Hôm nay,  

Nhỏ Tím Ơiii (phần 1)

11/12/200700:00:00(View: 4415)

Phụng, bạn Xinh gọi điện thoại xuyên bang tâm sự. Phụng nói:
-Bà có hay má con Cảnh mất rồi chưa"
Xinh nói:
-Ủa, vậy hả" đâu hay. Bác mất hồi nào vậy Phụng"
Phụng nói:
-Tháng trứơc. Bây giờ nó còn đau buồn lắm bà ơi.
Xinh nói:
-Sao hổng ai cho tui hay đặng tui đi đưa. Trơì ơi bác cũng sống thọ dữ há, năm nay ít gì cũng hơn chín chục phải hông Phụng" tao nhớ bác trai mất đâu… hồi năm… phải rồi, năm 1973, sau đình chiến một năm, tao nhớ rõ. Mình biết hai bác từ hồi còn học trung học lận mờ. Nhớ hồi đó mỗi lần lại nhà nó, bác hay nấu chè cho mình ăn, nhớ hông"
Phụng nói:
-Làm sao mà quên được, nhứt là chè khoai môn, tới bây giờ mà có khi tao còn nhớ mùi khoai thơm, nếp mướt rượt, màu khoai hơi tím tím, nước cốt dừa trắng tinh, ăn miếng nào đã miếng nấy... nhắc tới bắt thèm! ở đây ai nấu ngon gì ngon cũng hổng làm sao có mùi thơm đó há.
Xinh cừơi:
-Trời ơi, mùi “quê hương” đó bà ơiiii... Ờ nè, bác bịnh sao mà chết vậy"
Phụng nói:
-Thì tiểu đường. Tội nghiệp lắm nghe mậy, bác đã bị cưa mất hết một chân rồi hồi năm ngoái, năm nay đòi cưa thêm chân kia luôn, bác gái nói thôi để cho tôi chết, không cưa xẻ gì nữa hết. Cho tôi về nhà con gái tôi...
Đầu dây bên kia Phụng thút thít, đầu bên nây Xinh cũng thút thít.
Một hồi lâu, Phụng hỉ mũi rột rột rồi tiếp tục kể:
-Bác về nhà gần hai tuần lễ mới đi...
Xinh làm thinh, chảy nước mắt, nhớ ngày nào...
Hồi đó, những năm Trung Học, Xinh ngồi chung bàn với ba “con quĩ”, Phụng, Cảnh và Loan. Bốn đứa bạn ngồi chung bàn mấy năm liên tiếp, thân như chị em, qua lại nhà nhau, Ba Má bạn như Ba Má mình. Mới đó đã mấy chục năm trôi qua. Gia đình Phụng và Cảnh qua Mỹ sống gần nhà nhau, may mắn và vui quá. Loan kẹt lại, mất liên lạc luôn. Xinh hỏi tiếp:
-Đưa bác về nhà rồi sao"
Phụng nói:


-Thì như nằm chờ chết chớ sao. Bác nằm đó, nhắm mắt, mơ mơ, cứ mấy tiếng thì nhét thuốc morphine một lần, có y tá tới thăm mỗi ngày. Bác chết từ từ bà ơi, từ ngón chân đi lên. Tao cũng qua thăm vài lần. cả gần hai tuần lễ hổng ăn hổng uống, chỉ nhét thuốc thôi Ngày cuối cùng thấy Cảnh nó khóc quá tao ở lại với nó. Tao rờ trán bác thấy nóng hừng hực như toát lửa, bàn chân thì tím đỏ hết trơn mấy ngón rồi. Cô y tá nói chắc bác không qua khỏi đêm đó đâu. Mầy biết hông tao hiểu rõ ràng câu nói “ngừơi hấp hối thở lấy hơi lên” rồi. Mỗi lần hớp không khí vô là mỗi lần khó khăn. Đêm đó Cảnh ngồi canh chừng chắc mệt mõi quá vô phòng ngả lưng một chút, tao cũng chập chờn chập chờn rồi ngồi dậy đi tiểu, ngang phòng bác thì hoàn toàn im lặng, không nghe tiếng thở lấy hơi lên của bác nữa. Tao vô giường thăm thì bác đã ngưng thở rồi, miệng còn há hốc. Tiếng nhạc êm dịu từ máy thâu băng văng vẵng, cả mấy ngày toàn nghe những bản nhạc vàng hồi xưa bác thích, như bản Tàu đêm năm cũ, Tấm ảnh ngày xưa, Quán nửa khuya, Tiễn người đi, Anh cho em mùa xuân, toàn là những bản mình cũng thích đó, nhớ hông Xinh"…. Bác dặn nhỏ Cảnh cứ để nhạc cho bác nghe vậy đó cho bác đở đau đớn.
Tao rờ mặt bác, rờ mũi bác, để tay lên ngực bác, biết bác đi rồi, tao mới gở cặp mắt kiếng ra đem rửa cho sạch sẽ rồi mang trở vô cho bác. Tội nghiệp bác lắm nghe mậy, hồi còn tỉnh bác có dặn khi bác tắt thở thì nhớ mang kiếng cho bác đặng bác thấy đường mà tìm chồng bác!
Tao vô kêu Cảnh thức dậy, nó khóc quá... tao kêu nó lấy quần áo thay cho bác, lấy khăn nhúng nứơc lau mặt cho bác, mầy bíêt sao hông, con qủi Cảnh nó sợ, nó lấy bộ đồ đưa cho tao, lấy khăn đưa cho tao rồi đứng xa xa ngó. Hể tao ra khỏi phòng thì nó cũng kiếm cớ ra khỏi phòng, tao trở vô nó mới trở vô, tao hỏi nó -bộ mầy.... """ nó gật đầu, nói –tao sợ ma.
Xinh đang khóc bổng ré lên cười:
-Trời đất. Con chằng tinh đó mà sợ ma hả"
Phụng cũng cừơi, vừa cười vừa hít mũi sột soạt:
-Vậy mới nói. Nó nói nó sợ ma lắm, bây giờ má nó chết rồi nó càng sợ hơn. Nhà nó có một mình, con cái đi hết rồi, cũng tội nghiệp. Tao phải ở đó lo cho xong xuôi. Nó làm tao nhớ hồi đó nó hay chọc nhỏ hàng xóm, má nhỏ đó mới chết, nó hổng dám ngủ ở nhà, cứ qua nhà Cảnh ngủ cả tháng, bị tụi mình hoỉ Má mầy chớ ai xa lạ đâu mà mầy sợ" nó nói má còn sống thì là Má, tuị mình đớp liền, rồi khi MÁ chết thì bỏ bớt dấu sắc, trở thành MA hả", nó gật đầu. Nhớ hông"
Xinh nói:
-Sao hổng nhớ. Nhỏ tên Tím đó mờ. Cái tên đặc biệt. Hổng biết giờ nó ở đâu ra sao hén.
Phụng thở dài:
-Khi nào có dịp tao, mầy, con Cảnh phải về kiếm tụi nó...
Xinh nói:
-Ờ...
Thế rồi hai người bạn thân nhắc về “con nhỏ Tím”...

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
SINH HOẠT CỘNG ĐỒNG:
Ngấp nghé bước lên hàng năm, mắt nhiều vết chân chim, da cổ chùng, da bụng nhão… Mỗ cảm nhận cái già đã hiện tướng, cái vô thường đã lãng đãng… nên phát tâm tu học đặng kiếm chút phước huệ về sau.
Vậy là huề… Trận bóng đá mọi người hồi hộp chờ, vậy là huề. Bản in TTXVN kể: Tuyển Việt Nam và tuyển Thái Lan đã cầm hòa nhau 0 - 0 ở lượt trận thứ 5 bảng G vòng loại World Cup 2022 diễn ra trên sân Mỹ Đình tối 19/11.
Thứ Bảy ngày 16/11/2019 tại Toà Thị Chính, thành phố Asolo, một buổi lễ kỷ niệm 40 năm người Việt tỵ nạn tại Ý được diễn ra do hội đoàn (Pro Loco) và chính quyền địạ phương tổ chức, cùng với sự hợp tác của hội Đông Sơn - Cộng Đồng Người Việt tại Ý.
Westminster (CA) - Hội Nhiếp Ảnh Nghệ Thuật PSCVN sẽ tổ chức triển lãm nhiếp ảnh nghệ thuật học viên vừa mãn khóa năm 2019 trong 2 ngày cuối tuần tuần này, Thứ Bẩy và Chủ Nhật ngày 23 và 24 tháng 11, 2019 từ 10 giờ sáng đến 5 giờ chiều tại Phòng Sinh Hoạt Nhật Báo Người Việt 14771 đường Moran, Westminster, California.
Việc đàn hặc tại Hoa Kỳ cũng như trong các nước dân chủ là tiến trình dân chủ bảo vệ quyền của người dân trong việc quản trị đất nước. Quyền này được ghi trong hiến pháp Hoa kỳ và được tôn trọng do sự hiện diện của hai đảng tạo sự quân bình quyền lực mà không đưa đến độc tài, độc quyền.
Miền Nam trước đây gọi nhạc vàng là tân nhạc để phân biệt với cổ nhạc. Sau chiến tranh, bên thắng cuộc mở “mặt trận” tấn công vào nền văn hóa miền Nam, cả tân nhạc lẫn cổ nhạc đều bị nghiêm cấm và bị hủy diệt.
Hình ảnh cảnh sát Hong Kong tràn vào đại học đàn áp đánh đập sinh viên Hong Kong ngày 19-11-2019 lan truyền khắp thế giới gây xúc động nhiều người. Nhạc sĩ Trần Chí Phúc vừa viết xong ca khúc mới nhất Cám Ơn Hong Kong, đàn hát, quay video bằng Iphone và đưa lên Youtube.
California là vùng đất của giấc mơ vàng đã trở thành cơn ác mộng nhà cửa tồi tệ nhất của nước Mỹ. Những trận cháy rừng gần đây chỉ nâng cao giá nhà đối với một tiểu bang có vẻ không thể xây cất đủ nhà mới.
RIO DE JANEIRO - Dữ liệu mới do “National Institute for Space Research – INPE” cung cấp cho hay mức độ phá rừng nhiệt đới tại Brazil là rộng lớn nhất từ 2008, có ảnh hưởng từ chính quyền phái hữu của TT Bolsonaro.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.