Hôm nay,  

Mò Hến Kiếm Sống

20/11/200500:00:00(Xem: 6198)
Bạn,

Đồng bằng sông Cửu Long đang ở vào mùa lũ. Đây cũng là mùa vụ làm ăn của nhiều làng nghề ở miền Tây Nam phần. Tại vùng ngoại thành của Cần Thơ, nghề cáo hến ở xã Vĩnh Trinh, thuộc huyện Vĩnh Thạnh, đang vào vụ với sự tham gia của hàng trăm gia đình. Nghề này đã có mặt ở đây hơn nửa thế kỷ qua và gắn bó với người dân vùng lũ. Báo SGGP ghi nhận về nghề cáo hến của dân nghèo xã này như sau.

Phóng viên qua đêm ở nhà anh Đúng, người có trên 20 năm trong nghề cào hến. Mờ sáng, chị Ba, vợ anh Đúng, gọi cả nhà thức dậy, chuẩn bị hành trình cho chuyến cào hến trên dòng kinh Bò Ót. Chị nấu sẵn một nồi cơm cùng thức ăn trưa để mang theo. Ba cha con anh Đúng, mỗi người vác trên vai một cây cào, nét mặt rạng rỡ, hy vọng một chuyến bội thu. Lúc này xóm hến Vĩnh Trinh cũng bừng tỉnh mở đầu cho một ngày náo nhiệt. Hàng chục ghe cào nổ máy đánh thức kinh 19 và tỏa ra muôn nẻo. Anh Đúng cho biết, đây là chuyến xuất phát thứ nhì của cư dân "xóm hến" và là chuyến "nội tỉnh".

Trước đó, lúc hai giờ sáng, đã có đoàn ghe cào lên đường đến Kiên Giang, An Giang tìm hến. Anh Đúng tâm sự: "Nghề này tuy dễ làm nhưng không "dễ ăn". Thiếu kinh nghiệm, không biết nơi hến nhiều hay ít để mà chọn điểm sẽ tốn nhiều công". Gần 2 tiếng đồng hồ, phóng viên tới kinh Bò Ót, thuộc xã Thới Thuận huyện Thốt Nốt - là nơi mà anh Đúng dự đoán có nhiều hến.

Bữa ăn sáng được dọn ra, 3 cha con anh Đúng lùa vội vàng mấy chén cơm để lấy sức trầm mình xuống kinh. Ngồi trên ghe, phóng viên chăm chú nhìn ba cha con anh Đúng quơ cào xuống lòng kinh khuấy thành từng vòng xoáy có đường kính khác nhau và cứ vài ba phút thì cây vợt đã nặng trĩu hến. Bằng đôi tay thuần thục, họ trút từng vợt hến xuống khoang ghe. Nghề cào hến đòi hỏi phải có sức mạnh, quan trọng là đôi tay giữ cào. Theo nhiều cư dân luống tuổi ở xóm hến, nghề cào hến đã tồn tại hơn 40 năm.

Bạn,

Báo SGGP cho biết: theo cư dân xóm hến, mùa nước nổi thì đứng trên ghe cào, khi nước rong thì trầm mình xuống kinh. Dụng cụ cào hến cũng đơn giản, mỗi người trang bị một cây cào cán dài 4 đến 5 mét, lưỡi cào bằng sắt và có bọc lưới để hến không rơi rớt. Phần lớn họ là nông dân nghèo, không đất sản xuất, phải đi cào hến để sinh nhai. Tuy vậy, cái tên "xóm hến" ở Vĩnh Trinh chỉ mới xuất hiện khoảng 6 năm nay, từ khi các gia đình sống bằng nghề cào hến tập trung về đây ngày càng nhiều. Từ khi có xóm hến, thương lái đến mua hến tấp nập. Dân Vĩnh Trinh đỡ vất vả hơn, không phải mang từng thúng hến ra bán lẻ ở các chợ xã. Vĩnh Trinh có tổng cộng hơn 200 gia đình kiếm sống bằng nghề cào hến.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Gần đây ở thị trấn An Thạnh, huyện Thuận An, tỉnh Bình Dương, có một thầy lang có biệt danh là "Ba xe tăng" nổi tiếng với một cách chữa bệnh mới "đau đâu chích đó". Không chỉ người dân ở Bình Dương mà các tỉnh thành lân cận cũng đổ xô đến chữa trị. Để được thầy khám, người bệnh phải đến lấy số thứ tự từ 4, 5 giờ sáng mới may sao có thể khám được trong ngày.
Theo ghi nhận của báo quốc nội, trên địa bàn thành phố Sài Gòn, tại các khu vực quanh các trường đại học, cao đẳng, ký túc xá sinh viên, có rất nhiều quán ăn sinh viên. Đa số các quán đều ẩm thấp và tạm bợ, chỉ đủ chỗ kê chiếc tủ kính bày các món ăn, 5-7 chiếc bàn. Còn lại là gian bếp nhỏ hẹp, phòng vệ sinh hôi hám: rửa rau, rửa chén... tất cả đều diễn ra trong ấy..
Tại tỉnh Vĩnh Long, miền Tây Nam phần, có 1 làng nổi tiếng về nghề đan cần xé. Không ai biết được làng nghề này có từ bao giờ vì nó đã có mặt ở Vĩnh Long này từ hồi xưa lắm. Còn theo các cụ cao niên kể lại thì tổ tiên là người Hoa, di cư từ vùng Quảng Ngãi vào Vĩnh Long lập nghiệp thuở xa xưa, rồi lập làng và sinh sống bằng cái nghề đã mang theo từ Trung Hoa sang.
Tại nhiều làng quê ở miền Trung, cuộc hành trình nuôi con ăn học của những gia đình nghèo vô cùng gian nan. Có những người mẹ lo tương lai cho con bằng củ sắn, củ khoai, bằng những ngày tháng nắng mưa vuốt mặt, bán mặt cho đất, bán lưng cho trời... vậy mà không hề than nghèo kể khổ. Phóng viên báo Tuổi Trẻ đã ghi lại câu chuyện về những hy sinh của 2 người mẹ nghèo ở vùng quê Quảng Nam qua đoạn ký sự như sau.
Theo báo quốc nội, trên địa bàn thành phố Sài Gòn, có nhiều trường học đang phải "sống chung" với những khu chợ với đủ thứ hỗn tạp. Tiếng kỳ kèo chửi bới, tiếng chửi thề văng tục rồi cảnh sình lầy, mùi tanh tưởi đặc trưng của chợ cứ đeo bám học sinh từ đường tới trường vào đến lớp học. Báo Tuổi Trẻ ghi nhận thực trạng này như sau.
Năm học mới của các trường trung, tiểu học tại VN đã bắt đầu từ thượng tuần tháng 9, trong khi bao trẻ em tung tăng cắp sách đến trường, tại nhiều địa phương, có không ít trẻ em vứt bỏ sách vở, lao vào cuộc mưu sinh. Tại miền Tây Nam phần, trên ruộng đồng, ngoài vùng lũ, hình ảnh những em bé lam lũ, nhếch nhác suốt ngày tất bật việc áo cơm không phải khó tìm.
Theo ghi nhận của báo Tuổi Trẻ, tại Sài Gòn, những thông tin về việc bỏ kỳ thi tốt nghiệp tiểu học, rồi lại tiếp tục bỏ kỳ thi tốt nghiệp trung học cơ sở (lớp 9) trong niên khóa 2005-2006 đã khiến nhiều phụ huynh học sinh hân hoan khi nghĩ tới viễn cảnh con mình sẽ được học tập nhẹ nhàng hơn. Nhưng chỉ mới qua vài tuần nhập học, không ít người đã phải kêu trời với yêu cầu học thêm, học hai buổi/ngày của nhà trường.
Theo báo quốc nội, cùng với cơn sốt phim ảnh và thời trang Nam Hàn thâm nhập vào Việt Nam, ngày càng có nhiều thanh niên, thanh nữ theo học các lớp dạy tiếng thích ngôn ngữ xứ Hàn. Phóng viên báo Korea Herald cũng đã nhìn nhận về trào lưu này và đánh giá về sự hạn chế của hoạt động quảng bá tiếng Hàn của các cơ quan chức năng Nam Hàn. Báo Giáo Dục &Thời Đại ghi nhận về trào lưu này như sau.
Trên địa bàn thành phố Sài Gòn, chợ đầu mối Chánh Hưng là nơi cung cấp một lượng thủy hải sản cho cả thành phốvà các tỉnh lân cận, mỗi ngày đưa ra thị trường từ 300 đến 400 tấn cá các loại. Hai tháng trở lại đây xuất hiện một số thanh thiếu niên chuyên trộm cắp, cướp giựt cá của những người lấy mối tại chợ, gây ra tâm lý lo sợ cho một bộ phận tiểu thương.
Theo báo quốc nội, tại Vũng Tàu, dọc theo các con đường của trung tâm thành trong phố, những hàng quán đề biển "Cơm bình dân"mà mọi người thường hay gọi bằng một cái tên khác là cơm bụi, mọc lên ngày một nhiều. Những quán cơm này đã trở thành chỗ thân quen của nhiều người, nhất là với những người sống xa gia đình. Tuy chưa thể thay thế bữa cơm gia đình, nhưng "cơm bụi" đã giúp những người bận rộn, những người xa gia đình một bữa cơm nóng sốt sau những giờ lao động mệt mỏi.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.