Hôm nay,  

Dạy Thêm, Học Thêm

15/12/200500:00:00(Xem: 7425)
Bạn,

Theo báo Người Lao Động, một vấn đề đã và đang gây nhiều tranh luận trong ngành giáo dục tại VN hiện nay là chuyện dạy thêm, học thêm. Không ít thầy cô giáo đua nhau dạy thêm; trong nhiều trường công lập đều có thêm các trung tâm văn hóa ngoài giờ thi nhau mở hết "công suất" sau giờ làm việc. Và một khi người thầy biến kiến thức thành hàng hóa và cư xử với trò như một thứ khách hàng thì mối quan hệ thầy trò chỉ mang tính hình thức thương mại trong giáo dục.

Ghi nhận toàn cảnh về thực trạng nói trên, báo Người Lao Động phân tích rằng phần lớn các trường từ tiểu học đến trung học đều có học sinh đi học thêm. Và cũng do dạy thê- học thêm mà trong trường học giữa thầy giáo có môn học thêm và các thầy giáo dạy môn khác đã có khoảng cách. Các môn văn, toán, Anh văn mới được xem là môn chính. Đó cũng là một trong những lý do khiến việc dạy thêm, học thêm vẫn cứ diễn ra tràn lan góp phần sâu sắc cho sự phân hóa giàu nghèo giữa giáo viên với nhau. Với người lớn đã thế nhưng không cay đắng bằng sự phân biệt đối xử giữa thầy-trò, trò-trò với nhau dưới cùng một mái học đường chỉ vì chữ thêm. Những em được đi học thêm, mạnh dạn gần gũi với thầy cô bao nhiêu thì những em còn lại lặng lẽ xa cách bấy nhiêu.

Báo NLĐ cho biết: đi học thêm bây giờ đối với học sinh không còn là nỗi háo hức khát khao kiến thức hay rèn luyện kỹ năng mà chủ yếu phụ huynh chỉ sợ con mình bị phân biệt đối xử nếu không được học thêm. Đã có lần phóng viên chứng kiến một phụ huynh xé sổ liên lạc khi biết con mình bị điểm dưới trung bình môn toán chỉ vì con không chịu học thêm môn toán của thầy chủ nhiệm. Kịch tính không chỉ xảy ra trong gia đình mà còn ảnh hưởng đến quan hệ tình bạn giữa các em học thêm và không học thêm với nhau khi nhận được bài kiểm tra. Ngoài ra, việc học sinh học thêm là gánh nặng cho rất nhiều phụ huynh . Một gia đình có con đi học thêm ở ban trung học phải chi ra mỗi tháng ngót nghét một triệu bạc, đó là chưa kể tiền trường. Từ thực tế này,ậu quả cuối cùng của dạy thêm-học thêm chỉ là mở toang cánh cửa phân biệt giàu nghèo.

Bạn,

Cũng theo báo NLĐ, lẽ ra trường phổ thông là nơi xóa bỏ cánh cửa đó thì trái lại ban giám hiệu các trường học ra sức khai thác hết công suất phòng học vào ban đêm dưới hình thức trung tâm văn hóa ngoài giờ. Và trong các lớp học thì "vẫn bình cũ có tên mới và rượu vẫn là những thầy trò quen thuộc từ lớp ban ngày". Dưới ánh đèn nê-ông đã để lại trong lòng cả thầy lẫn trò cảm giác hài lòng: Thầy có thêm thu nhập, trò có thêm điểm ở bài kiểm tra trên lớp.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Vậy là kết quả được loan báo: Nữ sinh nắm tóc, đánh cô giáo trên bục giảng bị buộc nghỉ học 1 tháng.
Tại sao học sinh phải học thêm? Tại sao thời trước 1975 không nghe chuyện học thêm, chỉ trừ khi tới gần các kỳ thi Tú Tài mới có chuyện luyện thi Toán Lý Hóa?
Tù nhân là người bị giam trong tù. Thường, nhưng không hẳn luôn luôn, vì có tội đối với luật pháp sở tại. Có khi bị oan,
Nên vào trường nghề? Hay nên vào đại học? Suy nghĩ thế là nhức đầu, khi tới 174.000 cử nhân và thạc sĩ đang thất nghiệp. Hay là cứ học đâu cũng được, rồi sẽ “chạy việc” sau?
Có những nơi, Việt Nam thua thê thảm; thí dụ, ngành xe hơi. Hay ngành đóng tàu kiểu Vinashin.
Một lý do chuyện văn bằng dỏm cần có, mua bán dễ dàng, là vì cán bộ cần tới nó. Bởi vì, người dân thường không cần làm gì.
Chính nhà nước đã nói như thế: mặt trận truyền thông đã bùng nổ. Chính nhà nước nói thế: Việt kiều đang tấn công khủng bố Đảng và nhà nươc.
Một thời chúng ta có Ải Nam Quan, bây giờ đã trở thành đất người. Một thời chúng ta có trọn Thác Bản Giốc, bây giờ là cưa đôi.
Có phải cả nước đang suy thoái đạo đức? Hay chỉ là đa số suy thoái? Hay chỉ một phần nhỏ suy thoái? Hay chỉ cán bộ gộc mới suy thoái?
Ông quan hành xử có vẻ cứng rắn nhất Việt Nam là Bộ Trưởng Giao Thông Vận Tải Đinh La Thăng. Vấn đề là, cách làm việc của ông lại bị rầy, bị la, bị mắng...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.