Hôm nay,  

37 Năm Quét Rác

13/07/200400:00:00(Xem: 5992)
Bạn,
Chuyện kể với bạn trong lá thư này là chuyện về một phụ nữ tên là Trương Thị Hơn, đội vệ sinh 4 của Công ty Dịch vụ công ích quận 8 TPSG, sinh ra và lớn lên trong một gia đình khá đặc biệt với trên 20 người công tác trong ngành vệ sinh, trong đó có 15 người vẫn đang gắn bó với chiếc chổi tre. Cha mẹ của phụ nữ này cùng là công nhân vệ sinh, có 9 người con thì hết 4 người nối nghiệp. 19 tuổi, đến nay, đã 37 năm phụ nữ này sống trọn nghĩa vẹn tình với cái nghề mà không ít người còn xem thường: quét rác. SGGP viết về phụ nữ này qua đoạn ký sự như sau.
Không quá khó khăn để tìm nhà của chị dù đường quận 8 nhiều ngõ ngách. "Chị Hơn à, có phải chị mà hầu hết những người trong gia đình đều làm trong ngành vệ sinh không" Em cứ đi tới chợ Hưng Phú rồi hỏi tiếp, ở đây ai cũng biết chị ấy" - một người dân ở đây nói. Khi phóng viên đến, chị đang ngồi chấm công cho công nhân. Vóc người nhỏ nhắn, nụ cười hiền hòa với bộ đồng phục màu xanh giản dị đã bạc màu, trông chị còn khá trẻ so với tuổi 56 của mình. "Hồi đó gia đình nghèo, ít học, thấy ở nhà cũng chẳng làm được việc gì nên nhờ ba xin cho một chân quét rác. Ban đầu, chị nghĩ làm để có thêm đồng ra đồng vào cho cha mẹ, ai ngờ càng làm càng thấy gắn bó, bỏ không được". Mẹ chị cười móm mém:"Tui đã bảo nó đừng đi làm việc đó. Là con gái lại mới 19 tuổi để nó đi quét rác, tui mắc cỡ lắm nhưng nó có nghe đâu". Chị cười nhớ lại:"Ban đầu cũng hơi mắc cỡ nhưng riết rồi quen. Chuyện mình mình làm có ảnh hưởng tới ai đâu". Ba chị giờ đã 80 tuổi, đối với con cháu trong gia đình ông luôn nhắc nhở: "Nghề nào cũng là nghề, quan trọng là nghề đó có giúp ích gì cho xã hội hay không""

Có lẽ nhờ suy nghĩ đó mà con cháu ông đa phần đều theo nghiệp này. Ông luôn miệâng khoe những người con, đứa cháu đang làm trong ngành vệ sinh, đặc biệt là chị Hơn:"Nó khá nhất trong mấy chị em" Sau 37 năm gắn bó với nghề, nhìn lại đoạn đường đã qua, chị thấy mãn nguyện. Lúc mới vào nghề, phải đẩy một xe rác nặng quá sức mình trên con đường đầy ổ gà, chị đã bật khóc và tưởng rằng mình sẽ không thể tiếp tục công việc này nữa.Nhưng sau đó nghĩ lại "Tại sao người khác làm được nhưng mình thì không", thế là dù nắng hay mưa, dù phải đối diện với những phức tạp của đường phố về đêm, đặc biệt tai nạn trong lúc lao động luôn rình rập nhưng chị vẫn ngày ngày bám đường, bám chợ. "Nghề này không có lễ, tết đâu em. Đã vậy, Tết còn là thời gian cực nhất vì lượng rác gấp mấy lần ngày thường. 30 Tết, 12 giờ đêm mới được nghỉ, mùng 2 lại ra đường.
Bạn,
Báo SGGP viết tiếp: Cuộc sống của chị là một vòng tròn khép kín những rác: sáng rác, trưa rác, chiều rác. Thế nhưng chị không hề than vãn hay mặc cảm. Làm nghề này, chị lại nặng lòng với việc vận động người dân có ý thức giữ gìn vệ sinh chung. Nhiều người không chịu đóng tiền rác hằng tháng mà cứ vứt rác bừa bãi ra đường. Mới quét xong, quay lại đường đã đầy rác rồi. Buồn lắm!". Vì thế khi hỏi về ước mơ, chị chỉ ước là người dân thành phố có ý thức hơn. Năm nay đã 56 tuổi, chị không phải trực tiếp làm công việc quét dọn nhưng hằng ngày chị vẫn tham gia lao động với anh chị em trong đội vì theo chị "cho khỏi nhớ đường, nhớ việc.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Cách đây không lâu, trong làng ca nhạc xôn xao vì việc một ca sĩ nhí có tên gọi "Bé Châu", tuy còn ở độ tuổi cấp tiểu học nhưng hát nhạc tình của người lớn rất điêu luyện trong đĩa nhạc Biển nhớ. Ngoài ca sĩ nhí này, còn có nhiều cậu bé, cô bé cũng đang là những "ngôi sao nhi đồng" trên ca đàn Sài Gòn. Một phóng viên SGGP ghi nhận như sau.
Vườn cây trái Lái Thiêu thuộc huyện Thuận An, tỉnh Bình Dương nổi tiếng bậc nhất ở miền Nam từ trước 1975, với các loại cây trái sầu riêng, măng cụt, bòn bon... đặc sản. Lái Thiêu vẫn danh bất hư truyền, trở thành nơi lý tưởng cho mọi người đến xem và thưởng thức cây trái. Vườn nối tiếp vườn ngày nào sum sê xanh mát là thế, mà nay ngày càng xơ xác
Tại miền núi tỉnh Quảng Nam, có mỏ vàng Bồng Miêu nổi tiếng từ đầu thế kỷ 20. Hơn 10 năm qua, mỏ vàng này đã trở thành mục tiêu của các băng nhóm khai thác vàng chui, bãi chiến trường của dân "vàng tặc". Địa phương đã bất lực trước tình trạng vô chủ của mỏ vàng này. Báo SGGP ghi nhận thực trạng tại mỏ vàng này qua đoạn ký sự như sau.
Hàng năm, trên địa bàn thành phố Sài Gòn, cứ vào mùa mưa đến là cả quận Bình Thạnh lại ngập lụt tràn lan và tin dữ về sạt lở bán đảo Bình Quới - Thanh Đa lại dồn dập đổ về. Mùa mưa năm nay, hàng trăm ngàn dân Bình Thạnh lại phải chấp nhận sống chung với ngập lụt và sạt lở. Báo Lao Động ghi nhận thảm trạng này như sau.
Tại VN, nếu như bóng tròn có hàng triệu người hâm mộ thì môn bi-da cũng có những tín đồ riêng của nó và bi-da cũng bị biến tướng thành một trò cờ bạc trá hình, tệ nạn cá độ cũng không thể tránh khỏi. Trò cá độ đơn giản nhất là người thua phải trả tiền thuê bàn. Còn nặng hơn thì ở mức hàng triệu đồng. Báo Kinh Tế-Đô Thị viết về chuyện cá độ ở các quán bida tại Hà Nội như sau.
Tại miền Tây Nam phần, trong những năm vừa qua, từ nạn phá hoại mùa màng của ốc bươu vàng , nhiều nông dân đã tự khuyến khích con cháu trong gia đình hoặc chòm xóm diệt ốc bươu vàng bằng cách trả công tính trên số ký ốc bươu vàng bắt được. Và "nghề" diệt ốc bươu vàng cũng bắt đầu có từ đó. Báo Lao Động viết như sau.
Theo báo Tuổi Trẻ, tại thành phố Sài Gòn, thị trường địa ốc luôn biến động do giới đầu cơ đất đã thao túng giá cả. Về giao dịch, chỉ có 20% người tham gia mua, bán đất hiện nay có nhu cầu ở thật sự, 80% kia là những người tham gia thị trường để mua đi bán lại hưởng lợi nhuận hoặc mua để dành, chưa có nhu cầu sử dụng. Báo Tuổi Trẻ viết như sau.
Cách đây 3 tháng, UB chính quyền CSVN thành phố Sài Gòn đã ra thông báo quy định rằng hoạt động kinh doanh, giết mổ, buôn bán gia cầm sống và đã qua giết mổ ở tất cả chợ nội thành đã bị cấm. Trong thành phố, người dân chỉ mua được gia cầm đã qua giết mổ tại các cơ sở đã được kiểm dịch hoặc các siêu thị. Đối với gia cầm sống, người dân chỉ có thể mua được ở các chợ ngoại thành
Theo báo quốc nội, trên địa bàn tỉnh Đồng Nai, có thị trấn Gia Ray, huyện Xuân Lộc đang là tụ điểm của gái mại dâm mà các báo trong nước ví von là "hoa độc" của khách làng chơi. Ngang qua tuyến đường thuộc thị trấn này, bỏ ra từ 70 ngàn đồng đến 100 ngàn đồng (chưa đến 7 Mỹ kim), khách làng chơi sẽ được một gái mại dâm phục vụ hết mình
Trong số các huyện ngoại thành Sài Gòn, huyện Cần Giờ là huyện nghèo nhất. Do diện tích trồng trọt quá ít, nhiều gia đình nông dân mưu sinh bằng nghề nuôi trồng thủy sản, trong đó, nuôi tôm là nguồn mưu sinh chính. Thế nhưng, theo báo SGGP, trong 6 tháng đầu năm 2004, nhiều gia đình cư dân ở huyện Cần Giờ mưu sinh bằng nghề nuôi tôm đã khốn đốn vì nạn trộm tôm
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.