Hôm nay,  

Đoạn Trừ Cái Xấu Ác

12/22/201400:00:00(View: 2664)

Tìm được hạnh phúc là điều rất mực gian nan. Không dễ nắm bắt hạnh phúc, ngay cả khi hoàn cảnh thuận lợi, vì những bất trắc lúc nào cũng rình rập trong đời chúng ta.

Hôm nay thấy bài viết tựa đề “Tiến đến hạnh phúc là đoạn trừ cái xấu ác” của tác giả Nguyễn Thế Đăng trên Thư Viện Hoa Sen, nay xin trích vài đoạn. Như sau:

“Sống là làm cho mình càng ngày càng hoàn thiện hơn, theo đúng với sự tiến hóa của con người và thế giới. Tự hoàn thiện là tránh làm những cái xấu và trau dồi thêm những cái tốt. Trau dồi, bồi dưỡng, trồng trọt cũng là nghĩa chữ văn hóa (culture) trong tiếng phương Tây. Bất kỳ con người nào cũng muốn cuộc sống mình tiến bộ theo chiều hướng đúng hơn, tốt hơn, đẹp hơn. Không ai muốn điều ngược lại.

Nhưng cái xấu và cái tốt là gì?

Xấu là những cái khiến chúng ta đi ngược chiều với sự tiến hóa của con người và thế giới, hạ thấp sự sống làm người, đi xuống thay vì đi lên. Đó là những hành động của thân, khẩu, ý của chúng ta gây ra sự làm hại cho sự tiến hóa của chính mình và người khác, phá vỡ cái trật tự của sự tiến hóa hướng thượng, cản trở và làm thụt lùi cuộc sống tương đối bình an và hạnh phúc của những người khác.

Chẳng hạn phạm vào năm giới là xấu. Giết hại người hay tự giết hại mình là xấu, vì chấm dứt sinh mạng của một người là tước đoạt cơ hội làm người để sửa sai và hoàn chỉnh số phận của người ấy. Ngoài ra nó còn gây ra sự hỗn loạn và khổ đau cho gia đình cả hai bên. Ngày nay, thế giới đều lên án chiến tranh, ngay cả chiến tranh để tự vệ cũng là điều bất đắc dĩ.

Trộm cướp hay lấy của không cho là xấu vì điều đó làm hại và gây khổ đau cho người khác và chính mình thì phải trốn tránh và tù tội. Điều đó gây ra sự mất an ninh và làm hại xã hội. Tà dâm là xấu. Chẳng hạn ngoại tình, ngoài cái xấu là hai đương sự không chiến thắng nổi sự ham muốn không chính đáng của mình, làm cho mình rơi xuống mức thấp kém, còn làm hại cả hai gia đình và nói rộng ra là xã hội. Nói dối là xấu, vì mình thì mất sự tin tưởng của người khác và còn làm cho xã hội rối loạn và sai lầm vì những điều dối trá. Say sưa mất tự chủ là xấu, vì nó hạ thấp nhân cách của mình và có khi còn làm hại người khác, như chạy ẩu đụng xe, nóng nảy đánh lộn…

Dĩ nhiên làm điều xấu gây hại cho trật tự xã hội mà bị phát hiện thì pháp luật sẽ trừng trị, nhưng nhiều khi sự trừng trị của pháp luật chưa đủ hay bỏ sót thì vẫn còn tầng lớp công lý ở sâu hơn, khó thấy hơn, đó là luật nhân quả. Luật nhân quả là mình đã gây ra sự mất trật tự, xáo trộn thì mình cũng bị một sự mất trật tự xáo trộn tương đương ở cả thân và tâm. Mình đã gây sự thiệt hại cho người khác thì mình cũng bị một sự thiệt hại tương đương ở thân và tâm.


Với người có ý hướng tích cực với cuộc đời mình, thì thay vì làm những điều tiêu cực người ấy sẽ làm những điều tích cực. Thay vì giết hại thì cứu giúp mạng sống, thay vì trộm cướp thì cho tặng, thay vì nói dối thì ảnh hưởng đến người khác bằng lời chân thật. Và giữ giới là bao gồm toàn bộ thân khẩu ý của mình, vì ý cũng là một hành động, gọi là ý nghiệp.

Như vậy giữ giới là giữ gìn sự toàn vẹn của toàn thể con người mình, là làm hoàn thiện toàn thể con người mình.

Người ta giữ năm giới còn vì một nguyên nhân lớn lao khác là tình thương: mình không muốn làm tổn hại, tổn thương người khác, dù chỉ bằng một câu nói. Tình thương làm cho nhân cách một người càng thêm cao, rộng.

Chính sự giữ giới như vậy tôn thêm nhân cách một người, làm cho người ấy tăng thêm những giá trị. Cho nên những giá trị đạo đức cũng chính là những giá trị của con người và rộng ra, đó cũng là những giá trị của xã hội.

Nhìn sâu hơn, một hành động xấu làm tổn hại ngay tức khắc, chứ chưa nói về lâu dài, cho người làm; và một hành động tốt đem lại hạnh phúc tức khắc và rồi còn lâu dài cho thân tâm người tạo ra hành động ấy. Sở dĩ như vậy vì bất cứ hành động tốt xấu nào đều in dấu ngay vào những tầng lớp sâu của tâm thức, chìm trong đó và khi đủ điều kiện hoàn cảnh thì biểu lộ lên bề mặt của cuộc sống thường ngày. Những tầng lớp sâu của tâm thức được tâm lý học chiều sâu của Tây phương gọi là tiềm thức (subconscience). Cái tiềm thức ấy mà rộng hơn, kéo dài nhiều đời, sâu hơn, in dấu tất cả kinh nghiệm của nhiều kiếp sống, được Duy thức học Phật giáo gọi là tạng thức hay a-lại-da thức. Chính do tạng thức này mà không có cái gì mất đi. Hạt giống nào gieo vào đó thì sẽ mọc mầm, đủ điều kiện thì sẽ lớn lên thành cây, trái. Như định luật bảo toàn năng lượng của vật lý học, tạng thức làm cho định luật bảo toàn năng lượng của tâm thức được hoạt động theo dạng có nhân ở tâm thức thì phải có quả ở tâm thức.

Những ám ảnh, những ác mộng, những dằn vặt hối hận, những lo buồn vô cớ là những biểu lộ từ tiềm thức hay tàng thức a-lại-da những điều xấu mà mình đã làm bằng thân, khẩu, ý. Điều đó chứng tỏ chúng vẫn còn nằm trong những bề sâu của tâm thức.

Chúng ta đã từng nghe có người kể rằng khi sắp chết họ thấy lại toàn bộ cuộc đời mình trong một chớp mắt. Y học Tây phương qua những nghiên cứu thực tế cũng công nhận có sự kiện ấy...”(ngưng trích)

Khó là vậy. Nhưng căn bản là giữ giới. Đừng làm điều ác, hãy làm điều thiện, và thanh tịnh tâm mình.... Phải chi xã hội mình toàn những người thiện đức nhỉ...

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Cư dân nhiều thành phố lớn ở Việt Nam cũng bắt đầu có thói quen tặng quà nhân dịp lễ Giáng Sinh. Dĩ nhiên, chủ yếu là giới trẻ, những người ưa thích thói quen cởi mở du nhập từ Âu-Mỹ.
Bạn thắc mắc về một ca khúc bất tử thường nghe trong mùa Giáng Sinh? Bạn không nhớ xuất xứ ca khúc “Đêm Thánh Vô Cùng” thường được các ca đoàn hát trong những ngày tháng 12 hàng năm?
Đó là ngành xuất khẩu gạo của Việt Nam, chúng ta siết cổ nông dân Việt để lấy gạo bán rẻ cho quốc tế -- nghĩa là, chúng ta đang tài trợ cho quốc tế.
Không gì vui bằng khi người dân nhìn lại các lãnh tụ. Nơi đây, là chuyện Stalin dưới mắt người dân Nga.
Có phải chính phủ này bênh vực công nhân? Câu hỏi này đã nhiều lần được chính phủ, từ thời ông Hồ, xác minh rằng nhà nước CSVN luôn luôn bênh vực công nhân,
Sau chuyện ồn ào về một ông kỹ sư sửa thơ trong Truyện Kiều của cụ Nguyễn Du, bây giờ tới phiên cụ Ngô Tất Tố bị tùng xẻo.
Đó là hiện tượng mà báo này gọi là, “Báo động tình trạng trẻ quan hệ tình dục từ 12 tuổi,” qua bài viết của Tiến sĩ Vũ Thu Hương.
Nhớ hồi mấy tháng trước, có một anh Hà Nội tự nhận là kỹ sư, đã quậy ầm ĩ, in sách tân trang Truyền Kiều của cụ Nguyễn Du, nói là hiện đại hóa ngôn ngữ Việt, và sửa tới 1/3 cuốn Truyện Kiều.
Tại sao các bậc học nhiều ở Việt Nam -- như các vị có học vị Tiến sĩ -- lại không có bao nhiêu bằng sáng chê?
Đó là chuyện gà, không phải ví von gì. Tức là gà 2 cẳng. Gà luộc sẵn, và nói là gà ta, nhưng nghi là gà Tàu ngụy trang.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.