Hôm nay,  

Đọc Lại “Tống Biệt Hành”

5/13/201500:00:00(View: 6398)

Hôm nay chợt có người nhắc rằng ngày 12 tháng 5 là sinh nhật nhà thơ Thâm Tâm. Lòng mình chợt thấy như mưa bụi bay trước mắt, và nhớ mấy dòng thơ “Tống Biệt Hành.”

Đúng ra, thi sĩ Thâm Tâm sang tác nhiều, nhưng bài thơ tuyệt vời nhất vẫn là bài ca tống biệt đó, có vẻ như trước giờ lên đường vào trận…

Theo các tin phổ biến, thi sĩ Thâm Tâm sinh ngày 12 tháng 5 năm 1917 tại Hải Dương, Việt Nam. Và hãy nhớ rằng thi sĩ chết rất trẻ, khi mới 33 tuổi, lúc đó là năm 1950.

Thâm Tâm cũng là một nhà viết kịch Việt Nam. Nghĩa là đa tài. Ông tên thật là Nguyễn Tuấn Trình, xuất thân trong một nhà giáo nền nếp, thuở nhỏ, từ năm 1938, ông học tiểu học ở Hà Nội, từng vẽ tranh để kiếm sống. Từ những năm 1940, ông tham gia viết báo, viết văn và thường được đăng tải trên Tiểu thuyết thứ bảy, Ngày nay, Tiểu thuyết thứ năm và Truyền bá quốc ngữ... Ông từng thử sức trên nhiều thể loại nhưng thành công hơn cả vẫn là thơ. Thơ Thâm Tâm có nhiều giọng điệu, khi buồn da diết, khi trầm hùng, bi tráng, khi reo vui...

Năm 1945, Thâm Tâm tham gia văn hóa Cứu quốc, kháng chiến chống Pháp. Đươc kể là ông mất sau một cơn bệnh đột ngột ngày 18 tháng 8 năm 1950 trên đường đi công tác trong chiến dịch Biên giới, ở tỉnh Cao Bằng.

Thâm Tâm cũng nổi tiếng với mấy bài thơ tình tăng cho giai nhân bí ẩn T.T.Kh. Nhưng nhớ nhất vẫn là bài hành, được hai nhà phê bình Hoài Thanh & Hoài Chân chọn in trong Thi nhân Việt Nam, kèm theo đôi dòng giới thiệu Thâm Tâm:


“Thơ thất ngôn của ta bây giờ thực có khác thơ thất ngôn cổ phong. Nhưng trong bài dưới đây (Tống biệt hành) lại thấy sống lại cái không khí riêng của nhiều bài thơ cổ. Điệu thơ gấp. Lời thơ gắt. Câu thơ gắn rỏi, gân guốc. Không mềm mại uyển chuyển như phần nhiều thơ bây giờ. Nhưng vẫn đượm chút bâng khuâng khó hiểu của thời đại.”

Để tưởng nhớ, xin ghi lại bài thơ tuyệt vời này như sau:

Tống Biệt Hành

Đưa người, ta không đưa qua sông
Sao có tiếng sóng ở trong lòng
Bóng chiều không thẳm, không vàng vọt
Sao đầy hoàng hôn trong mắt trong?
Đưa người ta chỉ đưa người ấy
Một giã gia đình một dửng dưng...
.
- Ly khách! Ly khách! Con đường nhỏ,
Chí lớn chưa về bàn tay không
Thì không bao giờ nói trở lại!
Ba năm mẹ già cũng đừng mong.
.
Ta biết người buồn chiều hôm trước,
Bây giờ mùa hạ sen nở nốt,
Một chị, hai chị cũng như sen,
Khuyên nốt em trai dòng lệ sót.
.
Ta biết người buồn sáng hôm nay:
Trời chưa mùa thu tươi lắm thay
Em nhỏ ngây thơ đôi mắt biếc
Gói tròn thương tiếc chiếc khăn tay...
.
Người đi? Ừ nhỉ, người đi thực!
Mẹ thà coi như chiếc lá bay.
Chị thà coi như là hạt bụi,
Em thà coi như hơi rượu say.

Thâm Tâm (1940)

Có thể tin rằng, bài thơ này sẽ bất tử, sẽ không bị quên đi, dù là 2 hay 3 thế kỷ nữa. Vị trí bài thơ đã vững chắc trong tim người đồi rồi, bất kể rằng thi sĩ đoản mệnh…

Reader's Comment
5/14/201504:52:55
Guest
Hình như còn 4 câu sau cùng:
Mây thu đầu núi gió lên trăng,
Cơn lạnh chiều nao đổ bóng thầm.
Ly khách ven trời nghe muốn khóc
Tiếng đời xô động tiếng hờn căm!
Xin xem lại...
Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Theo ghi nhận của báo quốc nội, các chợ bán rau tại nhiều thành phố, thị trấn ở miền Nam, miền Trung thường hoạt động về đêm. Tại những chợ này, luôn có các tiểu thương chờ đợi mua rau từ các đầu mối, đại lý để sáng hôm sau bán cho khách ở các chợ nhỏ. Và khi trời sáng, là lúc chợ rau lắng xuống. Những chiếc xe tải, xe lam, xích lô, xe máy
Theo ghi nhận của báo quốc nội, những bộ phim trong kế hoạch của các hãng phim quốc doanh giờ đây đã không còn thị trường, vì rằng hầu hết các rạp đều từ chối chiếu loại phim này, dù cho đó có là những phim được đầu tư tiền tỷ đồng và từng đoạt giải thưởng điện ảnh khu vực châu Á. Nguyên nhân là khán giả đã quay lưng với phim nhà nước
Theo báo quốc nội, trên địa bàn tỉnh Đồng Nai, sau đợt lũ kinh hoàng năm 2002 làm cho xã Đắc Lua thuộc huyện Tân Phú gần như bị ngập lụt nặng, khiến cho hàng trăm gia đình cư dân buộc phải di dời đến nơi an toàn và hàng trăm gia súc bị chết. Địa phương đã xây dựng một khu tái định cư cho cư dân xã này để người dân tránh lũ hàng năm
Theo báo quốc nội, để đánh bắt được cân cá, cân tôm giữa biển khơi bao la mang vào bờ bán, ngư dân phải vượt qua bao nhiêu sóng to, gió lớn, đầm mình trong mưa rét, đối mặt với bao hiểm nguy. Nhiều khi đang cắm cúi làm thì bất ngờ bị những con tàu hàng khổng lồ từ phía sau đâm thẳng vào, người và của chìm đắm
Theo báo SGGP, tại miền Tây Nam phần, nhiều năm nay, người dân ở vùng nông thôn Hội An (huyện Chợ Mới tỉnh An Giang) quen gọi một cư dân trung niên một cách thân mật là "ông tiền cổ" của làng. Bởi cư dân này là người đầu tiên ở miền Tây sưu tầm được nhiều loại tiền khác nhau và lập nên "kho" tiền cổ có một không hai.
Theo báo quốc nội, tại tỉnh Quảng Ngãi có suối khoáng Thạch Trụ đã được khảo sát cách đây gần 170 năm, từ thời Vua Minh Mạng. Thời Pháp thuộc, suối nước khoáng này cũng được các quan chức người Pháp chú ý khi vị công sứ tỉnh do thấy chữa lành bệnh phong lác nên "xin sắc phong, giao cho phụng sự vào ngày 8 tháng 10 năm Duy Tân 7".
Theo ghi nhận của báo SGGP, chưa bao giờ ngành sản xuất thép trong nước lại phải đối phó với một thực tế... choáng váng! Thép xây dựng Trung Quốc ồ ạt tràn vào thị trường Việt Nam với giá thấp hơn giá thép trong nước khoảng 400,000 đồng/tấn, thậm chí giá thép tương đương với giá phôi thép. Hiện đã có khoảng 5,000 tấn
Theo ghi nhận của báo quốc nội, tại Đà Lạt, do một số trường ở trung tâm thành phố "vượt rào" đã tuyển học sinh trái tuyến ( không thuộc khu vực được phân nhiệm), nên hàng loạt trường tiểu học vùng ven rơi vào tình trạng thiếu học sinh trầm trọng, do học sinh ngoại thành đều muốn xin vào học ở các trường lớn ở nội thành
Theo báo quốc nội, tại tỉnh Thái Bình, có một ngôi làng có nhiều phụ nữ không chồng, họ là những nông dân một nắng hai sương trên đồng ruộng làng An Hiệp, huyện Quỳnh Phụ, tỉnh Thái Bình, Nơi đây, mọi lễ giáo thời phong kiến không tồn tại. Ở chính những ruộng ngô bát ngát trên bãi bồi mênh mông phía ngoài đê
Theo báo quốc nội, tại các tỉnh phía Bắc của Miền Trung, trên địa bàn tỉnh Hà Tĩnh có vùng đất giáp ranh ba xã Sơn Lộc (Can Lộc), Thạch Ngọc, Việt Xuyên (Thạch Hà) cứ vào dịp mưa dông, thiên lôi lại giáng xuống những đòn sấm sét cướp đi vài mạng người. Theo thống kê chưa đầy đủ, từ năm 1990 đến nay nơi đây đã có hơn 20 người



Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.