Hôm nay,  

Nghề Săn Khỉ Rừng

21/10/200200:00:00(Xem: 5073)
Bạn,
Theo báo Tuổi Trẻ, tại tỉnh Hà Giang, miền Bắc VN có khu rừng Bắc Mê nổi tiếng là rừng của nhiều động vật hiếm quý, trong đó có khỉ. Thời gian gần đây khỉ rừng Bắc Mê thưa dần vì bị săn bắt. Loài thú này đang là "đối tượng" hấp dẫn của những tay thợ săn ở Bắc Mê (Hà Giang) vì người ta đồn rằng cao khỉ chữa được bách bệnh, tăng cường sức mạnh và sự dẻo dai của đàn ông. Khỉ dù sống, chết hay đã bị ăn hết thịt chỉ còn xương cũng đều có giá khi được chuyển đến các lò nấu cao. Báo TT viết về nghề săn khỉ rừng ở Bắc Mê qua đoạn ghi chép như sau.
Cách thị xã Hà Giang hơn 50 km, Bắc Mê được xem là khu rừng đặc dụng có độ che phủ cao với nhiều động vật quý hiếm. Trong đó, khỉ vàng, khỉ đen (đuôi dài), khỉ gió, và một đàn voọc má đỏ khoảng 50 con đều có tên trong sách đỏ thế giới. Song, phần lớn nhà dân quanh đây đều có súng kíp tự tạo cùng các loại bẫy khác nhau để săn đuổi những con thú này. Giá một con khỉ sống cao gấp 10 lần khỉ chết, trung bình từ 500 nghìn đến 3 triệu đồng/con. Riêng xương thì 25-30 nghìn đồng/kg. Ông Hùng, một chủ thầu nấu cao, cho biết nấu hết 20 kg xương (khoảng chục con khỉ) mới được 2 kg cao nguyên chất, bán tại lò không dưới 2.5 triệu đồng/kg (trong khi giá cao toàn tính - nấu cả thịt lẫn xương - chỉ khoảng 1 triệu).

Những người chuyên săn khỉ thường vào rừng từ lúc 4h chiều, khi đã nhập nhoạng tối, để đặt bẫy. Họ đặt bẫy dưới một hố nông, dùng lá cây để ngụy trang rồi rắc ngô dẫn đường. Chỉ cần con vật đi kiếm ăn, đạp lên bẫy là sẽ bị hai hàm răng cưa kẹp cứng. Tay thợ săn tên Trường cho biết, cách đây gần 2 tuần, một con khỉ má đỏ nặng hơn 10 kg sập bẫy, đứt lìa một cánh tay mà vẫn bán được 2 triệu, vẫn có giá hơn khỉ bị bắn chết. Loài thú này thường đi kiếm ăn thành đàn, đông nhất là những đêm trăng sáng. Chỉ cần túm được 1 con là coi như thắng lợi, có hôm bẫy được toàn cầy hương, chồn... bán đi chẳng đủ tiền uống rượu.
Bạn,
Báo TT cho biết: nNói đến sự kiểm soát của lực lượng kiểm lâm và công an CSVN, các chủ thầu đều không tỏ ra lo ngại. Ông Hùng, chủ thầu nấu cao, nói với phóng viên: "Chưa bao giờ chúng tôi bị các cơ quan hỏi thăm vì chỉ nấu gia đình chứ đâu to tát như người ta làm công ty". Cánh xe ôm xã Kim Thạch cũng khẳng định, tại địa bàn Bắc Mê có đến hàng chục điểm thu gom khỉ hoạt động công khai như cơ sở của ông Hùng.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Sài Gòn là vùng trũng thấp, thế nên vẫn có nhiều nơi có nền thấp hơn mực nước triều cường đặc biệt là trên địa bàn quận 6, 8, Bình Thạnh, huyện Bình Chánh... thường xuyên bị ngập do triều cường. Không chỉ trong mùa mưa, mà cả trong mùa khô, cảnh ngập nước vẫn diễn ra nhiều nơi trên địa bàn thành phố. Thông tấn nhà nước VASC viết như sau.
Theo báo Thanh Niên, tại thành phố Đà Lạt, chuyện cá độ túc cầu đã trở thành chuyện hàng ngày, và trò cờ bạc này diễn ra mọi lúc, mọi nơi, thu hút đông đảo thanh niên, sinh viên. Phóng viên báo TN viết như sau.
Câu chuyện kể với bạn trong lá thư này xảy ra tại 1 xã nghèo ở tỉnh Hà Nam. Đó là xã Tiên Phong thuộc huyện Duy Tiên, tỉnh Hà Nam. Năm 2003, tỷ lệ gia đình nghèo chiếm 21% dân số. Người dân nơi đây từ ngàn xưa sống dựa chủ yếu vào nông nghiệp và nghề trồng dâu nuôi tằm. Vài ba năm trở lại đây, lợi dụng sông Châu Giang rộng lớn bao bọc
Tại miền Tây,sau dịch cúm gà, nhiều gia đình nông dân gần như sạt nghiệp. Vì vậy, ai cũng trông chờ chính quyền CSVN địa phương công bố hết dịch để gầy dựng lại đàn gà càng sớm càng tốt. Nhưng rồi nhiều người đã ngao ngán vì đụng... bức tường thủ tục quá rắc rối, nhiêu khê với những kiểu hành dân đến bần cùng của các cơ quan chức năng.
Tại VN, một dạo dư luận rộ lên chuyện trẻ con hát nhạc người lớn hay nói nôm na là các "thần đồng" ca nhạc hát "tình ca". Hiện tượng trên trở nên bộc phát khắp nơi từ khi các CD, VCD bán nhan nhản ở mọi hang cùng ngõ hẻm với những "danh ca" Bé Châu, Duy Phước... Độc chiêu nhất là hàng loạt "lò" luyện để trở thành "thần đồng" ca nhạc ra đời.
Trong và ngoài hàng rào trên dưới 90 khu công nghiệp và khu chế xuất cả VN, công nhân vẫn lầm lũi làm việc, vẫn tích cóp từng đồng bạc lẻ mong đổi đời. Lao động cực nhọc suốt ngày ở nhà máy, họ còn chịu nhiềukhốn khổ về chuyện ăn ở như ghi nhận của báo SGGP qua đoạn ký sự như sau.
Chuyện kể với bạn trong lá thư này là chuyện của những người dân nghèo ở Cần Giờ, huyện ngoại thành của Thành phố Sài Gòn. Cuộc đời họ, quanh năm suốt tháng chỉ biết có nghêu và biển. Bất kể là trời mưa hay nắng, lúc đêm hôm hoặc giữa trưa nắng gắt, chỉ cần đợi thủy triều rút, biển cạn là họ đến với biển, đến với nghêu. Báo SGGP viết về những người sống theo con nước qua đoạn ký sự như sau.
Cắt tóc, gội đầu đã thành nghề mưu sinh của nhiều cô, đặc biệt với những cô gái trẻ ở chốn quê. Đa số họ là những cô gái, thi đại học không đỗ hoặc chỉ học đến hết cấp tiểu học, trung học cơ sở (lớp 9) rồi bỏ dở giữa chừng. Không nghề nghiệp, nghe theo lời bạn bè, họ tìm đến những tiệm tóc ở thành phố để học nghề làm đầu với chi phí tối thiểu là 2 triệu đồng/khoá học.
Quán cà phê được nhắc đến trong lá thư này là 1 quán rất đặc biệt. Chủ nhân là 1 cô gái Nhật hoạt động thiện nguyện. Nhân viên phục vụ ở đây đều là những người chậm phát triển, khuyết tật. Họ khoác áo trắng thêu hoa anh đào và đón khách trong tiếng chuông rung reng... Báo Tuổi Trẻ viết về quán này như sau.
Theo ghi nhận của báo quốc nội, cách nay khoảng 15 năm, các chương trình ca nhạc, từ sân khấu tụ điểm, nhà văn hóa đến các đoàn hát, truyền thanh, truyền hình... bỗng nhiên xôm tụ với sự xuất hiện nhiều sáng tác mới của một dàn các nhạc sĩ mới, kéo theo sự xuất hiện của một dàn nghệ sĩ mới, dần dần, trên thị trường âm nhạc có quá nhiều ca khúc tình yêu mà báo quốc nội cho rằng đó là nhạc não tình, nội dung luôn rên rỉ.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.