khách. Cũng trên con đường này có không dưới hai chục thợ sửa giày, nép mình dưới mái hiên, lùi sâu vào vỉa hè. Chỉ cần một cái bàn con con, hai chiếc ghế nhựa và một số đôi giày cũ cùng keo, kéo, kìm
Tại tỉnh Quảng Trị, có một ông có gần 100 người con của hơn 20 bà vợ, trong đó có 13 bà đang sống chung với ông và các con trong cùng 1 xóm nhà, những bà vợ khác sống tại nhiều nơi từ miền Trung đến miền Nam. Hơn một nửa số vợ của ông đều nằm trong thành phần chết chồng, chồng bỏ. Ông bày tỏ rằng mình chúa ghét những gã đàn ông "quất ngựa truy phong".
Theo ghi nhận của báo quốc nội, ngày nay, tại Sài Gòn và một số thành phố lớn của VN, không chỉ phụ nữ giải phẫu thẩm mỹ để làm đẹp mà đàn ông và cả một số bà lão tuổi lục tuần cũng khoái đi thẩm mỹ viện sửa tướng để "ăn nên làm ra", để gia đình sung túc, để giữ vận may phước lành cho con cháu... Báo Kinh Tế Đô Thị viết như sau.
Theo báo quốc nội, tại TPSG có một họa sĩ đã mở xưởng làm tranh từ cánh bướm. Hàng nghìn cánh bướm ẩn hiện "dệt" nên những bức tranh hoàn chỉnh với nhiều đề tài như phố, làng quê Việt Nam. Tranh làm từ cánh bướm của họa sĩ này, được bày bán ở Diamond Plaza, TPSG, đang là mặt hàng hút khách, đặc biệt là khách chuộng "đồ độc". Tin Nhanh VN viết như sau.
Thành phố Sài Gòn về đêm có nhiều con phố không ngủ với những quán khuya đủ loại: quán trong các ngõ hẻm, quán khuya di động với những xe hủ tiếu bán rong, quán khuya bán cho những thực khách khá giả. Báo Sài Gòn Tiếp Thị viết về các quán khuya ở Sài Gòn như sau.
Trên con đường thiên lý Bắc- Nam, ai qua Đồng Hới thị xã tỉnh lỵ của Quảng Bình vừa trở thành thành phố sẽ gặp "Quảng Bình quan" và Lũy Thầy nằm bên bờ Nhật Lệ. Tại tỉnh này, tỉnh của những di tích- danh thắng nổi tiếng, đã có nhiều di tích bị bỏ quên. Báo SGGP viết như sau.
Theo các nhà nghiên cứu, kiến trúc cổ Sài Gòn trước kia đa phần là những công trình kiến trúc mang phong cách bản địa hoặc mang nét truyền thống Hoa, Khmer... Đến khi người Pháp đến, họ thiết kế đô thị Sài Gòn theo kiểu mẫu đô thị Pháp. Những ngôi nhà và phố xá bản địa, truyền thống biến mất dần hoặc lùi ra ngoại ô và cho đến nay thì gần như không còn
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.