Hôm nay,  

Phim Không Có Khán Giả

19/10/200200:00:00(Xem: 5408)
Bạn,
Theo báo Kinh Tế Đầu Tư, trong tháng qua, điện ảnh VN trình làng 7 phim truyện nhựa mới sau rất nhiều thăng trầm của nghề nghiệp và dư luận: "Thiếu phụ chưa chồng", "Vua bãi rác", "Người đi tìm giấc mơ", "Cái tát sau cánh gà", "Mê thảo thời vang bóng", "Người đàn bà không hoá đá", và "Của rơi". Số lượng cho người ta tia hy vọng nhưng về chất lượng, số đầu phim thu hút được sự quan tâm của khán giả chỉ đếm trên đầu ngón tay. Báo KTĐT cho rằng đó là những phim không có khán giả và ghi nhận hiện trạng này như sau.
Như các tranh hình thành sau một trại sáng tác mỹ thuật đem triển lãm trước công chúng, phần lớn phim tài trợ, quay xong chiếu vài buổi rồi cất vào kho. Thỉnh thoảng có dịp đem chiếu miễn phí ở các rạp, song số lượng khán giả vẫn liên tục là những "thung lũng hoang vắng". Các bộ phim ấy không đạt hiệu quả cả về mặt xã hội lẫn khía cạnh kinh tế. Không ít tác phẩm được tài trợ 100% kinh phí sản xuất nhưng tác dụng lớn nhất của nó khi ra đời lại là: cất vào kho làm tư liệu.
Giới nghiên cứu nói rằng, số đạo diễn có tay nghề cao cũng dần mai một về tuổi tác và mòn dần sức sáng tạo khi mấy năm mới làm một phim. Tai hại hơn là một tác phẩm phụ thuộc vào quá nhiều yếu tố. Chính vì vậy mà tất cả các khâu, từ sáng tác kịch bản đến cách thể hiện đều rơi vào tình trạng khuôn mẫu. Cứ đề tài chiến tranh là cứ bố cục người ra đi không trở về và ở hậu phương là một goá phụ chờ chồng. Khác đi một chút lại là cảnh tượng người yêu đi lấy chồng... Đề tài chiến tranh là mảnh đất màu mỡ để các nhà làm phim khai thác. Song vì khuôn mẫu nên khai thác chưa hết, khán giả đã cảm thấy mảnh đất ấy bạc màu. Rồi cũng vì khuôn mẫu mà phần lớn các bộ phim đều nặng nề về triết lý, thiếu đi cái thực tế cuộc sống hết sức bình dị và hồn nhiên. "Thiếu phụ chưa chồng", "Người đi tìm giấc mơ" gần như không có khán giả, còn đi vào công luận lại toàn gặp phải những lời chê trách. "Vua bãi rác" và "Mê thảo thời vang bóng" chẳng biết có trụ lại được trước công chúng hay không nhưng trước mắt là đã "về tay không" trong Liên hoan phim Châu Á-Thái Bình Dương lần thứ 47 vừa diễn ra tại Seoul (Hàn Quốc).

Giới thưởng thức vẫn quan niệm, phim làm ra nếu để đi thi, để tranh giải thì hầu như khán giả không mặn nồng. Nhưng, còn chút ít hy vọng, vì "Vua bãi rác" đã đi vào khai thác một thế giới của những con người áo vá tay lấm khác lạ và đạo diễn Đỗ Minh Tuấn đã đưa vào đó thứ nghệ thuật sắp đặt hết sức cầu kỳ. Còn "Mê thảo thời vang bóng" như cục trưởng Cục điện ảnh Nguyễn Phúc Thảnh nói: "Theo đánh giá của cá nhân tôi thì phim này được làm kỹ, công phu, diễn xuất của các diễn viên rất tốt. Phim có thể tham dự các Liên hoan phim khác nữa". Câu trả lời cho hai bộ phim này vẫn còn phải chờ đợi khi thực sự trình chiếu rộng rãi trong công chúng.
Bạn,
Báo này viết tiếp: Nhìn lại quãng thời gian ngắn trước đây của điên ảnh thì thấy "Đời cát" (đạo diễn Thanh Vân), "Mùa ổi" (Đặng Nhật Minh), "Thung lũng hoang vắng" (Phạm Nhuệ Giang)... là những bộ phim gây tiếng vang trong làng điện ảnh, song lượng khán giả vẫn còn hết sức khiêm tốn. Trong khi đó, một bộ phim giản dị, không hề ồn ào "Tết này ai đền xông nhà" (Trần Lực) lại có vẻ hiệu quả. Quả thật, dù không xuất sắc nhưng bộ phim này đã đáp ứng được nhu cầu giải trí cần thiết của công chúng và được phát hành đúng thời điểm. Thực tế này có lẽ cũng là một gợi ý cần thiết cho câu hỏi: Phim sản xuất cho ai xem"

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Từ lâu, tại VN, trong suy nghĩ của nhiều người, nghề cửu vạn (bốc vác, tải hàng) tại các bến xe, thương cảng, nhà kho, chỉ dành cho nam giới, nhưng nay ngày càng nhiều phụ nữ tham gia vào nghề này. Và trên đường mưu sinh, phụ nữ làm nghề này cũng còn nhiều điều thảm thương. Báo Bình Định viết về những phụ nữ kiếm sống bằng nghề bốc vác hàng tại thành phố Qui Nhơn như sau.
Tại 1 trường trung học phổ thông (lớp 10-12) ở thành phố SG, mỗi khi tiếng trống tan học vang lên, cũng là lúc hàng loạt các chuông điện thoại di động (ĐTDĐ) của nhóm học sinh nhà giàu í ới gọi nhau với đủ các loại âm thanh. Phần lớn đó là các tin nhắn, các cuộc gọi hò hẹn. Báo Ngôi Sao gọi đây là trò chơi dế và ghi nhận như sau.
Chuyện trong lá thư này là chuyện những người dân ở vùng Bảy Núi, tỉnh An Giang, kiếm sống bằnng nghề leo hái cây thốt nốt ở độ cao 10 đến 15 mét. Đây là nghề hết sức nguy hiểm. Người làm nghề leo thốt nốt không có bất kỳ dụng cụ bảo hộ nào, vậy nê n nguy cơ "sinh nghề tử nghiệp" rất cao... Báo Pháp Luật TPSG viết như sau.
Theo báo quốc nội, tại vùng biên giới VN-Trung Quốc, khu chợ Đông Hưng thuộc địa phận TQ có một "trung tâm thương mại" chuyên phục vụ cho dân chơi, nhân viên là các cô gái Việt Nam với những trang phục rất mát mẻ. Trong tòa nhà trước đây là một trung tâm thương mại, các "giai nhân" đứng, ngồi lố nhố trước cửa từng ki-ốt. Cô nào ăn mặc cũng hết sức "mát mẻ"
Hơn 2 tháng qua, khu vực Bắc phần hầu như không có mưa. Mưa ít nên lượng nước các dòng sông suối hiện chỉ còn bằng 45% so với trung bình nhiều năm. Hơn 1 triệu ha ruộng ở đồng bằng Bắc phần đang cạn khô nằm phơi mình chờ mưa. SGGP ghi nhận về thực trạng hán hạn tạo miền Bắc VN như sau. Dọc quốc lộ 1 ven theo 3 tỉnh, thành phố đồng bằng sông Hồng là Hà Nội, Hà Tây
"Hung thần trên biển" là biệt danh mà ngư dân Phan Thiết, Hàm Tân và Tuy Phong đặt cho thuyền làm nghề giã cào của các tỉnh khác đến Bình Thuận khai thác. Với công suất từ 400-500CV, các "hung thần" này không chỉ khai thác hải sản không đúng địa phận mà còn làm thiệt hại tài sản cho các tàu thuyền nhỏ của ngư dân địa phương, ảnh hưởng đến sản lượng đánh bắt hải sản.
Tại miền Bắc VN, mỗi năm sông Hồng có một mùa nước cạn. Nhưng năm nay, nhiều đoạn trên sông Hồng cạn đến trơ đáy, dân địa phương có thể lội qua được. Hiện trạng này đã gây khốn khổ cho những gia đình nghèo các xóm chài ven sông Hồng, kiếm sống bằng công việc đánh bắt cá trên sông. Những ngày hạ tuần tháng 12 này, nhiều dân chài chỉ còn biết ngồi chờ con nước lên.
Trên địa bàn TPSG, dòng kênh Nhiêu Lộc được mở chạy dài qua nhiều quận nội thành, và cũng từ khi "con kênh đen đen" này hình thành thì hàng loạt quán nhậu cũng theo đó mà xuất hiện, chủ yếu là về đêm. Từ khu vực cầu Thị Nghè (dọc đường Hoàng Sa, quận 1) chạy dọc theo bờ kè đến khu vực chung cư Miếu Nổi có quá nhiều quán nhậu đêm. Báo Ngôi Sao viết như sau.
Tại VN, các phòng trà bây giờ như nấm mọc sau mưa. Đó là mảnh đất để các ca sĩ mới vào nghề có cơ hội thể hiện giọng hát của mình. Tuy nhiên không ít phòng trà đã trở thành điểm hẹn của các cuộc tình chớp nhoáng giữa ca sĩ và những kẻ lắm tiền.Những sự việc xảy ra liên tiếp gần đây liên quan đến các ca sĩ có danh cũng như vô danh khiến nhiều người thất vọng.
Hàng năm cứ đến mùa Noel, nhiều sinh viên nghèo đã kiếm tiền bằng những công việc làm thêm như làm ông già Noel, gửi qua, trang trí... Vốn lận lưng chỉ khoảng vài trăm nghìn đồng, vừa mua quà vừa chi trả khoản mướn quần áo ông già Noel và chi phí đi lại. Ai kêu gì thì đặt ở cửa hàng rồi đi giao theo yêu cầu ngày giờ, địa điểm của khách hàng, món quà giá trị bao nhiêu.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.