Hôm nay,  

Làng Mất Tên

4/19/200600:00:00(View: 3485)

Theo báo Tuổi Trẻ, trên địa bàn tỉnh Quảng <"xml:namespace prefix = st1 ns = "urn:schemas-microsoft-com:office:smarttags" />Namcó ngôi làng thiếu nguồn nước uống từ 30 năm nay. Đó là làng Trà Đình 2, xã Quế Phú, huyện Quế Sơn. Làng này nằm lọt thỏm giữa lưu vực hai con sông lớn tại Quảng Nam là sông Thu Bồn và sông Ly Ly, nhưng toàn bộ giếng trong làng đều có màu nâu đen sền sệt. Người làng bảo dùng lâu đã quen với mùi hôi nồng nặc, còn khách lạ đến lần đầu cứ nôn thốc nôn tháo khi dùng nước giếng ở làng này. Kể từ đó, dân địa phương đặt cho làng Trà Đình 2 là làng nước đen, và  làng đã bị "mất" tên suốt mấy chục năm qua. Phóng viên báo TT ghi nhận tình cảnh của cư dân làng này qua đoạn kư sự như sau.<"xml:namespace prefix = o ns = "urn:schemas-microsoft-com:office:office" />


 


Cái làng Trà Đình 2 với bao câu chuyện buồn kéo dài suốt mấy chục năm nay đã "mất" tên vì nhắc đến dễ làm người ta tủi thân khi được gọi là làng nước đen, làng mồ côi hay làng bị bỏ quên... Mà ở đó có hơn nửa nghìn người dân lam lũ hằng ngày đối mặt với khó nghèo, bệnh tật cũng chỉ vì thiếu nước, mặc dù là sống ở lưu vực hai con sông lớn.


 


Phóng viên đi theo con đường bêtông mới nhưng nham nhở đoạn trồi, đoạn sụt vì thiếu ximăng và thấy nhoi nhói trong tim khi nhìn những đứa trẻ đen nhẻm, gầy guộc đứng ngơ ngác nhìn khách lạ vào làng. "Bà con tui ở đây mấy chục năm dùng thứ nước ni lâu rồi quen không còn thấy mùi hôi, chỉ hơi bị lợm giọng khi uống. Chỉ tội cho mấy đứa nhỏ đi xa, mỗi khi về làng vào dịp giỗ tết là chịu không thấu với cái mùi hăng hắc và màu nước nâu đen sền sệt này...", cụ ông Nguyễn Văn Năm ở xóm Trung Bình kể.


 


Phóng viên lội quanh làng, đi đến đâu cũng nghe người dân kể chuyện cái giếng nước đen của nhà mình bốc mùi hôi thối từ mấy chục năm nay. Ông Đồng Sỹ Hùng, người không chịu nổi với cái mùi nước tanh nồng đã bấm bụng chắt bóp dành dụm tiền bán heo, gà hơn 10 năm để đầu tư khoan cái giếng, vậy mà nước ngầm vẫn cái mùi tanh và đen như bao cái giếng khác ở trong làng. "Đến nước ni đành chịu chớ biết làm răng chừ. Mất toi 3 triệu đồng khoan giếng. Tui bảo mấy đứa nhỏ cố dùng, lâu rồi quen. Không lẽ phải dời nhà đi nơi khác...".


  


Cũng theo báo TT, ở cái làng mất tên này, đi đến đâu cũng nghe cư dân than trời kêu khổ về chuyện nước sinh hoạt. Tội nhất là đám trẻ của làng dùng nước sinh hoạt bị nhiễm bẩn nên đứa nào cũng đen nhẻm và sinh lắm bệnh, nhưng chẳng mấy được cha mẹ quan tâm. Bởi cái ăn hằng ngày chưa đủ lấy đâu lo chuyện nước tắm giặt cho chúng. Cuộc sống thiếu nước sạch ở cái làng nhỏ ven sông này cứ thế âm thầm trôi qua đã hơn 30 năm nay.

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Tuy nhiên, khó khăn cho kinh doanh, có thể là tùy thời cơ, tùy tay nghề, hay tùy luật lệ. Thời cơ là, thí dụ, bán dù vào mùa mưa.
Cà Mau tuyệt vời... hương rừng. Hẳn là bạn còn nhớ những dòng chữ của nhà văn Sơn Nam trong Hương Rừng Cà mau. Đó là thời xa xưa. Bây giờ, khác rồi.
Bây giờ là sắp hết hè, chuẩn bị vào thu... Học sinh lại lo chuyện học, nhưng lòng ai cũng ngổn ngang, nghĩ về tình hình thất nghiệp. Nghĩa là, học xong cử nhân, thạc sĩ cũng không chắc gì có việc làm.
Bản tin TT hôm 19/8/2016 ghi rằng Cục Y tế dự phòng, Bộ Y tế ngày 19-8 có thông báo gửi Sở Y tế Quảng Ngãi yêu cầu giám sát, ngăn bệnh lạ xuất hiện trở lại.
Đó là một trận đánh ở Bà Rịa - Vũng Tàu giữa quân lực Úc và quân VC... và 50 năm sau vẫn còn vọng tiếng súng... và vẫn làm cho các lãnh tụ CSVN hậm hực, kéo rào ngăn che người thăm chiến trường cũ.
Đó là văn hóa xin lỗi? Đó là chuyện Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc đã xin lỗi dân về việc đoàn xe của ông tuần trước đã đi vào một phố cấm xe ở Hội An.
Về ý thức của bác sĩ cũng là cả vấn đề. Bản tin VTC tuần trước kể chuyện bác sỹ mổ đẻ bỏ quên gạc trong bụng sản phụ…
Thời phong kiến, vua còn miễn thuế cho dân, khi mùa màng thất bát... nhưng tại thiên đường xã hội chủ nghĩa, và ngay tại Thanh Hóa, nơi thời phong kiến là đất Châu Diễn của ngàn vạn tinh binh cứu nước,
Lại thương lái Trung Quốc. Hình như chạy trời không thoát. Từ cá tra, tới thịt heo, tới trái thanh long... Chưa hết, thương lái TQ lại rủ nhau mua đỉa VN...
Đọc sách có thể cứu được đất nước... Do vậy, thời xưa có câu "độc thư cứu quốc" (đọc sách để cứu nước)... Và đó là ứng dụng một thời của lịch sử.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.