Hôm nay,  

Cư Dân Ở Nhà Ổ Chuột

21/04/200600:00:00(Xem: 2102)

Theo báo quốc nội, tại  một số quận thuộc khu vực  thành phố Sài Gòn, ẩn mình dưới chân các tòa nhà cao tầng, nhiều dãy phố trọng với đèn màu rực rỡ là những căn nhà không thể gọi là nhà. Cư dân sống ở nơi này hoặc suốt ngày phơi lưng ngoài trời hoặc cả ngày không hề thấy ánh mặt trời... Họ đang tồn tại trong các khu dân cư nghèo, nhếch nhác, dọc những con kênh ô nhiễm, lụp xụp. Báo CA Thành phố SG ghi nhận thực trạng này qua đoạn ký sự như sau.<"xml:namespace prefix = o ns = "urn:schemas-microsoft-com:office:office" />


 


Ít ai nghĩ quận 3 ở TPSG lại là nơi có nhà ổ chuột bởi vị trí trung tâm của nó. Thế nhưng khi bước vào những con hẻm chỉ một người đi lọt, tối thui, mùi tanh bốc lên nồng nặc thì cuộc sống của những người ẩn cư ở khu vực Rạch Bùng Binh thuộc phường 10, quận 3 như một bức tranh màu xám.


 


Từ đường CMT8 rẽ vào con hẻm đối diện Câu lạc bộ Lan Anh, đi lòng vòng trong khu vực đó người ta sẽ thấy sự giàu nghèo chỉ cách nhau vài mét. Vòng qua nhiều hẻm nhỏ, phóng viên đến nhà của chị em Huỳnh Thị Nở, Huỳnh Thị Lan. Các chị đã sống ở đây từ những năm 80 của thế kỷ trước. Căn "nhà" bề ngang chưa đến 1.5 mét, dài khoảng 5-6 mét, được "xây" bằng những mảnh gỗ mục và tôn cũ ghép lại. Đập vào mắt phóng viên là một cái cũi dùng để ngủ thay giường, ép sát vào tường, được chế tạo cho đứa con trai 12 tuổi của chị Lan. Có một nơi trú thân như thế cho cả gia đình gồm 12 người này đã là may mắn lắm rồi.. Từ ngoài nhìn vào nó rất giống một cái chuồng bò. Thế nhưng căn nhà đó chứa đến 12 con người. Dưới đất là các vật dụng như bếp than, chiếc xe đạp cũ, vài bộ quần áo nhàu nát, những chiếc ấm nhôm méo mó và dây nhợ chằng chịt treo đủ thứ lỉnh kỉnh; còn khoảng trống bên cạnh với manh chiếu và chiếc gối đã xỉn màu cuộn tròn lại là chỗ ngủ cho bà cụ gần 70 tuổi ngày ngày đi lượm ve chai.


 


Chồng chị Lan đạp xích lô, thường ngủ ngoài đường; đôi khi về nhà không có chỗ nằm, anh dựng xích lô ngay trước hẻm đánh một giấc tới sáng. Cuộc sống của ba gia đình cộng với người mẹ già và ông cậu đi bán vé số gồm 12 người này gói gọn trong phạm vi chưa đầy 10m2.


  


Khi được hỏi sẽ sinh hoạt, ăn uống ra sao trong không gian chật chội và ẩm mốc như thế, chị Nở  cho phóng viên  biết: "Được như bây giờ là khá lắm rồi đó, trước đây chỉ có túp lều che mưa nắng thôi, mùa mưa thì ướt hết, mùa nắng chỉ che được cái đầu. Chúng tôi thay nhau ngủ, người này ngủ, người kia đi làm. Nấu ăn bằng bếp than nên cũng dễ. Đến bữa, tôi bê bếp ra trước hẻm, nấu xong lại bưng vào cất trong góc. Ăn cơm thì mỗi người cầm một tô kiếm nơi nào mát mẻ hoặc ra ngoài hẻm ngồi". Đó là hoàn cảnh của đại gia đình chị Nở sống bằng nghề lượm rác, bán vé số và làm mướn.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Bây giờ nhìn đâu cũng thấy khủng bố… Có khủng bố mức độ nhỏ, như bọn thanh niên trong xóm, có khủng bố kiểu du kích chiến tranh, có khủng bố kiểu ám sát chuyên nghiệp, và có khủng bố kiểu trách nhiệm nhà nước…
Vậy mà đã ba năm. Tính tới ngày ca nhạc sĩ Việt Dzũng ra đi. Ngày 20 tháng 12 năm 2013, chàng nhạc sĩ với dòng nhạc thiết tha của người tỵ nạn đã ra đi.
Hôm 18 tháng 12 là Ngày Người di cư Quốc tế (International Migrants Day)... Nghe bùi ngùi... có vẻ như di cư đã nằm sẵn trong căn tính dân tộc...
Bản tin Nga Sputnik ghi một tin theo báo Pháp Luật cho biết rằng vào sáng 16-12, Chi cục Dân số-Kế hoạch hóa gia đình TP.SG tổ chức mít tinh kỷ niệm 55 năm ngày Dân số Việt Nam (26-12).
Tuyệt vời. Nhà thơ Bùi Giáng cũng là một mùa xuân của ngôn ngữ Việt, bởi vì hình như và có thể là, họ Bùi là nhà thơ tuyệt vời của những thập niên hậu thế kỷ 20,
Trong khi đó, từ 2 tuần nay, các doanh nhân Sài gòn, Chợ Lớn, hà Nội, Đà Nẵng... đã xôn xao, rủ nhau mua vàng, mua đôla, mua đất... để sẽ né trận mưa bão đổi tiền.
Điều suy nghĩ từ lâu ai cũng có, nhà nước CHXHCNVN nhiều lần đổi tiền, để đánh tư bản, và để giới quan chức và con buôn thân cận trục lợi, không lẽ lần này tránh né chuyện đổi tiền?
Việt kiều là mỏ vàng… Đúng vậy. Không phải lời của các cô gái Sài Gòn hay Hà Nội đâu… Đó là thực tế, chính phủ cũng thấy như thế. Và mùa Tết này, các mỏ vàng biết đi này sẽ rủ nhau về tưng bừng.
Bản tin nói, chuyện đau lòng này xảy ra hôm Chủ Nhật 11/12/2016, tại huyện Lạc Sơn, tỉnh Hòa Bình. Theo đó vào thời gian này, có hai người đàn ông ăn mặc tuyềnh toàng,
Tại Việt Nam, chuyện gì cũng chậm trễ. Có phải bởi vì dân mình ưa nhậu hơn suy nghĩ, ưa chơi cờ tướng hơn là đọc sách, ưa ngồi cà phê thay vì lặn lội tìm mưu cứu nước...
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.