Hôm nay,  

Coi Chừng Bún Trắng Bóng

17/06/201300:00:00(Xem: 10507)
Đó là lời cảnh báo về một loại bún trắng bóng, theo một bài viết trên báo Gia đình & Xã hội.

Bản tin là một cảnh giác về sức khỏe, nói rằng theo các chuyên gia hóa học, bạn không nên mua loại bún có sợi trắng bóng, óng ánh dưới ánh sáng mặt trời, không có mùi chua.

Phòng Cảnh sát phòng chống tội phạm về môi trường, Công an tỉnh Tây Ninh vừa công bố kết quả kiểm nghiệm các mẫu bún được thu thập từ các cơ sở sản xuất bún, hủ tiếu, bánh canh, bánh canh xắc trên địa bàn thị xã Tây Ninh trong tháng 5. Kết quả xét nghiệm mẫu bún lấy từ 2 cơ sở cho thấy có chất huỳnh quang (Tinopal) - một loại hóa chất có khả năng gây ung thư. Ngoài ra, còn có chất chống mốc (Sodium benzoat) và hàn the.

Bản tin viết:

“Tiến sĩ Nguyễn Duy Thịnh - Viện Công nghệ sinh học và Công nghệ thực phẩm (Đại học Bách Khoa Hà Nội) cho biết, Tinopal là chất được dùng trong công nghiệp sơn, sản xuất vải, giấy… vì có màu óng ánh, đẹp. Chất này tuyệt đối không được dùng trong thực phẩm. Lâu nay để tăng độ dai cho bún, người sản xuất thường dùng hàn the và chất tẩy bột trắng sunfit.

Chất Tinopal - huỳnh quang cho vào chỉ cải thiện độ bóng bề mặt sợi bún, làm cho sợi bún hấp dẫn về mặt hình thức song chất này rất nguy hại, có khả năng gây ung thư. Đáng lo ngại, bún lại được xếp vào danh sách nhóm thực phẩm thường xuyên dùng của người dân, nhất là trong mùa hè. Còn Sodium benzoat theo quy định của Bộ Y tế là chất phụ gia thực phẩm được phép sử dụng vào một số nhóm thực phẩm như sản xuất mì và các sản phẩm tương tự để chống vi sinh vật, chống thiu và chua.”

Khi đã thấy bún này bán ở thị xã Tây Ninh, nghĩa là cũng sẽ có ở nhiều nơi khác.

Báo Gia đình& Xã hội cũng ghi lời giải thích:

“Tiến sĩ Nguyễn Duy Thịnh cũng cho biết, nếu ăn bún chứa chất huỳnh quang lâu dài sẽ gây suy gan, thận, cơ thể mệt mỏi và cả bệnh ung thư. Tùy theo lượng độc tố vào cơ thể mà có thể gây ngộ độc cấp tính hoặc mãn tính. Hơn nữa, đây là một chất dùng trong công nghiệp nên khó tránh khỏi trong đó có chứa các tạp chất gây hại cho sức khỏe. Hàn the khi vào cơ thể không đào thải hết mà tích tụ lại gây ngộ độc cấp tính với liều lượng thấp (khoảng 5g) và ngộ độc trường diễn làm cơ thể mệt mỏi, chán ăn, trẻ chậm phát triển, ảnh hưởng đến gan, thận…”

Cảnh giác là vừa vậy. Nhưng tại sao chỗ nào cũng đầy cạm bẫy độc hại như thế?

Ngày xưa mình ăn đử thứ ở cổng trường mà có sao đâu, hay là hóa chất thời ấy chưa phát triển?

Hung hiểm vậy, thời này hung hiểm vậy.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tình yêu tất nhiên là không tuổi rồi. Ai cũng biết như thế, vì đó là lời mọi người đều nói với nhau trên tất cả báo chí của mọi nền văn hóa.
Đôi khi có những chuyện bất ngờ xảy ra, các luật gia chính thống lại tranh cãi rằng có phải Việt Nam đã có luật để xử chưa, hay có phải rằng luật Việt Nam có thể né tránh được, hay có phải rằng VN có luật nhưng không hề áp dụng, hoặc là làm trái luật, hoặc là xử theo văn bản trái luật...
Đất nước ngày càng kinh dị. Không có vẻ gì như đời thường. Y hệt như trong phim ảnh căng thẳng, nơi xã hội đen khống chế cả quan quyền và trong đời dân thường.
Hễ đến cửa quan là mất tiền... Đó là lời bình phẩm của một viên quan, tuy chỉ là quan nhỏ thôi, nhưng hẳn là hiểu và chịu đựng cả một hệ thống như thế. Mà là chuyện ngay tại thủ đô cũng thế, tức là gần mặt trời, chứ không phải chuyện xa xôi gì.
Chúng ta đều từng tự hào là con rồng cháu tiên, và tin rằng được làm người Việt hẳn là cái gì ghê gớm lắm.
Có những hình ảnh chỉ mới nhìn đã không thể quên được. Đời người hẳn đã từng nhiều lần gặp các hình ảnh khó quên mang theo những tiếng cười vui, hay dòng nước mắt ngậm ngùi.
Có những hoàn cảnh thương tâm ở quê nhà, và rồi chúng ta chợt thấy lòng từ bi, muốn làm từ thiện. Nhưng không dễ đâu, cũng gian nan nhiều rào cản lắm.
Có những chuyện không bao giờ hiểu nổi trên đời này. Kể cả chuyện trong chùa.
Chuyện bi hài là trẻ em bây giờ hiểu biết về tình dục quá sớm. Và cái gọi là hiểu biết sớm này chỉ có nghĩa là hiểu biết không chính quy, không qua trường lớp, mà chỉ là kiểu “vừa học, vừa hành.” Nghĩa là, ăn cơm trước kẻng, nói theo ngôn ngữ thời đại.
Mọi chuyện của nhà nước y hệt như bàn cờ đầy tăm tối. Chúng ta là con dân, ngó hoài mà không thấy lối ra, nghe hoài mà không quán triệt nổi chính sách, chờ hoài mà vẫn đói nghèo thê thảm, lỡ có tin nhau lâu dài rồi cũng sững sờ khi thấy đất rừng và biển đảo bị Bắc Phương chiếm từng mảng.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.