Hôm nay,  

Khi Báo Đụng Tới Cá Lú...

17/05/201600:00:00(Xem: 8337)

Cá Lú... hay anh Cả Lú?

Trọng Lú, hay Cá Lú?

Tổng Bí Thư CSVN Nguyễn Phú Trọng còn có bí danh là Trọng Lú, có vẻ như đã bị một báo trong nước khêu nhẹ, khi bàn chuyện cá chết... Tất cả các loài cá đều ghi bình thường, riêng khi nói tới loài Cá Lú, tác giả ghi chú tên khoa học dài ngoằn... có vẻ như thanh minh thanh nga rằng có một loài cá thiệt sự ông bà mình gọi là Cá Lú... chớ không dám khều Anh cả Lú nào hết.

Cục báo chí, Bộ Thông tin và Truyền thông hôm 13/5, đã phạt báo Nông Thôn Ngày Nay 140 triệu đồng vì “vi phạm trong hai bài viết đăng trên ấn phẩm Thế giới Tiếp thị” có tên “Nhân dân mãi mãi là người đến sau”, và “Lời than của các loài cá”...

Bài “Nhân dân mãi mãi...” là của nhạc sĩ Tuấn Khanh.

Bài nhắc tới Cá Lú có tựa đề “Lời than của các loài cá”... của tác giả ký tên Người hóng chuyện (của ấn phẩm Thế Giới Tiếp Thị).

Hai bài viết bị cáo buộc là "đăng, phát thông tin gây phương hại đến lợi ích quốc gia hoặc gây mất đoàn kết dân tộc".

Báo Nông Thôn Ngày Nay đã “xin tự đình bản 3 tháng đối với ấn phẩm Thế Giới Tiếp Thị kể từ ngày 14/5/2016”.

Nơi đây, xin trích bài “Lời than của các loài cá” từ Thế Giới Tiếp Thị... như sau.

* * *

Lời than thở của các loài cá

(Tiếp Thị Thế Giới, 11-5-2016)

Các loại cá Thu, Ngừ, Chình, Trích, Nục, Liệt, Đối, Phèn, Chỉ Vàng… diễu hành từng đoàn, kêu la rân trời trong vô vọng.

Hơn tháng trôi qua, kể từ ngày những con cá đầu tiên chết nổi lềnh bềnh trên mặt biển, lũ cá vẫn ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì đang và sẽ xảy ra.

Thông tin vô cùng nhiễu loạn.

Lúc thì “do tác động của các độc tố hoá học thải ra từ hoạt động của con người trên đất liền và trên biển và tảo nở hoa, gọi là hiện tượng thuỷ triều đỏ”.


Rồi “Kết quả quan trắc nước biển đạt tiêu chuẩn”.

Đặc biệt, sau khi các ông bụng bự xuống tắm để chứng minh biển sạch mà cá vẫn chết dạt vào bờ, loài cá càng hoang mang.

Kinh hãi nhất là dự báo nước biển bị ô nhiễm kim loại nặng, cá chết trước, người ăn cá tích tụ dần chất độc vào người, sẽ từ từ chết sau…

Loài cá cứ bơi vòng vòng, vòng vòng. Trong khi chờ cái chết tới, chúng tranh thủ thở than.

Cá Chim nói:

– Ôi ước gì mình bay được như chim để thoát khỏi vùng biển chết chóc này.

Cá Đao nghe vậy, chém gió một phát:

– Cậu không thấy chim cũng ngủm, xác phơi đầy đảo chim à?

– Cá Đuối rên hừ hừ: “Ôi, tui đuối quá rồi. Có ai cứu với?”

Đàn cá Bạc Má khóc rống lên:

– Hu hu, chắc thế hệ sau chúng tớ bị đổi thành cá Bạc Phước!

Các loại cá Thu, Ngừ, Chình, Trích, Nục, Liệt, Đối, Phèn, Chỉ Vàng… diễu hành từng đoàn, kêu la rân trời trong vô vọng. Bỗng, có tiếng tuyên bố:

– Chúng ta quyết liệt, khẩn trương, trong thời gian sớm nhất tìm ra thủ phạm gây ô nhiễm môi trường, có biện pháp khắc phục triệt để, ổn định đời sống loài cá, tránh gây hoang mang trong xã hội, kẻo thế lực thù địch trong và ngoài biển lợi dụng kích động.

Lũ cá nhìn quanh, tìm xem ai vừa nói rồi cá Đối la to:

– Thôi đi ông Sạo! Ông nói nữa, tụi tui đổi s thành x, kêu ông là Cá Xạo đó nha.

Cá Mập, Bạch Tuộc vẫn thấy nhởn nhơ. Đàn cá còn lại cứ bơi, bơi, ngày càng lo lắng:

– Cứ như vầy hoài, chắc dân tộc cá chúng ta trở thành cá Lú (tên khoa học: Parapercis sexfasciata) hết quá!

Người hóng chuyện

Thế Giới Tiếp Thị” (hết trích)

* * *

Xin chúc các tác giả bình an.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Theo báo cáo mới nhất về chỉ số niềm tin người tiêu dùng (NTD) của Nielsen, công ty thông tin và đo lường toàn cầu, niềm tin của NTD Việt tiếp tục đạt vị trí cao trong quý 1/2016
Anh là ai, và ước muốn làm gì cho đồng bào mình? Anh Trần Huỳnh Duy Thức là người chông cường quyền, bị án nặng nhất trong thập niên qua, và anh yêu thương dân tộc mình thiêt tha.
Nhà nước CSVN có biệt tài đi trước đón đầu... Trong khi thế giới thắc mắc về tình hình nhân quyền VN, Đảng CSVN suy nghĩ nát óc về độc chiêu: dàn trận cởi mở đồng tính...
Có phải Sài Gòn đang tụt hậu? Nếu so với cả nước, câu trả lời là không phải. Nếu so với các thành phố trong khu vực, câu trả lời là đúng vậy.
Hãy hình dung rằng bạn sống kế bên nhà máy sản xuất xi măng, sẽ thấy bụi xi măng phủ trắng ruộng lúa, cỡ một năm sau khi nhà máy hoạt động, nông dân phaỉ bỏ lúa và rủ nhau bệnh dài dài...
Chuyện xảy ra giữa Hà Nội, nơi cả guồng máy công quyền chỉ giỏi đàn áp dân, nhưng bê tha tới mức rác khắp nơi vẫn không chịu dọn…
Hình như đạo đức đã biến mất trong xã hội đời thường? Có vẻ như người ta không tử tế với nhau, thậm chí cũng chẳng biết trân trọng các trẻ em chưa bước vào đời.
Bản tin nói, có 29,1% trẻ TP SG mắc hen suyễn, tổ chức y tế ISSAC chuyên nghiên cứu về hen suyễn và dị ứng ở trẻ em trên toàn cầu đánh giá đây là khu vực mắc bệnh hàng đầu châu Á.
“Giám đốc sở Y tế Quảng Ngãi khuyến cáo người dân không nên hoang mang trước thông tin phát hiện một số hạt nghi là nhựa giống hạt gạo lẫn trong gạo khi một người dân mua về dùng.
Trong khi đó, nhiều ngàn luận án Tiến sĩ bốc hơi vào hư vô tại Thư viện Quốc Gia. Có vẻ như những trang giấy dị ứng với bụi kệ sách...



Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.