Hôm nay,  

Lòng Mẹ Tuyệt Vời

17/08/201200:00:00(Xem: 7934)
Bạn thân
Không có gì hơn tình mẹ. Kinh Phật nói rằng, mỗi người đều có 2 vị Phật trong nhà là ba và mẹ. Cuộc đời đi tìm mãi, tận chân trời góc biển, vẫn không thể tìm đâu ra lòng ba mẹ thương con không ngằn mé.

Bởi vậy, chúng ta sẽ không cầm lòng đặng khi nghĩ tới ba mẹ. Một trường hợp vừa được báo Tiền Phong nêu ra, khi một học sinh đậu thủ khoa đạị học và mẹ quyết định phải đi làm ôsin (gia nhân) để nuôi con đi học. Bản tin tựa đề “Mẹ làm ô sin nuôi thủ khoa đại học” kể như sau:

“Con đỗ thủ khoa Đại học Bách khoa Hà Nội, nhưng hoàn cảnh nhà nghèo, bà Lưu Thị Tẽo (Hưng Hà, Thái Bình) dự định sẽ lên Hà Nội tìm việc làm kiếm tiền nuôi con ăn học.

Nhà Lưu Thế Anh (học sinh trường THPT Bắc Duyên Hà) - thủ khoa Đại học Bách khoa Hà Nội 2012 - ở xã Kim Trung (Hưng Hà, Thái Bình). Một ngôi nhà cấp bốn nhỏ bé tồi tàn, tường vôi lở loét, rêu mốc xanh, nằm gần cuối ngõ. Cửa không có, hai mẹ con căng tấm mành đã cũ ngăn cách với ngoài hiên.

Nhà chẳng có gì đáng giá, ngoài chiếc tivi đã qua sử dụng được họ hàng đem cho, lúc xem được, khi không. Trên chiếc tivi, vẫn còn để chậu hứng nước dột từ mái nhà. Bà Tẽo bảo, nhà làm đã lâu năm, cứ mưa là dột khắp nơi.

Bà Tẽo đi bộ đội năm 1979. Sau đó, do bị tai nạn điện giật, đến năm 1982, bà xuất ngũ. Về quê, bà làm đủ mọi việc, từ kế toán, bán hàng dịch vụ, y tá…Đến năm 35 tuổi, nghe lời khuyên của họ hàng, bà sinh Thế Anh để có người dựa dẫm lúc về già.


Cứ thế, gần hai chục năm qua, vượt qua những cơn đau do di chứng thời bộ đội, căn bệnh viêm đa khớp… một mình bà Tẽo làm đủ mọi nghề, nuôi Thế Anh khôn lớn, trưởng thành.

Thương mẹ nghèo khổ, đau yếu, cô đơn, Thế Anh quyết học tập thật giỏi. Vượt qua những trêu chọc của bạn bè về không có bố, 12 năm học, Thế Anh đều là học sinh giỏi.

Riêng năm lớp 12, Thế Anh lập hattrick thành tích khi đoạt giải nhất cuộc thi Toán, giải nhì môn Hóa và giải nhì giải toán trên máy tính cầm tay…

Và thành công lớn nhất là việc Thế Anh đỗ thủ khoa vào Đại học Bách khoa với điểm các môn rất cao: Toán: 9,25; Vật lý: 9,5; Hóa học: 9,5.

Nói đến đây, bà Tẽo ngậm ngùi, nhắc lại hoàn cảnh gia đình. Bản thân bà Tẽo, đau yếu, bệnh tật, từ lâu đã không còn làm thuê, làm mướn được nhiều, Thế Anh học tập sẽ rất tốn kém, không biết kiếm tiền ở đâu để nuôi ăn học đến khi tốt nghiệp.

“Có thể sau khi em lên Hà Nội, tôi cũng lên đó tìm việc làm xem sao. Tôi dự định sẽ đi giúp việc nhà cho người ta, kiếm tiền nuôi em. Nếu có thể, hai mẹ con ở cùng chỗ thì cũng đỡ tốn kém, lại chăm sóc được cho em nó.” – bà Tẽo chia sẻ.”

Có học bổng nào cho học sinh giỏi hay không? Tại sao cứ phải ưu đãi “các diện chính sách” mà lại bỏ lơ các em học giỏi, nhà nghèo? Tại sao các công tử tư bản đỏ xài tiền không đếm, trong khi học trò nghèo thực sự lại đầy nỗi lo cơ nguy bỏ cuộc?

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Các bạn vàng Trung Quốc vào đất Việt để làm gì? Có nhiều lý do, tất nhiên.
Chúng ta có thể thắc mắc rằng tại sao con số tỷ lệ thất nghiệp của Việt Nam lúc nào cũng quá thấp, trong khi số người thất nghiệp ngoaì phố thị và trong làng xã lại quá đông tới đếm không xuể.
Có ai đã từng bảo rằng dân tộc mình vốn ưa thích thi ca. Hẳn là không hoàn toàn đúng đâu, vì nếu thế, nhà thơ hẳn là có thể tự lực tự cường về mặt tài chánh bằng những dòng thơ của họ.
Câu chuyện ông Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng năm 2009 tuyên bố hùng hồn rằng khai thác bauxite Tây Nguyên là chủ trương lớn của “Đảng và Nhà Nước,” bác bỏ hết những phản biện từ nhiều ngàn vị trí thức, chuyên gia... bây giờ mới thấy khủng hoảng. Đỉnh cao trí tuệ của nhà nước bây giờ mới trở thành trò giễu cho cả thế giới.
Nếu chúng ta không phải bác sĩ, và ngay cả nếu có là bác sĩ nhưng thiếu những máy thử nghiệm y khoa tối tân để đo lường các số liệu kích thích tố trong cơ thể, làm sao chúng ta có thể xác định giới tính của một người nào là nam hay nữ?
Chúng ta đang sống trong thời đủ thứ giả mạo.
Từ nhiều thập niên, chúng ta vẫn nhìn về phương Bắc như cội nguồn, như ngưỡng vọng về những quê hương tâm linh xa thẳm nghìn năm của Núi Tản, của Sông Hồng, của Yên Tử, của Hoa Lư... nơi phát tích những cổ xưa văn hóa Việt.
Đó là chuyện rất lạ, khi một người xứ lạ vào VN, tự xưng là Tiến Sĩ Nông Nghiệp Tứ Xuyên, thuê dân mình trồng lúa lạ.
Đó là chuyện hiếm khi nói tới. May mắn, nhờ cuộc cách mạng tin học, và nhờ các blog mọc lên như nấm, cuối cùng mới có chuyện khó nói lại được nói lên.
Nhớ hồi đi học, mỗi lần ra sân trong giờ thể dục thể thao là ông thầy bắt vừa chạy, vừa hát bài “Học sinh là người tổ quốc mong cho mai sau...” Mới biết, kỷ niệm tuyệt vời, một lần in vào trí nhớ thơ trẻ, là chúng ta khó quên vậy.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.