Hôm nay,  

Chùm Ảnh

5/9/201000:00:00(View: 7185)

Chùm Ảnh: Ngày Đầu Tiên Đi Học (kỳ cuối)


Chú Chuột đã làm quen được với hai người bạn ngồi bên cạnh. Đó là Vịt Con và Cóc Xanh. Chú Chuột hỏi thăm các bạn và biết rằng hai bạn nầy ở cách nhà Chuột không xa.

 

 

 

 

 

Khi chuông báo hiệu giờ ra chơi reng lên, Chuột cùng các học sinh khác chạy ùa ra sân và đùa giỡn trên cỏ. Chú Chuột chơi đá banh với Vịt Con rất hào hứng và đổ mồ hôi ướt cả áo.

 

 

 

 

 

 

 

Sau giờ chơi, Chú Chuột và các bạn rất mệt nên được nằm nghỉ khoảng 15 phút. Chú Chuột nằm mơ và ngái khò khò trong lớp. Vịt Con không ngủ được và mọi người cười khúc khích vì tiếng ngái của Chuột liên tục đổi giọng: lúc thì "khi khi", lúc thì "khò khí."

 

 

 

 

Tan học ba Chuột đến đón Chú Chuột về. Chú hí hửng chạy đến ôm ba và líu lo kể chuyện trong lớp học cho ba nghe. 

 

 

 

 

 

 

Thật là một ngày tuyệt vời vì đó cũng là ngày đầu tiên Chú Chuột được quen biết với Vịt Con. Đến bây giờ, Chú Chuột đã làm bạn thân với Vịt Con được hơn 5 năm. Tình bạn của hai người vô cùng thắm thiết.

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Cô Huỳnh Thị Thái Ngân là con gái của người tù chính trị tại VN Huỳnh Trương Ca đã viết thư kêu gọi quốc tế giúp đỡ cho cha cô và gia đình cô
Orange County, CA – Vào ngày thứ Bảy, 26 tháng 10 năm 2019, cựu Thượng Nghị Sĩ Jim Webb, tổ chức Lost Soldiers Foundation và Gia Đình Mũ Đỏ Việt Nam Cộng Hòa cùng nhau trang trọng tổ chức buổi lễ vinh danh và an táng hài cốt 81 Chiến sĩ Nhảy Dù Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa tại Little Saigon, Quận Cam, tiểu bang California.
Westminster (Bình Sa)- - Tại hội trường Thành Phố Westminster số 8200 Westminster Blvd vào lúc 1:30 chiều Chủ Nhật ngày 20 tháng 10 năm 2019, Ban Tù Ca Xuân Điềm và nhóm truyền thông thân hữu gồm có các phóng viên: Nguyễn Thanh Huy, Nguyễn Thanh Phong, Nguyễn Viết Hưng, Phan Đại Nam, Ngọc Ân, Đoàn Hùng… đã tổ chức buổi Tưởng niệm một năm ngày qua đời của Cố Kỹ Sư Bùi Bỉnh Bân, Giám Đốc Đài truyền Hình Free Vietnam.net.
SINH HOẠT CỘNG ĐỒNG:
Khi Trung Cộng ngang ngược nói đá-đảo ở Biển Đông là của Tổ tiên họ để lại thì đảng và nhà nước Cộng sản Việt Nam lại dao động, mất định hướng và cố ôm chân Bắc Kinh để cầu hòa.
Mới bốn giờ sáng mọi người đã lục tục nhóm chợ rồi, ánh đèn dầu, đèn măng sông, đèn bạch lạp… lung linh như sao sa. Kẻ gánh người gồng, xe đẩy, cộ kéo… nườm nượp chuyển hàng vaò chợ, các gian hàng trong mươi dãy lều cũng đã bày biện xong.
Cây chết, cây chết giữa công viên Sài Gòn…
Theo Cơ Quan Thống kê Dân số Hoa Kỳ, “Gia Đình “ ngày nay tại đa số các quốc gia là một nhóm gồm 2 hoặc nhiều hơn những người sống chung với nhau, có liên hệ qua sự cưới hỏi, sinh đẻ, hoặc nhận làm con nuôi. Gia đình như vậy thường bao gồm cha mẹ và các con.
Vào ngày 18 tháng 10, Hội Đồng Giáo Dục Khu Học Chính Garden Grove (GGUSD) đã tổ chức buổi lễ cắt băng khánh thành mừng Trường Skylark vừa thành công trong việc thành lập chương trình vườn trẻ nguyên ngày, với học phí phải chăng, để phục vụ học sinh trong học khu, cùng với chương trình vườn trẻ của tiểu bang và vườn trẻ giáo dục đặc biệt.
Coi: khi khổng khi không thì đất đai bị cưỡng chế, nhà cửa bị san bằng, thân mình bị giam cầm rồi (cái) chồng “vỡ oà niềm vui” và vợ thì “lâng lâng hạnh phúc” chỉ vì … mãn hạn tù. Niềm vui và hạnh phúc ở đâu (ra) mà dễ ẹc và lãng xẹt vậy – mấy cha?


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.