Hôm nay,  

Làng Mất Tên

19/04/200600:00:00(Xem: 3487)

Theo báo Tuổi Trẻ, trên địa bàn tỉnh Quảng <"xml:namespace prefix = st1 ns = "urn:schemas-microsoft-com:office:smarttags" />Namcó ngôi làng thiếu nguồn nước uống từ 30 năm nay. Đó là làng Trà Đình 2, xã Quế Phú, huyện Quế Sơn. Làng này nằm lọt thỏm giữa lưu vực hai con sông lớn tại Quảng Nam là sông Thu Bồn và sông Ly Ly, nhưng toàn bộ giếng trong làng đều có màu nâu đen sền sệt. Người làng bảo dùng lâu đã quen với mùi hôi nồng nặc, còn khách lạ đến lần đầu cứ nôn thốc nôn tháo khi dùng nước giếng ở làng này. Kể từ đó, dân địa phương đặt cho làng Trà Đình 2 là làng nước đen, và  làng đã bị "mất" tên suốt mấy chục năm qua. Phóng viên báo TT ghi nhận tình cảnh của cư dân làng này qua đoạn kư sự như sau.<"xml:namespace prefix = o ns = "urn:schemas-microsoft-com:office:office" />


 


Cái làng Trà Đình 2 với bao câu chuyện buồn kéo dài suốt mấy chục năm nay đã "mất" tên vì nhắc đến dễ làm người ta tủi thân khi được gọi là làng nước đen, làng mồ côi hay làng bị bỏ quên... Mà ở đó có hơn nửa nghìn người dân lam lũ hằng ngày đối mặt với khó nghèo, bệnh tật cũng chỉ vì thiếu nước, mặc dù là sống ở lưu vực hai con sông lớn.


 


Phóng viên đi theo con đường bêtông mới nhưng nham nhở đoạn trồi, đoạn sụt vì thiếu ximăng và thấy nhoi nhói trong tim khi nhìn những đứa trẻ đen nhẻm, gầy guộc đứng ngơ ngác nhìn khách lạ vào làng. "Bà con tui ở đây mấy chục năm dùng thứ nước ni lâu rồi quen không còn thấy mùi hôi, chỉ hơi bị lợm giọng khi uống. Chỉ tội cho mấy đứa nhỏ đi xa, mỗi khi về làng vào dịp giỗ tết là chịu không thấu với cái mùi hăng hắc và màu nước nâu đen sền sệt này...", cụ ông Nguyễn Văn Năm ở xóm Trung Bình kể.


 


Phóng viên lội quanh làng, đi đến đâu cũng nghe người dân kể chuyện cái giếng nước đen của nhà mình bốc mùi hôi thối từ mấy chục năm nay. Ông Đồng Sỹ Hùng, người không chịu nổi với cái mùi nước tanh nồng đã bấm bụng chắt bóp dành dụm tiền bán heo, gà hơn 10 năm để đầu tư khoan cái giếng, vậy mà nước ngầm vẫn cái mùi tanh và đen như bao cái giếng khác ở trong làng. "Đến nước ni đành chịu chớ biết làm răng chừ. Mất toi 3 triệu đồng khoan giếng. Tui bảo mấy đứa nhỏ cố dùng, lâu rồi quen. Không lẽ phải dời nhà đi nơi khác...".


  


Cũng theo báo TT, ở cái làng mất tên này, đi đến đâu cũng nghe cư dân than trời kêu khổ về chuyện nước sinh hoạt. Tội nhất là đám trẻ của làng dùng nước sinh hoạt bị nhiễm bẩn nên đứa nào cũng đen nhẻm và sinh lắm bệnh, nhưng chẳng mấy được cha mẹ quan tâm. Bởi cái ăn hằng ngày chưa đủ lấy đâu lo chuyện nước tắm giặt cho chúng. Cuộc sống thiếu nước sạch ở cái làng nhỏ ven sông này cứ thế âm thầm trôi qua đã hơn 30 năm nay.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Bây giờ nhìn đâu cũng thấy khủng bố… Có khủng bố mức độ nhỏ, như bọn thanh niên trong xóm, có khủng bố kiểu du kích chiến tranh, có khủng bố kiểu ám sát chuyên nghiệp, và có khủng bố kiểu trách nhiệm nhà nước…
Vậy mà đã ba năm. Tính tới ngày ca nhạc sĩ Việt Dzũng ra đi. Ngày 20 tháng 12 năm 2013, chàng nhạc sĩ với dòng nhạc thiết tha của người tỵ nạn đã ra đi.
Hôm 18 tháng 12 là Ngày Người di cư Quốc tế (International Migrants Day)... Nghe bùi ngùi... có vẻ như di cư đã nằm sẵn trong căn tính dân tộc...
Bản tin Nga Sputnik ghi một tin theo báo Pháp Luật cho biết rằng vào sáng 16-12, Chi cục Dân số-Kế hoạch hóa gia đình TP.SG tổ chức mít tinh kỷ niệm 55 năm ngày Dân số Việt Nam (26-12).
Tuyệt vời. Nhà thơ Bùi Giáng cũng là một mùa xuân của ngôn ngữ Việt, bởi vì hình như và có thể là, họ Bùi là nhà thơ tuyệt vời của những thập niên hậu thế kỷ 20,
Trong khi đó, từ 2 tuần nay, các doanh nhân Sài gòn, Chợ Lớn, hà Nội, Đà Nẵng... đã xôn xao, rủ nhau mua vàng, mua đôla, mua đất... để sẽ né trận mưa bão đổi tiền.
Điều suy nghĩ từ lâu ai cũng có, nhà nước CHXHCNVN nhiều lần đổi tiền, để đánh tư bản, và để giới quan chức và con buôn thân cận trục lợi, không lẽ lần này tránh né chuyện đổi tiền?
Việt kiều là mỏ vàng… Đúng vậy. Không phải lời của các cô gái Sài Gòn hay Hà Nội đâu… Đó là thực tế, chính phủ cũng thấy như thế. Và mùa Tết này, các mỏ vàng biết đi này sẽ rủ nhau về tưng bừng.
Bản tin nói, chuyện đau lòng này xảy ra hôm Chủ Nhật 11/12/2016, tại huyện Lạc Sơn, tỉnh Hòa Bình. Theo đó vào thời gian này, có hai người đàn ông ăn mặc tuyềnh toàng,
Tại Việt Nam, chuyện gì cũng chậm trễ. Có phải bởi vì dân mình ưa nhậu hơn suy nghĩ, ưa chơi cờ tướng hơn là đọc sách, ưa ngồi cà phê thay vì lặn lội tìm mưu cứu nước...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.