Hôm nay,  

Ngày Sinh Viên Quốc Tế

19/11/201700:00:00(Xem: 5337)
Xuân Niệm

 
Sinh viên là người đi học bậc cao đẳng hay bậc đại học… Trong lịch sử nhân loại, sinh viên thường là thế hệ đi đầu của những cuộc  cách mạng. Gần như bất cứ biến động nào trong lịch sử cũng nhìn thấy bóng dáng của sinh viên.

Thời xưa, Trần Quốc Toản cũng gọi được là sinh viên. Chính chàng trai họ Trần đã bóp nát trái cam khi bị chận, không cho vào dự họp với các bô lão để bàn kế chống giặc, cứu nguy đất nước.

Thế nhưng, có một ngày rất đặc biệt để vinh danh giới trẻ đầy xông xáo này.

Bách khoa toàn thư mở Wikipedia cho biết có một ngày thường niên gọi là: Ngày Sinh viên Quốc tế được tổ chức hàng năm vào ngày 17 tháng 11.

Năm 1941, ngày này đã được công bố bởi một "Hội đồng sinh viên quốc tế" (International Students' Council) họp tại London và gợi nhớ đến các cuộc biểu tình sinh viên ở Prague chống lại sự chiếm đóng của Đức Quốc xã tại Tiệp Khắc vào năm 1939, trong chiến tranh thế giới 2. Các cuộc biểu tình đó đã bị đàn áp dã man: Ngày 17 tháng 11 năm 1939, 9 nhà hoạt động bị xử tử mà không qua xét xử, hơn 1.200 sinh viên đã bị đưa đến các trại tập trung.

Truyền thống kỷ niệm này đã được duy trì bởi sự kế thừa với Liên đoàn Sinh viên Quốc tế, mà cùng với Liên hiệp Sinh viên Quốc gia ở châu Âu (National Unions of Students in Europe) và các nhóm khác đã vận động để ngày này trở thành ngày kỷ niệm chính thức của Liên Hiệp Quốc.


Ngày 17 tháng 11 năm 1989, lãnh đạo các nhóm sinh viên độc lập tại Prague cùng với Liên minh Xã hội chủ nghĩa của Thanh niên (SSM / SZM, nguyên là do nhà nước Tiệp Khắc tạo ra) đã tổ chức một cuộc biểu tình đại chúng để kỷ niệm 50 năm 'Ngày sinh viên quốc tế'. Sự kiện 50 năm Ngày sinh viên quốc tế đã cho sinh viên một cơ hội để bày tỏ sự không hài lòng của họ với các chính sách của Đảng cộng sản Tiệp Khắc. Khoảng 15.000 người đã tham gia cuộc biểu tình này. Cuộc biểu tình hòa bình đã biến thành bạo lực, khi màn đêm buông xuống, với nhiều người tham gia bị đánh đập dã man bởi cảnh sát chống bạo động, mũ nồi đỏ, và các thành viên khác của các cơ quan thực thi pháp luật. Sau đó, các tin đồn về một học sinh đã chết do sự tàn bạo của cảnh sát dẫn đến quyết định đình công và mở rộng biểu tình của sinh viên và diễn viên sân khấu ngay trong đêm đó và đã giúp châm ngòi cho cuộc Cách mạng Nhung tại Tiệp Khắc, lật đổ chế độ Cộng sản.

Kể từ năm 2000, ngày này được gọi là "Ngày đấu tranh cho Tự do và Dân chủ" và là ngày nghỉ chính thức tại Cộng hòa Séc và Slovakia.

Có lẽ cũng nên nhắc rằng: bản quốc ca Việt Nam Cộng Hòa, khởi đầu với câu, “Này công dân ơi, quốc gia đến ngày giải phóng…” là do nhạc sĩ Lưu Hữu Phước sáng tác. Ban đầu, ca khúc này có tên “Sinh viên hành khúc”…

Và dĩ nhiên, ban đầu là lời kêu gọi “Này sinh viên ơi…”

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Có phải ngoại ngữ là khó nhất trong các môn học? Có lẽ như thế. Nhưng đối với nhiều người, Toán hay Lý Hóa mới khó nhất, hay Sử hay Địa mới khó nhất… Vấn đề là cần môi trường thuận tiện. Thí dụ, nếu truyền hình CNN kênh tiếng Anh hằng ngày phát hình tại Việt Nam, có lẽ nhiều học sinh sẽ giỏi tiếng Anh hơn từ ngày thơ ấu. Không có môi trường thuận lợi để học ngoại ngữ, sẽ học gian nan hơn.
Vậy là kiều hối chảy vào nước ào ạt… bất kể qua kênh chính thức hay bán chính thức, hay không chính thức. Kiểm toán cho đúng cũng khó, chỉ có cách suy đoán rằng phước đức của chế độ vẫn còn vững vàng, ít nhất là về mặt thu hút kiều hối. Chỉ có cách suy nghĩ kiểu tâm linh mới giải thích được, có lẽ.
Vậy là trật đường rầy, câu chuyện tưởng như chỉ có trong truyện thần thoại của thế kỷ 19 hay thế kỷ 20. Đúng là trật đường rầy xe lửa.
Có phải đào tạo 9.000 Tiến Sĩ sắp tới chỉ là một cách để các quan chức củng cố cho chế độ vững vàng thêm vài thập niên? Có phải tất cả con cháu của mấy trăm ủy viên Bộ Chính Trị sẽ được cầm tiền chính phủ để đi học Tiến sĩ, Thạc sĩ theo đề án mới, và rồi một số sẽ kết hôn với Việt kiều để ở lại nằm vùng, phần còn lại sẽ về VN thay ba mẹ để cai trị VN thêm vài thập niên nữa?
Đàn ông có giá bao nhiêu? Bạn thử suy đoán xem? Một ngàn đô la hay một triệu đôla? Tất nhiên là tùy… vì không phải ai cũng có giá như ai. Vì như cuộc đời của Albert Einstein vĩ đại hơn biết bao nhiêu người đời thương như mình.
Vậy là lại ngộ độc. Cũng ở trường mầm non. Có vẻ như các trường mầm non không bận tâm về chuyện nhà bếp? Hay phải chăng, có gì mờ ám trong việc đi chợ cho trường mầm non?
Nhạc bolero có phải là bước thụt lùi? Hỏi như thế, có công bằng không, trong khi các loại nhạc thường gọi là “nhạc sang” chủ yếu là nhạc cũ từ hơn nửa thế kỷ qua? Tính vê thời gian, nhạc nào thụt lùi hơn? Nhưng dân Miền Nam ưa nhạc bolero chủ yếu là cảm xúc hoài niệm vê cái gì rất mực VNCH... Và chẳng nguy hiểm gì cả.
Viễn ảnh khủng hoảng việc làm đã thấy trước từ lâu, chứ không chờ tới khi mọi người thảo luận về cái gọi là “cách mạng 4.0” -- tức là, nói dễ hiêu, cách mạng robot và máy tự động hóa trong sản xuất. Mất việc ào ạt... sẽ là hiện tượng gay gắt toàn cầu, nhưng hiển nhiên sẽ tệ hại tại Việt Nam, nơi lao động tay chân là chính.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.