Hôm nay,  

Cư Dân Ở Nhà Ổ Chuột

21/04/200600:00:00(Xem: 2121)

Theo báo quốc nội, tại  một số quận thuộc khu vực  thành phố Sài Gòn, ẩn mình dưới chân các tòa nhà cao tầng, nhiều dãy phố trọng với đèn màu rực rỡ là những căn nhà không thể gọi là nhà. Cư dân sống ở nơi này hoặc suốt ngày phơi lưng ngoài trời hoặc cả ngày không hề thấy ánh mặt trời... Họ đang tồn tại trong các khu dân cư nghèo, nhếch nhác, dọc những con kênh ô nhiễm, lụp xụp. Báo CA Thành phố SG ghi nhận thực trạng này qua đoạn ký sự như sau.<"xml:namespace prefix = o ns = "urn:schemas-microsoft-com:office:office" />


 


Ít ai nghĩ quận 3 ở TPSG lại là nơi có nhà ổ chuột bởi vị trí trung tâm của nó. Thế nhưng khi bước vào những con hẻm chỉ một người đi lọt, tối thui, mùi tanh bốc lên nồng nặc thì cuộc sống của những người ẩn cư ở khu vực Rạch Bùng Binh thuộc phường 10, quận 3 như một bức tranh màu xám.


 


Từ đường CMT8 rẽ vào con hẻm đối diện Câu lạc bộ Lan Anh, đi lòng vòng trong khu vực đó người ta sẽ thấy sự giàu nghèo chỉ cách nhau vài mét. Vòng qua nhiều hẻm nhỏ, phóng viên đến nhà của chị em Huỳnh Thị Nở, Huỳnh Thị Lan. Các chị đã sống ở đây từ những năm 80 của thế kỷ trước. Căn "nhà" bề ngang chưa đến 1.5 mét, dài khoảng 5-6 mét, được "xây" bằng những mảnh gỗ mục và tôn cũ ghép lại. Đập vào mắt phóng viên là một cái cũi dùng để ngủ thay giường, ép sát vào tường, được chế tạo cho đứa con trai 12 tuổi của chị Lan. Có một nơi trú thân như thế cho cả gia đình gồm 12 người này đã là may mắn lắm rồi.. Từ ngoài nhìn vào nó rất giống một cái chuồng bò. Thế nhưng căn nhà đó chứa đến 12 con người. Dưới đất là các vật dụng như bếp than, chiếc xe đạp cũ, vài bộ quần áo nhàu nát, những chiếc ấm nhôm méo mó và dây nhợ chằng chịt treo đủ thứ lỉnh kỉnh; còn khoảng trống bên cạnh với manh chiếu và chiếc gối đã xỉn màu cuộn tròn lại là chỗ ngủ cho bà cụ gần 70 tuổi ngày ngày đi lượm ve chai.


 


Chồng chị Lan đạp xích lô, thường ngủ ngoài đường; đôi khi về nhà không có chỗ nằm, anh dựng xích lô ngay trước hẻm đánh một giấc tới sáng. Cuộc sống của ba gia đình cộng với người mẹ già và ông cậu đi bán vé số gồm 12 người này gói gọn trong phạm vi chưa đầy 10m2.


  


Khi được hỏi sẽ sinh hoạt, ăn uống ra sao trong không gian chật chội và ẩm mốc như thế, chị Nở  cho phóng viên  biết: "Được như bây giờ là khá lắm rồi đó, trước đây chỉ có túp lều che mưa nắng thôi, mùa mưa thì ướt hết, mùa nắng chỉ che được cái đầu. Chúng tôi thay nhau ngủ, người này ngủ, người kia đi làm. Nấu ăn bằng bếp than nên cũng dễ. Đến bữa, tôi bê bếp ra trước hẻm, nấu xong lại bưng vào cất trong góc. Ăn cơm thì mỗi người cầm một tô kiếm nơi nào mát mẻ hoặc ra ngoài hẻm ngồi". Đó là hoàn cảnh của đại gia đình chị Nở sống bằng nghề lượm rác, bán vé số và làm mướn.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Theo báo Thanh Niên, tại thành phố Đà Lạt, chuyện cá độ túc cầu đã trở thành chuyện hàng ngày, và trò cờ bạc này diễn ra mọi lúc, mọi nơi, thu hút đông đảo thanh niên, sinh viên. Phóng viên báo TN viết như sau.
Câu chuyện kể với bạn trong lá thư này xảy ra tại 1 xã nghèo ở tỉnh Hà Nam. Đó là xã Tiên Phong thuộc huyện Duy Tiên, tỉnh Hà Nam. Năm 2003, tỷ lệ gia đình nghèo chiếm 21% dân số. Người dân nơi đây từ ngàn xưa sống dựa chủ yếu vào nông nghiệp và nghề trồng dâu nuôi tằm. Vài ba năm trở lại đây, lợi dụng sông Châu Giang rộng lớn bao bọc
Tại miền Tây,sau dịch cúm gà, nhiều gia đình nông dân gần như sạt nghiệp. Vì vậy, ai cũng trông chờ chính quyền CSVN địa phương công bố hết dịch để gầy dựng lại đàn gà càng sớm càng tốt. Nhưng rồi nhiều người đã ngao ngán vì đụng... bức tường thủ tục quá rắc rối, nhiêu khê với những kiểu hành dân đến bần cùng của các cơ quan chức năng.
Tại VN, một dạo dư luận rộ lên chuyện trẻ con hát nhạc người lớn hay nói nôm na là các "thần đồng" ca nhạc hát "tình ca". Hiện tượng trên trở nên bộc phát khắp nơi từ khi các CD, VCD bán nhan nhản ở mọi hang cùng ngõ hẻm với những "danh ca" Bé Châu, Duy Phước... Độc chiêu nhất là hàng loạt "lò" luyện để trở thành "thần đồng" ca nhạc ra đời.
Trong và ngoài hàng rào trên dưới 90 khu công nghiệp và khu chế xuất cả VN, công nhân vẫn lầm lũi làm việc, vẫn tích cóp từng đồng bạc lẻ mong đổi đời. Lao động cực nhọc suốt ngày ở nhà máy, họ còn chịu nhiềukhốn khổ về chuyện ăn ở như ghi nhận của báo SGGP qua đoạn ký sự như sau.
Chuyện kể với bạn trong lá thư này là chuyện của những người dân nghèo ở Cần Giờ, huyện ngoại thành của Thành phố Sài Gòn. Cuộc đời họ, quanh năm suốt tháng chỉ biết có nghêu và biển. Bất kể là trời mưa hay nắng, lúc đêm hôm hoặc giữa trưa nắng gắt, chỉ cần đợi thủy triều rút, biển cạn là họ đến với biển, đến với nghêu. Báo SGGP viết về những người sống theo con nước qua đoạn ký sự như sau.
Cắt tóc, gội đầu đã thành nghề mưu sinh của nhiều cô, đặc biệt với những cô gái trẻ ở chốn quê. Đa số họ là những cô gái, thi đại học không đỗ hoặc chỉ học đến hết cấp tiểu học, trung học cơ sở (lớp 9) rồi bỏ dở giữa chừng. Không nghề nghiệp, nghe theo lời bạn bè, họ tìm đến những tiệm tóc ở thành phố để học nghề làm đầu với chi phí tối thiểu là 2 triệu đồng/khoá học.
Quán cà phê được nhắc đến trong lá thư này là 1 quán rất đặc biệt. Chủ nhân là 1 cô gái Nhật hoạt động thiện nguyện. Nhân viên phục vụ ở đây đều là những người chậm phát triển, khuyết tật. Họ khoác áo trắng thêu hoa anh đào và đón khách trong tiếng chuông rung reng... Báo Tuổi Trẻ viết về quán này như sau.
Theo ghi nhận của báo quốc nội, cách nay khoảng 15 năm, các chương trình ca nhạc, từ sân khấu tụ điểm, nhà văn hóa đến các đoàn hát, truyền thanh, truyền hình... bỗng nhiên xôm tụ với sự xuất hiện nhiều sáng tác mới của một dàn các nhạc sĩ mới, kéo theo sự xuất hiện của một dàn nghệ sĩ mới, dần dần, trên thị trường âm nhạc có quá nhiều ca khúc tình yêu mà báo quốc nội cho rằng đó là nhạc não tình, nội dung luôn rên rỉ.
Xăm mình đang trở thành "mốt" của nhiều giới trẻ trong nước. Người đi xăm có cả nam, cả nữ. Chỉ cần vài trăm ngàn, những con rồng, sư tử, bông hoa hồng... sẽ qua bàn tay thợ xăm "ngự" lên ngực, lên vai khách. Báo Kinh Tế-Đô Thị viết về các lò xăm mình tại Hà Nội qua đoạn ký sự như sau.
DB Derek Trần: Tôi làm tất cả để bảo vệ cộng đồng mình trong vấn đề di trú

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.