Hôm nay,  

Cộng Hòa Hối Thúc Db Văn Tranh Ghế Db Liên Bang

4/29/200900:00:00(View: 6999)

Cộng Hòa Hối Thúc DB Văn Tranh Ghế DB Liên Bang

QUẬN CAM. --Dân biểu tiểu bang Trần Thái Văn đang được các lãnh tụ Cộng Hòa từ trung ương tới địa phương hối thúc hãy ra tranh cử chức dân biểu liên bang hiện do DB Loretta Sanchez giữ. Bản tin gốc từ trên mạng Politico  và được báo O.C. Register đăng tóm lược laị.
Bản tin cho biết trong những người hối thúc và hứa ủng hộ DB Văn tranh chức này có các lãnh tụ Cộng Hòa như Thượng Nghị Sĩ John McCain, Lãnh Tụ Thiểu Số Hạ Viện John Boehner...
Bài phân tích trên Politico nói rằng tuy vùng tuyển cử này có dân gốc Mỹ Latin nhiều gấp đôi dân  Mỹ gốc việt, nhưng cử tri gốc Việt đi bầu nhiều hơn cử tri gốc Latin.
Bản tin cũng nói là dân biểu tiểu bang Trần Thái Văn chưa quyết định, nhưng dân biểu Văn năm tới là đã quá nhiệm kỳ để tái tranh cử chức cũ.


Dân biểu liên bang Sanchez nóí với báo mạng Politico rằng bà tự tin cử tri gốc Việt sẽ ủng hộ bà, vì bà đã  bảo trợ dự luật nhân quyền VN 2009 đề đòi quyền tự do chính trị tại VN, và rằng bà đã làm việc tận tâm với ngưoòi dân Mỹ gốc Việt trong các vấn đề ảnh hưởng tới cộn đồng.
Chánh văn phòng của DB Văn là Paul Hegyi nói rằng DB Văn vui vì được đón nhận và khuyến khích [tranh cử Dân biểu liên bang] nhưng ông vẫn chưa quyết định, “Ông [Văn] đã đang suy nghĩ về tranh cử dân biểu liên bang từ lâu rồi, và bây giờ đang cứu xét việc tranh cử naỳ rất là nghiêm túc.”
Báo Politico nói rằng hồi tháng 11-2008, Dân biểu Văn đã đi tới Washington DC sau cuộc bầu cử tháng 11-2008 để họp với các viên chức trên Ủy Ban Quốc Hội Cộng Hòa Toàn Quốc.
Được biết, cuộc bầu cử sắp tới cho ghế dân biểu liên bang là tháng 11-2010.

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Một trong những lời tôi được học và đã nhập tâm ngay từ lần đầu nghe tới là Thâm Tín Nhân Quả, nghĩa là Phải Tin Sâu Vào Nhân Quả. Hình như luôn luôn có cái gì đáng sợ trong cuộc đời mà tôi lúc nào cũng cảm nhận được. Không phải là những điều cụ thể như sợ thất bại trong đời, mà là một nỗi lo mơ hồ không rời,
Nơi tôi ngồi, bên kia khung kính là biển. Cát chạy dài, nước liếm từng lượn nhỏ xuống và lên. Cầu tàu đi từng nhịp khẳng khiu. Dăm người đi tới lui dưới ánh đèn vàng tỏa trên vai cầu. Tôi nhìn. Sóng vỗ sủi tăm. Phía trong, người ca sĩ Mỹ đứng nhịp chân hát; mặt nàng thật tươi. Người nhạc
Tôi cầm thư Hòa, và thật chậm, rọc mép thư, đọc từng dòng chữ một. Nhiều năm rồi, tôi mới được thư anh. Hàng tem in ở góc với con số hơn tám ngàn đồng Việt Nam , tôi biết đây là một hy sinh lớn; anh không nhiều tiền. Anh thuộc loại người xông xáo làm đủ mọi chuyện để kiếm sống và nuôi gia đình, nhưng định mệnh
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.